Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Lộ Loạn Phần Cương

Phiên bản Dịch · 1741 chữ

Trong phòng ký túc, Trương Tao Linh hiếm khi nhìn thấy Chu Bát Chá có biểu cảm ngưng trọng như vậy, tâm tình nặng nề nhìn chăm chăm vào điện thoại.

Ân? Không đúng, cái người không tim không phổi trong phòng ký túc, da mặt cũng dày nhất kia vậy mà lại có tâm sự sao?

Rada trực giác của Trương Tao Linh khởi động, vòng ra sau lưng Chu Bát Chá, xem trên điện thoại của hắn là cái gì, sau đó, hắn nhìn thấy đối phương đang lên mạng tìm kiếm:

“Lỡ làm cho người khác mang thai phải làm thế nào?”

“Đối phương mang thai xong không nói không rằng, chơi trò mất tích phải làm sao bây giờ?”

“100 Lưu ý trước khi làm cha.”

Trương Tao Linh nhìn thấy thì chấn kinh, Hỏng… Hỏng hẳn rồi.

“Lão Chu, ngươi thành thật nói cho ta biết, có phải ngươi đi gây hoạ cho cô nương nào rồi hay không, đã nói với ngươi phải chú ý an toàn một chút rồi, bây giờ to chuyện rồi, aizz.”

Trương Tao Linh càu nhàu, cô nương nhà nào xui xẻo như vậy a, sau đó, trên mông liền bị in một dấu giày của Chu Bát Chá, ỉu xìu chạy đến thì thầm với Thụ Bảo, ai ngờ Thụ Bảo lại nói mơ:

“Suy nghĩ tích cực một chút, biết đâu không phải là một cô nương thì sao.”

Thụ Bảo ngữ xuất kinh nhân, làm cho Chu Bát Chá nhịn không được hồi tưởng đến thứ kia trong trò chơi, chính xác cũng không giống với người bình thường…

Chu Bát Chá cảm thấy một trận ác hàn, lại tiếp tục tìm trên điện thoại, Trương Thao Linh lại qua xem, lần này tìm kiếm là:

“Sinh sản giữa hai loài khác nhau.”

Khá lắm, không phải một cô nương, thậm chí còn không phải là người, Trương Tao Linh sợ rồi, đã không thể hiểu nổi tiêu chuẩn khẩu vị của người trẻ tuổi bây giờ.

Không nói đến mấy thứ việc vặt trong phòng ký túc của Chu Bát Chá nữa, loanh quanh nửa ngày, vẫn là tỉnh táo lại đi làm chút chính sự, suy nghĩ đầu tiên là đem kiểm tra lại thu hoạch lần này.

Chuyện của Sinh Tử Gia bất luận là khó khăn trắc trở thế nào, kết quả cuối cùng vẫn là được lời, Chu Bát Chá bán cái Trang Tạng cấp Sử Thi được 10 vạn tàn hương, đổi lấy một cái Trang Tạng cấp Truyền Thuyết, một cái nhân quả Vấy Bẩn Thần Thai.

“Nhân Quả Vấy Bẩn Thần Thai ( Đặc thù ), Thực Cốc Giả Táo Quân sử dụng ô uế chi lực vấy bẩn Thần Thai của Sinh Tử Gia, một năm sau, thần thai xuất sinh, y sẽ tới tìm ngươi, là phúc hay hoạ, đến lúc đó mới biết được.”

Chu Bát Chá cũng không rõ, hoặc có lẽ là hắn không muốn làm rõ, bây giờ chỉ muốn đem đoạn lịch sử đen tối này cất giấu đi, một năm sau lại nói.

“Trang Tạng Ương Thần ( Truyền Thuyết ), sở thuộc: Tang Sự Miếu của miếu hệ Thị Tỉnh Giang Hồ, sau khi được khai quang bằng huyết mạch của Thực Cốc Giả, có thể dưỡng ra Tục Thần nắm giữ năng lực ‘Đại Ương Chi Hoạ’.”

“Trang Tạng trong Truyền Thuyết, hoặc là ẩn nấp tại nơi không ai có thể gặp được nên không được kích hoạt, hoặc là đã trưởng thành đến một thực lực rất khó mà chạm đến, bọn chúng nắm giữ trí tuệ ưu việt, sẽ biết che giấu sự tồn tại của mình, không thể nào để thế nhân dễ dàng tìm thấy, cho dù là 12 Chân Quân, cũng thèm thuồng sức mạnh này.”

“Ương Thần là Yêu Ma Quỷ Quái trong truyền thuyết, vốn sẽ không xuất hiện dễ dàng như vậy, càng không có khả năng dễ dàng bị bắt, Ngu Muội Trầm Tích không thể ngẫu nhiên hiện thế, Sinh Tử Gia lại tại bờ Hoàng Tuyền tìm kiếm người có thể sử dụng Ương Bảng, toàn bộ những điều này hết thảy tựa hồ không phải là trùng hợp.”

“Sinh Tử Gia chắc chắn có chuyện còn giấu ngươi, dùng Ương Bảng nhận được Trang Tạng Truyền Thuyết rõ ràng không thể nào đơn giản như vậy, cái này sau lưng nhất định còn có ẩn tình, có lẽ chỉ có thể đến hỏi Sinh Tử Gia mới biết được.”

“Nhưng mà Sinh Tử Gia hiện tại đã biến thành Thần Thai, rơi vào trạng thái ngủ say, ít nhất là một năm sau, ngươi mới có thể nói chuyện được với y, hơn nữa người kia có nguyện ý trả lời câu hỏi của ngươi hay không cũng chưa biết.”

Haha, Những câu chữ này tồn tại rất nhiều hố, muốn biết thực hư ra sao, ngươi nhảy a.

Chu Bát Chá cũng không đi làm cái này, hắn nghĩ rất đơn giản, ai nói nhất thiết phải đọc hướng dẫn sử dụng chứ? Chu Bát Chá không cần biết Ương Thần - Trang Tạng Truyền Thuyết này sau lưng có vấn đề gì, sự xuất hiện của nó là do ai sắp đặt, liên quan đến sự đấu đá của thế lực lớn nào… Những thứ này với hắn đều không có ý nghĩa, bây giờ chỉ biết là: Trang Tạng đang ở trong tay hắn, lấy ra dùng là được.

Ương Thần là ở trong miếu thứ hai của miếu hệ Thị Tỉnh Giang Hồ, Tang Sự Miếu, khai mở được 2 miếu mới có thể sử dụng Ương Thần, hiện tại chắc chắn là chưa dùng được, vậy thì tạm thời cất đi, chờ mở miếu thứ hai lại tính.

Kiểm kê thu hoạch hoàn tất, Chu Bát Chá cảm thấy hắn nhận được không ít chỗ tốt, nhưng thực lực hiện tại cũng không được tăng lên, tất cả đều là tiềm lực trong tương lai.

Trong trò chơi, Chu Bát Chá lại trở về Hỷ Thành.

Nghi thức thỉnh thần của Thành Chủ giả bị Chu Bát Chá phá hoại, dân chúng trong Hỷ Thành tránh được một kiếp, Thành Chủ thật đã chết, Trang Tạng thì Chu Bát Chá cũng đã dùng, không ai buộc dân chúng nộp cống phẩm và hương hoả nên hoàn toàn có thể tự do hôn phối, không bị đại quân đại thần quản chế.

Nhưng mà, dân chúng trong Hỷ Thành lại đang tự góp cống phẩm và hương hoả một lần nữa, người tìm người cho vay, người đập nồi bán sắt, quỳ lạy khẩn cầu đại quân đại thần một lần nữa giáng lâm, nhận hương hoả cung phụng của bọn họ, chúc phúc hôn phối.

Chu Bát Chá tham dự không ít chuyện lớn trong Hỷ Thành, giống như dũng sĩ trong truyện xưa đánh bại ma vương và ác long, kết quả lại không thay đổi được bất cứ điều gì.

Dân chúng gặp được ánh sáng tự do, lại cảm thấy cái này quá chói mắt, tự nguyện đeo lên gông xiềng trở về với ngục tối không có ánh sáng mặt trời.

Chậc, Chu Bát Chá cũng không còn gì để nói, hắn chỉ là người qua đường, là một người chơi, là Thực Cốc Giả phải chịu nguyền rủa trục xuất của Tục Thế mà thôi.

Hôm nay Chu Bát Chá lại đi dạo đến bãi tha ma ở ngoại ô Hỷ Thành.

“Ngươi ở Bãi Tha Ma ngoại ô Hỷ Thành tìm kiếm, nhặt được một bộ thi hài được bảo tồn hoàn chỉnh, một cây Tiếp Cốt Thảo trên mộ phần, một đống tàn dư còn sót lại của Chó Đào Mộ, một tấm bố cáo của tiệm quan tài ở Tang Sự Thành.”

“Tiếp Cốt Thảo trên mộ phần ( Phàm phẩm nguyên liệu ), thực vật mọc rất nhiều bên trên mộ phần của người chết, thường được các lang trung của miếu hệ Sinh Tử Kỳ Hoàng dùng để chế ra thuốc chữa thương.”

“Thi Hài được bảo tồn hoàn chỉnh ( Phàm phẩm nguyên liệu ), một cỗ thi hài đã không biết bao nhiêu năm nhưng vẫn được bảo tồn hoàn chỉnh, không bị chó Đào Mộ Gặm, đối với Pháp Y Nhân và Cản Thi Nhân của miếu hệ Bách Vô Cấm Kỵ rất hữu dụng.”

“Tàn dư còn sót lại của Chó Đào Mộ ( Phàm phẩm nguyên liệu ), đây là một đống gì đó có mùi, có thể dùng làm nguyên liệu luyện đan dược.”

“Bố cáo của Tiệm Quan Tài ở Tang Sự Thành, Tiệm Quan Tài của Tang Sự Thành gần đây rất đông khách, đang tuyển người, có sức khoẻ là được, ai cũng nhận, không hỏi xuất xứ, có thể cầm tấm bố cáo này, đến tìm Tiệm Quan Tài ở Tang Sự Thành.”

Chu Bát Chá đã ở Hỷ Thành vơ vét kha khá, hai cái Trang Tạng đáng giá nhất là Hỷ và Hưởng cũng đã đều bị hắn lấy rồi.

Còn lại Hỷ Gia và Kiệu Thần, hắn nhất định sẽ quay lại tìm, Chu Bát Chá vẫn rất có hứng thú đối với cái đám lâu lâu lại “nghiến chết” mình.

Còn Phóng Huyết Nương, Tạng Đồ Tể, Nhưỡng Nhân Sư chỉ là phàm phẩm Trang Tạng, Chu Bát Chá cũng không hứng thú, nuôi cũng cảm thấy tốn tài nguyên, nên liền không thèm quan tâm.

Như vậy, mấy cái phần thưởng lớn của Hỷ Thành cũng lấy được một nửa, còn lại những thứ vụn vặt lẻ tẻ thì về sau thỉnh thoảng lại qua kiếm một chút, Chu Bát Chá dự định tiếp theo sẽ đi các bản đồ lân cận xem sao.

Bãi Tha Ma, bản đồ này lần trước hắn đã từng tới một lần, đi qua bãi tha ma này, chính là Tang Sự Thành, nhưng mà gần đây bản đồ này giống như là đã bị bịt kín, không thể đi sang bên kia.

“Ngươi có muốn tiếp tục tiến vào Bãi Tha Ma, đi qua nơi đây để đến Tang Sự Thành hay không?”

“Ngươi tiếp tục đi vào sâu trong Bãi Tha Ma, ngươi bất hạnh gặp phải tà ma ở đây, ngươi bị tà ma quấy phá, phát điên.”

“Ngươi đã tử vong.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.