Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn Khuyết Vọng Khí Thuật

Phiên bản Dịch · 2200 chữ

Gia tăng tỷ lệ phát động nhiệm vụ…

Chu Bát Chá cầm móc điện thoại hình Táo Quân nhìn Wechat đang kêu lên không ngừng, đây có coi là gia tăng tỷ lệ phát động nhiệm vụ không?

Chu Bát Chá cũng không ngốc, hiện tượng quỷ dị bày ra trước mắt hắn rõ ràng như vậy, hắn cũng ý thức được trò chơi《 Tục Thế 》này không bình thường.

Chu Bát Chá: Trò chơi 《 Tục Thế 》này là thế nào?

Chu Bát Chá hỏi up chủ lão bản qua Wechat, dù sao trò chơi này cũng là do đối phương gửi cho.

Lão bản: Có chuyện gì sao? Ta cũng không biết nhiều về game, chỉ đơn giản là nhận yêu cầu từ khách hàng, ta gửi cho ngươi số điện thoại của công ty sản xuất có vấn đề gì tự mình hỏi. Hiện ta còn đang ở phòng gym đây, không có gì quan trọng thì buổi tối rảnh nói tiếp.

Lão bản vô tâm như thế đúng thật là có một không hai, nhưng mà Chu Bát Chá cũng đã quen rồi, đối phương là trường hợp cá biệt trong các up chủ, chỉ coi đó là công cụ kiếm tiền nên chỉ để ý có hai chuyện, một là thúc dục nhân viên làm việc, một là kiếm tiền.

Up chủ đem số điện thoại của công ty kia gửi đến, Chu Bát Chá thử gọi đi nhưng từ đầu đến cuối không có người nghe, hắn lại lên mạng tìm kiếm, một chút tin tức cũng hoàn toàn không có. Xem ra muốn tìm hiểu lai lịch trò chơi quỷ dị này tạm thời không có cơ hội.

Đã vậy trước tiên cứ chơi đã, tạm thời không để ý đến những cái khác, cái này sức mạnh siêu nhiên thần kỳ quỷ dị liền đầy đủ hấp dẫn người ta tiếp tục.

Hơn nữa tham gia lần thử nghiệm này chắc chắn không chỉ mình hắn, sau này nếu trò chơi Open Beta, tất cả mọi người đều có thể chơi còn phát hiện ra vật phẩm trong game có thể mang ra ngoài như vậy, lại còn có công dụng thần kỳ…

Trong lòng Chu Bát Chá lờ mờ có dự cảm rằng sẽ có đại sự phát sinh liên quan đến trò chơi 《 Tục Thế Chi Chủ 》 này.

Nếu vậy hắn hẳn là đã gặp may, thuộc nhóm người được tiếp xúc rất sớm với bí mật này, nghĩ rằng “ăn bữa nay phải biết lo bữa mai” nên Chu Bát Chá quyết định đầu tư thêm thời gian và công sức nghiên cứu trò chơi này.

“Thực Cốc Giả, ngươi đi ra miếu hoang, thiên phú đã thức tỉnh, ngươi cảm thấy trong thân thể tràn đầy lực lượng, dã tâm bành trướng trong tim, niềm tin rằng mình có thể quét ngang yêu ma quỷ quái trên vùng đất này trở thành Tục Thế Chi Chủ trong ngươi càng trở nên vững chắc.”

“Trước mắt ngươi là một ngã ba đường”

“Con đường bên trái nhìn rất hoang vu, bên trong tầm mắt không nhìn thấy bất kỳ một dấu chân người nào, cũng không biết đường này dẫn đến địa phương nào. Nhưng những gì càng thần bí tựa hồ lại càng hấp dẫn người hơn.”

“Con đường bên phải, nhìn phía xa xa tựa hồ có một thôn trấn đổ nát, thế nhưng do khoảng cách quá xa, ngươi thấy không rõ tình hình cụ thể bên trong”

“Thực Cốc Giả, ngươi lựa chọn con đường nào để tiếp tục hành trình vĩ đại này? Trái hay phải hoặc là mở ra lối đi riêng?”

Có 3 lựa chọn: Trái, phải, mở ra lối đi riêng.

Chu Bát Chá tự nhủ rằng chỉ có 2 con đường mà có đến 3 sự lựa chọn, cái thiết kế này cũng rất có ý tứ, hắn tò mò chọn “Mở ra lối đi riêng”.

“Thực Cốc Giả vĩ đại tương lai sẽ trở thành Tục Thế Chi Chủ trời sinh có được tầm mắt bất phàm xuất chúng, ngươi cảm thấy mình không nên đi con đường tiền nhân đã đi qua, thế là lựa chọn mở ra lối đi riêng.”

“Ngươi đi trên con đường chưa ai từng đặt chân, lòng tràn đầy tự tin, giống như một vị anh hùng tiên phong.”

“Ngươi gặp một con hoàng bì tử ( chồn vàng ) đi ngang qua.”

“Ngươi bị hoàng bì tử cắn chết.”

“Ngươi đã tử vong.”

ĐM TĐN!? Chết bất đắc kỳ tử, Chu Bát Chá bối rối.

Hắn hình như chỉ vừa mới vào trò chơi, còn chưa đi được hai bước liền chết, trò chơi này cũng thật là thích hố người.

Chu Bát Chá xem lại những diễn biến trước đó, vừa mới rồi còn tâng bốc hắn có bao nhiêu anh minh vĩ đại, lúc sau lại đơn giản một câu bị hoàng bì tử đi ngang qua cắn chết lại là có bấy nhiêu châm chọc.

Rõ ràng là không có hình ảnh, đơn giản chỉ là chữ nhưng hắn lại cảm nhận được từ những khe chữ kia có một khuôn mặt tràn ngập âm dương quái khí đang giễu cợt.

“Cái game rác rưởi! Game nhái… à mà thôi”

Chu Bát Chá vừa chửi lại vừa tiếp tục chơi.

Nhân vật mặc dù chết nhưng trò chơi cũng không có kết thúc.

“Ngươi đã tử vong, ý thức rơi vào bóng tối hỗn loạn, trong bóng tối ngươi thấy được một chiếc đò ngang, vô số linh hồn người chết leo lên thuyền, bị đưa đến thế giới thuộc về người chết.”

“Ý thức của ngươi hỗn loạn, đi theo đội ngũ này, định lên thuyền, liền bị ngăn lại, người đưa đò nhìn về phía ngươi, Thực Cốc Giả a, ngươi bị Tục Thế trục xuất, bị tử vong cự tuyệt.”

“Ngươi một lần nữa mở mắt ra, một lần nữa từ trong toà miếu đổ nát tỉnh lại.”

Chu Bát Chá nhìn qua những hàng chữ trong trò chơi, ý này hẳn là nhân vật của hắn sống lại, phục sinh trong toà miếu đổ nát ở đầu trò chơi.

“Thực Cốc Giả, ngươi bị tử vong cự tuyệt, một lần nữa bước lên vùng đất Tục Thế, ngươi cảm thấy có chút mỏi mệt cùng kiệt sức.”

“Ngươi muốn gắng gượng xuất phát. kéo theo thân thể mệt mỏi hay vẫn là tạm thời ở lại trong miếu nghỉ ngơi chỉnh đốn.”

“Xin chú ý: nghỉ ngơi cần 8 tiếng thời gian thực mới có thể hoàn toàn khôi phục thể lực.”

Lại có lựa chọn mới hiện ra, mặc dù là trở lại trong miếu đổ nát ban đầu nhưng lần này lại xuất hiện kịch bản khác.

Hai lựa chọn: xuất phát - nghỉ ngơi.

Trong lựa chọn nghỉ ngơi có đề cập đến thể lực, là cơ chế đã từng được nhắc đến lúc lựa chọn Trảo Chu của Cổ Thần Thẩm Mỹ Giả.

Chu Bát Chá từ khi ăn phải trái đắng liền đánh hơi được trò chơi này tràn ngập cạm bẫy, hắn cảm thấy nghỉ ngơi chỉnh đốn hẳn là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng mà nghỉ ngơi cần đến 8 tiếng.

Hắn lúc này mới vừa bắt đầu chơi, chính là lúc đang hào hứng nhất, là thời điểm không muốn chờ đợi, lại để cho hắn nghỉ tám tiếng? Đây chính là muốn giày vò người ta, làm cho người ghê tởm, làm đủ trò xấu.

Chu Bát Chá nghĩ có lẽ sẽ không chết tiếp lần thứ hai như vậy, hắn cũng không biết mỏi mệt lên đường sẽ có hậu quả gì nên ôm tâm lý may mắn lựa chọn tiếp tục xuất phát.

“Tục Thế Chi Chủ tương lai tâm trí kiên định, dù cho thể xác và tinh thần có mỏi mệt cũng sẽ không dừng bước.”

Câu âm dương quái khí này vừa hiện ra, Chu Bát Chá đã cảm thấy không ổn, sợ rằng sẽ lại gặp tai ương.

“Ngươi lại đến chỗ ngã ba, thất bại lần trước không thể làm ngươi gục ngã, ngươi chính là Thực Cốc Giả có dã tâm muốn trở thành Tục Thế Chi Chủ.”

“Như vậy lần này ngươi muốn lựa chọn con đường nào?”

Vẫn là ba lựa chọn kia: Trái, Phải, mở ra lối đi riêng.

Lần này Chu Bát Chá chắc chắn sẽ không chọn mở ra lối đi riêng, hắn chọn con đường bên phải có thôn trấn kia, thế nhưng…

“Anh hùng vĩ đại sẽ từ trong sai lầm rút ra kinh nghiệm, ngươi rất khôn ngoan tránh đi sai lầm lần trước, lựa chọn một con đường mới.”

“Ngươi đi con đường bên phải, thôn trấn gần ngay trước mắt.”

“Ngươi lại gặp một con hoàng bì tử đi ngang qua.”

“Ngươi lại bị hoàng bì tử cắn chết.”

“Ngươi đã tử vong.”

Chu Bát Chá thiếu chút nữa đem điện thoại đập, đúng là muốn làm cho người ta bực tức, hai con đường đều là tử lộ, còn lại con đường bên trái kia hắn thậm chí không cần chọn cũng biết được khả năng vẫn là chỗ chết, cái này tám chín phần là một cái sát cục.

“Ngươi lại một lần nữa đi đến thế giới của người chết, người đưa đò lại một lần nữa cự tuyệt ngươi, Thực Cốc Giả gánh lấy nguyền rủa lưu đày, không được tử vong tiếp nhận.”

“Ngươi lần nữa tỉnh lại trong miếu đổ nát.”

“Ngươi cảm thấy càng thêm mỏi mệt, lần này ngươi cần 16 giờ chỉnh đốn mới có thể khôi phục trạng thái thể lực.”

“Đồng thời, thân thể khó chịu mãnh liệt làm ngươi ý thức được, anh hùng vĩ đại cũng cần được nghỉ ngơi, người bị tử vong cự tuyệt cũng có cực hạn.”

“Nếu như ngươi tiếp tục mang theo mỏi mệt rồi chết thêm vài lần nữa, nói không chừng sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.”

Dòng chữ này xuất hiện khiến Chu Bát Chá giật mình, không chỉ bởi vì nội dung, cũng bởi vì hàng chữ này sử dụng cảnh báo màu đỏ tươi như máu cực kỳ chói mắt.

Chu Bát Chá vừa rồi còn nghĩ tử vong mặc dù có trừng phạt thể lực, cần được nghỉ ngơi nhưng vẫn có thể tiến hành trò chơi, giống như hoàn toàn không cần quan tâm loại trừng phạt này.

Kết quả, trò chơi lập tức liền đập vào mặt hắn, đưa ra một dòng cảnh báo màu đỏ.

Vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này là có ý gì?

Tử vong bị xoá nick?

Nếu như đây là trò chơi bình thường, Chu Bát Chá nghĩ rằng sẽ không có công ty trò chơi nào từ chối người dùng, nhưng mà khi hắn nhìn qua móc điện thoại Táo Quân quỷ dị trong tay liền ý thức được đây cũng không phải trò chơi bình thường.

“Ngươi dự định mang thân thể mệt mỏi xuất phát hay là tạm thời ở lại trong miếu đổ nát nghỉ ngơi chỉnh đốn.”

Vẫn là hai lựa chọn nhưng lần này Chu Bát Chá thận trọng lựa chọn nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Mặc dù cần 16 tiếng, nhưng tốn thời gian dù sao cũng tốt hơn so với việc thực sự bị xóa nick vĩnh viễn, bỏ lỡ cái trò chơi thần bí này.

“Ngươi tựa hồ nhận thức được mức cực hạn trong năng lực của mình, lựa chọn tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn, 16 tiếng nghỉ ngơi dài đằng đẵng, nhưng là lỗi tại ai đây.”

Má nó, Chu Bát Chá trong lòng chửi đổng, nội dung cái trò chơi này vì sao lại âm dương quái khí như vậy?

Bất quá ngay sau khi hắn lựa chọn nghỉ ngơi chỉnh đốn, ngậm bồ hòn làm ngọt lại không nghĩ rằng có chuyện vui ngoài ý muốn.

“Táo Quân thiên phú phát động!”

“Lúc ngươi nghỉ ngơi tại miếu hoang, phát hiện ra một bộ thi hài.”

“Thi hài niên đại xa xưa, đã nhìn không ra thời gian tử vong cùng trang phục mặc khi còn sống, ngươi từ trong thi hài tìm thấy một bản cổ tịch đã rách nát.”

“Đáng mừng chính là ngươi đọc được văn tự bên trên cổ tịch, không cần phải học ngôn ngữ hay kỹ năng giải mã nào.”

“Ngươi nghiên cứu cổ tịch, phát hiện ra nó ghi lại một bí thuật thượng cổ có tên là 《 Vọng Khí Thuật 》”

“Mặc dù cổ tịch đã bị rách nát và thiếu nhiều trang nhưng ngươi vẫn có thể nghiên cứu, học tập nắm giữ một phần bí thuật.”

“Ngươi đã thu được: Tàn khuyết《 Vọng Khí Thuật 》( Phàm phẩm )”

Khi nhân vật bên trong trò chơi nhận được《 Vọng Khí Thuật 》cùng lúc đó bản thân Chu Bát Chá cũng đột nhiên cảm thấy hoa mắt.

Trong tầm mắt, bắt đầu nhìn thấy một luồng khí không tên.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.