Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ

Phiên bản Dịch · 1636 chữ

“Ngươi đã thắp sáng điện thờ ở Phế Tích Nam Dương Ốc.”

“Giữa rừng sâu rậm rạp tốt tươi, là một ngôi nhà bỏ hoang của cổ sư, ngươi căn cứ vào bản đồ mà người bán hàng rong đưa cho, tìm được Phế tích của Nam Dương Ốc.”

“Ngươi lựa chọn tiến vào bên trong tìm tòi, phát hiện ra một ít Cổ đã chết khô, ba vò Dưỡng Cổ chất lượng thấp, một con Tiết Thực Cổ, một con Giới Đổ Cổ, một bộ di thể của Nam Dương Cổ Sư, một phong Di Thư của Cổ Sư.”

“Cổ đã chết khô ( Phế liệu ), một chút cổ nuôi dưỡng thất bại, phế liệu, dược vật cũng đã hỏng hết, không có tác dụng gì, đương nhiên, vẫn có thể dùng để làm thuốc chuột.”

“Vò Dưỡng Cổ chất lượng thấp ( Phàm phẩm đạo cụ ), vò dưỡng cổ là vật dụng căn bản nhất của Nam Dương Cổ Sư, chỉ là những thứ nà phẩm chất không tốt, không biết có phải là mua rẻ được từ chợ đồ cũ hay không, xin hãy cẩn thận sử dụng, nếu như sử dụng đồ vật này để nuôi cổ, lại làm lọt cổ ra ngoài, dưỡng cổ thất bại là việc nhỏ, mất mạng mới là chuyện lớn.”

“Trong truyền thuyết của Nam Dương đã từng có một vị đại sư nuôi cổ tạo nghệ cực cao, dốc hết nhân lực thí nghiệm bồi dưỡng ra một loại Phúc Cổ có uy lực rất đáng sợ, mặc dù đã rất cẩn thận nhưng khó tránh khỏi sơ xuất, vò đựng cổ có vấn đề, dẫn đến Phúc Cổ lọt ra ngoài, ô nhiễm một vùng rộng lớn của Nam Dương, trong phạm vi bị ô nhiễm, người thường chỉ cần bước vào nửa giây, nhẹ thì bị tổn thương ngoài da, cơ thể dị biến, nặng thì vĩnh viễn tàn tật, tuổi thọ giảm bớt, nơi mà Phúc Cổ lọt ra ngoài đã trở thành tử địa cấm khu, ảnh hưởng cho đến tận hàng trăm hàng ngàn năm sau.”

Chu Bát Chá đọc qua những thứ mà văn bản miêu tả kể ra, trong lòng tự nhủ đám người thuộc miếu hệ Nam Dương Tà Linh này đều chơi rất lớn, thể loại nhà phát minh gì đây, là nuôi cổ hay là phát triển vũ khí hạt nhân vậy.

“Tiết Thực Cổ ( Phàm phẩm đạo cụ ), muốn đẹp, muốn gầy, nhưng lại không thể tiết chế ăn uống, mặc dù người kỳ quái bên trong miếu hệ Nam Dương Tà Linh rất nhiều nhưng vẫn có những dục vọng thông thường như bao người, vì thế có một vị nữ cổ sư trong truyền thuyết, đã nghiên cứu nửa đời, sáng tạo ra loại Tiết Thực Cổ này.”

“Sử dụng cổ này xong, cổ sẽ thay ngươi tiêu hoá thức ăn, quản lý dinh dưỡng, có thể để ngươi thoả mãn ham muốn ăn uống, đồng thời không cần phải sợ thừa chất béo phì, hơn nữa, nếu ngươi quá lười vận động, còn có thể kích hoạt Tiết Thực Cổ thêm một mức nữa, làm chúng nuốt thêm chất dinh dưỡng trong thân thể ngươi.”

“Xin lưu ý: mặc dù Tiết Thực Cổ đã được nghiên cứu ra rất nhiều năm, hơn nữa đã được rất nhiều cổ sư sửa đổi, cải tiến, nhưng vẫn có không ít tác dụng phụ, rất nhiều người sau khi sử dụng Tiết Thực Cổ ăn uống không điều độ, mất khống chế, dẫn đến cơ thể bị Tiết Thực Cổ xâm chiếm, ăn sạch.”

Chậc, Nam Dương Cổ Sư các ngươi hàng ngày đều là làm gì a.

“Giới Đổ Cổ ( Phàm phẩm đạo cụ), nghe nói rằng có một vị Nam Dương Cổ Sư nào đó nhận uỷ thác của một phú thương ở Bắc Bình nghiên cứu ra một loại cổ, phú thương này có một người con bại gia rất thích cá cược, mọi biện pháp đều đã sử dụng nhưng không thể quản được, cuối cùng được người giới thiệu, tìm được Nam Dương Cổ Sư, ngàn vàng cầu cổ, Cổ Sư này vì thế mà nghiên cứu ra, Giới Đổ Cổ.”

“Dân cờ bạc thích cá cược như mạng, trúng phải cổ này, có thể bỏ được cờ bạc, loại cổ này đã từng được các gia đình trong Tục Thế rất ưa dùng, sau này, nghe nói rằng vị Nam Dương Cổ Sư đó bị các sòng bạc liên thủ lại, treo thưởng ngàn vàng để ám sát, cho nên Giới Đổ Cổ đã bị phong sát, bây giờ trên thị trường rất hiếm có, một con cũng khó tìm.”

Chậc, Chu Bát Chá suy nghĩ mình có nên cầm cái thứ này, lấy ra ngoài hay không, có lẽ không đến mức sẽ bị đám bán sổ xố bắt lại chứ?

“Di thể của Nam Dương Cổ Sư ( Phàm phẩm nguyên liệu ), cỗ thi thể của cổ sư, bởi vì quanh năm dùng thân dưỡng cổ, độc tố tích luỹ lại, nên thi thể cũng có thể dùng làm thuốc, từ trang phục mặc bên trên thi thể, có thể thấy khi còn sống hẳn là một Cổ Sư thuộc Thái Cổ Giáo.”

“Bên trong miếu hệ Nam Dương Tà Linh có Cổ, Vu, Độc, Đằng, Giáng Đầu, Tát Mãn, Linh Môi các loại pháp môn, phe phái rất lộn xộn, nghiên cứu ra một môn tà thuật liền khai tông lập giáo, thu giáo đồ, vài ba người cũng xưng là một tông giáo, mỗi ngày đều có giáo phái mới xuất hiện, giáo phái cũ biến mất, cũng có giáo phái buổi sáng mới thành lập đến tối đã diệt môn, thế cục bên trong miếu hệ Nam Dương rất loạn, vậy nên mới có danh xưng là ‘Nam Dương Vạn Giáo.”

“Nam Dương loạn lạc và Sơn Hà Hoàng Thị nghiêm ngặt, đơn giản chính là một trời một vực, nhưng mà việc vì sao Nam Dương Tà Linh Chân Quân lại bỏ mặc Nam Dương như thế, thì có một truyền thuyết nói rằng, Nam Dương Tà Linh Chân Quân đây là đang dùng Nam Dương như một cái vò, để nuôi Vạn Giáo Chi Cổ.”

“Thái Cổ Giáo, có thể nói là một đại giáo phái nghiên cứu cổ thuật trong miếu hệ Nam Dương Tà Linh, chẳng biết tại sao một Cổ Sư thuộc Thái Cổ Giáo lại chết ở nơi này.”

“Di Thư của Cổ Sư, ngươi đọc bức di thư này, biết được một chút nguyên do, trong di thư cổ sư nói rằng y vốn đang cùng một người của bên Linh Môi yêu nhau, nhưng không ngờ người nhà không đồng ý, đem hứa hôn người kia cho một nhà giàu là Thảo Quỷ Bà.”

“Linh Môi và Cổ Sư tâm đầu ý hợp,nên nhất quyết không nghe theo hôn phối, tự vẫn chết trong đêm, Cổ Sư biết tin vô cùng thương tâm, Thảo Quỷ Bà bức hôn kia lại tới trêu chọc, Cổ Sư lửa giận công tâm, hạ cổ hại Thảo Quỷ Bà, cho nên y không thể nào ở lại Nam Dương, chắc chắn sẽ bị gia đình của Thảo Quỷ Bà trả thù, liền chạy trốn tới Kinh Kỳ, trốn vào núi rừng ẩn cư.”

“Cổ Sư mặc dù tha hương, nhưng trong lòng vẫn muốn báo thù, Thảo Quỷ Bà kia mặc dù đã bị giết, nhưng những người hại chết Linh Môi vẫn còn đó, người y yêu nhất đã chết, quãng đời còn lại cũng chỉ dành để báo thù.”

Chu Bát Chá kéo qua kéo lại văn bản miêu tả, xác định thứ mình đọc chính là di thư của cổ sư chứ không phải là kịch bản phim truyền hình buổi tối, xem tiếp đoạn sau, chính xác là kết thúc chân thực hơn nhiều.

“Cổ Sư của Thái Cổ Giáo này, ẩn cư trong rừng, bế quan nghiên cứu ra một loại cổ rất mạnh, có thể giúp đại nghiệp báo thù của y, nhưng tiếc là y không thể nào gắng gượng đến khi hoàn thành, bất hạnh khi nuôi cổ bị lây nhiễm mà chết.”

Ừm, những kịch bản báo thù thành công như trên phim truyền hình là số ít, loại đang làm được nửa đường thì gg thế này mới là phần lớn, Chu Bát Chá tự nhủ hay là ta giúp ngươi viết trên thi thể cái chữ “Thảm” nha.

( GG: Good game. Thường nói khi hết game. Câu này ý nói là nửa đường thì đứt )

“Ngươi đọc di thư của cổ sư, biết được bên trong Nam Dương Ốc có một gian mật thất chứa đầy rắn rết, côn trùng, nằm ngay sau kệ để đồ. Ngươi dời kệ để đồ phát hiện cửa vào mật thất ở phía sau, ngươi có muốn vào Mật Thất Nuôi Cổ hay không?”

“Ngươi lựa chọn tiến vào Mật Thất Nuôi Cổ, không khí ẩm thấp bên trong làm cho người ta cảm thấy khó chịu, mật thất này chính là vò nuôi cổ mà vị cổ sư kia đặc biệt chế tạo ra để nghiên cứu một loại cổ phục vụ báo thù, ngươi tại bên trong mật thất nhìn thấy một vài thi thể chưa tiêu hoá sạch, chính giữa mật thất có một chút ánh sáng, có vẻ như đó là bảo tàng bên trong mật thất, là những loại cổ đã chế tạo thành công, ngươi có muốn đến gần lục tìm hay không.”

“Ngươi đi sâu vào mật thất nguy hiểm bí ẩn, ngươi bị Mật Thất Nuôi Cổ tiêu hoá.”

“Ngươi đã tử vong.”

“Ngươi đã nhận được: Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.