Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày đặc biệt của Nhiễm Thu Nhiên

Phiên bản Dịch · 1852 chữ

Dịch giả: Mất Ngủ

------

“Ngươi cự tuyệt lời mời của Niêm Can Xử mật thám.”

“Đối phương tỏ vẻ rất tiếc không thể cùng ngươi trở thành đồng bọn, nhưng vẫn nguyện ý duy trì quan hệ thân mật cùng ngươi, trong Niêm Can Xử cũng không bàn về xuất thân, cho dù là Thực Cốc Giả bị Tục Thế trục xuất cũng như vậy.”

“Hắn trình bày với ngươi lý tưởng của tổ chức Niêm Can Xử, bọn họ vẫn có một niềm tin vững chắc rằng Tục Thế Chi Chủ không hoàn toàn biến mất, vẫn đang tiếp tục tin vào khả năng một ngày nào đó Tục Thế Chi Chủ sẽ huy hoàng trở lại, vẫn tin rằng triều đại trước đây không hề sụp đổ, chỉ là tạm thời ẩn núp chờ thời mà thôi.”

Sách, đây là suy nghĩ của cựu thần tiền triều a.

Chu Bát Chá tự nhủ cũng may vừa rồi không đáp ứng gia nhập, tinh thần của tổ chức Niêm Can Xử này cũng không bình thường cho lắm.

Bất quá nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, dựa theo bối cảnh của thế giới này, một thế giới mục nát, có người muốn thành tân vương, có người muốn phục hồi triều đại trước, cũng có người muốn tiếp tục cứ loạn như vậy.

Trong loạn thế, có một tư tưởng để dựa vào đó chống đỡ sinh tồn liền không dễ dàng, còn như đi tính toán cái tư tưởng này có đúng hay không, cái kia quả thật là quá xa xỉ.

Ai trở thành Tục Thế Chi Chủ, thì người đó đúng.

Cuộc đối thoại của Chu Bát Chá cùng Niêm Can Xử mật thám liền dừng lại ở đây, mặc dù không có nội dung gì hữu dụng, nhưng cũng đã làm cho đối phương nhận thức sự tồn tại của hắn, về sau gặp lại không chừng còn có thể mở ra nhiệm vụ mới.

Sau đó, Chu Bát Chá lại tiếp tục đi dạo trong Thiêu Hương Trấn.

Lại một lần nữa bị cắt thận.

Rõ ràng là Hồng Trang Nương kia cũng không phải kẻ cầm đầu đường dây cắt thận của Thiêu Hương Trấn.

Lại bị trừng phạt thể lực, offline, đi ngủ.

Ngày hôm sau, cuối tuần, nhưng Chu Bát Chá lại dậy sớm.

Không vì bất cứ lý do gì khác, hôm nay hắn phải tăng ca, vị Nhiễm hội trưởng quan uy lẫm lẫm kia muốn dẫn hắn đi gặp nhà tài trợ.

Nhiễm Thu Nhiên nhắn tin cho hắn qua WeChat hẹn 9 giờ, Chu Bát Chá thấy cũng đã sắp đến giờ, sửa soạn quần áo xong ra khỏi ký túc xá, đi tới dưới ký túc của Nhiễm Thu Nhiên đứng đợi.

Cuối tuần, dưới ký túc xá nữ sinh.

Tấm chiếu đã trải đều sẽ hiểu, nam sinh đứng chờ bạn gái, người nhiều góp mấy bàn mạt chược cũng không thành vấn đề.

“Huynh đệ ngươi cũng đứng chờ a.”

“A đúng vậy, nóc nhà đang trang điểm, chắc cũng phải đến 2 tiếng, nóc nhà của ngươi thì sao.”

“Cái này thì khỏi phải nói, càng bá đạo hơn, đi ra ngoài là phải gội đầu, không gội xong không ra ngoài.”

“Ai da, lại tới 1 tên nữa.”

“Hừm, xin ít lửa đồng chí ơi.”

Đại khái chính là tràng diện như thế, phàm là đến đây trên 2 tháng đều trở nên hiểu việc thạo nghề, tương thân tương ái như vậy, Chu Bát Chá mới đến còn có vẻ khó hoà đồng.

“Người anh em lạ mặt, trước đây chưa từng thấy, mới đến à?”

Còn có người anh em chờ bạn gái cảm thấy không có việc gì làm, tới bắt chuyện cùng Chu Bát Chá, hắn lắc đầu:

“Không phải, ta là đợi sếp.”

“Ừm, ta hiểu ta hiểu, gọi là sếp, cũng khá thú vị đấy, thích chơi dạng này nữ cường nam nhược nói chuyện, nói nhỏ cho ngươi biết, người yêu ta thích ta gọi là cô giáo đấy.”

Cái thể loại biến thái gì đây a.

Chu Bát Chá yên lặng, nghĩ thầm tại sao Nhiễm Thu Nhiên vẫn chưa xuống, nhắn tin WeChat giục nàng.

Nhiễm Thu Nhiên trả lời: Đợi một chút! Lập tức xuống ngay!

Người anh em kia rất nhiệt tình, nhìn thấy vậy lại càng được đà nói tiếp: “ Huynh đệ à, nữ nhân đều phải chuẩn bị trước khi đi ra ngoài, nên phải lấy giờ hẹn cộng thêm ít nhất là nửa tiếng, các ngươi hẹn mấy giờ?”

Chu Bát Chá lông mày nhíu một cái: “9 giờ.”

“Ai nha, ngươi thực sự là thành thành thật thật như vậy đến đúng giờ a, bọn ta hẹn cũng đều là 7 giờ, bây giờ mới tới, vẫn còn phải chờ đây ngươi thấy không, ngươi chắc là còn phải đợi đến giữa trưa mất.”

Chu Bát Chá cái hiểu cái không, thấy Nhiễm Thu Nhiên cũng quả thực là muộn rồi mà còn chưa xuống, gật đầu đáp: “Vậy ta trở về, chờ giữa trưa lại đến.”

Nói xong liền cứ thế quay đầu bước đi, không chút dây dưa dài dòng, làm mấy huynh đệ ở đây đều sửng sốt, tên này đầu óc không có vấn đề gì chứ, tại sao đần như vậy a.

Nói đến cũng thật trùng hợp, Chu Bát Chá bước trước vừa rời khỏi, bước sau Nhiễm Thu Nhiên từ trong hành lang vội vội vàng vàng hấp tấp đi ra.

Nàng bình thường là người luôn 10 phần đúng giờ, hiếm thấy hôm nay mới đến muộn, còn là vào ngày quan trọng thế này, thực sự là do đêm qua hưng phấn quá nên không thể ngủ, mãi gần sáng mới chợp mắt được một chút.

Vội vàng hấp tấp rửa mặt trang điểm, sợ rằng không kịp còn gọi khuê mật dậy giúp, bốn tay cùng làm, đã là hơn hẳn người thường, vừa nhanh vừa chuẩn, cấp tốc xuống lầu, khuê mật vẫn còn đang chạy phía sau giúp nàng chỉnh lại quần áo, kẹp tóc, cầm nước hoa đuổi theo xịt.

Trước khi ra đến cửa, khuê mật còn vỗ vai nàng một cái

“OK! Hoàn mỹ! Tỷ muội cố lên! Mê chết hắn!”

Nhiễm Thu Nhiên gật gật đầu, mặc dù không biểu hiện ra mặt, nhưng tiếng bước giày cao gót cũng trở nên gấp gáp hơn, rõ ràng đã lộ ra tâm tình hiện giờ của nàng.

Nàng rất mong đến lúc ra ngoài nhìn thấy Chu Bát Chá dán chặt mắt vào người mình, hừ hừ, ai bảo ngươi ăn mặc tuỳ tiện.

Nhiễm Thu Nhiên nghĩ vậy, đi ra khỏi cửa.

Xoẹt Xoẹt Xoẹt, rất nhiều ánh mắt bị hấp dẫn tới, kinh diễm không nỡ rời, nhưng cuối cùng vẫn không có người mà Nhiễm Thu Nhiên muốn thấy.

Nàng tìm trái tìm phải cả nửa ngày, bối rối, người đâu rồi?!

Nhiễm hội trưởng: Ngươi đâu rồi ?!!!!

Nhiễm hội trưởng đang yêu cầu cuộc gọi thoại…

Nhiễm Thu Nhiên nộ khí xung thiên sắp phát nổ rồi, trực tiếp gọi qua, đầu bên kia liền bắt máy.

Nhiễm Thu Nhiên nén giận cắn răng: “Ngươi đang ở đâu?!”

Chu Bát Chá: “Ký túc xá.”

“Cái gì!” Nhiễm Thu Nhiên liền bộc phát: “Chúng ta hẹn mấy giờ?! Ngươi vì cái gì bây giờ còn ở ký túc?!”

Chu Bát Chá: “Bọn hắn nói là nữ nhân thường sẽ đến muộn.”

Nhiễm Thu Nhiên: “Ai nói?”

Chu Bát Chá: “Mấy tên đứng đợi ở dưới ký túc xá của các ngươi.”

Nhiễm Thu Nhiên ánh mắt đầy sát ý quét sang, người mới vừa rồi tiêm nhiễm cho Chu Bát Chá mấy cái kia liền chột dạ.

Nhiễm Thu Nhiên tức giận nói với Chu Bát Chá: “Ngươi đừng giả ngốc!”

Chu Bát Chá: “Nhưng ngươi đích xác là đến muộn.”

“Ta!” Nhiễm Thu Nhiên nhất thời cứng họng, nhìn thời gian: “Ta chỉ đến muộn 5 phút…”

Chu Bát Chá thắc mắc: “5 phút không phải là muộn sao, ngươi cùng nhà tài trợ cũng nói như vậy sao.”

Nhiễm Thu Nhiên trầm mặc, một lát sau mới có âm thanh đáp lại:

“Ngươi xuống lầu đi, ta đang đứng dưới lầu đợi ngươi.”

Dưới ký túc xá nam sinh, một cái nữ sinh cao gầy xinh đẹp dày công ăn mặc khí chất ngời ngời đang đứng đợi người, rất nhiều nam sinh nhịn không được đều nhìn sang hướng này.

Khác với việc mọi người vẫn thường quen thấy mấy huynh đệ đứng chờ bạn gái ở dưới ký túc xá nữ, việc một nữ sinh đứng chờ bạn trai dưới ký túc xá nam là điều cực kỳ hiếm thấy, nữ sinh này còn có khí chất vô cùng khác biệt lại cực kỳ xinh đẹp, cũng có người đã nhận ra đây là Hội trưởng ngoại liên bộ - Hội học sinh: Nhiễm Thu Nhiên. Nàng đây là đang chờ bạn trai? Chưa từng nghe nói bông hoa này là bị ai ngắt a.

Nhiễm Thu Nhiên đứng dưới ký túc xá nam, lúc nói ra câu nói kia, nàng cắn môi, trong giọng nói tràn đầy uỷ khuất, nhưng nàng cắn chặt răng không để cho mình vì tủi thân mà khóc lên.

Không chỉ là đối với Chu Bát Chá, là ai cũng vậy, từ khi bắt đầu tự lập đến giờ nàng chưa từng để ai thấy mình khóc, chỉ là bây giờ thực sự nàng sắp không kìm nổi nữa rồi, nhìn chăm chăm vào cửa ký túc xá nam sinh, nghĩ tới lúc Chu Bát Chá từ trong đó bước ra, cứ như vậy mà một mình cố gắng…

“Đang ở phía sau ngươi này.”

Sau lưng có âm thanh truyền đến, cắt đứt suy nghĩ của Nhiễm Thu Nhiên, nàng kinh ngạc quay đầu lại, trông thấy Chu Bát Chá đang xách theo 2 ly trà sữa, đứng ở phía sau.

“Ngươi, ngươi, ngươi không phải ở ký túc xá sao?”

“Cũng đã đi ra ngoài, ta có điên đâu mà quay về ký túc a, đợi lâu quá nên hơi khát, đi mua chút trà sữa uống, lúc quay lại thấy ngươi đang im lìm cắm đầu đi, đuổi cũng không đuổi kịp.”

“Vậy sao ngươi không lên tiếng gọi ta lại.”

Chu Bát Chá lắc đầu khoát tay, đem trà sữa đưa qua.

“Không dám dạy lãnh đạo làm việc.”

Nhiễm Thu Nhiên cầm ly trà sữa ấm áp, cắn môi, trừng mắt nhìn chết Chu Bát Chá cả nửa ngày, Chu Bát Chá cho là nàng đang thể hiện quan uy với mình, kỳ thực là nàng đang ổn định lại tâm tình, cuối cùng cũng bình phục lại, lườm Chu Bát Chá một cái rồi nói nhỏ:

“Hứ, Xấu tính!"

Nhiễm Thu Nhiên đem ống hút cắm vào ly trà sữa, hút lấy mấy ngụm, cùi chỏ huých sang Chu Bát Chá.

“Đi thôi.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.