Ngoạ Long Phượng Sồ
Phương Triệt mở mắt ra, linh khiếu mới đang ầm vang mở ra bên trong cơ thể hắn, Thuần Dương chi khí ở trong đó cuồn cuộn xô đẩy lẫn nhau không ngừng.
"Tư chất thường thường sao... Tốt hơn rất nhiều so với La Lỗi và tên trư yêu thấp kém kia."
Giai đoạn Khai Khiếu sẽ dựa theo số lượng linh khiếu để phân chia sức mạnh, từ một đến ba cái linh khiếu là khai khiếu sơ kỳ, bốn đến sáu cái là khai khiếu trung kỳ, bảy đến chín cái là khai khiếu hậu kỳ.
Chỉ cần đặt chân vào Khai Khiếu cảnh hậu kỳ, ai cũng đều có cơ hội trùng kích đột phá Linh Dịch cảnh.
"Ta hiện tại cũng đã có 23 năm công lực của Thuần Dương Đồng Tử Công... Tính ra cũng không tệ."
"Thuần Dương chi khí vừa hùng hậu lại vừa ôn hòa, không bài xích các pháp môn và võ công khác, tính kiêm tu vô cùng tốt, lúc trước lão đạo sĩ đã nói vậy... Ta dùng Thuần Dương Đồng Tử Công để bước chân vào Khai Linh cảnh, sau này chỉ cần muốn liền có thể tu luyện một môn võ công khác."
"Thuần Dương Đồng Tử Công... Nếu muốn kiêm tu, tốt nhất nên tu luyện thêm Thuần Dương Chân Pháp, lão đạo đã nói cái này chính là công pháp thượng thừa, vô cùng trân quý, ở trong tam ti của Bạch Vân huyện chưa chắc đã có nổi loại công pháp đồng cấp với nó."
"Thuần Dương Chân Pháp không cần phải nghĩ vội, nhưng ta tu luyện Thuần Dương Đồng Tử Công quả thực quá chậm, thật sự cần một phương pháp tu huyện khác để ta có thể tu luyện nhanh hơn."
Phương Triệt nghĩ thầm lấy.
Đột phá một đại cảnh giới sẽ có thể thu được thêm một "đạo quả", đây mới là vốn liếng để hắn có thể sống yên ổn trong cái thế giới đầy nguy hiểm này.
Một đạo quả Thọ Nguyên chắc chắn là chưa đủ, phải càng nhiều càng tốt.
"Hay là bây giờ ta đi săn giết yêu quái để kiếm điểm cống hiến đổi công pháp mới ở kho tài nguyên của tam ti nha môn?"
"Dạng này quá chậm."
Phương Triệt lắc đầu.
"Có lẽ thật sự nên để Hắc Nha trực tiếp đi đến kho tài nguyên một lần, tìm biện pháp thu hồi những pháp môn đã bị lấy mất của Thuần Dương quan."
"Lúc trước các sai dịch của tam ti vơ vét hết các loại pháp môn của Thuần Dương quan, hiện tại ta chỉ muốn lấy lại những thứ nên thuộc về mình mà thôi."
"Cái gì? Chủ thượng để cho chúng ta đi cướp kho tài nguyên của tam ti nha môn ư?"
Trần Lạc đang chuẩn bị đi ngủ thì nghe được tin tức do Hắc Nha đến thông báo, trong lòng vừa chấn kinh lại vừa... kích động!
"Chủ thượng thật sự đã nói như thế sao?"
Trần Lạc trừng to mắt, nhìn chằm chằm vào Hắc Nha để xác nhận mệnh lệnh.
Hắc Nha nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Trần Lạc liền lập tức khó chịu nói: "Ngươi hỏi vậy là có ý gì? Ngươi là đang hoài nghi ta đã giả truyền mệnh lệnh của chủ thượng ư?"
"Chủ thượng là ai? Ngài ấy là một tồn tại chí cao vô thượng, sự vĩ đại đấy đã khắc sâu vào trong linh hồn của ta, ta nào dám giả truyền mệnh lệnh của chủ thượng!"
"Mặt khác, Hắc Nha ta bây giờ đã chính thức làm người chuyên truyền lại lời của chủ thượng, tuyệt đối có đạo đức và phẩm chất nghề nghiệp! Việc ngươi hoài nghi khiến ta rất tức giận!"
Hắc Nha tựa như đang muốn xù lông lên!
Tên đầu óc heo này thế mà lại dám chất vấn thái độ nghề nghiệp của nó!
"Chủ thượng bảo chúng ta đi đến kho tài nguyên của tam ti không phải là để cướp mà là đến để thu hồi những điển tịch thuộc về Thuần Dương quan đã bị lấy đi..."
"Việc đó khác gì với việc đi cướp kho tài nguyên vậy?"
Trần Lạc gãi đầu, hắn thật sự không thấy chúng có cái gì khác nhau.
"Thôi thì ta tin ngươi."
Trần Lạc trầm giọng nói: "Tuy nhiên đấy chính là kho tài nguyên của tam ti nha môn, luôn được trông coi giám sát cực kỳ nghiêm ngặt, một khi đã bại lộ tất nhiên sẽ gặp phải cường giả của tam ti phản công!"
Làm dai dịch của tam ti nha môn, Trần Lạc rất rõ ràng việc tam ti nha môn vô cùng coi trọng đối với kho tài nguyên của mình.
"Cạc cạc cạc... Hắc Nha ta đương nhiên biết!"
"Nhưng ta cảm thấy, chúng ta cần xem mệnh lệnh này của chủ thượng như một cuộc khảo nghiệm."
"Chủ thượng cần một phương pháp tu hành tốt hơn... Vậy chúng ta không thể chỉ vẻn vẹn chỉ đoạt lại những điển tịch pháp môn của Thuần Dương quan đã mất mà chúng ta cần phải tìm được cho chủ thượng một môn pháp môn cao thâm hơn nữa!"
"Tốt nhất là nên lấy thêm mấy thứ để chủ thượng có thể so sánh, lựa chọn ra thứ thích hợp nhất với bản thân."
"Việc này thật sự là rất khó khăn, nhưng không có khả năng chỉ bởi vì nó khó khăn liền không làm. Lúc trước việc xử lý thi thể tên La Cương kia, ngươi làm theo những gì ta nói, không phải kết quả liền vô cùng tốt đẹp hay sao?"
Trần Lạc sờ lên đầu: "Ngươi nói đúng, ta nghe ngươi."
"Ngươi đã lựa chọn đúng rồi đó, nếu ngươi ngoan ngoãn, sau này ta sẽ khiến ngươi trở thành phụ tá đắc lực nhất của chủ thượng!" Hắc Nha cười nói.
Đăng bởi | LoidWolf |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 7 |