Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn oán hận áo đỏ (7)

2603 chữ

Chu Văn vừa định ngẩng đầu, chỗ vai sau đột nhiên một cơn đau bỏng rát như bị thiêu cháy, hắn tru lên thành tiếng, liều mạng dùng tay phải với qua vai trái, nhưng lại mò thấy một cái gì đó…. dạng như con mắt.

Trên vai trái nhúc nhích một cái, lông mi sượt qua lòng bàn tay Chu Văn, mang theo một trận ngứa khiến người ta thấy kinh hoàng vô cùng.

Trên vai hắn có một con mắt!

“ Con mắt sa-tan!” Chu Văn đột nhiên tỉnh ngộ, kêu thảm thiết, liều mạng đi lột bỏ con mắt kia, một mảng da thịt bỗng bị lột ra, trên vai đầm đìa máu tươi, Con mắt kia lại vẫn khảm chết vào trong nhục thịt của hắn.

Nóc thang máy lại rớt xuống một giọt nước ấm ấm bầy nhầy.

Chu Văn cuối cùng nhớ lại lời của Tạ Trì, cứng ngắc, chậm chậm ngẩng đầu lên, một giây sau, một đôi tay trắng bệch lạnh lẽo đột nhiên từ trên nóc thang máy vắt vẻo buông xuống, ghìm chặt lấy cổ hắn, từ từ chút một nhấc lên, cả người Chu văn bị treo lơ lửng lên như thế! Tạ Trì nhìn theo con mắt như muốn nổ tung của Chu Văn, khẽ cười, ngẩng đầu lên.

Hắn tiện thể nhìn rõ diện mạo của ma nữ.

Nữ quỷ vắt vẻo trên nóc thang máy, chiếc váy đỏ tươi đẹp nhuốm đầy máu, da bụng giãn ra , vị trí vùng bụng bị cắt mở, giống như vỏ con trai bị mở từ trên xuống, một nửa lòng ruột lắc lư trong không trung, dừng như có thể rơi bất cứ lúc nào, dưới mái tóc đen bù xù bẩn thỉu của nó là một khuôn mặt thối rữa, nhãn cầu đã bị nổ, trong nhãn cầu không có lòng đen, toàn bộ là mắt trắng màu tro đục.

“ Cứu…. cứu mạng!” Chu Văn khó khăn lắm nặn được chữ ra ngoài, sau một hồi, mặt hắn tím tái như củ hành tây do bị ngạt thở.

Tạ Trì không chút động lòng, biểu cảm thờ ơ, dường như ma nữ đáng sợ trước mắt và tử thi bên cạnh chân mình đều không tồn tại.

Con mắt trên lưng Chu Văn nhấp nháy càng nhanh, lóe lên ánh sáng đỏ kì quái và yếu ớt, tà ác khó lường, giống như đèn led nhấp nháy màu đỏ của ra đa vậy, một khi tìm được con mồi , lập tức nhắm chết nó, tới khi con mồi mất mạng rồi mới bỏ qua.

“ Con mắt sa-tan, là một cái tên sao?” Tạ Trì nhớ là Chu Văn vừa mới hô lên cái tên này.

“ Sa-tan,” Tạ Trì thấu hiểu từ vựng này biểu đạt ý nghĩa gì, thoáng chốc trong tâm như sáng như gương, cười nhẹ một tiếng, “ Nếu đã là tế phẩm hiến cho A Phiêu, vậy tôi không quấy rầy A Phiêu tận hưởng nữa.”

Hắn cởi bỏ đôi găng tay trắng dính máu, ổn định lại tinh thần rồi bước lùi lại, liếc mắt nhìn Chu Văn đang hấp hối, cười hả hê: “ Đừng đau buồn, anh tuy chết rồi, tinh thần xả thân vì người khác của anh sẽ được lưu truyền mãi về sau.”

Tay của nữ quỷ áp lên bụng Chu Văn, mấy giây sau, Chu Văn chịu kết cục thi thể còn nóng giống như Trương Lãm.

Máu từ mắt Chu Văn uốn lượn chảy xuống, tới lúc chết mới hiểu ra cuối cùng thì người trước mặt hắn còn đáng sợ hơn cả quỷ.

Thời khắc cuối cùng, trong võng mạc của hắn phản chiếu hình ảnh máu tanh ô uế trong thang máy và một thanh niên áo quần bảnh bao, mặt mày cười tươi đang đứng gần đó.

……

Khán giả theo dõi bên ngoài bộ phim kinh dị sớm đã tranh luận xôn xao rồi:

“ Vãi đái, Chu Văn chết rồi?!”

“ Ôi trời, đây mới là đêm thứ nhất mà, Chu Văn đã bị toan tính của chính mình giết chết”

“ Đáng đời lắm, tài không bằng người, thật là nhục đ** chịu được, bị thằng người mới phản sát”

“ Óa óa, thấy chết không cứu, tiểu ca ca này có chút…. Biến thái, nhưng mà tôi thích”

“ Hắn phản ứng nhanh đấy chứ, thần không biết quỷ không hay dán lên sau lưng hắn, nghĩ đến mà tê hết cả da đầu, bộ mặt này sinh ra để gạt người. .a.a.a.a.a trời ơi

“ Cười tươi nhìn hắn chết, vãi lều, phản ứng trái ngược này đúng là quá biến thái mà ….mà”

“ Cái tố chất tâm lý của cái con người này là gì thế? ĐM , ở cùng ma lâu thế mà hoàn toàn xem nhẹ người ta.”

“ Hắn chơi Chu Văn thế, chắc là đã đắc tội với người đại diện của Chu Văn… cảm giác như nó rất là phức tạp.

Cùng lúc ấy bên ngoài thang máy, đám người mới lộn xộn nháo nhác.

Cậu bé đen gầy chỉ vào cửa thang máy, run giọng nói : “ Sao cửa thang máy lại đột nhiên đóng lại thế….”

“ Chu ca và thằng người mới tuyệt đối không phải chủ động đóng cửa, dù sao thì cũng không ai muốn ở trong thang máy đóng kín, cho nên chỉ có khả năng là….ma” con người mới nói mà môi không ngừng run cầm cập.

“ Vậy bây giờ phải làm thế nào? Chúng ta có phải nên làm điều gì đó chứ…?

“ Nhưng bên trong có ma đó…”

Người mới lâm vào hoảng loạn, Nghiêm Kính thì lại bình thản ngồi im một bên, thậm chí còn muốn vắt chân lên đùi, nhưng lại thấy đắc ý quá thì không tốt, cuối cùng lại kìm nén lại.

“ Ting tong” một tiếng, cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Đám người mới bỗng chốc nín thở lại, không giữ nổi bình tĩnh, kẹp chặt hai vai, toàn thân cứng đờ.

Bọn họ thấy một nam người mới điềm đạm nho nhã đi ra, hít một hơi thật sâu, mặt nặng nề nói: “ Chu ca của các bạn…. chết rồi.”

“Cái gì?!” đám người mới hoảng sợ hô lên, tái mét hết mặt, lão diễn viên duy nhất của bọn họ lại ngay trong đêm đầu tiên đã chết rồi.

Nghiêm Kính cũng ngẩn người ra, cậu ấy không chút lo lắng về Tạ Trì, nhưng lại không ngờ răng Chu Văn lại chết rồi.

Tạ Trì vừa đúng lúc đó im thin thít không nói gì vài giây, mới ngậm ngùi nói : “ Anh ta trong lúc liều chết chiến đấu với quỷ đã anh dũng hi sinh.”

“ A.a.a.a.a.a thật đen tối, đ.m thế này ai chơi lại hắn”

“ Vãi trời ơi/ đúng là giả tạo vãi”

“ hahahahaha anh dũng hi sinh, tự mình dâng hiến”

Tạ Trì nói xong, không quan tâm tới đám người mới sau lưng gào thét suy sụp nữa, đi tới trước Nghiêm Kính : “ Đi, xuống phòng camera tầng một với anh.”

Nghiêm Kính lập tức đứng dậy, ngoáy ngoáy đít bắt kịp Tạ Trì, vừa đi vừa khẽ hỏi hồi nãy trong thang máy xảy ra chuyện gì

Ứng dụng trên điện thoại đột nhiên kêu lên,

“ Tiến độ tình tiết đã cập nhật, ngày đầu tiên đi làm của diễn viên kết thúc, chính thức hết giờ làm việc.”

“ Bây giờ lại là thời gian hoạt động tự do, để tránh khán giả mất kiên nhẫn, thời gian ban ngày sẽ trôi nhanh gấp 3 lần bình thường, diễn viên hãy nắm bắt lấy thời gian, quay trở về đúng giờ để tiếp tục bắt đầu làm việc.

" Nhanh hơn 3.0 lần sao, khốn khiếp" Nghiêm Kính không chịu được bèn nhổ nước bọt, may mà bọn mình tối nay ngủ rồi, nếu khồn ban ngày có mấy tiếng đồng hồ, vừa phải điều tra, vừa phải ngủ bù.

Tạ Trì tính toán một lúc, thời gian làm việc từ 10 giờ tối tới năm giờ sáng, 7 tiếng đồng hồ, ban ngày có 17 tiếng, nếu nhanh gấp 3 lần thì có nghĩa là chúng ta có hơn 5 tiếng dành cho hoạt động tự do.

Thời gian rất gấp rút, hắn có rất nhiều việc phải làm.

............

Đến phòng check camera, Tạ Trì ngồi trước máy tính, một cách rất thành thạo bắt đầu soi ghi hình camera thời gian lúc Trương Lãm chết.

Nghiêm Kính không giúp được gì, ngồi sang một bên, không kiềm được hỏi: " Tạ ca, anh với Chu Văn trong thang máy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tạ Trì từ từ kể lại : " Hắn bị ma giết hại."

Nghiêm Kính sửng sốt mất hai giây, vạn phần kinh hãi : " Tạ ca, anh nhìn thấy ma sao?"

Cậu ta sáp lên phía trước hỏi.

"Ừ," Tạ Trì khẽ đáp lại một tiếng, " là một con nữ quỷ, anh chắc chắn rằng nó chính là linh hồn oán hận áo đỏ trong bộ phim kinh dị này."

Tim Nghiêm Kính bập bùng bập bùng đập rất nhanh.

Đoạn băng ghi hình được tra ra, khiến người ta thất vọng là trong bối cảnh đó chỉ có mình Trương Lãm, nữ quỷ dường như không thể bị camera soi thấy.

Trích không được hình ảnh, Tạ Trì suy nghĩ, đành chịu phải tự vẽ, hắn lay lay Nghiêm Kính : " Bên chỗ em có giấy với bút đưa cho anh."

Nghiêm Kính liền mò lấy rồi đưa cho Tạ Trì.

Tạ Trì tiếp lấy giấy bút, tiện miệng nói : " lúc trước em nói nhìn thấy tay quỷ, tay quỷ trông như thế nào?"

Nghiêm Kính đơ người vài giây, bèn cố gắng nhớ lại : " là tay của một nữ quỷ, da dẻ trông rất ok...ngón tay dài , sơn móng tay màu đỏ."

Tạ Trì " ử " một tiếng, " anh ỏe trong thang máy nhìn thấy nữ quỷ trông cũng như vậy, cho nên có lẽ là cùng một con quỷ, xét theo hiện tại, trong phim kinh dị này chỉ có hai con quỷ, một con nữ quỷ ở trong thang máy, chỉ giết người trong thang máy, nhưng dường như ở những nơi ngoài thang máy chỉ phá rối.

"Còn một con nữa là ma nhi tối qua chúng ta gặp, ma nhi có thể trong tùy ý hoạt động tromg tòa nhà này, theo hiện nay mà nói thì nó còn mạnh hơn cả nữ quỷ, bởi vì chỉ cần chúng ta không mắc bẫy của nữ quỷ, không lại gần thang máy là có thể né tránh được nguy hiểm."

Tạ Trì bình tĩnh nói, động tác tay cũng liên tục không ngừng.

Nghiêm Kính gật đầu liên hồi, các dòng suy nghĩ hỗn độn bổng trở nên rõ ràng.

Bởi vì cậu ta mắt mù, tai lại đặc biệt rất thính, nghe thấy tiếng bút khẽ chà sát vào mặt giấy hỏi : "Tạ ca anh đang viết gì vậy?"

Tạ Trì : " vẽ quỷ"

Nghiêm Kính không ngồi im được nữa :" ôi vãi, Tạ ca anh con biết cả vẽ nữa á"

Tạ Trì tiện miệng nói :" trình độ tranh biếm họa thôi "

Nghiêm Kính thở phào một hơi : " Vậy được, vậy được, nếu không thì quá đả kích người khác rồi."

"May mà cậu ta mắt mù không nhìn thấy hahahaha."

" Đ.m lại bắt đầu bốc phét rồi, tao cười chết mất."

Hì hoáy vài giây sau, trang giấy trắng toát xuất hiện một con nữ quỷ.

Rõ ràng chỉ là bức phác họa, dáng dấp nữ quỷ hung tợn kinh người lại rất sinh động trên giấy.

Từ trong diện mạo méo mó của nữ quỷ, Tạ Trì tìm kiếm đặc trưng của năm giác quan, khôi phục da thịt, ở bên cạnh khuếch ra dáng người có thể của nữ quỷ trước khi chết, đó là một cô gái trẻ xinh đẹp động lòng người.

Da trắng nõn nà, dáng người mảnh khảnh, tóc dài, mắt to, môi dày, mép miệng trên có một nốt ruồi đen,

Khi còn sống rất có khả năng đang mang thai.

Tạ Trì đem hai chữ " mang thai " khoanh tròn lại.

Cái chết của Trườn Lãm và Chu Văn về cách thức thì giống hệt nhau, đều là tim phổi bị nhét vào trong bụng, bụng phình ra trông như mang thai.

Bụng củ nữ quỷ cũng bị rạch, da bụng bùng nhùng, nếu thật sự mang thai, tháng thai không phải nhỏ, với lại đứa trẻ trong bụng biến mất.

Tạ Trì tay xoay xoay bút suy tư, cái con ma nhi đầu chỉ cao bằng đầu gối hắn.... rất có khả năng là con của nữ quỷ.

Hắn bây giờ chỉ cần điều tra mười tám năm trước tòa nhà này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có lẽ sẽ giải mã được bí ẩn này.

Tạ Trì nói đơn giản ý thâm sâu với Nghiêm Kính.

Nghiêm Kính vắt óc suy nghĩ một lúc, đột nhiên phấn khởi nói :" Tạ ca ý anh nói có phải là thế này, con nữ quỷ mang thai ma nhi vốn dĩ là một kẻ thứ ba, bà chủ tòa nhà ghen tuông với cô ấy rồi tìm cách mời cô ấy tới tòa nhà này, đem ả sát hại ở trong thang máy, sau đó còn cảm thấy chưa thỏa mãn, tự tay rạch bụng cô ấy lấy ra đứa con trong bụng, rồi nuôi cổ trùng trên người đứa bé, để cho lũ ấu trùng kinh tởm kia cắn chết đứa bé đang còn sống."

Tạ Trì không nói không rằng, nhìn chằm chằm ngón trỏ của mình rồi ngây ra.

Suy đoán của Nghiêm Kính xem ra rất lôgic tỉ mỉ, sót một chi tiết rất quan trọng đó là tác dụng của con cổ trùng là gì, rốt cuộc là gì?

Tạ Trì ngầm cảm giác thấy chuyện nó không hề đơn giản.

" tí tách " một tiếng, không hề có dấu hiệu, một giọt máu rớt lên trên bức tranh Tạ Trì cầm trong tay, từ từ loang ra.

Tạ Trì vô thức nâng tay lên sờ sờ, hắn... chảy máu mũi.

Hắn sống hai mốt năm nay chưa từng chảy máu cam.

Tạ Trì có chút ngỡ ngàng : " Kính ơi, người bình thường tự nhiên vô duyên vô cớ chảy máu cam thường là có ý vị gì?"

" chắc là nóng trong? trời quá khô?" Nghiêm Kính cảm thấy vấn đề này thực tế không biết xuất phát từ đâu, " hay là ung thư máu, nếu thế thì kinh khủng quá."

Nghiêm Kính gãi gãi đầu : " sao lại gọi là người bình thường, Tạ ca anh nói câu này, như là anh không giống như người bình thường vậy."

Tạ Trì rút tờ giấy lau chùi máu, khẽ chau mày, là một pet 1.0, hắn tuyệt đối không thể có chuyện phiền phức nhiễm bệnh như thế, nóng nảy thì cũng vĩnh viễn cách xa hắn.

Nhưng không có ngoại lực tác động, hắn lại.... chảy máu cam.

Tạ Trì ý thức được cái gì, bỗng nhiên nhìn ngón trỏ của mình.

Bạn đang đọc Ứng Dụng Diễn Viên Phim Kinh Dị ( Dịch Bàn Tơ Động ) của Diễn Viên Tế Rượu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.