Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất Miêu Nhị Dụng

Phiên bản Dịch · 1697 chữ

“Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ ( Thượng Phẩm ), cổ sư thiên tài thiên phú cực phẩm nhưng cảnh ngộ lại long đong, sau khi trải qua nhân sinh thống khổ, chuyên tâm nghiên cứu ra một loại cổ mới, lấy chính bản thân mình để thử cổ, tạo ra một loại cổ có thể khai phá tiềm lực tối đa của cơ thể, từ đó sinh ra loại cổ có thể kháng cự lại bách bệnh, Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ chính là nghiên cứu dựa theo suy nghĩ này, sau khi sử dụng có thể khiến cho thân thể bách độc bất xâm, từ đó kích phát ra tiềm năng tối đa.”

Hả… Chu Bát Chá đọc xong phần miêu tả, đại khái hiểu được thứ này chẳng lẽ lại là một phiên bản siêu vắc xin?

“Thực Cốc Giả, ngươi đã thấy được Mật Thất Nuôi Cổ của Nam Dương Cổ Sư, nơi đó chính là chỗ đã bồi dưỡng ra thứ cổ này, ngươi cũng đã tìm được một bình thu các mẫu bệnh phẩm để phục vụ nuôi cổ, nhưng đây mới chỉ là giai đoạn đầu tiên, sau này nó còn có thể tiến hoá thành Thiên Bệnh Dưỡng Thể Cổ, Vạn Bệnh Dưỡng Thể Cổ… Tổng cộng có 6 cấp tiến hoá, mỗi cấp đều cần thu thập một số lượng tật bệnh nhất định, sau đó bỏ vào trong bình thu thập này, mang về mật thất kia nuôi dưỡng, liền có thể tự động tạo ra dưỡng thể cổ đẳng cấp tiếp theo.

“Ngươi đã nhận được: Bình Thu Tật Bệnh ( 0/1000 )”

“Thu thập bệnh tật, ngươi có thể thông qua săn giết hoặc chạm vào thi thể của tín đồ thuộc miếu hệ Nam Dương Tà Linh và Quan Ngoại Bắc Mã để thu hoạch.”

Khá lắm, đây lại còn là một liệu trình gồm 6 bước.

Chu Bát Chá có được cái Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ này trong tay, mới chỉ là bước đầu tiên, còn lại 5 cấp phía sau nữa, cần hắn đi thu thập tài liệu, sau đó nâng cấp lên.

“Ngươi đã sử dụng: Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ.”

Chu Bát Chá đem thứ này dùng, trong hiện thực, đầu óc hắn liền cảm thấy quay cuồng, toàn thân phát nhiệt, giống như bị sốt bị cảm, không nghĩ thêm gì nữa, gục đầu ngủ.

Sáng hôm sau, thần thanh khí sảng, Chu Bát Chá cảm giác ngũ tạng lục phủ của mình dường như là được thay mới, kêu lên ầm ầm cường kiện hữu lực, tất cả những triệu chứng của bệnh vặt trên người trước đó như là viêm mũi, thoái hoá đốt sống cổ, cận thị đều biến mất không thấy đâu, Chu Bát Chá rời giường đi nhà vệ sinh xả nước.

Ừm, màu sắc rất tốt.

Cái Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ này hiệu quả thần kỳ đến kinh người, Chu Bát Chá trước đây còn tưởng rằng nhiều lắm thì giống như là siêu vắc xin, tăng thêm một chút khả năng kháng cự lại bệnh tật, nhưng hiện tại thì thứ này còn thần kỳ hơn hắn nghĩ nhiều, không những chữa khỏi trăm bệnh lại còn có tác dụng phòng bệnh, đơn giản mà nói chính là thần dược.

Đáng tiếc, hắn chỉ tìm được mỗi cái này, Cổ Sư phát minh ra thứ này đã chết, mật thất mà y để lại chỉ có thể nuôi được một bộ cổ, hơn nữa cũng phải nuôi lần lượt theo trình tự, còn không nhất định sẽ chết.

Chu Bát Chá thực sự rất tiếc, nếu có thể tạo ra loại thần dược này với số lượng lớn, chắc chắn sẽ phát tài, chắc chắn sẽ rất nhiều người muốn mua thứ này, đáng tiếc hiện tại hắn chỉ có thể tự mình dùng.

Chu Bát Chá cầm điện thoại, lại tiếp tục xem văn bản miêu tả.

“Thân thể của ngươi đã được Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ cải tạo, miễn dịch tăng lên trên diện rộng, năng lực đề kháng tăng lên rất nhiều, có thể tự động miễn trừ hàng trăm loại bệnh tật phổ biến.”

“Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ là một loại thuốc độc nhất vô nhị trong Tục Thế, thậm chí có thể làm cho Sinh Tử Kỳ Hoàng Chân Quân đỏ mắt, nhưng mà thật đáng tiếc, Cổ Sư nghiên cứu ra thứ này đã chết, hơn nữa lại không để lại bất cứ tài liệu nghiên cứu gì, thần kỳ dược vật này chỉ có một phần duy nhất, toàn bộ sinh linh trên Tục Thế đều đã bỏ lỡ một lần cơ duyên này, không biết là người Cổ Sư kia tiếc nuối, hay là thế giới này nên tiếc nuối đây.

“Người sáng lập ra kỳ tích chết yểu, nên cái thế giới này lại mất đi một cơ hội xuất hiện kỳ tích.”

Chậc, Chu Bát Chá trong lòng tự nhủ, trên người những nhân vật nhỏ bé cũng có thể phát sinh ra chuyện hệ trọng, nhưng thật đáng tiếc, đoạn truyền thuyết này còn chưa kịp bày ra đã kết thúc rồi.

Chuyện về Nam Dương Ốc đại khái là thế, ngắn ngủi lại bình thản, không phát sinh biến cố gì, tất cả đều phai mờ bởi vì một thiên tài chết yểu.

Chu Bát Chá lại tiếp tục lên đường, đi tới Bán Nhĩ Thôn.

Còn cái gian mật thất trong Nam Dương Ốc kia, là cả một gian phòng nên Chu Bát Chá chắc chắn không thể mang đi được, chờ hắn thu thập đủ tật bệnh lại quay về nơi này, chế tạo lên cấp tiếp theo, dù sao cũng đã thắp sáng điện thờ, bất kỳ khi nào cũng có thể dịch chuyển đến.

“Ngươi rời khỏi phế tích Nam Dương Ốc, tiếp tục lên đường.”

“Trên đường đi, khoảng chừng 6 giờ sau sẽ đến Bán Nhĩ Thôn, Thực Cốc Giả, nếu như ngươi có thể mua được xe lừa hoặc là ngựa, thời gian đi đường sẽ được rút ngắn rất nhiều.”

Trò chơi gợi ý phương pháp tăng tốc độ đi đường, tiết kiệm thời gian, nhưng mà Chu Bát Chá hiện tại cũng không có nhu cầu, ngày hôm nay hắn cũng có chút chuyện.

Hôm nay là cuối tuần, hắn phải đi học ngôn ngữ ký hiệu cùng Bạch Hỷ Nhi.

Mỗi cuối tuần hai người đều sẽ cùng nhau đi học lớp ngôn ngữ ký hiệu, Chu Bát Chá từ sáng đã đi ra khỏi trường đón người đi cung thiếu niên, học xong lại cùng một chỗ ăn cơm, sau đó lại lái xe đưa Bạch Hỷ Nhi trở về hai người mặc dù thời gian giao lưu cũng không dài nhưng cũng không thể coi là ngắn, kỳ thực cũng có thể gọi là khá thân.

Đương nhiên, Chu Bát Chá là người da mặt dày, cùng người gặp một lần liền coi như quen, Bạch Hỷ Nhi thì vẫn rất đề phòng nghiêm nghiêm cẩn cẩn với hắn.

Kể từ lần Chu Bát Chá ở trên lớp vuốt tóc nàng, tiểu cô nương này bây giờ luôn mang kẹp tóc theo người, lúc nào cũng chú ý đến tóc tai, hơi lỏng một chút liền nhanh chóng kẹp lại, không cho Chu Bát Chá có một điểm sơ hở để lợi dụng, luôn luôn bảo trì khoảng cách 1m, nghiêm phòng tử thủ.

Nhưng mà Chu Bát Chá là ai a, lấy ra điện thoại gửi tin nhắn cho Nhiễm Thu Nhiên, nói muốn nhìn mèo nàng nuôi trong ký túc xá một chút, có thể gửi video cho hắn hay không.

Nhiễm Thu Nhiên cũng ngờ được rằng cuối tuần, mặt trời mọc lên từ đằng tây hay sao mà Chu Bát Chá lại chủ động liên hệ với nàng?

Nhiễm Thu Nhiên ngoài miệng không nói, nhưng biểu hiện trên mặt thì không kiềm được, vừa nhìn chằm chằm điện thoại vừa đánh chữ, khoé miệng sắp ngoác ra đến tận mang tai rồi, nói khuê mật của nàng bế miêu miêu tới, hăng hái quay lại mấy đoạn video ngắn.

Bạn cùng phòng A dùng cùi chỏ chọc chọc bạn cùng phòng B, chỉ về phía Nhiễm Thu Nhiên mặt mũi đang tràn ngập xuân sắc, bạn cùng phòng B hiểu ý gật đầu, còn phải nói sao, mèo mẹ vui vẻ như vậy, không cần nói chúng ta cũng biết là đang nhắn tin với ai.

Bên kia, Nhiễm Thu Nhiên rất hăng hái quay video ngắn về đám mèo, gửi tới cho Chu Bát Chá, rất cao hứng, hôm nay nàng thực sự cao hứng, nàng nhắn với Chu Bát Chá rằng muốn nói chuyện với hắn một lúc, nấu cháo điện thoại.

Nhiễm Thu Nhiên: Ngươi hôm nay rảnh không, ta vừa vặn cũng có thời gian, Call nhé?

Chu Bát Chá: Không được, ta còn có chút việc.

Nhiễm Thu Nhiên: …

Chu Bát Chá: Không call được, đang bận.

Nhiễm Thu Nhiên: Được.

Nhiễm Thu Nhiên có chút hơi khó hiểu, đây là thế nào?

Bên này, Chu Bát Chá vừa cùng Bạch Hỷ Nhi học xong, đang ra ngoài ăn cơm, Chu Bát Chá điện thoại bật video Nhiễm Thu Nhiên gửi cho hắn, rồi nói với Bạch Hỷ Nhi:

“Ngươi xem đây là cái gì.”

Bạch Hỷ Nhi nhìn mèo nhỏ đáng yêu trong video, hai mắt toả sáng, kinh ngạc ra dấu:

Ah, đây là ổ mèo con chúng ta cứu lúc trước.

“Ta nghĩ chắc ngươi cũng muốn biết tình hình của bọn chúng hiện tại, nên mới cho người quay video để ngươi xem, ngươi thấy thế nào, không bạc đãi bọn chúng a, nuôi béo béo mập mập.”

Bạch Hỷ Nhi nhìn qua đám mèo trong video khoẻ mạnh lại khả ái, cao hứng gật đầu, còn ra dấu cho Chu Bát Chá, cảm tạ hắn đã chiếu cố đám tiểu miêu miêu này, hai người một chỗ cùng nhau xem video, khoảng cách xích lại gần nhau hơn một chút.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.