Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phu thê

Phiên bản Dịch · 1257 chữ

Lúc Sở Vân Sanh tỉnh lại lần nữa thì đã không còn ở trong sơn động Thiên Lang. Vào lúc này, nàng đang được Tạ Dật Trần ôm trong lòng, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của hắn. Hắn nhẹ nhàng nhắm mắt, lồng ngực khẽ lên xuống, không biết là đang thức hay đã ngủ rồi. Sở Vân Sanh cúi đầu xuống, lúc này mới phát hiện bộ dạng mình rất khó coi, gần như dồn hết sức lực toàn thân lên trên người Tạ Dật Trần. Khi đang ngủ, dù có chiếm chỗ như thế nào cũng đều thấy thoải mái, nhưng bây giờ tỉnh dậy, Sở Vân Sanh lại cảm thấy xấu hổ, mặt nàng đỏ bừng lên.

Trảm Kình Hải ở ngay trước mặt, ầm ầm sóng dậy, long trời lở đất. Nước biển tối đen sâu không thấy đáy, nhưng ở xa xa kia lại là một cảnh tượng khác. Trên biển mọc trăng sáng, bầu trời phủ đầy sao. Ánh sáng vàng rải trên mặt biển tối tăm, hai bầu không khí trái ngược dung hợp lại với nhau. Ở một nơi chỉ vừa nghe tiếng gió đã thấy khiếp sợ này, Sở Vân Sanh cảm thấy có một chút tĩnh lặng.

Trước mặt là trăng trên biển, bên cạnh lại là người mình yêu.

Giờ khắc này, Sở Vân Sanh chẳng còn muốn đi đâu nữa.

Thấy người trong lòng động đậy, cánh tay của Tạ Dật Trần còn dùng sức kẹp chặt hơn, rũ mắt thản nhiên hỏi:

- Tỉnh rồi?

- Ừm.

Sở Vân Sanh gật đầu, tóc cọ vào cằm Tạ Dật Trần, ngứa ngáy không thôi

- Sư huynh, chúng ta đã ở chỗ này bao lâu rồi?

- Khoảng bốn năm canh giờ.

Thì ra mình ngủ lâu như vậy, Sở Vân Sanh ngồi quá lâu, lại động đậy gân cốt.

Tạ Dật Trần nhíu mày,

- Nàng động đậy lung tung cái gì, tối hôm qua ta độ nguyên khí cho nàng suốt một đêm, rất mệt đấy.

- Ồ

Sở Vân Sanh lập tức dừng lại, im lặng trong chốc lát, nàng nhìn xung quanh rồi lại nói:

- Sư huynh, cứ để ta dựa vào ngực chàng thế này, nếu bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao?

Tạ Dật Trần nhẹ nhàng mà lại trịnh trọng nói:

- Nhìn thấy thì lại có sao chứ? Nàng và ta vốn là phu thê, những thứ này đều là điều mà vợ chồng với nhau nên làm.

Sở Vân Sanh trong lòng vui sướng lại thẹn thùng, nhìn bầu trời đầy sao, đột nhiên nhớ đến nụ hôn ngày đó ở nhân gian, lòng nàng giống như bị một sợi lông vũ nhè nhẹ quét qua, một lát sau, bỗng nhiên nàng lấy hết dũng khí, ngẩng đầu, nâng mặt Tạ Dật Trần.

Nhìn đôi môi xinh đẹp của Tạ Dật Trần, Sở Vân Sanh nhắm mắt lại hôn lên.

Nàng chẳng có kinh nghiệm gì, chỉ biết kề sát bốn cánh môi vào nhau, vậy nên nụ hôn này cũng giống như chuồn chuồn lướt nước, rất nhanh đã buông Tạ Dật Trần ra.

Sau khi buông ra, nàng đỏ bừng mặt, cả người vô cùng nóng, bối rối nhìn Tạ Dật Trần nói:

- Đây… đây cũng là chuyện vợ chồng nên làm.

Nói xong, Sở Vân Sanh muốn vùng khỏi Tạ Dật Trần, nhưng không ngờ hắn đột nhiên nắm chặt lấy tay nàng, kề sát lại gần, mơ hồ “ừ” một tiếng, phát ra tiếng cười khẽ.

Sở Vân Sanh thẹn quá hóa giận, đang muốn hỏi hắn cười cái gì, đột nhiên liếc mắt thấy một bóng người, lá cây lay động, truyền đến tiếng xào xạc, ánh mắt Sở Vân Sanh lập tức thay đổi, giống như đang nhìn rừng cây ở phía xa, dừng một chút, nàng nói:

- Sư huynh, hình như ở đó có người!

Tạ Dật Trần thu lại nụ cười, nghiêng mặt nhìn qua phía rừng cây bên đó, hắn hỏi:

- Hả?

Sở Vân Sanh nhìn chằm chằm vào khu rừng, im lặng không nói gì, cả khu rừng yên tĩnh đến cả tiếng gió cũng chẳng có, một lúc lâu sau, nàng không xác định cho lắm,

- Vừa rồi… dường như có một bóng người.

Tạ Dật Trần thản nhiên nói:

- Có rất nhiều chim làm tổ ở trong khu rừng kia, có thể là do nàng nhìn lầm thôi?

- Vậy sao?

Có lẽ vì quá mệt mỏi, lại ngủ quá lâu, đầu óc chưa được tỉnh táo, Sở Vân Sanh cũng bắt đầu hoài nghi bản thân mình.

Tạ Dật Trần rũ mắt nhìn nàng, đột nhiên nhẹ nhàng nghiêng người, tay phải đang nắm lấy Sở Vân Sanh dùng sức, tay trái vuốt ve sườn mặt nàng, hắn xoay mặt nàng lại rồi hôn lên.

- Ưm…

Sở Vân Sanh cảm thấy hô hấp của bản thân như ngừng lại, sóng to gió lớn ở phía xa kia cũng giống như thủy triều đang rút đi ngày càng xa, dường như trong chớp mắt nàng không còn nghe thấy gì ngoài tiếng tim đập của chính mình và âm thanh yết hầu chuyển động lên xuống của Tạ Dật Trần.

Cả người Sở Vân Sanh căng cứng, không dám nhúc nhích, ngẩng cổ lên, hai cánh tay bởi vì căng thẳng mà nắm chặt lại với nhau, nàng mở to hai mắt, nhìn chằm chằm cánh mũi thẳng tắp và lông mi thật dài của Tạ Dật Trần.

Đột nhiên Tạ Dật Trần tách ra, Sở Vân Sanh vẫn còn đang mê mẩn, chớp chớp mắt nhìn hắn, trong mắt hắn phản chiếu đầy sao trời, mang theo ý cười, hắn mở miệng nói:

- Nhắm mắt lại.

Sở Vân Sanh vội vàng nhắm mắt lại.

Sau đó, nàng cảm nhận được một nụ hôn nhẹ nhàng hạ xuống trên đôi mắt mình, Tạ Dật Trần dường như đang cười, lại dường như đang thở dài, dịu dàng nói với nàng:

- Lấy hơi.

Vừa dứt lời, Tạ Dật Trần lại một lần nữa hôn xuống, lần này hắn dùng sức mạnh hơn một chút, cũng mang theo những cảm xúc khác.

Sở Vân Sanh bởi vì nhắm mắt nên các giác quan khác vô cùng nhạy bén, những con sóng cuồn cuộn ngoài kia dường như lại cuốn tới, lần này, sóng biển quay cuồng, vội vàng mà lại hung ác, giống như hận không thể cuốn theo những bông hoa yêu kiều đáng thương ở trên bờ, nghiền nát nụ hoa vào trong bụng.

Cả người Sở Vân Sinh không còn chút sức, tựa như lại mất đi toàn bộ linh khí, thân thể xương cốt đều mềm nhũn, rõ ràng muốn đẩy Tạ Dật Trần ra, nhưng hình như toàn thân đều không nghe nàng sai bảo, chỉ biết dựa vào gần hơn nữa.

Hương vị mát lạnh trên người Tạ Dật Trần, thật sự rất thơm.

Một nụ hôn qua đi, Sở Vân Sanh bị hôn đến choáng váng, hô hấp dồn dập, nàng vùi đầu vào cổ Tạ Dật Trần, chờ một lúc lâu, rốt cục cảm thấy bản thân đã bình tĩnh một chút mới dám ngẩng đầu lên, nhìn kỹ lại rồi “ôi” một tiếng.

Chỉ thấy cổ áo màu trắng sạch sẽ ở cổ Tạ Dật Trần bị cọ cho vô cùng dơ, dường như là đất, lại dường như là máu, một đống màu sắc lộn xộn, vừa nhìn đã biết là bị bản thân quẹt dính.

Bạn đang đọc Vai Ác Hắn Là Phu Quân Trước Của Ta của Thập Nhị Sơn Quân

Truyện Vai Ác Hắn Là Phu Quân Trước Của Ta tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Netcoma_102
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.