Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tật Bệnh từ Hoàng Đại Tiên

Phiên bản Dịch · 1780 chữ

Thiên phú Táo Quân của Chu Bát Chá và nhánh cường hoá sự kiện của Thiêu Hương Nữ nhà hắn, nhìn vào tưởng như là vô dụng, thấy không hề tăng lên chút thực lực nào.

Nhưng trên thực tế lại âm thầm giúp sức, vô thanh vô tức cung cấp cho Chu Bát Chá vũ khí mạnh nhất trên thế gian này: tin tức tình báo.

Buổi tối, Chu Bát Chá học xong trở về, thời gian trừng phạt thể lực cũng đã hết, hắn lại tiếp tục chơi, chạy qua Giá Y Phường, nhưng lần này không phải hắn lỗ mãng, mà là muốn thử xem, có thể gặp được người quen cũ hay không.

“Ngươi đi dạo trước cửa Giá Y Phường, suýt nữa đụng phải một tên buôn da thú giàu có, may là ngươi chạy nhanh, bằng không thì đã bị chó săn của hắn bắt lại, lột da bán bồi thường rồi.”

“Ngươi đi dạo trước cửa Giá Y Phường, ngươi bị một Phúc Thọ Lão theo dõi, gần đây nó không có tiền mua đồ để chơi, có nơi đang thu mua nội tạng giá cao, nó đang tìm đối tượng xui xẻo.”

“Ngươi đi dạo trước cửa Giá Y Phường, Phóng Huyết Nương đã để ý thấy ngươi chỉ đi qua xem chứ không mua, nghi ngờ ngươi không có ý tốt, có thể sẽ tới sinh sự với ngươi.”

“…”

Chu Bát Chá nhanh chóng di chuyển đến nơi khác, trước hết là giảm bớt một chút điểm cừu hận, sau đó sẽ quay lại, đồng thời trong lòng hắn cũng nghĩ, sao còn chưa thấy đâu, là đi dạo như vậy không thể gặp được, hay là nó không còn ở đây? Hoặc thậm chí không may chết rồi?

“Ngươi đi dạo trước cửa Giá Y Phường, thấy một bóng người quen thuộc, đối phương cũng nhận ra ngươi.”

Ừm! Đây rồi! Chu Bát Chá đang lo lắng, không ngờ cuối cùng hắn cũng gặp được.

Chu Bát Chá muốn tìm cái gì? Hắn muốn tìm người lần trước gặp ở Thuỷ Quỷ Hà, đứa nhóc đưa cho hắn ghi chép của thám trưởng Phòng Tuần Bộ, đối phương trước khi đi có nói rằng, nó đang làm công việc nhuộm vải ở Giá Y Phường.

“Nhóc nhuộm vải nhận ra ngươi, ngươi là người lần trước ở Thuỷ Quỷ Hà đáp ứng giúp cha nó báo thù, nó nghe ngươi kể lại chuyện ở Thuỷ Quỷ Hà, đội trưởng đội vớt xác đã chết, ngươi đã giúp nó báo thù, ngươi quả thực là một Thực Cốc Giả vĩ đại, nó mười phần cảm kích hận không thể làm gì để báo đáp.”

“Ngươi có thể yêu cầu nó làm vài việc xem như hồi báo, đòi tàn hương tích luỹ của nó, nhờ nó trộm cho ngươi ít đồ từ Giá Y Phường, bảo nó giúp ngươi lẻn vào Giá Y Phường…”

Hay lắm, là cái lựa chọn này, Chu Bát Chá không cần gì khác, tìm nhóc nhuộm vải này, chính là cảm thấy có thể sẽ xuất hiện lựa chọn như vậy, hiện tại xem ra, quả nhiên hắn đã đoán đúng.

“Ngươi lựa chọn bảo nhóc nhuộm vải giúp ngươi lẻn vào Giá Y Phường.”

“Thật xấu hổ, ngươi lại còn cần phải nhờ đến sự trợ giúp của một đứa nhóc thế này, nó nói ngươi cố chịu đựng một chút, rồi há mồm đem ngươi nuốt vào.”

“Tiếp đó, nó mang theo ngươi đi vào Giá Y Phường, đi tới chỗ nhuộm vải ở phía sau, đem ngươi phun ra, ngươi đã thành công vượt qua sự giám sát của Phóng Huyết Nương, đột nhập vào trong.”

Chậc, Chu Bát Chá nhìn qua văn bản miêu tả của trò chơi, hình như có gì đó sai sai, giống như là văn bản miêu tả đã cố tình bỏ qua chi tiết nào đó, nhưng mà thôi kệ, cũng không quan trọng lắm, hắn đang có việc khác phải làm.

“Ngươi đột nhập vào khu vực nhuộm vải, nhìn qua bản đồ, biết được vị trí lối vào và cách mở khoá cơ quan của mật đạo, hiện tại ngươi có muốn tiến vào trong hay không?”

Đương nhiên là muốn, bằng không thì hắn tới đây làm gì.

“Ngươi tạm biệt nhóc nhuộm vải, cảm tạ sự trợ giúp của nó, sau đó ngươi dựa theo bản đồ tìm đến thùng nhuộm vải thứ 3, mở ra cơ quan, tiến vào mật đạo của phủ thành chủ.”

“Trong mật đạo một mảnh đen kịt, ngoại trừ con đường chính xác mà bản đồ chỉ, xung quanh đều là cạm bẫy nguy hiểm, chỉ có người cầm theo bản đồ, biết được con đường chính xác, mới có thể an toàn đi qua mật đạo này.”

“Ngươi dựa theo sự chỉ dẫn của bản đồ, sau một phen tìm tòi, đã thành công đi tới cửa ra vào của mật đạo, mở ra cơ quan, ngươi đã tiến vào nhà giam bí mật dưới đất của phủ thành chủ Hỷ Thành.”

“Nơi này mùi hôi thối nồng nặc, trên tường treo đầy dụng cụ tra tấn, là trước đây Hỷ tân nương cho xây dựng, để tìm kiếm cảm giác kích thích, giày vò, biến thái đêm tân hôn.”

Chu Bát Chá nhìn qua đoạn văn bản miêu tả này, biểu cảm trên mặt bắt đầu giống với Hồ Quang Hiếu, không cảm xúc, Cổ Lão Yêu Ma Quỷ Quái thứ 13 của Tục Thế, Vờ Ngu Giả Ngơ Chân Quân, ta xem không hiểu, xem không hiểu.

“Ngươi ở một góc của nhà giam phát hiện một cỗ thi thể đã hủ bại, từ dấu vết trên thi thể mà nói, khi còn sống chắc chắn đã chơi quá hăng, đến mức khi bị giết cũng không còn sức phản kháng.”

“Hoặc có thể là, lần này y đã tính sai, nhìn đống chiến lợi phẩm trong nhà giam, khả năng là thông thường y vẫn luôn là người chiến thắng, là thợ săn chuyên chăn mấy con gà kia, nhưng mà lần này, lại trở thành hạt thóc.”

“Trên thi thể của y khắp nơi đều là vết lở loét, đây là dấu vết chiến công mà người đã chinh phục được y lưu lại, dấu vết này giống hệt với lở loét trên người đồng tử trong ngõ tối kia, người ra tay là một cao thủ gieo tật bệnh, mà những người như vậy, thường đều có liên quan đến miếu hệ của Quan Ngoại Bắc Mã Chân Quân và Nam Dương Tà Linh Chân Quân.”

“Công hiệu của bệnh lở loét kia vẫn còn, cho nên cao thủ kia cũng không dám đụng vào thi thể, chỉ đành bỏ trong nhà giam này, chờ tật bệnh hết thời gian công hiệu rồi sẽ đi xử lý thi thể, còn bản thân thì nguỵ trang thành thân phận của thi thể kia khi còn sống, trà trộn vào phủ thành chủ.”

“Ngươi có thể trông thấy bên trên thi thể lở loét kia, lờ mờ có vật gì đó phát sáng, hẳn là một món bảo bối.”

“Cao thủ kia tám phần cũng vì bảo bối này mà đến, chờ hết thời gian công hiệu liền sẽ đến đây lấy bảo bối, vậy thì ngươi cũng không còn cơ hội nữa.”

“Bây giờ, thời gian để cho ngươi suy nghĩ cũng không còn nhiều lắm, bởi vì cửa phía ngoài nhà giam, đã vang vọng âm thanh của một người đang xuống lầu, đối phương đã tính toán chuẩn xác thời gian, cảm thấy tật bệnh kia đã gần mất hết hiệu lực.”

“Ngươi thực sự nguyện ý nhìn thấy bảo bối trước mắt bị cướp đi sao?”

“Hay là ngươi muốn thử một lần, trước khi người kia đến, mạo hiểm mà lấy đi món bảo bối này, bất chấp tật bệnh trên thi thể đã suy yếu, mất gần hết hiệu lực, nhưng cũng chưa hoàn toàn hết hẳn.”

Chu Bát Chá nghĩ thầm, hắn chính là Thực Cốc Giả đến chết còn không sợ, bảo bối này đối với hắn chính là cho không.

“Thực Cốc Giả dũng cảm, không biết là ngươi lỗ mãng hay là bạo dạn, nhưng dũng khí của ngươi thật đáng nể, ngươi mạo hiểm thò tay sờ vào thi thể lở loét, mạnh mẽ lấy đi bảo bối.”

“Ngươi đã nhận được: Trang Tạng Hỷ tân nương ( Sử thi )”

Thì ra là sự thực, đây là Trang Tạng Hỷ tân nương, Hỷ tân nương thực sự đã chết, cỗ thi thể trong nhà giam này chính là nàng.

Chu Bát Chá mừng như điên, Trang Tạng BOSS mạnh nhất của Hỷ Thành, vậy mà đã đến tay, nhưng mà…

“Ngươi đã bị nhiễm: Bệnh lở loét của Hoàng Tiên.”

“Ngươi tiếp xúc với thi thể lở loét, lấy đi bảo vật, đã kinh động đến nhân vật bên ngoài kia, phía cửa ra vào có một tiếng gầm vang khàn khàn, sau đó một bóng người vọt vào.”

“Ngươi còn chưa kịp nhìn thấy đối phương, bệnh đã phát tác, trước mắt tối sầm.”

“Ngươi đã tử vong.”

Hắc hắc, không thành vấn đề, Chu Bát Chá đang vui nên cũng mặc kệ, đây chính là điểm tốt khi là Thực Cốc Giả, ta lấy mạng đổi bảo bối, xem ngươi làm cách nào cản ta, đồ đã đến tay ta, dù có giết chết ta, cũng không thể nào lấy lại bảo bối.

Thế nhưng, trên điện thoại lại hiện lên một dòng chữ.

“Ngươi đã nhận được: Hoàng Tiên - Tật Bệnh Trầm Tích ( đã suy yếu )”

Chu Bát Chá sững sờ, lập tức cảm nhận cánh tay có một mảnh bỏng rát, kịch liệt đau nhức, phát ban đỏ dần dần nổi lên.

Tsk! Đau quá! Chu Bát Chá ôm cánh tay, cơn đau đột nhiên xuất hiện làm hắn co quắp lại run rẩy, doạ cho Trương Tao Linh đang xem phim bên cạnh giật mình.

Hắn đi tới nhìn Chu Bát Chá đang toát mồ hôi, nhanh chóng đưa hắn đến bệnh viện. Sau khi được bác sĩ chỉ định cho truyền thuốc, mới từ từ dịu xuống.

Cho đến khi Chu Bát Chá truyền xong, hồi lại được một chút, cũng không còn đau, Trương Tao Linh mới nhìn phát ban trên tay hắn, nhịn không được nói:

“Lão Chu, chẳng lẽ là ngươi bị cái bệnh kia…”

“Cút cút cút, bác sĩ nói rồi, là bệnh Zona, trông hơi giống Herpes thôi.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.