Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiên Đăng Tăng trong đám cháy

Phiên bản Dịch · 1536 chữ

Nam cày nữ cấy, điền viên mục ca, phân công hợp tác, sáng tạo mỹ hảo. Trong trò chơi Tục Thế, quan hệ tương hỗ của Thực Cốc Giả và Thiêu Hương Nữ tràn ngập trí tuệ triết học cổ điển của Phương Đông.

Đương nhiên, đây chỉ là cường điệu hoá mà thôi, là để đề cao sự hợp tác giữa con người với nhau, cũng không có hạn chế về giới tính, Trảo Chu của trò chơi này cũng là ngẫu nhiên, có nữ Thực Cốc Giả, cũng có nam Thiêu Hương Nữ, nam vú em.

Bất kể là thế nào, Thiêu Hương Nữ bên này đã khai mở được động thiên phúc địa, Chu Bát Chá đã có một căn cứ hậu cần vững chắc, việc nuôi hài tử cũng có người chia sẻ.

Tiểu Bồng Lai, không hổ là động thiên phúc địa trong truyền thuyết, trời sinh nắm giữ thiên phú cực mạnh, Hải Thị Thận Lâu, từ hiệu quả mà nói có thể xưng là vương giả hậu cần.

“Thực Cốc Giả, ngươi tại tìm kiếm lân cận hồ của Hỷ Thành, ở đó có đã có cảnh cáo, nhưng ngươi lại mặc kệ, thả lưới mò cá, sau đó chạy trốn trước khi đội bảo an xuất hiện.”

“Ngươi đã bắt được: một đôi Hồng Lục Uyên Ương.”

“Hồng Lục Uyên Ương ( Phàm phẩm ), ngoại trừ chất thịt tươi ngon, máu của Hồng Lục Uyên Ương khi chảy xuống nước sẽ ngưng kết thành khối, tạo thành uyên ương huyết, là nguyên liệu cao cấp để nấu bún cay, tục thần Hỷ của ngươi thích nhất là loại đồ ăn này, có thể dùng để bổ sung dinh dưỡng.”

Chu Bát Chá đi dạo một vòng trong Hỷ Thành, bắt được một đôi Hồng Lục Uyên Ương, giao cho Thiêu Hương Nữ nuôi trong Tiểu Bồng Lai. Thiêu Hương Nữ có thuật nuôi dưỡng, nàng nói rằng chỉ cần chờ một tuần là có thể nuôi nó trưởng thành, sau đó sẽ có thật nhiều thịt uyên ương và uyên ương huyết để ăn.

Chu Bát Chá lập kế hoạch xong xuôi, uyên ương huyết là để Hỷ ăn, Hưởng không kén ăn, cái gì cũng có thể ăn, thịt uyên ương có thể cho nó, như thế vừa vặn không lãng phí.

Dựa theo tỉ lệ mà Thiêu Hương Nữ sản suất nguyên liệu cho hắn, cường độ huấn luyện trước mắt, mỗi ngày 2 tiếng, dinh dưỡng bổ sung vừa vặn đủ.

Cứ thế mà làm, Chu Bát Chá liền ra tiền cho Hỷ lên lớp tu luyện, chương trình tu luyện vũ khí là ngày nào cũng luyện, còn 3 hướng tu luyện thể chất thì thay phiên nhau, còn về phần Hưởng.

“Ngươi có muốn để Tục Thần Hưởng của ngươi vào Tục Thần Đạo Tràng rèn luyện hay không?”

“Đang kiểm tra hạng mục tu luyện thích hợp…”

“Tục Thần Hưởng của ngươi có thiên phú đặc thù, không có kiến nghị gì, hơn nữa ngoài việc ăn ra nó cũng không có hứng thú gì khác, ngươi chỉ cần cung cấp đồ ăn phong phú đa dạng cho nó, nó sẽ tự mình tu luyện bằng ‘Tiêu Hoá Hấp Thu’.”

Chậc, đỉnh cao tham ăn, phong hào Tịnh Đàn Sứ Giả.

Chu Bát Chá nhìn qua phản hồi mà Tục Thần Đạo Tràng đưa ra, cách bồi dưỡng Hưởng rõ ràng là rất đặc biệt, khác hẳn với Hỷ, không cần thông qua rèn luyện để nâng cao thực lực, mà là phải ăn no uống say.

Chu Bát Chá quay đầu nhìn lên bàn của mình, đang có một con hải cẩu béo tròn lăn qua lăn lại, ăn no rồi lại lăn, đó chính là Hưởng.

Thật là đáng giận, đây mà là Tục Thần Siêu Sử Thi sao, thùng cơm có thiên phú tuyệt luân, ăn uống nhậu nhẹt là có thể trở nên mạnh mẽ, ta thích.

Hai đứa nhóc trong nhà đại khái là như thế, có Thiêu Hương Nữ và đỉnh cấp căn cứ ủng hộ, thực lực của Chu Bát Chá ngày càng mạnh mẽ.

Tất nhiên đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi, sau này hai người vẫn còn phải hợp tác cố gắng, tiếp tục với nhau, mặc kệ là nuôi dưỡng Tục Thần, tu kiến thể miếu, hoàn thiện động thiên phúc địa, hay là mục tiêu cuối cùng của trò chơi này, trở thành Tục Thế Chi Chủ.

Đây là lời thề ngay từ khi bất đầu mà Thực Cốc Giả và Thiêu Hương Nữ đã lập với nhau

Chu Bát Chá bên này sắp xếp xong chuyện trong nhà, nên tiếp tục xuất phát lên đường, hắn bây giờ đang đi mở bản đồ, hướng đến Tang Sự Thành, lần trước cũng đã đến được Bán Nhĩ Thôn.

Chu Bát Chá truyền tống đến điện thờ ở Bán Nhĩ Thôn.

Cái thôn này tạm thời không cần thiết phải vào dò xét, lần trước cũng đã thử thăm dò qua, boss cuối là Triền Túc Công hắn đánh không lại, tạm thời để đó, tiếp tục lên đường, đến Tang Sự Thành trước rồi tính.

Trên đường đi cũng không yên ổn, Chu Bát Chá gặp Ma Phỉ cướp đường, gặp ma quỷ trong núi, gặp quỷ đập tường sau đó lại bị ngã xuống sườn núi, dính độc trùng mà chết, cuối cùng, trải qua rất nhiều gian khó gập ghềnh mới đến được điện thờ của một dịch trạm trên đường, lưu điểm hồi sinh.

“Ngươi đã thắp sáng điện thờ của dịch trạm hoang phế.”

“Dịch trạm cách Tang Sự Thành không xa, nhưng đã hoang phế từ lâu, tứ phương không một bóng người, ngươi có muốn tiến vào bên trong dịch trạm hoang phế này hay không?”

“Ngươi tiến vào bên trong dịch trạm, vết máu trải dài trên sàn, không biết ở đây đã từng phát sinh chuyện gì, ngươi dự định nghỉ ngơi tại đây một đêm, ngày mai lại lên đường đi tới Tang Sự Thành, nhưng ngày hôm sau, ngươi đã không thể tỉnh lại.”

“Ngươi đã tử vong.”

Chu Bát Chá trách bản thân tại sao lại lựa chọn vào xem, bằng không thì bây giờ có thể đã đến Tang Sự Thành rồi.

Thôi được, dù sao thì Linh Dược Hồ Lô hôm này cũng đã dùng hết, buổi tối còn có nguyền rủa của cấm kỵ gia phải chết thêm một lần nữa, vậy thì cũng chỉ có thể đợi đến ngày mai rồi tính.

Chu Bát Chá tự nhủ, dù sao cũng không vội một hai ngày, nhưng mà, ngày mai lại là một ngày đặc biệt.

Chu Bát Chá cũng đã nhận được tư cách tham gia trò chơi khá lâu rồi, trước đây Mèo Thiên Thu đưa cho hắn cái trò chơi này là vào tháng 10, đảo mắt một cái, thu qua đông đến, đã hơn hai tháng trôi qua.

Ngày mai, chính là ngày 20 tháng 12.

Là ngày mà《 Tục Thế 》 mở OPEN BETA, sẽ có thêm 1 triệu người chơi mới, nghĩa là xã hội sẽ xuất hiện thêm 1 triệu siêu năng lực gia, cũng không biết là sẽ có biến hoá thế nào.

Chu Bát Chá hiện tại cũng đang ngồi hóng biến, nhưng mà, càng chờ mong lại càng cảm thấy không yên.

Chạng vạng tối, Chu Bát Chá ra ngoài phố ăn cơm, xe cứu hoả ầm ầm đi qua.

Chu Bát Chá thấy bên ngoài có người kêu, rất đông người chạy ra quan sát, cũng có vài ngươi lấy điện thoại ra quay video, nói cái gì mà: Cháy rồi, lửa đột ngột cháy lớn.

Chu Bát Chá ăn xong miếng cơm, cũng đi ra xem, khá lắm, bây giờ là chạng vạng, ánh ráng đỏ của trời chiều chiếu lên tiệm bách hoá ở phía xa giống như là đang cháy.

Không đúng, không phải là giống như.

Chu Bát Chá nhìn kỹ lại một lần nữa, thì ra là cả toà nhà đều đang cháy, cuồn cuộn khói đen bốc lên trời.

Bên dưới toà bách hoá, có rất nhiều xe cứu hoả đang đỗ.

Mà đằng sau những chiếc xe này, Chu Bát Chá chú ý tới một xe Jeep đen, từ trên xe bước xuống mấy người mặc thường phục quen thuộc.

Dân Điều Cục?

Chu Bát Chá hơi nhíu mày, nhìn trước nhìn sau không thấy có ai chú ý, nắm tay mở ra, một tia kim quang nhanh như thiểm điện phóng ra ngoài, chuột lông vàng xuất hiện đi tới bên kia.

“Trần thủ lĩnh, trận hoả hoạn này đúng là do yêu ma quỷ quái quấy phá, đã điều tra được danh tính của con yêu ma quỷ quái này, nó gọi là Nhiên Đăng Tăng.”

“Con yêu ma quỷ quái này bản thân không mấy nguy hiểm, nhưng mà bây giờ nó đốt bách hoá, trốn ở bên trong, thế lửa quá lớn, vòi rồng cao áp cũng không dập được, chúng ta không có cách nào tiếp cận để đối phó nó.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.