Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưới vớt xác được Hà Thần chúc phúc

Phiên bản Dịch · 1818 chữ

Buổi chiều, Chu Bát Chá ra khỏi trường đi đến phố buôn bán đối diện.

Hắn đi mua bao thuốc, sau đó đi phòng bảo vệ, tìm người bảo vệ lần trước, đút lót bao thuốc, nhờ chút chuyện, hắn muốn xem lại camera giám sát của sân khấu hội học sinh sáng nay.

Bảo vệ cũng không hiểu lắm, nhưng biết Chu Bát Chá lần trước báo cảnh sát gây chuyện, mà hiệu trưởng lại mặc kệ hắn, thêm vào đã được hối lộ cho bao thuốc, liền cho Chu Bát Chá xem, xem một chút cũng không mất gì, hắn ngày nào cũng ngồi đó xem chưa từng gặp cái gì không nên nhìn thấy.

Chu Bát Chá điều chỉnh màn hình giám sát đến đoạn xảy ra chuyện chiếc loa kia, hắn muốn tìm người sử dụng tay phật - Kim Cang Phục Ma.

Kết quả khi chỉnh băng giám sát đến thời gian đó, hiện ra mấy đốm trắng quen thuộc trên màn hình, sau đó không còn hình ảnh gì nữa, rất giống với lần Trương Tao Linh mất xe đạp.

Quả nhiên, đối phương chính là ‘Người Chốn Đào Nguyên’.

Lúc đó Chu Bát Chá mặc dù chỉ thấy ở cửa ra vào có phật quang pháp tướng loé lên một cái rồi biến mất, thoáng thấy phía sau của đối phương, nhưng trong màn hình giám sát cũng không ghi lại được hình ảnh của người này.

Chốn đào nguyên, là chốn bồng lai tiên cảnh thanh tịnh bên ngoài thường thế ồn ào huyên náo.

Đừng nói là thiên phú Trảo Chu của đối phương có thể ẩn thân, không để camera giám sát ghi lại đấy nhé? Còn cái bàn tay phật kia chính là đạo cụ hoặc là kỹ năng đối phương thu được trong trò chơi.

Nếu như ‘Người Chốn Đào Nguyên’ thực sự có thiên phú Trảo Chu là loại năng lực che dấu thân phận như vậy, xem ra trong chốc lát sẽ không thể tìm thấy hắn, camera giám sát đều có thể lừa được, vậy thì làm sao tìm được.

Dĩ nhiên là bởi vì Vọng Khí Thuật của Chu Bát Chá đã hấp thu phật âm của Từ Bi Gia mà thăng cấp, nên bây giờ có thể nhìn thấy thêm một loại khí nữa, chính là loại phật khí màu vàng kim mà người kia dùng.

Nếu như gặp đối phương sử dụng năng lực ngay trước mặt mình, Chu Bát Chá có thể nhìn ra được, đương nhiên là phải đợi có cơ hội, dù sao thì hắn cũng không vội.

Từ mấy lần gián tiếp gặp nhau, đối phương từng truyền tờ giấy cảnh báo, còn có vừa rồi dùng “Kim Cang Phục Ma” giúp hắn một tay, Chu Bát Chá thấy đối phương cũng không có ác ý, chỉ là ẩn mình không nguyện ý lộ diện.

Điều này làm cho Chu Bát Chá yên tâm một chút, ít nhất là trước mắt đối phương không giống như là một tên ác nhân, vậy liền từ từ tiếp xúc, từ từ đánh giá quan sát.

Buổi tối, sân khấu trung tâm trước hội học sinh đã dựng xong, thiết bị âm thanh ánh sáng cũng điều chỉnh xong, chỉ còn chờ ngày mai mở tiệc đón tân sinh viên, cán sự hội học sinh vất vả cả một ngày cuối cùng cũng được nghỉ, Chu Bát Chá trở về ký túc xá.

Vừa vào cửa phòng ký túc, Chu Bát Chá đã thấy Trương Tao Linh đang ôm máy tính bảng, nằm trên giường vắt chéo chân, cầm một cái thìa ăn dưa hấu, vừa ăn vừa xem phim hài, cười ha ha rất vui vẻ.

Chu Bát Chá liền đi tới cướp, ăn hết sạch.

Trương Tao Linh tức quá kêu lên: “Ngươi là cái đồ oan gia thất đức!”

Chu Bát Chá không quan tâm, bận rộn một ngày, trở về lại được ăn dưa lạnh, thực sự là sảng khoái, đi tắm một cái sau đó trở về nằm trên giường chơi điện thoại, khởi động 《 Tục Thế 》.

Trước tiên xem Thiêu Hương Nữ bảo bối của hắn có online hay không… Không online, nhưng có để lại tin nhắn cho hắn, nói là đang đi làm, tối nay sẽ lên.

Vì thế, Chu Bát Chá trước hết liền đi Thuỷ Quỷ Hà tìm đội trưởng đội vớt xác, lão già bị dính với tượng thần kia, còn đang nợ hắn một món đồ ban thưởng của Hà Thần.

“Ngươi đi tới Hà Thần miếu, đội trưởng đội vớt xác đã đợi ngươi rất lâu, Hà Thần đã ban thưởng bảo vật cho ngươi, một lần nữa cảm tạ việc tốt ngươi đã làm.”

“Ngươi tiếp nhận bảo vật của Hà Thần từ tay của đội trưởng đội vớt xác.”

“Ngươi đã nhận được: Hà Thần Chúc Phúc - Lưới Vớt Xác.”

“Hà Thần Chúc Phúc - Lưới Vớt Xác ( Thượng phẩm ), lưới vớt xác nhận được chúc phúc của thần sông, mặc dù chỉ có công năng như lưới vớt xác thông thường, cũng không có thêm công năng đặc thù gì, nhưng bởi vì có được sự chúc phúc của Hà Thần, trở thành không thể hư hao, có thể sử dụng nhiều lần.”

Ah, Chu Bát Chá hai mắt toả sáng, cái gì thế này?

Gacha vô hạn lần a!

Lưới vớt xác thông thường có giá 100 tàn hương 1 tấm, dùng một lần liền sẽ hư hao, nếu muốn vớt tiếp phải mua tấm khác, hắn phải giết bao nhiêu Phúc Thọ Lão mới có đủ tiền?

Nhưng bây giờ Chu Bát Chá có được phần thưởng này, Hà Thần Chúc Phúc - Lưới Vớt Xác, không bị hư hao, tương đương với có thể vớt xác vô hạn lần, vô hạn rút thưởng, vô hạn ga cha, vô hạn sảng khoái?

Chu Bát Chá kinh ngạc, hắn dường như là đạt được một thứ không tầm thường, trong lòng tràn đầy mong đợi chạy tới bên cạnh Thuỷ Quỷ Hà.

“Ngươi đi tới bờ sông Thuỷ Quỷ, bên dưới mặt nước đục ngầu không biết có bao nhiêu kho báu đã làm cho ngươi nảy sinh lòng tham, ngươi có muốn sử dụng Hà Thần Chúc Phúc - Lưới Vớt Xác tiến hành vớt xác hay không?”

“Ngươi hướng vào bên trong Thuỷ Quỷ Hà thả lưới vớt xác.”

“Xin hãy đợi…”

“Lưới đã rung, lưới vớt xác tựa hồ mò được vật gì đó, ngươi có muốn thu lưới hay không?”

“Ngươi lựa chọn thu lưới, nhưng khí lực của ngươi không đủ, không thể kéo đồ vật trong nước lên, ngươi bị một bàn tay từ dưới sông thò lên, kéo xuống.”

“Òng ọc ọc, òng ọc ọc…”

“Ngươi đã tử vong.”

Chu Bát Chá sững sờ, Má nó, thì ra cái trò gacha vớt xác này không đơn giản như vậy, còn có thể mất mạng a!

Đã nói là làm sao lại có thể ngon ăn như vậy, thưởng một cái lưới vớt xác không thể bị hỏng, thì ra là ở đây đợi ta? Căn bản là không có chuyện vô hạn rút thưởng như vừa nói, rút trượt liền chết, là 8 tiếng trừng phạt thể lực.

“Ngươi tỉnh lại tại điện thờ Thuỷ Quỷ Hà.”

“Ngươi nghe được nhóm người vớt xác đứng ở bờ sông nói chuyện phiếm, không biết là ngẫu nhiên nghe được, hay là bọn họ đã tận lực để cho ngươi nghe thấy.”

“Bọn họ nói, Tân Bình Hà Thần gần đây mới nhập thêm hàng mới, dịch vụ vớt xác ở bến đò cũng mới tăng giá.”

Sau khi Chu Bát Chá sống lại, nhìn qua văn bản mô tả liền ngẩn người, mặc dù vẫn đang bị trừng phạt thể lực, nhưng vì hắn thấy Thuỷ Quỷ Hà không có quái vật đi lang thang, tương đối an toàn, nên liền đi dạo tới miếu Hà Thần và bến đò, tiếp đó liền choáng váng cả người.

“Gian hàng của Tân Bình Hà Thần hôm nay có bán:”

“Nâng cấp - Lưới Vớt Xác, có thể dùng để vớt thi thể dưới sông, sau khi cải tiến, giảm bớt tỉ lệ vớt phải thuỷ quỷ, hàng dùng một lần, giá: 500 tàn hương.”

“May mắn - Lưới Vớt Xác, có thể dùng để vớt thi thể dưới sông, được Hà Thần chúc phúc, tăng tỷ lệ vớt được vật phẩm có giá trị cao, hàng dùng một lần, giá: 5000 tàn hương.”

“Hương đuổi tà, có thể xua tan thuỷ quỷ, xạ hương có thể đề phòng thuỷ quỷ chui vào lưới, 10 lần sử dụng, giá: 1000 tàn hương.”

“Thính Ốc Tiền, có thể dùng để làm thính khi vớt xác, một dạng mồi câu giúp tăng thêm tỷ lệ vớt được thi thể có giá trị cao, 10 lần sử dụng, giá 1000 tàn hương.”

Đó là miếu Hà Thần, tiếp sau Chu Bát Chá lại đi đến bến đò.

“Ngươi có cần người vớt xác giúp ngươi vớt 1 lần hay không?”

“Vớt ngẫu nhiên, đội vớt xác nghe nói gần đây lân cận Thuỷ Quỷ Hà, có tới mấy cái dê béo để làm thịt, đám người vớt xác quyết định tạm thời tăng giá, 2000 tàn hương một thi thể, tài vật trên thi thể vớt được sẽ thuộc về ngươi.”

Thay đổi hết rồi, hoàn toàn thay đổi rồi…

Từ lúc Chu Bát Chá nhận được ‘Hà Thần Chúc Phúc - Lưới Vớt Xác’, cái động tiêu tiền Thuỷ Quỷ Hà này, mới lộ ra nanh vuốt với hắn, bày ra diện mạo thực sự.

Đây nào có phải là Thuỷ Quỷ Hà gì, rõ ràng là một lò mổ heo a.

Cái bản đồ Thuỷ Quỷ Hà này thoạt nhìn thì vô cùng hoà hoà khí khí, không có quái vật ra đập ngươi một gậy, ai cũng có vẻ như đang buôn bán với ngươi, nhưng thực ra so với Thiêu Hương Trấn thì ghê tởm hơn nhiều, khắp nơi đều là thủ đoạn mềm dẻo muốn thịt người ta.

Hu hu, thành thị sáo lộ quá sâu, ngàn năm văn vở, ta muốn về Thiêu Hương Trấn.

Chu Bát Chá bên này còn chưa khóc xong, trò chơi lại tiếp tục hiện thêm chữ.

“Thực Cốc Giả à, ngươi tại mấy cái điểm tiêu phí trong Thuỷ Quỷ Hà đi đi lại lại, ai cũng có thể từ trên mặt ngươi thấy được sự quẫn bách, túi quần ngươi trống trơn, không có tàn hương.”

“Một người vớt xác già tốt bụng đi tới, hỏi thăm ngươi, có muốn yêu cầu y trợ giúp ngươi hay không?”

“Y có thể dẫn ngươi đến: Người cho vay tiền.”

ĐM, đường dây đã được hoàn thiện từ trên xuống dưới, tuyệt vời.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.