Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoạ Long Phượng Sồ 2

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

Trần Lạc nghe vậy, cũng không nhịn được nhẹ gật đầu: "Đúng, chủ thượng thật là Ngọa Long Phượng Sồ!"


Hắc Nha: "..."



"Đúng là đầu óc heo, không biết nói chuyện thì đừng có nói linh tinh!"



Hắc Nha đặt cánh lên đầu tỏ ra chán nản.

Trần Lạc cũng nổi giận, cái con quạ thối này lại gọi hắn đầu óc heo một lần nữa, vậy hắn thì là thứ gì chứ, "óc quạ" sao?

"Tốt, không nói về những thứ này nữa, chúng ta phải định ra một cái kế hoạch..." Hắc Nha nheo lại mắt, sâu trong đó lấp lóe cơ trí quang mang.

"Ta phải nhắc nhở ngươi, kho tài nguyên luôn có ít nhất một vị tổng quản trấn giữ, mà đã là tổng quản thì chắc chắn sẽ có thực lực Khai Thức cảnh, tu sĩ đã vào gia đoạn Khai Thức sẽ sinh ra linh thức cực kỳ mạnh và nhạy cảm, chúng ta khẳng định là đánh không lại, thậm chí còn chưa chắc có thể trốn được."

Trần Lạc cau mày nói.

Hắc Nha cạc cạc nở nụ cười, coi Trần Lạc thật sự là một cái đầu heo chỉ biết nói chuyện: "Điệu hổ ly sơn, ngươi có nghe qua chưa?"

"Chưa từng nghe qua thì liền im lặng nghe ta sắp xếp."

...

Phương Triệt cũng không biết Hắc Nha và Trần Lạc chỉ vì một cái mệnh lệnh của hắn mà ngồi mưu đồ đại sự mất cả ngày trời.

Hắn lại nhìn qua bức tượng trong đạo quán một lát, trong lòng cầu nguyện để tăng thêm sự tín tâm đối với Đạo Tổ.

Sờ lên đầu mèo đen trong ngực, sau đó đứng dậy, vào buồng bên trong để đi ngủ.

Hôm sau.

Mưa thu ngừng rơi, mặt trời lên cao.

Nắng ấm sau ‌mây ẩn hiện, vẩy xuống nhân gian vài ánh nắng vàng ấm.

Phương Triệt tinh thần sảng khoái đứng dậy, đổi một bộ y phục sạch sẽ, hắn tới phòng chính trong đạo quan để dâng hương cho tổ sư, đây ‌đã trở thành thói quen thường ngày của hắn.

Tam Thanh trên cao, cảm tạ quà tặng của Đạo tổ.

Phương Triệt cầm nắm ba cây hương, đặt lên gần cái trán, nhắm mắt yên lặng tụng niệm.

Nếu không có đạo quả "Thọ Nguyên" do Đạo Tổ tặng, Phương Triệt căn bản sẽ không thể có thực lực đủ để chém giết La Cương nhanh như vậy, cũng như báo thù cho lão đạo sĩ.

Cho nên hắn ngày ngày đều chăm chỉ thắp hương tụng niệm thành kính đối với Đạo Tổ, nói không chừng nếu cứ làm như vậy thì đạo quả tiếp theo mà Đạo tổ cho sẽ càng tốt hơn.

Hắn cho Miêu Miêu ăn, dặn dò nàng giữ nhà, mặc vào bộ đạo bào màu vàng nhạt, lưng đeo đại ‌kích, bên hông treo kiếm gỗ đào, sau đó cất bước ra khỏi đạo quán.

Phương Triệt vừa đi vào cửa hàng điểm tâm, theo thói quen liền gọi ngay hai lồng màn thầu, phối hợp với tào phớ, bắt đầu ăn như gió cuốn.

Tu luyện Thuần Dương Đồng Tử Công, khi đặt chân vào Khai Khiếu cảnh, nhục thân lớn như một con mãnh hổ, lượng cơm ăn cũng‌ lớn hơn chút.

Sau khi hắn tiêu hoá xong hai lồng màn thầu, tinh bột trong dạ dày hắn như ngay lập tức chuyển hoá thành năng lượng.

Sau đó Phương Triệt mới là hài lòng trả tiền rời ‌đi.

Hôm qua việc La Cương chết đã khiến tam ti nha môn trở nên càng vô cùng bận rộn, dù sao việc ở trong thành còn đang ẩn giấu một con yêu quái hung tàn, nếu không được giải quyết sớm thì không ai có thể ngủ yên được.

Phương Triệt đi tới phòng trực của nha môn, tìm một chỗ để ngồi xuống sau đó lấy đạo kinh ra đọc.

Tất cả mọi người đều đang vội vàng đi tìm con yêu quái ẩn nấp trong thành, lại thêm việc La Cương bỏ mạng khiến một sai dịch mới vào tam ti như Phương Triệt cả ngày nhàn rỗi, không được giao cho bất kỳ nhiệm vụ gì.

Phương Triệt cũng rất thích như vậy, ngồi yên lặng tu luyện Thuần Dương Đồng Tử Công, góp nhặt từng sợi Thuần Dương khí, một bên khác thì cầm một bản đạo kinh, an tĩnh đọc, tự nhiên thư giãn giống như đang ở trong đạo quán, tuế nguyệt tĩnh hảo.

Tuy nhiên thời gian nhàn rỗi này không thể kéo dài được lâu, rất nhanh liền đã bị phá hỏng.

Có một thân ảnh từ bên ngoài phòng trực đi tới, từng bước chân đều toả ra khí tức sắc bén khuấy động không khí xung quanh, phảng phất giống như một cỗ sóng ngầm đang không ngừng va đập.

Đây là... khí tức của Linh Dịch cảnh!

Phương Triệt lòng cảnh giác, đưa mắt nhìn ra ngoài phòng chờ, sau đó liền thấy được một vị nữ tử thân mang một bộ áo bào tím vô cùng khí khái hào hùng.

Sai phục màu tím chỉ có tổng đốc mới có thể mặc, nói cách khác, nữ tử trước mắt hắn chính là một trong ba vị tổng đốc quyền cao chức trọng trong nha môn.

Nữ tử dùng ánh mắt nhìn quét qua, trong nháy mắt liền chú ý vào Phương Triệt đang mặc trên thân một bộ đạo bào màu vàng nhạt.

"Ngươi là Phương Triệt đúng không?"

Nữ tử nhíu mày, thản nhiên nói. ‌

Phương Triệt khép quyển đạo kinh lại, nhẹ gật đầu: "Chính là bần đạo."

Từ lúc nữ tử này đặt chân tới phía bên ngoài phòng trực, Phương Triệt liền đã biết được thân phận của người này, đây không phải ai khác mà chính là cấp trên của lão đạo sĩ khi còn sống, tổng đốc của Tróc Yêu ti... Liễu Thanh Yến.

Nàng rốt cuộc đã quay trở về!

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.