Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghèo cũng không thể để con cái khổ

Phiên bản Dịch · 1825 chữ

“Trước tiên dùng tạm Nền Đất Thông Thường nhé?”

Chu Bát Chá cầm điện thoại, thương lượng cùng Hỷ đang ngồi bên cạnh, có chi tiêu mới biết quý củi gạo muối dầu, Chu Bát Chá trong tay có 3000 tàn hương, nền đất chỉ cần đủ tốt để ở là được rồi, cái này 10 tàn hương 1 ô, giá phải chăng lại thực tế, so với cái khác cũng không kém bao nhiêu.

Nhưng mà, Hỷ lắc lắc khăn đội đầu, từ bên trong váy cưới đỏ duỗi ra hai cánh tay nhỏ trắng nõn, chéo tay giơ ký hiệu dấu X.

“Nghe lời đi, cha ngươi không phải là phú nhị đại, không thể mua nhà gần trường, làm sao mua mấy tấm nền đất này, 5000 tàn hương 1 tấm.”

( TL: 买不起学区房 - Không thể mua nhà gần trường: Cha mẹ không muốn con cái trong nhà thua từ vạch xuất phát. Muốn có cuộc sống tốt → Phải vào đại học tốt → Phải vào THPT tốt → Cao Trung Tốt → Tiểu Học Tốt → Mẫu giáo tốt. Mà ở các thành phố lớn thì các trường sẽ ưu tiên tuyển học sinh trong “học khu”, từa tựa như nhập học “đúng tuyến” của VN mình. Vậy nên mới có tư tưởng “Mua Nhà Trong Học Khu” )

Hỷ tiếp tục đưa cánh tay nhỏ chéo nhau, ra dấu chữ X.

“Làm sao ngươi lại có tật đòi hỏi như vậy! Không phải đồ xịn nhất thì không lấy phải không, nói cho ngươi biết, ngươi thích dùng thì dùng, nếu không ta lại mua cho ngươi mấy tấm Nền Đất Ô Nhiễm… Ah! Làm sao ngươi lại biết cắn người rồi!”

Chu Bát Chá nhìn một loạt vết răng nhỏ trên cánh tay bị Hỷ, phản rồi! Tục Thần phản chủ!

Hết cách, Chu Bát Chá chỉ có thể nhường một bước, đành chọn mua đồ cao hơn một bậc, mua mấy tấm Nền Đất Phì Nhiêu, thật là xót tiền a, giá trực tiếp gấp 10 lần, hắn cũng không biết vì sao cũng là đồ nội thất, nhưng lại có giá chênh lệch đến thế.

Nền Đất Phì Nhiêu, mặc dù so với cái phía dưới tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn kém khá xa những vật phẩm chất lượng cao kia, Hỷ rõ ràng vẫn không thích, còn muốn tranh luận, nhưng bị Chu Bát Chá trừng mắt, gia đình chúng ta hoàn cảnh bình thường, cha ngươi không phải phú nhị đại.

Hỷ uỷ khuất cúi đầu không nói, bàn tay đan lại, đập đập đầu ngón tay vào nhau.

Chậc, Chu Bát Chá nhìn cái bộ dáng uỷ khuất của nó, trong lòng tự nhủ ta chịu thua được chưa, sau đó nhìn lại giá cả, 1000 một tấm Nền Đất Uẩn Linh, 5000 một tấm Nền Đất Long Hưng.

Chu Bát Chá lắc đầu, thấy chính mình chỉ còn 3000 tàn hương, móc Báo Ứng Hoả Bồn ra.

Thực sự không phải là hắn vô nhân đạo, thích khi dễ người khác, mà là mấy tấm nền đất kia quá đắt, tiền quá khó kiếm, chỉ có thể đi giết người ra tiền.

Đại khái qua khoảng một tuần, Hỷ Sự Miếu của Chu Bát Chá rộng ra hơn một chút, căn nhà nát có thể mở cửa ra ngoài, bên ngoài có thêm 2 mảnh đất, là 2 tấm Nền Đất Long Hưng.

Nếu đã quyết định bỏ tiền ra mua, vậy thì phải mua đồ tốt nhất, Chu Bát Chá trực tiếp chọn loại cao cấp nhất đắt tiền nhất có bán trên sàn giao dịch của Đại Tế Táo, Nền Đất Long Hưng.

Ra một số tiền lớn như vậy, Chu Bát Chá rất xót, nhưng không thể không nói, đúng là tiền nào của nấy, ném ra hơn vạn tàn hương, hiệu quả thực sự rất tốt.

Nửa đêm, Chu Bát Chá đi tới công trường xây dựng gần trường đại học thử một chút xem hiệu quả thế nào.

Nến Thần Thi Sấm hô thi gọi hồn đưa đến từng trận âm phong, sức mạnh gia trì bám lên người Hỷ một màu đỏ tươi, cưa máy nhuốm máu tanh đang vung vẩy, hướng về phía tấm xi măng cốt thép chém như chém bùn, rạch ra một vệt kinh khủng màu đỏ như máu.

Ây, thật là đáng sợ.

Chu Bát Chá tự nhủ, quả nhiên, mình khổ cũng không thể để con cái khổ, dù nghèo cũng phải mua nhà gần trường, truyện xưa quả là dạy đúng.

Chu Bát Chá gần đây tại Hỷ Thành làm Hoả Bồn Thợ Săn, giết người chơi bật PK, cũng đã bắt đầu gặp phải người chơi đã mở miếu thỉnh thần, hắn có Tục Thần, đối phương cũng có.

Cũng đúng, dù sao bây giờ tiến độ của mọi người đều đã tiến triển, mặc dù Trang Tạng phẩm chất cao vẫn bán chạy, nhưng đa phần mọi người đều đã sở hữu Phàm Phẩm Trang Tạng, chứ đừng nói đến đám người chơi dám bật PK săn giết người khác, bọn họ lại càng là những người có thực lực mạnh.

Nhưng mà, những người này gặp phải Hỷ của Chu Bát Chá, mặc dù không phải là chạm nhẹ một cái liền chết, cơ mà chưa có ai có thể đỡ được đòn thứ hai của Hỷ, một tên Hoả Bồn Thợ Săn nào đó tại Hỷ Thành hoành hành bá đạo, làm mưa làm gió, những người chơi bật PK giận tím mặt mà không dám ho he gì.

Dù sao thì Hỷ có tiềm lực phát triển lớn như vậy, Chu Bát Chá cũng cam lòng bỏ tiền, mặc dù nàng đòi hỏi rất nhiều thứ, nhưng từng đồng từng cắc Chu Bát Chá tiêu trên người Hỷ, đều không phí một xu, đơn giản mà nói, đứa nhóc này, rất thích tranh giành ganh đua.

Chu Bát Chá cũng minh bạch, mình đi làm kiếm tiền, không phải là để nuôi hài tử hay sao, thể miếu và Tục Thần chính là con đường tu hành, là sức mạnh của Thực Cốc Giả, giống như cốt nhục nội tạng trong cơ thể mình, không cách nào vứt bỏ, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu.

Đương nhiên, với tính cách của Chu Bát Chá, hắn phàn nàn không phải chỉ là một hai lần, nói như Trương Tao Linh, Lão Chu là người thích giả vờ, đã nghiện lại còn ngại, ngoài miệng thì chê nhưng thực ra rất thích, ba lơn.

Về việc Chu Bát Chá nuôi Tục Thần như con gái, đại khái tình huống chính là như vậy, mặc dù mới mua hai tấm Nền Đất Long Hưng, nhưng chắc chắn vẫn chưa đủ, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

Chu Bát Chá cảm nhận được sự phồn vinh của Hỷ Sự Miếu, đoán chừng thế nào cũng phải đạt đến 100 ô đất, sau đó xây thêm phòng, bài trí đồ đạc, mới có thể đạt đến điều kiện “sơ thành”.

Sơ thành thể miếu, không có nghĩa là đã toàn vẹn, trong miếu còn có rất nhiều nơi chưa nâng cấp, miếu sơ thành chỉ là một cảnh giới, đột phá qua cảnh giới này, là có thể khai mở miếu thứ hai.

Trên con đường tu hành 《 Trang Tạng Pháp 》 của Thực Cốc Giả, nếu như muốn so mạnh yếu với nhau, số lượng thể miếu là yếu tố quan trọng nhất, dưới tình huống thông thường, số lượng luôn mạnh hơn so với chất lượng.

So sánh giữa hai Thực Cốc Giả, người có nhiều miếu hơn, đấu với người ít miếu hơn, người kia tuyệt đối sẽ bị áp chế.

Bởi vì căn cơ của Thần là miếu, có miếu thì mới có thần, miếu còn có miếu uy, nếu số miếu bằng nhau, miếu uy cân bằng, Tục Thần có thể phát huy ra toàn bộ thực lực, nhưng mà nếu ít hơn một miếu, thì sẽ bị miếu uy áp chế, làm giảm bớt một phần sức mạnh của Tục Thần, giống với việc phải chịu rất nhiều debuff ( buff bất lợi ).

Không phải là không có chuyện ít miếu hơn nhưng thực lực mạnh, có thể đánh bại người nhiều miếu, chỉ là người có thực lực như vậy, đều sẽ không gặp phải bình cảnh, số lượng thể miếu đã sớm có thể tăng lên rồi, mà nếu Tục Thần thực sự quá yếu, cũng rất khó có thể xây được miếu tiếp theo, cho nên cái lý thuyết phía trên vẫn rất là chính xác.

Từ số lượng thể miếu liền có thể biết được Thực Cốc Giả mạnh yếu thế nào, khi hai người có cùng số lượng thể miếu, mới đi so sánh xem hoàn cảnh trong miếu ra sao, bồi dưỡng Tục Thần thế nào.

Tứ Lương Bát Trụ, 12 toà thể miếu bên trong cơ thể, mặc dù trước mắt mới chỉ mở được một miếu, nhưng Chu Bát Chá cũng không nóng vội, hắn cũng không đi tranh đoạt gì với người ta, chậm mà chắc, vũng vững vàng vàng rèn luyện là được.

Xây thật tốt một miếu, nuôi thật tốt một Thần.

Trong trò chơi, Chu Bát Chá gần đây đều làm Hoả Bồn Thợ Săn kiềm tàn hương mua đất, sau đó thì có tin đồn Thành Chủ giả mạo kia phát bệnh, ngoài ra không có gì khác, mỗi ngày tu luyện đều rất ổn định, nhưng mà trong hiện thực, lại có chút chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Hôm nay là tối cuối tuần, Chu Bát Chá vừa dùng xe của Nhiễm Thu Nhiên, đưa Bạch Hỷ Nhi từ lớp ngôn ngữ ký hiệu về.

Chu Bát Chá trở về trường học, đem xe của Nhiễm Thu Nhiên đi cất, trong xe vẫn còn vương lại mùi dầu gội của Bạch Hỷ Nhi, trên điện thoại nhận được tin nhắn của Nhiễm Thu Nhiên, kêu hắn tới một chút.

Chu Bát Chá nhìn thấy tin nhắn lông mày nhảy một cái, mở cửa sổ xe cho bay bớt mùi, kêu Hỷ thả hai con chim ra ngoài canh, sau đó mới trả lời tin nhắn, xuống xe đi qua bên kia.

Chu Bát Chá đi tới chỗ Nhiễm Thu Nhiên nhắn, trông thấy người kia đang đứng cạnh hồ nơi tiểu hợp viện trong trường chờ hắn, dánh hình xinh đẹp, chắp tay sau lưng đứng dưới ánh trăng.

Chu Bát Chá tới, từ xa trông thấy Nhiễm Thu Nhiên quay đầu nhìn về phía hắn, sau đó đi tới, nói:

“Đi thôi, thiếu người đánh bài.”

Nhiễm Thu Nhiên chỉ chỉ tứ hợp viện bên cạnh, chỗ lần trước bọn hắn đánh bài, hội bài bridge hôm nay có người mới đến sinh hoạt.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.