Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giúp ngươi cai nghiện game

Phiên bản Dịch · 1865 chữ

Dịch giả: Mất Ngủ

------

Trương Phàm là một học sinh cấp ba, gần đây khi lên lớp lúc nào cũng thất thần cười ngây dại, không phải vì bất cứ nguyên do gì khác mà bởi gần đây hắn có chút kỳ ngộ.

Phía trên giáo viên đang giảng bài, hắn ở dưới len lén lấy ra điện thoại trong ngăn bàn, dây móc hình quỷ lưỡi dài khẽ lay động, trên màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ miêu tả chiến tích vừa rồi của hắn.

“Ngươi đã thành công săn giết ‘Vô Dụng Chi Nhân’.”

“Ngươi đã săn giết 30 đồng bào Thực Cốc Giả, trên tay ngươi dính đầy máu của đồng bào, đề thăng sức mạnh khinh nhờn bên trong huyết mạch, nhiễm huyết Âm Tiền đã thăng cấp.”

“Nhiễm huyết Âm Tiền +2, thông qua việc tự tay giết chính đồng bào của mình, sơ nhập sức mạnh khinh nhờn vào trong huyết mạch, tố chất thân thể của ngươi được tăng lên một chút, số lần còn lại hôm nay ( 3/10 ).”

Haha, Non, tất cả chỉ đáng làm đá lót đường cho ta mà thôi.

Trương Phàm rất đắc ý, nắm chặt bàn tay lại sau đó gập khuỷu tay rồi gồng bắp tay trước lên, vốn chỉ là một cánh tay nhỏ mũm mĩm, vậy mà lại trở nên có cạnh có góc, ẩn ẩn xuất hiện cơ bắp.

Không sai, đây chính là kỳ ngộ của Trương Phàm, vào một hôm bất ngờ nhận được lời mời chơi một tựa game điện thoại có tên là 《 Tục Thế 》, sau khi download về chơi, chấn kinh phát hiện phần thưởng trong trò chơi lại có thể mang ra thực tế, Trương Tiểu Bàn liền kích động.

Đã đến rồi sao! Hệ thống của ta đây rồi!

Trương Tiểu Bàn kích động lệ nóng doanh tròng, vì béo nên bị nữ thần trong lớp cự tuyệt khi thổ lộ, học tập kém nên bị lão sư ghét bỏ, 30 năm hà đông 30 năm hà tây các ngươi đừng khinh thiếu niên nghèo! Trương Phàm ta liền vượt vũ môn đây!

Ta muốn len lén trở nên mạnh mẽ! Sau đó cho tất cả mọi người kinh diễm!

Tiếp đó Trương Phàm lại bắt đầu hành trình của hắn trên 《 Tục Thế 》, chết đi sống lại vài ngày, thu hoạch không có gì đặc sắc, ngoại trừ những công năng cơ sở ra, cơ bản không có thu hoạch gì khác, hắn cũng không giống như Chu Bát Chá có thiên phú Táo Quân có thể tăng thêm tỷ lệ phát động sự kiện.

Trảo Chu của Trương Tiểu Bàn là ‘Miệng Lưỡi Chế Nhạo’, tăng xác suất thu hút yêu ma quỷ quái ở lân cận, làm cho bọn hắn công kích chính mình.

Thời điểm hắn chọn cái này là nghĩ rằng mình đứng một chỗ, quái vật tự chạy tới chịu chết, thăng cấp vù vù, kết quả thực tế khác xa khá nhiều, trò chơi này độ khó cao hơn bình thường, hắn liên tục bị hoàng bì tử giết chết.

Cho đến một hôm, hắn bị một Thực Cốc Giả khác bật PK giết một lần, thu được nhiễm huyết Âm Tiền ( đồng tiền vấy máu ), mới xem như có cơ hội chuyển mình.

Thăng cấp nhiễm huyết Âm Tiền cũng có thể nhận được ban thưởng, tăng lên tố chất thân thể, lại cũng có tác dụng với thân thể ở thực tại, hơn nữa cái này không cần phải đấu với hoàng bì tử, chỉ cần giết người chơi khác là có thể thăng cấp.

Người chơi so với hoàng bì tử cái nào dễ giết hơn?

Đương nhiên là người trước rồi! Người chơi mới còn chưa có binh khí đơn giản chính là cho không, Trương Phàm làm xong nhiệm vụ chế tạo ra một kiện binh khí, trở về chặn cổng Tân Thủ Thôn, đánh nhau với người chơi không có binh khí chắc chắn sẽ thắng!

Trương Phàm lần này có thể cao hứng, hắn chỉ cần chặn cổng Tân Thủ Thôn một mực săn giết đồng bào, thăng cấp nhiễm huyết Âm Tiền là được rồi.

Mặc dù thứ này cũng có khuyết điểm, khinh nhờn chi lực chỉ xem trọng cường giả, giết đồng bào sẽ thăng cấp, bị đồng bào giết sẽ hạ cấp, thế nên hắn không đi chỗ khác chỉ chặn ở Tân Thủ Thôn là được rồi.

Quá sung sướng, hôm nay lại giết đến sảng khoái, nếu chỉ là đánh quái thăng cấp thì cũng không thoải mái như vậy, chính là bởi hắn là đi giết người chơi, là người thật, không phải NPC hay quái vật, mới khiến cho Trương Phảm có cảm giác sảng khoái hơn, bình thường trong hiện thực không bì lại người ta, nhưng ở trong thế giới trò chơi này hắn có thể đại sát tứ phương, đuổi giết người khác, thật là nở mày nở mặt!

Lại nghĩ đến những thứ này về sau đều có thể đem ra hiện thực, làm bản thân mình mạnh lên, Trương Phàm càng hưng phấn hơn, ta cảm thấy ta là nhân vật chính của thế giới này, chỉ là hệ thống tới hơi muộn mà thôi.

Nhưng mà, ngay vào hôm nay, Trương Phàm vừa mới săn giết một Thực Cốc Giả, Trảo Chu của người này tên gọi là “Vô Dụng Chi Nhân”, sau khi vừa hỉ hả nói thằng kia LON, không bao lâu sau.

“Ngươi đi dạo tại Thiêu Hương Trấn, có người cắt yết hầu của ngươi.”

“Ngươi đã tử vong.”

Tình huống gì thế này? Trương Phàm sững sờ, kể từ khi hắn có binh khí, chỉ cần là không đi địa phương đặc thù trong Thiêu Hương Trấn, cũng không gặp phải nguy hiểm tính mạng, như thế nào lại đột nhiên bị cắt yết hầu?

Hắn không cam tâm, mặc kệ 8 tiếng trừng phạt thể lực, cứng đầu cứng cổ lại cố đi xung quanh một lần nữa.

“Ngươi đi dạo tại Thiêu Hương Trấn, có người cắt yết hầu của ngươi.”

“Ngươi đã tử vong.”

ĐM! Lần này Trương Phàm không còn dám động nữa rồi, 16 tiếng trừng phạt thể lực, hắn chỉ có thể chờ đợi đến hết thời gian trừng phạt, kết quả ngày hôm sau lại là.

“Ngươi đi dạo tại Thiêu Hương Trấn, có người cắt yết hầu của ngươi.”

“Ngươi đã tử vong.”

Một bước, hắn chỉ cần vừa bước một bước, đi ra phạm vi bảo vệ của điện thờ thì liền phải chết, một chút xíu thời gian để hành động cũng không có, giống như có thứ gì đó canh xác hắn ở điểm hồi sinh, đi ra là chết.

Vài ngày, nửa tháng rồi 1 tháng.

Trương Phảm đổ mồ hôi, toàn thân nhũn ra, đi ra cũng không xong, hắn căn bản một bước cũng không đi được, mỗi ngày chỉ có thể chết lại hồi sinh, chết lại hồi sinh, bị chặn luôn ở đây rồi.

Trương Phàm nát óc cũng không nghĩ ra, đến cùng là có chuyện gì, ngơ ngơ ngác ngác qua hơn 3 tháng, chết cũng đến 300 lần.

“Ngươi đi dạo tại Thiêu Hương Trấn, có người cắt yết hầu của ngươi.”

“Trước khi tử vong, ngươi nghe được sát thủ tại bên tai nói thầm với ngươi, ‘Vô Dụng Chi Nhân’ gửi lời chào, nói rằng mấy tháng qua ngươi chiêu đãi hắn rất tốt, hắn đã hết giận, ngươi có thể đi rồi.”

“Ngươi đã tử vong.”

ĐM! Trương Phàm đột nhiên bừng tỉnh! Xem lại những ghi chép trước đây trong trò chơi, trước khi có vụ 300 lần tử vong kia, Vô Dụng Chi Nhân, chẳng phải là người chơi cuối cùng hắn giết trước khi lâm vào cái ác mộng tử vong luân hồi này hay sao.

Ta Kháo! Cứ tưởng là thâm cừu đại hận ra sao! Ta chỉ giết ngươi có đúng một lần! Ngươi liền giết ta 300 lần! Canh ta ở điểm hồi sinh tròn 3 tháng!

Trương Phàm ngớ người, đây là trêu chọc phải cái gì sát tinh a.

Chuyện của Trương Phàm đại khái là thế, trở lại Chu Bát Chá bên này, sau khi hắn bị Miệng Lưỡi Chế Nhạo bật PK giết chết, lấy ra Kim Thiền Lệnh, lựa chọn uỷ thác ám sát.

“Niêm Can Xử mật thám nói với ngươi mục tiêu là Thực Cốc Giả, bị Tục Thế tử vong cự tuyệt, không thể nào giết chết hoàn toàn, nếu như ngươi xác định mục tiêu là Thực Cốc Giả, hắn có thể giúp ngươi giết chết mục tiêu này 300 lần.”

Hả? Chu Bát Chá vốn là không định sẽ ác như vậy, hắn cũng biết Thực Cốc Giả giết không chết, liền thuần tuý là muốn mời sát thủ đi giết một lần, trả thù một chút cho đỡ tức, kết quả không nghĩ tới giết 300 lần? Đây là tổ chức sát thủ gì mà làm ăn có tâm vậy?

300 lần a, tính toán thời gian chẳng phải là ít nhất 3 tháng đứng im một chỗ? Thực sự là cai nghiện game luôn.

Quá tàn nhẫn, quá tàn nhẫn, Chu Bát Chá lắc đầu, trách trời thương người, không đành lòng, dùng hết toàn bộ lòng trắc ẩn của bản thân, vượt lên trên chính mình để trở thành một con người vĩ đại hơn, cuối cùng đưa ra một lựa chọn tốt đẹp nhất…

Truyền đạt nhiệm vụ ám sát! Tăng mạnh cường độ!

Ahahaha, ai bảo ngươi bật PK giết ta, trước tiên giúp ngươi cai nghiện game 3 tháng, trong 3 tháng này ta lại xem có thể hay không lại lấy được một cái Kim Thiền Lệnh nữa, cho ngươi thêm 3 tháng nữa.

Chậc chậc, người lòng dạ hẹp hòi này là ai a?

Ừm, là chính ta a, thế thì không sao rồi.

Như vậy, Chu Bát Chá trả một chút thù, cho người chơi ‘Miệng Lưỡi Chế Nhạo’ kia đi cai nghiện game 3 tháng.

Chuyện kia xử lý xong, không nói thêm nữa, vẫn là xem tiếp theo thế nào, ngày thứ hai Chu Bát Chá trở về tìm Niêm Can Xử mật thám.

“Niêm Can Xử mật thám qua một đêm tĩnh dưỡng, thương thế đã lành quá nửa, hắn muốn ngươi tới, là muốn hỏi xem ngươi có hứng thú gia nhập vào Niên Can Xử, trở thành mật thám hay không?”

Trò chơi này vậy mà lại còn có thể gia nhập vào tổ chức.

Lựa chọn xuất hiện, Chu Bát Chá không do dự chút nào trực tiếp lựa chọn từ chối, không có nguyên nhân gì khác, chỉ bởi vì điều kiện để gia nhập vào Niêm Can Xử có viết rằng, cần “Tịnh thân”.

Đáng giận a, so sánh giữa cơ duyên lớn này và tiểu huynh đệ của hắn, đương nhiên là Chu Bát Chá không chút do dự lựa chọn tiểu huynh đệ.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.