Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người thân, con bạc, Final Destination

Phiên bản Dịch · 2614 chữ

Dịch giả: Mất Ngủ

------

Chu Bát Chá đã mắc sai lầm, hắn đã quá tin tưởng vào nữ lãnh đạo trẻ tuổi của mình, cho rằng nàng ấy thực sự sẽ tăng ca vào ngày cuối tuần quý báu này, thực sự là tư duy của người làm thuê, tầm nhìn quá hẹp, lãnh đạo liền cho một búa mở rộng tầm mắt.

Trong khu thương mại, Nhiễm Thu Nhiên và Yến Nhi tỷ nắm tay cao hứng đi dạo từng cửa hàng, đằng sau là Chu Bát Chá đang ôm túi lớn túi nhỏ, làm cu-li khuân vác cho hai nữ nhân, cái này gọi là lấy công quyền làm việc riêng a.

Cho nên Chu Bát Chá cũng lý luận với Nhiễm Thu Nhiên, nói nàng dùng cái cớ là đi gặp nhà tài trợ để gạt hắn, chẳng phải là hơi quá rồi sao, Nhiễm Thu Nhiên đầy tự tin nói rằng ai thèm lừa ngươi?

Yến Nhi tỷ là bà chủ của Hải Thanh Nhạc Khí, tiền thuê dàn âm thanh hội trường và ánh sáng sân khấu mỗi ngày là 5 vạn, nàng miễn phí cho chúng ta dùng, vậy không phải là nhà tài trợ sao?

Xì, Chu Bát Chá rốt cuộc không nói được gì nữa.

Buổi trưa, tìm một nhà hàng nổi tiếng trên mạng ăn cơm.

Hai nữ nhân ở một bên vừa ăn vừa trò chuyện rất nồng nhiệt, Nhiễm Thu Nhiên cho Yến Nhi tỷ xem điện thoại, là video nàng quay đám mèo của nàng mấy ngày trước.

“Aiyaa! Bộ dáng thực sự rất đáng yêu a!”

Yến Nhi tỷ nhìn thấy trong video có một đám mèo con lông xù, khuôn mặt bầu bĩnh, lè ra đầu lưỡi hồng hồng, kháu khỉnh khoẻ mạnh chen chúc nhau trong màn ảnh, thật là dễ thương.

“Tỷ thích một con không?”

“Aiya, muốn lắm, nhưng tên nhà ta không nuôi được, hắn bị dị ứng với lông mèo, hơn nữa mẹ chồng ta cũng không cho đâu, năm nay chuẩn bị sinh em bé, bên nhà nội cũng để ý lắm.”

“Ah, cuối cùng cũng chuẩn bị có hài tử rồi sao?”

“Aizz, sắp rồi, ta còn cảm giác là mới tốt nghiệp không bao lâu đây, chớp mắt một cái, đếu sắp có con cái rồi.”

“Chậc chậc, tưởng tượng sau này Yến Nhi tỷ ra ngoài đưa theo một nhóc, ta cũng lên chức a di rồi.”

“Muội đừng nói ta, muội cũng tranh thủ kiếm mối sớm đi, đỡ cho bác gái cứ nhắc suốt, này này, nghe không, cái gì nhỉ… Tiểu Chu, phải cố gắng đó nha.”

Ta không biết gì hết, không biết gì hết, Chu Bát Chá vùi đầu ăn cơm, không hiểu hai nữ nhân đang nói cái gì.

Buổi chiều, hai nữ nhân lại đi tìm chỗ quẩy, đi xem phim rồi đi karaoke, sau đó tiếp tục dạo phố, Chu Bát Chá suốt hành trình cứ phải đi theo vác đồ cho mấy nữ nhân mặc sức mua mua mua.

Giữa đường, Yến Nhi tỷ viện cớ đi phòng vệ sinh, chỉ còn lại hai người bọn họ, Chu Bát Chá thật vất vả mới có cơ hội ngồi trên ghế nghỉ một lát, Nhiễm Thu Nhiên mang đôi tất đen mỏng bước trên đôi cao gót đứng khoanh tay trước mặt hắn, cười tủm tỉm nói:

“Có mệt không, ta xách giúp ngươi một chút nha?”

Chu Bát Chá nhìn nàng đang cười trên nỗi đau của hắn, thì ra nàng vẫn còn để bụng chuyện buổi sáng, thù rất dai.

“Thực không dám để cho sếp xách đồ.”

“Xí, giờ thì lại giả vờ tội nghiệp.”

Nhiễm Thu Nhiên dùng hai tay vuốt chiếc váy từ sau ra phía trước, ngồi xuống bên cạnh Chu Bát Chá, nhìn thấy tay hắn còn bận xách đồ, liền đưa ống hút của ly trà hoa quả mới mua tới miệng hắn.

“Ta có thể tự uống.”

“Chẹp?”

Chu Bát Chá không nói gì, vươn miệng tới ly trà Nhiễm Thu Nhiên đưa qua hút hút hai cái, một màn này vừa vặn bị Yến Nhi tỷ từ phòng vệ sinh đi ra nhìn thấy.

Ai ya ya, Yến Nhi tỷ mỉm cười hiền hoà ( đẩy thuyền thành công )

Nhiễm Thu Nhiên liền đỏ mặt, Chu Bát Chá ngược lại không có phản ứng gì, hắn là người da mặt dày rất khó chơi nha, không biết gì hết, ta không biết gì hết, dù sao cũng không biết gì hết.

Đúng lúc đang tiến triển vô cùng tốt như thế, không ai ngờ rằng, tiếp sau đó, phát sinh chút chuyện ngoài ý muốn.

“Nhiên Nhiên? là con phải không Nhiên Nhiên?”

Một giọng nói không hài hòa đột nhiên chen vào, Nhiễm Thu Nhiên nghe được giọng nói này, giống như nhớ lại cơn ác mộng kinh khủng đã từng khắc ghi vào tâm khảm, toàn thân run lên, sắc mặt đột biến.

Chu Bát Chá ngồi ngay cạnh bên, đương nhiên là chú ý đến phản ứng bất thường của Nhiễm Thu Nhiên, nghi hoặc không rõ chuyện gì xảy ra.

Nhìn về phía tiếng nói, người kia là một lão thúc chừng hơn 40 tuổi, diện mạo tiều tuỵ gầy guộc, ăn mặc có chút lôi thôi, mặc dù đã đứng tuổi, nhưng nhìn ngũ quan mặt mũi, mơ hồ thấy có vài nét tương tự với Nhiễm Thu Nhiên.

“Ông tới đây làm gì, chẳng phải tôi đã nói rồi, ông cũng đã đồng ý, không gặp lại nữa, đừng tới tìm tôi nữa.”

Nhiễm Thu Nhiên tựa hồ đang cố hết sức bình tĩnh trở lại, nhưng lời nói ra khỏi miệng vẫn thấy được vài phần run rẩy.

“Nhiên Nhiên, con đừng nói vậy…”

“Ông im đi!”

“Nhiên Nhiên! Giúp cha đi! Con bây giờ có tiền như vậy! Một lần sau cuối! Ta đảm bảo đây là lần cuối cùng!…”

“Cút đi!”

Nhiễm Thu Nhiên rốt cuộc không nhịn được nữa hét lên, làm cho không ít người trong khu thương mại nhìn về hướng này, thắc mắc không biết phát sinh chuyện gì.

Chu Bát Chá hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Yến Nhi tỷ bên cạnh ngược lại là biết chút nội tình, đứng ra hoà giải.

“Thu Nhiên, muội đừng kích động, thúc thúc trước tiên cũng bớt nói vài ba câu a, đầu tiên là cần bình tĩnh lại một chút, tìm một chỗ ngồi xuống rồi từ từ nói, thúc thúc người có thấy bao nhiêu người đang nhìn kìa, đừng để Thu Nhiên khó coi như vậy. Được rồi mà, hai người có chuyện gì từ từ nói.”

Yến Nhi tỷ ở bên cạnh khuyên giải, một bên đẩy ra lão thúc đang gây sự kia, một bên động viên ổn định cảm xúc của Nhiễm Thu Nhiên.

“Thật ngại quá, hôm nay ta có chút việc phải xử lý, Bát Chá ngươi về trường trước đi a.”

Nhiễm Thu Nhiên tỉnh táo lại, trước tiên nói với Chu Bát Chá, sau đó lại nói với lão thúc kia, đi tới quán cà phê bên cạnh nói chuyện, Yến Nhi tỷ cũng xách túi đi theo, trước khi đi quay đầu nói với Chu Bát Chá:

“Tiểu Chu ngươi về trước đi, hôm nay thật không tiện.”

Mấy người vội vội vàng vàng rời đi, tới quán cà phê bên cạnh bình tĩnh lại, ngồi xuống nói chuyện.

Chu Bát Chá ngồi đó gãi gãi đầu, cứ như vậy gạt hắn ra ngoài.

Hắn nhìn vào quán cà phê phía xa, Nhiễm Thu Nhiên đang cùng lão thúc kia tranh cãi, nhưng mà khoảng cách quá xa, còn có cách một lớp kính chắn, hắn không nghe được bọn họ nói cái gì.

Tsk, Chu Bát Chá nắm tay mở ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một còn chuột con lông vàng mềm mại, nghe trộm một chút.

Chít chít, chuột lông vàng giống như là tia chớp nhỏ, trong nháy mắt biến mất khỏi lòng bàn tay của Chu Bát Chá, không thấy bóng dáng.

Lúc xuất hiện ra đã là ở một bồn hoa trong quán cà phê, không ai chú ý tới chỗ đó, nó nhô ra một cái đầu chuột nho nhỏ, nhún nhún đôi tai lớn.

Ngũ quan tương thông, Chu Bát Chá nhắm mắt, tĩnh tâm lắng nghe.

“Nhiên Nhiên, chú ý cách nói chuyện, ta dù sao cũng là cha ngươi.”

“Ông vẫn không biết tốt xấu, còn dám nói là cha tôi? Tôi không có người cha dạng này, mẹ trước kia chính là bị ông làm cho tức mà sinh bệnh, đến bây giờ vẫn còn chưa khỏi hẳn!”

“Đúng, là ta có lỗi với hai mẹ con các người, nhưng mà chẳng phải là ta cũng vì cái gia đình này hay sao.”

“Hức ?! Lần đầu tiên tôi nghe người ta nói là vì gia đình mà đi đánh bạc, lại còn là vay tiền để đánh bạc, việc ông làm cho cái nhà này chính là đưa tới một đám đầu gấu đến cửa đòi tiền?!”

“Đấy không phải chỉ là ngoài ý muốn sao, ta vốn là có thể thắng tiền, chỉ thiếu chút nữa, ta nói với ngươi, chỉ thiếu một chút nữa thôi, ta muốn thắng được thật nhiều tiền, thật nhiều tiền cho ngươi và mẹ ngươi mua đồ ăn ngon, mua quần áo đẹp.”

“Ông thôi đi! Nếu thực sự nghĩ cho chúng tôi ông đã sớm thành thành thật thật đi làm kiếm tiền, ông có thắng được đi nữa cũng sẽ lại đem đi đánh cược lớn hơn, mê cờ bạc không còn thuốc nào chữa được nữa rồi, đừng ở đây giả bộ nữa!”

“Nhiên Nhiên! Ta là cha ngươi! Ngươi đang nói chuyện thế nào với cha ngươi vậy!”

“Thúc thúc à, ông đừng quát to như vậy, cũng đừng đập bàn a, đây là nơi công cộng, người hoặc là bình tĩnh một chút ngồi xuống nói chuyện, không thì lát nữa người trong tiệm sẽ báo cảnh sát đuổi người đi rất khó coi, không tốt lắm đâu.”

“Vậy trách ta sao, ngươi xem trong mắt nó còn có người cha này hay sao.”

“Thúc thúc, Thu Nhiên trước đây mấy năm cũng nhiều lần cho người tiền, mỗi lần thúc đều cam đoan, không cá cược, sẽ không tiếp tục đánh bạc nữa, nhưng người lần nào cũng nuốt lời, cái này không giống là cách làm của một người đàn ông đâu.”

“Được được, các ngươi đều về cùng một phe với nhau chứ gì, ta cũng không thèm tranh với các ngươi ai đúng ai sai, Nhiên Nhiên, ngươi lại cho ta tiền một lần nữa, chỉ một lần nữa ta đảm bảo đây là lần cuối cùng.”

“Từ lúc tôi 8 tuổi, Ông vẫn không ngừng đem tiền trong nhà đi, cũng là mẹ tôi một mình khổ cực níu giữ cái gia đình này, mấy năm nay tôi lăn lộn bên ngoài cũng đưa cho ông không dưới 50 vạn, tôi sẽ không cho thêm đâu, tiền còn lại là để dành cho mẹ tôi dưỡng già, dù là ông chết đói ở ngoài, bị đòi nợ đánh chết đều không phải chuyện của tôi, ông đừng hòng cầm được của tôi một đồng một cắc nào nữa.”

“Nhiên Nhiên! Sao ngươi lại nói vậy! Hiếu kính cha mẹ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, là đạo lý hiển nhiên, ngươi không nuôi cha của ngươi thì ai nuôi, ngươi ở ngoài kiếm tiền nhiều như vậy là để nuôi ai? Để cho người ngoài đúng không? Cho tên tiểu bạch kiểm vừa rồi đúng không? Ngươi là đứa con bất hiếu lại không có đầu óc, cha ruột ngươi không tin, lại tin nam nhân bên ngoài! Ngươi đưa tiền cho cha, đợi cha thắng được nhiều tiền trở về, cái gì cũng đều mua cho ngươi.”

“Cút đi! Ông cút đi! Tôi không có người cha này!”

Nhiễm Thu Nhiên vỗ bàn đến sắp sụp rồi, nàng không tiếp tục chịu đựng nổi nữa rồi, cầm lấy túi xách rời đi, cha nàng liền đuổi theo.

“Nhiên Nhiên ta nói cho ngươi biết! Ta cho dù có trăm sai ngàn sai, huyết nhục tương liên, ta là cha của ngươi, ngươi là con gái ta, trừ khi là ngươi chết, đầu thai kiếp khác, bằng không thì vĩnh viễn sẽ là như vậy, không thể thay đổi được, ngươi không thoát được đâu!”

Người thân, quan hệ máu mủ, đối với gia đình có phúc thì đó là một loại ân huệ trời cho, còn đối với gia đình bất hạnh mà nói, đó là một dạng lời nguyền theo ngươi suốt cuộc đời, không thể nào rời bỏ được.

Hai người một trước một sau, chạy ra khỏi quán cà phê trong khu thương mại, cha của Nhiễm Thu Nhiên mặt mũi dữ tợn kéo nàng lại, trong miệng không có gì khác ngoài đòi tiền, Yến Nhi tỷ từ phía sau lo lắng chạy đến kéo hắn ra, nói hắn đừng như vậy nữa, còn tiếp tục sẽ báo cho cảnh sát.

Cha của Nhiễm Thu Nhiên căn bản không nghe, quyết tâm là hôm nay phải đòi bằng được tiền của con gái ruột, kéo lại không được, còn muốn đưa tay giật tóc Nhiễm Thu Nhiên.

Nhưng đang vung tay giữa không trung, lại bị một bàn tay khác giữ lại.

Ai rảnh lo chuyện bao đồng xen vào chuyện nhà người khác đây? Cha của Nhiễm Thu Nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Chu Bát Chá đứng phía sau hắn, một bàn tay nhẹ nhàng giữ lại, nhưng lại mạnh mẽ dị thường.

Nhiễm Thu Nhiên thấy động quay đầu lại nhìn, vừa kinh ngạc lại có chút khó xử vì để cho hắn nhìn thấy chuyện nhà mình, nói:

“Ngươi như thế nào còn chưa về.”

Chu Bát Chá không trả lời nàng, mà là nhìn cha nàng, buông ra bàn tay đang nắm, lui về sau hai bước, sau đó nhàn nhạt nói một câu:

“Làm việc sai trái nhiều như vậy, sẽ rất dễ gặp quả báo.”

Vừa nói xong, dây móc Táo Quân trên điện thoại khẽ lay động, trong trung tâm thương mại có treo rất nhiều đèn chùm, trên đầu hai người cũng có một cái, lúc đó nó vừa vặn rơi xuống.

Ầm ầm! Đèn chùm cực lớn hướng về phía Chu Bát Chá và cha của Nhiễm Thu Nhiên rơi xuống, vừa vặn trùng trùng điệp điệp rơi vào khoảng trống giữa hai người.

Cho dù là lệch đi một li, hắn và Chu Bát Chá cũng sẽ bị đè cho nát nhừ, đây quả thực là sống chết chỉ trong gang tấc, cha của Nhiễm Thu Nhiên mặt vàng như giấy, xụi lơ trên mặt đất, sợ đến mức cả người đều không động đậy được.

Bên cạnh đó Nhiễm Thu Nhiên và Yến Nhi tỷ cũng sợ tới choáng váng, sắc mặt trắng bệch, thiếu chút nữa đã có án mạng xảy ra.

Chu Bát Chá vẫn đứng tại chỗ, phảng phất như chưa từng có gì xảy ra, phủi bụi trên người, giống như là vừa rồi người suýt bị đè chết không phải là hắn, nói với Nhiễm Thu Nhiên:

“Đi thôi, bây giờ chúng ta trở về trường? Hay là đi đòi trung tâm thương mại này ít tiền bồi thường tổn thất tinh thần đây?”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.