Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Bài, Hạ Sinh Căn

Phiên bản Dịch · 1769 chữ

Dịch: Mất Ngủ

Chậc, thật nhiều người có tiền a.

Chu Bát Chá mang Trang Tạng Cá Nóc treo lên sàn giao dịch của Đại Tế Táo, bán được những 1 vạn tàn hương, trong lòng cảm thán.

Chu Bát Chá không cần phải nghĩ cũng biết, số lượng tàn hương này một người chơi bình thường không thể nào có được, chắc chắn đây là một ông chủ có tiền, dùng cách thức mà người nghèo như hắn không thể tưởng tượng ra, tuyệt đối sẽ là một phương pháp rất bá đạo, thu mua tàn hương của người chơi khác bằng số lượng lớn tiền tài, sau đó tới đây đấu giá.

Thật đáng ghét! Tên có tiền kia sao lại tiêu mù quáng như vậy! Tới tìm ta đi! Ném tiền vào mặt ta đi! Ta bán cho ngươi bằng tiền mặt! Như vậy chẳng phải là nửa đời sau sẽ được tự do tài chính, ăn không cần làm sao!

Chu Bát Chá thở dài, hắn và Thông Chủ Tịch hai người đều nguyện ý, một người muốn đốt tiền mặt, còn một người muốn kiếm tiền mặt, nhưng bởi vì giao tiếp trong trò chơi này quá hạn chế, trực tiếp phá hỏng mộng làm giàu của Chu Bát Chá.

Không nói những thứ dư thừa, bán Trang Tạng được 1 vạn tàn hương, khoản tiền lớn tới tay, Chu Bát Chá đang nghĩ sẽ sử dụng thế nào.

Hắn bây giờ cũng chỉ cần dùng tàn hương ở 2 chỗ, một là tìm Thiêu Hương Nữ để đốt hương thăng cấp, hai là nộp lộ phí cho Ma Phỉ ở trên đường đến Hỷ Thành.

Chu Bát Chá suy nghĩ một chút, trước tiên vẫn là nên thăng cấp.

Lần đầu thăng cấp -2000 tàn hương, là nhánh cường hoá tỷ lệ phát động sự kiện.

Lần thăng cấp thứ hai -4000 tàn hương, vẫn là nhánh sự kiện.

Thăng cấp hai lần, 1 vạn tàn hương còn 4000. lần sau tăng cấp cần 6000 tàn hương, tiêu hao càng ngày càng lớn, càng ngày càng khó thăng cấp.

Hai lần thăng cấp đều là nhánh cường hoá tỷ lệ phát động sự kiện, Chu Bát Chá trong lòng tự nhủ, hắn sắp trở thành một kẻ bao đồng thích xen vào mọi chuyện trên đời hay sao.

Hắn lại muốn cường hoá một chút tố chất thân thể, muốn có được cảm giác làm ‘hạc giữa bầy gà’.

Kết quả thăng cấp là như vậy, còn lại 4000 tàn hương, Chu Bát Chá dự định tối nay sẽ thử đến Hỷ Thành một lần nữa, xem có thể thông qua cửa ải của Ma Phỉ kia không, hắn cảm thấy lượng tàn hương này chắc chắn sẽ đủ.

Chu Bát Chá tiêu tàn hương xong, offline, trước khi hắn đi lấy tiền bán đấu giá thì đã chết một lần ở Thiêu Hương Trấn, bị trừng phạt thể lực.

Ngày hôm nay, mặc dù Chu Bát Chá không phải đi học, nhưng Up chủ Mèo Thiên Thu Bên kia, cuối tuần phải ra video mới, nên hắn cũng không rảnh rỗi, cần viết kịch bản và edit video.

Đang làm video thì WeChat có tin nhắn tới, Chu Bát Chá cầm điện thoại xem, Nhiễm Thu Nhiên tìm hắn, bảo hắn nhanh đi tới tiểu hợp viện của đoàn uỷ.

Tiểu hợp viện của đoàn uỷ, là một khu nhà nhỏ trong khuôn viên trường, kỳ thực chính là nơi nghỉ ngơi của lãnh đạo trường, lúc đầu khi xây dựng trường, có tu kiến một cái tứ hợp viện phỏng chế theo phong cách cổ, thường thì những hoạt động ngoại giao và đón tiếp khách quý của nhà trường, sẽ được tổ chức tại đây.

Nhiễm Thu Nhiên đột nhiên gọi Chu Bát Chá tới cái tiểu hợp viện này, làm cho hắn có chút nghi hoặc, nhìn tin nhắn có vẻ là việc gấp.

Chu Bát Chá tới nơi, nhìn thấy Nhiễm Thu Nhiên, giáo viên phụ trách ban chấp hành đoàn, còn có một lão đầu rất lớn tuổi nhưng ăn mặc tôn quý nhìn qua liền biết thân phận không tầm thường, tổng cộng có 3 người.

“Nhiễm hội trưởng, gọi ta có việc gì vậy?”

Chu Bát Chá sau khi đến liền hỏi, Nhiễm Thu Nhiên trả lời:

“A, chúng ta đánh bài, 3 người, thiếu 1 chân.”

“…”

Chu Bát Chá cạn lời, còn có thể làm gì nữa, đành theo vào, hầu mấy ván bài thôi.

Khi vào đến bên trong, Nhiễm Thu Nhiên giới thiệu, nói Chu Bát Chá là cán sự trong bộ của nàng, giáo viên thì đương nhiên cũng đã biết hắn, không cần nhiều lời, về phần lão đầu kia, tên gọi là Hạ Sinh Căn, là hội trưởng của hiệp hội bài bridge phương bắc. ( contract bridge )

Tân Thành cũng có CLB bài bridge, giáo viên kia chính là cố vấn của CLB, quy mô cũng không phải là nhỏ, bởi vì giáo viên đó lại là hội viên của hội bài bridge phương bắc, nên làm cầu nối rất vững chắc cho clb, lại còn thường xuyên đi tham gia đủ các giải đấu.

Những người đánh bài bridge đều biết, hội bài bridge kỳ thực là một thế lực rất sâu, bởi vì thời điểm khi bài bridge ra mắt được rất nhiều người thuộc giới tri thức hoan nghênh hưởng ứng, nên trong hội đánh bài có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn, không thiếu chính khách và doanh nhân.

Trong nước có rất nhiều giải đấu, cũng chính là do các đại nhân vật xuất tiền tài trợ để tổ chức, có đôi khi, mọi người tụ tập cùng một chỗ đánh bài, lại thành ra quen biết.

Vị này là Hạ Sinh Căn, Hạ hội trưởng, là hội trưởng của hiệp hội bài bridge phương bắc, trong giới bài bạc cũng rất có mặt mũi, vậy khẳng định không thể nào chỉ đơn giản là một ông già thích đánh bài, đây chẳng qua chỉ là một thú vui, công việc chính chắc chắn ‘không phú thì quý’, bất quá bây giờ tuổi đã cao, rút về phía sau màn mà thôi.

Chu Bát Chá là bị gọi tới hầu mấy ván bài, đương nhiên sẽ không đi tra xét, nhưng nhìn thái độ của 2 người còn lại, hẳn là đã biết không ít về Hạ hội trưởng.

Bọn họ ngồi xuống bàn, rót nước rót trà, nói chuyện phiếm, rồi mang bài ra đánh.

Quy tắc đánh bài rất phức tạp, không phải chỉ đơn giản là ngồi xuống lấy bài ra đánh, mà là có đủ loại quy tắc như đấu thầu, xướng bài, ấn định hiệp ước, trùm hay phi trùm rồi tính điểm, chơi một trò chơi công bằng, thử thách khả năng tính toán và trí tuệ, nếu không thì cũng sẽ không thể trở thành một trò chơi mà đám phần tử trí thức lại yêu thích như vậy.

Nói đơn giản, đầu tiên là muốn chia tổ đội 2 người, trò chơi này là 2 đấu 2, giáo viên và Nhiễm Thu Nhiên một đội, Hạ hội trưởng và Chu Bát Chá một đội, đánh bài bridge.

Chia cặp thế này, có người toát mồ hôi.

Chu Bát Chá chưa từng chơi bài bridge, hắn chỉ biết sơ qua quy tắc, mặc dù đã cho phép tay mơ như hắn vừa đánh vừa xem quy tắc, nhưng dù sao thì, tư duy cũng không thể theo kịp các lão làng.

Giáo viên và Nhiễm Thu Nhiên cũng là hảo thủ trong làng bài bridge, vốn là một trong hai người kia sẽ về cùng một đội với Hạ hội trưởng, Chu Bát Chá đến chính là để vào phe thua, rốt cuộc Hạ hội trưởng lại thích trò chơi có tính thử thách cao, nói là không thích bắt nạt tân thủ, hắn muốn mang người mới đấu với hai tay lão làng.

Cho nên cục diện mới thành ra như bây giờ.

Chu Bát Chá không quá quan tâm, không thấy chút áp lực nào, hắn cũng không cần biết trước mặt hắn là ai, hội trưởng hội nào, đại nhân vật trên thương trường hay gì, cùng nói chuyện với hắn, chỉ là một lão già thích đánh bài mà thôi.

Nhiễm Thu Nhiên không ngừng lo lắng đánh mắt với hắn, để cho hắn biểu hiện tốt một chút, đừng làm vật cản đường.

Kỳ thực một lão làng đánh bài bridge gánh một tay mơ không phải là không được, bởi vì cách đánh, chỉ cần quy ước với nhau về cách xướng bài đấu thầu thật kỹ càng, khi ra bài có thể kéo đồng đội của mình rất dễ.

Chính vì thế, Nhiễm Thu Nhiên một mực nháy mắt với Chu Bát Chá, để hắn phối hợp giao quyền ra bài cho Hạ hội trưởng, tránh việc làm vướng tay vướng chân khiến người kia khó chịu, đồng thời phe nàng cũng sẽ đánh lỏng tay hơn.

Nhưng mà, Chu Bát Chá lại có tâm tư tỉ mỉ tinh tế như vậy sao?

Hắn chỉ có thể hiểu đại khái, a, muốn để vị Hạ hội trưởng này sảng khoái đúng không, không thành vấn đề, để ta lo.

Ngay từ đầu ván, cạch cạch cạch, Chu Bát Chá ôm luôn quyền xướng bài, khiến cho Hạ hội trưởng không có cơ hội nói câu nào, làm bình vôi từ đầu đến cuối không ra nổi bài, quyền ra bài đều nằm trong tay hắn, đang định mở miệng đấu thầu, hắn liền nói lão đầu nhà ngươi cứ ngồi im không cần làm gì, tất cả cứ để ta.

Hạ hội trưởng vốn là một lão đầu thông thái, bị tên mãng phu Chu Bát Chá làm cho choáng váng, Nhiễm Thu Nhiên và giáo viên ngồi bên cạnh bị doạ đến mức mồ hôi ướt đẫm.

Cuối cùng, Nhiễm Thu Nhiên không nhịn nổi nữa, mượn cớ kêu Chu Bát Chá đi rót nước, nghỉ một lát, trên thực tế là muốn phá cái bầu không khí ngày càng trở nên kỳ quái này.

Nhưng không ngờ Hạ hội trưởng lại ha ha cười, nói:

“Tiểu Nhiễm, thì ra trường các ngươi còn giấu cái thần bài thế này, đừng quanh co lòng vòng ngăn cản hắn, cứ để hắn phát huy, hôm nay thật đúng là cho ta một cái bất ngờ.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.