Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tảng đá kê chân

Tiểu thuyết gốc · 1678 chữ

Mặc Vân vừa đặt chân bước vào căn nhà gỗ, chưa kịp ngó nghiêng quan sát xung quanh đã nghe tiếng thúc giục:

“Mặc sư muội đến rồi à. Mau ngồi xuống đây, mọi người chờ muội được một lúc rồi.” – Lăng Tử Tịnh nhoẻn miệng cười, đưa tay vẫy gọi, khuôn mặt đầy vẻ phấn khởi làm Mặc Vân không khỏi nao nao trong bụng.

Theo như những gì ghi trong thư, chẳng phải cô sắp ngủm cù đèo tới nơi rồi hay sao? Nhìn vẻ mặt Lăng sư tỷ đon đả mời ngồi làm cô có cảm giác giống như mình được hai vị sư tỷ này gọi tới để uống trà tán gẫu, còn những chuyện được đề cập trong lá thư kia nói về một nhân vật nào khác chứ không phải là Mặc Vân cô đây vậy á.

“Lăng sư tỷ, Diêu sư tỷ, hai người có thể nói tường tận hơn về nội dung trong lá thư Lăng sư tỷ vừa gửi cho muội được không?” – Mặc Vân ngồi vào chiếc ghế dành sẵn cho mình, vẻ mặt hồ nghi, đưa mắt nhìn hai vị sư tỷ Lăng Tử Tịnh cùng Diêu Kỷ Doanh chờ đợi câu trả lời.

“Đêm qua, trong lúc ngưng thần tu luyện, ta nằm mơ khụ…khụ… À không, trong lúc xuất thần, ta thấy mình xuất hiện ở một nơi vô cùng quái lạ. Nơi đó có những tòa thành rất cao nằm san sát cạnh nhau, trong đêm tối nhưng vẫn được thắp sáng bởi đủ màu sắc rực rỡ. Ta ở trong gian phòng trên tầng cao nhất của một tòa thành nhìn thấy một vị mỹ nhân tóc ngắn, y phục trên người trên ngắn dưới cũng ngắn đang ngồi trước một tấm gương rất sáng, trên tấm gương chi chít những hàng chữ. Ta đứng sau lưng cô ta tò mò nhìn vào tấm gương đọc xem trên đó viết những gì, thì ra là cô ta đang xem thoại bản. Nội dung thoại bản này kể về hành trình của một thiếu nữ tiên phong đạo cốt có năng lực nghịch thiên từng bước vươn mình tỏa ra hào quang rực rỡ. Chậc, chậc, phải nói là vô cùng lôi cuốn, hấp dẫn” – Lăng Tử Tịnh nói đến đây thì ngừng lại, đưa tay cầm lấy bình trà để trên chiếc bàn gỗ rót cho mình một chén trà, thong thong thả thả uống vài ngụm cho thông cổ mát họng rồi mới chậm rãi nói tiếp.

“Ly kỳ hơn là bối cảnh trong thoại bản kia nói về một môn phái tu tiên tên Tịnh Kiếm Tông; càng kinh tâm động phách hơn nữa khi trong đó có hai nhân vật nữ tên Mặc Vân và Tần Chỉ Thanh, hai người này trong vòng mười chương đầu lần lượt bỏ mình, oanh oanh liệt liệt làm hai tảng đá kê chân giúp cho vị nữ chủ kia khai mở tiền đồ.”

“Tần Chỉ Thanh không phải là tên của vị tiểu sư muội đang ở Định Thiên phong, là ái đồ của Tần sư bá sao?!” – Diêu Kỷ Doanh đặt chén trà trên tay xuống bàn, như có như không nhìn Mặc Vân rồi vuốt cằm lên tiếng hỏi.

“Ân, đúng là như vậy.” – Mặc Vân mấp máy môi, ỉu xìu xác nhận, dự cảm không lành bắt đầu dâng lên như nước lũ.

“Tần Chỉ Thanh là nhân vật hy sinh thứ hai, vẫn còn may mắn hơn nhân vật đầu tiên thân tử đạo tiêu, chết không nhắm mắt tên gọi Mặc Vân trong thoại bản. Nhân vật Mặc Vân trong thoại bản kia cũng có băng linh căn, là đệ tử độc nhất sở hữu biến dị linh căn trong môn phái nhưng khổ nỗi… Trong một môn phái kiếm tu, lấy kiếm làm pháp khí, dùng kiếm để khai mở tiên đồ trở nên những bậc tu chân cường giả có thể trấn định càn khôn... nhưng nàng ta lại không có căn cốt để luyện kiếm. Tiên lộ vốn gập ghềnh cam go, kiếm tu không có kiếm cốt thì làm sao giữ được mạng chứ đừng nói đến việc nghịch lại thiên kiếp mà đạp đất phi thăng!?“ – Lăng Tử Tịnh nghiêng đầu, đôi mắt phượng sắc sảo nhìn thẳng vào mắt của Mặc Vân, trực diện quan sát lẫn dò xét.

Bùm! – Mặc Vân nghe tiếng trái tim bé bỏng của mình nổ tung.

Chuyện Mặc Vân không có căn cốt để tu luyện kiếm pháp, thứ mà bất kỳ một kiếm tu nào không ít thì nhiều cũng cần phải có, cho đến thời điểm này chỉ có hai vị sư phụ Thừa Viễn, Vân Hoa cùng sư huynh Huyền Diệp của cô biết mà thôi. Kiếm tu không có kiếm cốt, người thê thảm nhất là Mặc Vân; người thê thảm thứ hai là sư phụ Thừa Viễn; khi biết chuyện, biểu tình của ông không khác gì đang ăn cơm ngon lành bỗng nhiên bị mắc nghẹn.

Mặc Vân cũng mới biết sự thật phũ phàng này cách đây không lâu. Thời gian ban đầu, hai vị sư phụ người thì đảm nhiệm phần lý thuyết, người thì phụ trách khâu thực hành, một lòng một dạ tập trung hướng dẫn cùng kèm cặp cô trên con đường tu đạo. Nhờ thế mà mười năm sau, khi tròn 18 tuổi lần thứ hai Mặc Vân thành công tiến nhập trúc cơ kỳ, trở thành tu tiên giả trẻ tuổi nhất đạt đến cảnh giới trúc cơ trong tu chân giới. Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, ngẩng cao đầu nhìn đời cô đã bị sư phụ Vân Hoa túm áo quăng vào rừng phong đi theo sư huynh Huyền Diệp tu luyện để hai vị sư phụ Thừa Viễn, Vân Hoa hai người sánh vai nhau cùng đi lịch luyện.

Huyền Diệp sư huynh không hổ danh là quan môn đệ tử của Vân Hoa chân nhân vang danh khắp tu chân giới. Xét về mỹ mạo Huyền Diệp sư huynh tuyệt không thua kém sư phụ Vân Hoa nhưng nhiều hơn phần nam tính lãnh đạm; tài năng thì không cần phải bàn đến, chỉ cần nghe đến tên Huyền Diệp, toàn bộ đệ tử Tịnh Kiếm Tông ai nấy mắt sáng như sao tỏ vẻ sùng bái cùng ngưỡng mộ… Nhưng nếu hỏi Huyền Diệp sư huynh có năng lực gì kinh hồn hay thiên phú nào khủng bố thì đố có tên fan hâm mộ nào trả lời được, chỉ biết rằng Huyền Diệp sư huynh tồn tại ở Tịnh Kiếm Tông giống như một truyền thuyết, là thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Mặc Vân từ tích cốc tĩnh tọa hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt biến thành ban ngày chạy vòng vòng trong rừng phong tìm lối ra, ban đêm không ăn không ngủ cầm kiếm gỗ luyện chiêu thức. Mặc dù Huyền Diệp cố gắng phát huy hết mười phần kỹ năng giảng dạy cùng sở trường thực hành nhưng vẫn không tài nào đạt được kết quả danh sư xuất cao đồ.

Vào một đêm trăng sáng, nhìn Mặc Vân vung kiếm gỗ họa lại chiêu thức đã học suốt ba tháng trời, Huyền Diệp rốt cuộc không thể tiếp tục sắm vai lão sư đôn hậu hòa ái được nữa. Huyền Diệp bắt quyết vận khí tạo ra một cơn gió lốc làm những cành cây phong không ngừng lay động rồi xòe bàn tay đón lấy một nhánh cây làm vũ khí cùng Mặc Vân đối kháng.

Mặc Vân tuy trong đầu nhớ hết những chiêu thức đã học ròng rã trong suốt một năm nhưng tay chân lại vụng về không chút linh hoạt. Dưới sự tấn công dồn dập của Huyền Diệp, Mặc Vân lâm vào cảnh hết chân bước sai bộ pháp lại đến tay vung kiếm lệch hướng làm cho chiêu thức trở nên loạn cào cào, càng cố chống đỡ càng sai bét nhè. Nhánh cây khẳng khiu mỏng giòn trong tay Huyền Diệp lúc này trở thành vũ khí mang sức sát thương cực lớn, sẵn sàng đả thương Mặc Vân bất kỳ lúc nào. Mặc Vân càng tung chiêu ra đòn với mong muốn xoay trở tình thế càng bị dồn ép, cuối cùng thanh kiếm gỗ trên tay bị Huyền Diệp dùng một chiêu đánh gãy.

Đó là buổi tối đầu tiên sau hơn một năm vào rừng phong theo Huyền Diệp tu luyện, Mặc Vân được trở về phòng nghỉ sớm.

Sau buổi tối hôm đó, Huyền Diệp không còn bắt Mặc Vân học cách nhận biết cùng hoá giải trận pháp nữa mà chỉ yêu cầu cô chú tâm nghiên cứu kiếm phổ, rèn luyện chiêu thức.

Ba năm sau, Mặc Vân tay cầm trường kiếm, dậm chân vận khí, xoay người tung ra vô số chiêu thức thế nhưng vẫn không hạ gục được con Cửu Mao Mã dưới sự chứng kiến của hai vị tôn sư cùng sư huynh nhà mình.

Sau khi cẩn trọng dùng linh khí dò xét linh mạch của Mặc Vân một lần nữa, Thừa Viễn chân nhân thở dài, cam chịu chấp nhận số phận: “Huyền Diệp, ngươi đã đúng, Vân nhi quả thật không có kiếm cốt.”

Đoạn kí ức đau thương của bốn năm về trước như sống lại trước mắt, Mặc Vân cụp mắt, hơi cúi đầu để trấn áp luồng cảm xúc đang dâng trào, nhẹ giọng xác nhận:

“Muội cũng giống như nhân vật Mặc Vân trong thoại bản kia, cũng không có kiếm cốt.”

“Khỉ gió!” – Lăng Tử Tịnh đập bàn tức giận gằn giọng. Cô vốn dĩ không mong chờ câu trả lời như thế này thốt ra từ miệng vị sư muội thân thiết.

“Chuyện quái quỷ gì thế này!” – Diêu Kỷ Doanh cũng không giữ được phong thái băng lãnh thường ngày tròn mắt kinh ngạc.

Bạn đang đọc Tu Tiên Sao Khó Bome sáng tác bởi MặcVân

Truyện Tu Tiên Sao Khó Bome tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MặcVân
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.