Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yên tâm làm bình hoa

Phiên bản Dịch · 2096 chữ

Tại một thị trấn không biết tên.

Đội ngũ của Lý Mộc và Lý Tầm Hoan tách ra.

Lý Tầm Hoan xuống xe ngựa làm cho đám Tra Mãnh giật nảy cả mình, đến lúc này bọn họ mới biết hóa ra trong xe còn giấu một vị Chân Thần, không khỏi kinh hãi mồ hôi lạnh chảy toàn thân.

Người có tên, cây có bóng.

Tiểu Lý Phi Đao đứng thứ ba trong xếp hạng binh khí phổ đấy.

Uy danh hiển hách là đao thật thương thật đánh ra được , cũng không phải cái hạng vô danh mới sơ nhập giang hồ như Lý Mộc so sánh được đâu.

Có Lý Tầm Hoan ở trong xe ngựa , kể cả bọn họ có đánh bại Lý Mộc cướp được Kim Ti giáp thì e rằng cũng không cầm đi được !

Hai đứa hiểm độc!

Hai người Tra Mãnh liếc nhau một cái, đồng thời trong lòng cả hai thầm phỉ nhổ hai cái tên vô sỉ họ Lý.

Lý Mộc mở miệng một tiếng Lý thúc tạm biệt Lý Tầm Hoan làm đám Tra Mãnh hiểu lầm mối quan hệ của hai người, đồng thời cảm giác e sợ với Lý Mộc càng thêm khắc sâu .

Lý Mộc và Lý Tầm Hoan đều họ Lý, chưa biết chừng có cả mối quan hệ họ hàng gì gì đó với Lý Tầm Hoan!

Một nhà bảy nhập sĩ, phụ tử ba Thám Hoa.

Bây giờ lại đẻ thêm ra một cái tên có thân thủ quỷ dị như Lý Mộc, quả nhiên Lý Gia là trại tập trung quái vật a.

...

Nhìn thấy đám Tra Mãnh , Lý Tầm Hoan cũng thấy ngạc nhiên , hắn vẫn luôn trong trạng thái say rượu lên không hề biết những chuyện đã xảy ra .

Nhưng Lý Tầm Hoan không phải người nhiều chuyện.

Hơn nữa ánh mắt nóng bỏng như muốn hòa tan tuyết của Đường Nhược Du khiến hắn phải nhanh chóng nghĩ cách thoát thân lên chỉ lên tiếng chào qua đám Tra Mãnh rồi Lý Tầm Hoan lập tức chui vào xe ngựa, chia tay Lý Mộc mỗi người một ngả.

...

"Lý thiếu hiệp, tiếp theo chúng ta đi đâu ?"

Tra Mãnh vẫn một mực canh cánh trong lòng chuyện đồ đạc vẫn ở trong tửu điểm của Tử Diện Nhị Lang Tôn Quỳ nhưng khi vừa nhìn thấy Lý Tầm Hoan thì cũng trở lên biết điều hơn nhiều.

Cùng có suy nghĩ như hắn còn có Ngu Nhị tiên sinh.

"Hưng Vân sơn trang."

Lý Mộc ngẩng đầu nhìn sắc trời.

Mặt trời đã ngả về phía Tây , đã đến lúc xế chiều, trời đông giá rét, bọn họ không có xe ngựa che chắn , có lẽ đám Tra Mãnh không bị ảnh hưởng gì nhiều lắm nhưng hắn và Đường Nhược Du chỉ là hai người bình thường, dưới thời tiết như thế này mà tiếp tục lên đường thì rõ ràng không quá phù hợp rồi , dù hoàn thành nhiệm vụ là quan trọng nhưng mạng nhỏ còn quan trọng hơn a.

Lý Mộc nói: "Tìm khách sạn ở một đêm, sáng sớm ngày mai xuất phát!"

...

Những tiểu trấn càng tới gần phía Trung Nguyên so quan ngoại phồn hoa hơn nhiều.

Đám Lý Mộc tìm được khách sạn trong trấn.

Khách sạn tên là Duyệt Lai khách sạn nằm trong chuỗi khách sạn có quy mô lớn nhất võ lâm .

Hắc Xà bị Lý Mộc dọa cho sợ gần chết, hắn giống như một hộ vệ chân chính vừa tới là chủ động đi an bài phòng.

Lý Mộc thấy Hắc Xà đi làm những việc lặt vặt này thì mừng lắm , ngân lượng của hắn có hạn hơn nữa còn phải ưu tiên dùng trên lưỡi đao, chi phí ăn uống ở trọ mà có người khác lo thì tốt quá rồi .

Huống chi.

Bất kể là Bích Huyết Song Xà hay là Tra Mãnh với Ngu Nhị tiên sinh, mạng của bọn họ đều do Lý Mộc nhặt về đấy.

Dùng tiền của bọn hắn, Lý Mộc cũng cảm thấy thoải mái.

Phòng của đám Tra Mãnh quây xung quanh phòng của Lý Mộc và Đường Nhược Du .

Dù đám Tra Mãnh vẫn luôn cho rằng Lý Mộc cần gì bọn hắn bảo hộ cơ chứ , nhưng không hiểu sao bọn hắn vẫn làm hết chức trách của một hộ vệ.

Sau khi sắp xếp xong Lý Mộc liền đi tìm Đường Nhược Du thương lượng hành trình tiếp theo.

Vừa vào cửa.

Đường Nhược Du vất vả lắm mới bắt được cơ hội đơn độc với Lý Mộc , lập tức lên tiếng cằn nhằn : "Lý Tiểu Bạch, có phải ta quá xấu không ? Có phải Lý Tầm Hoan bị mù rồi hay không ? Mỹ nữ như ta truy ngược vậy mà hắn lại cự tuyệt không chút do dự! Ngươi nói xem , có phải đầu của hắn có vấn đề rồi phải không ?"

Liếm chó ở khắp nơi dẫn đến lòng tự tin của đại đa số nữ tính thời hiện đại nâng lên một cách thái quá.

Liên tiếp bị Lý Tầm Hoan cự tuyệt hai lần, Đường Nhược Du cứ như gặp phải khuất nhục lớn nhất của cuộc đời vậy , nàng nuốt không trôi cục tức này.

Trạng thái của hộ khách không tệ nha!

Lý Mộc nhìn Đường Nhược Du đang đầy căm phẫn , hai mắt tỏa sáng, quả nhiên, làm người vẫn cần phải có kích thích nhất định mới có thể quyết chí tự cường được!

Lý Mộc quét mắt nhìn Đường Nhược Du từ trên xuống dưới , tay nâng cằm, nhưng chỉ có trạng thái cũng không được a!

Ba!

Một tiếng giòn vang lên.

Bàn tay Đường Nhược Du liên tục đập lên trên mặt bàn: "Lý Tiểu Bạch, ngươi có nghe ta nói chuyện không hả?"

"Nghe rồi !" Lý Mộc nhướng mày , nhìn Đường Nhược Du rồi khẽ thở dài , chất lượng nội tại hoàn toàn không theo kịp , xem ra không đóng gói cẩn thận thì khó lòng chào bán được hàng !

"Ta hỏi ngươi, Lý Tầm Hoan dựa vào cái gì mà xem thường ta như thế? Hắn dựa vào cái gì từ chối ta? Có phải dây thần kinh thẩm mỹ của hắn có vấn đề hay không?" Đường Nhược Du đỏ hoe cả mắt , tức giận nói.

Lý Mộc không bị cảm xúc nóng nảy của Đường Nhược Du ảnh hưởng tới , từ đầu đến cuối hắn luôn giữ được tỉnh táo: "Từ chối cô mới là bình thường. Nếu đáp ứng thì hắn đã không phải là Lý Tầm Hoan rồi!"

Đường Nhược Du sửng sốt, suy nghĩ trong chốc lát, nàng không thể không thừa nhận Lý Mộc nói có đạo lý: "Ngươi nói không sai, nhưng ta không phục. Cô nãi nãi ta nhất định phải tóm được hắn ! Ta muốn để Lý Tầm Hoan chống mắt mà nhìn xem nữ nhân mà hắn cự tuyệt là một nữ nhân ưu tú đến mức nào!"

Ưu tú á?

Lông mày Lý Mộc khẽ nhướng lên , lắc lắc đầu đầy bất đắc dĩ : "Đường tiểu thư, ta rất tán thưởng cái tinh thần chiến đấu sục sôi của cô , nhưng xin cô nhận rõ vị trí của mình!"

"Sao ta lại không biết vị trí của mình !" Đường Nhược Du phẫn nộ nhìn trừng trừng vào Lý Mộc, mặc dù đầu óc nàng có chút chậm chạp, nhưng dù sao vẫn có thể phân biệt thế nào là nói đểu nha.

"Tốt a, thế ưu thế của ngươi là cái gì?" Lý Mộc hỏi.

"Có nhiều lắm!" Đường Nhược Du không hề do dự , bẻ ngón tay đếm : " Ôn nhu này, xinh đẹp này, hào phóng này, có nội hàm này, có văn hóa này, có tư tưởng..."

"Ngừng." Lý Mộc lập tức ngăn cản cái tinh thần tự sướng đang dâng trào, hắn hít sâu một hơi : "Đường Nhược Du, có phải cô đã hiểu nhầm hai từ ưu thế không thế !"

"..." Đường Nhược Du trợn mắt nhìn Lý Mộc.

Gánh theo hộ khách kém thông minh đúng là không dễ dàng gì!

Lý Mộc day day huyệt Thái Dương: "Đường Nhược Du, ta hi vọng cô có thể hiểu rõ tình thế hiện tại. Nơi này là Minh triều , là xã hội lấy nam nhân làm chủ đạo . Nam nhân ở đây kém nam nhân cùng thời với cô đến mấy trăm năm khoảng cách đến mấy chục thế hệ, không có ai quỳ xuống liếm chó cho cô đâu , vì thế , nhập gia tùy tục, đừng có lấy cái tư tưởng tự do bình đẳng ra lòe thiên hạ , có được không hả?"

Đường Nhược Du ôm hai tay trước ngực, không đồng ý với quan điểm của Lý Mộc : "Người không hiểu là ngươi đấy! Biết Tiểu Yến Tử trong Hoàn Châu Cách Cách không? Biết Như Hi dựa vào cái gì bị mấy đại ca giằng co không ? Chẳng phải các nàng đều dựa vào cái tư tưởng và tính cách không giống bình thường à?"

Heo đồng đội ngu xuẩn đến mức không có thuốc nào chữa nổi nữa rồi!

Lý Mộc hít sâu một hơi , lập tức bỏ qua chủ đề này , hắn cũng nhìn ra được nếu cứ tiếp tục thảo luận với Đường Nhược Du về chủ đề này sẽ chỉ tổ lãng phí thời gian, hắn khoát tay: "Thôi chuyện ưu thế để sau đi , giờ chúng ta phân tích về đối thủ của ngươi!"

"Lâm Thi m à ?" Đường Nhược Du nhíu mày.

"Không chỉ là Lâm Thi m còn có Lâm Tiên Nhi, Tôn Tiểu Hồng." Lý Mộc dựng ba ngón tay lên , nói : "Lâm Thi m và Lý Tầm Hoan là thanh mai trúc mã, mặc dù bị Lý Tầm Hoan tiễn cho Long Tiếu Vân, nhưng từ đầu đến cuối nàng luôn là nữ nhân mà Lý Tầm Hoan nhớ mãi không quên , là người có mặt trong toàn bộ tuyến tình cảm của Lý Tầm Hoan; Đến Lâm Tiên Nhi, không bàn đến cách làm người của nàng như thế nào, lên nhớ nàng đang giữ cái danh hào võ lâm đệ nhất mỹ nữ , hơn nữa dựa vào nhan sắc nàng thừa sức đem một đám nhân sĩ giang hồ đùa bỡn trong lòng bàn tay; Tôn Tiểu Hồng, điểm kết của Lý Tầm Hoan ,tôn nữ của Thiên Cơ lão nhân người đứng đầu trong bảng xếp hạng binh khí phổ, thông minh lanh lợi, khéo hiểu lòng người!"

"Vậy thì làm sao ?" Đường Nhược Du có điểm giống các hót gơn khác , luôn xem thường bất cứ đối thủ nào.

"Thì sao á ?" Lý Mộc nhướng mày : "So với Lâm Thi m , ngươi làm gì có tình cảm thanh mai trúc mã với Lý Tầm Hoan; so với Lâm Tiên Nhi á , thôi tạm thời chưa bàn luận về chuyện cô và nàng ta ai đẹp hơn , cô đã kém nàng ta về tâm cơ và danh vọng giang hồ rồi; còn nếu so với Tôn Tiểu Hồng, nàng ta có Tôn gia và Thiên Cơ lão nhân làm hậu thuẫn, bối cảnh sau lưng của cô kém quá xa nàng ta ! Cô không có võ công, không có tài nghệ khiến người ta thưởng thức , danh vọng giang hồ cũng không có, cô nói thử xem , cô dựa vào cái gì để Lý Tầm Hoan thích cô được chứ?"

Đường Nhược Du há to miệng, nhíu mày nhưng lại không biết phải phản bác lại như thế nào .

Hộ khách là dùng để dỗ dành sao?

Không.

Hộ khách là dùng để vả !

Lý Mộc quét mắt nhìn Đường Nhược Du đang thất hồn lạc phách , tiếp tục dùng ngôn ngữ bạo lực đả kích: "Từ xưa đến nay, nữ nhân xinh đẹp thì có rất nhiều, nhưng để lưu danh sử sách thì có mấy ai? Nam nhân thích thưởng thức bình hoa, nhưng có tình cảm với bình hoa thì được mấy người ? Đấy là chưa nói đến một con người kiêu ngạo như Lý Tầm Hoan!"

Bạn đang đọc Vạn Giới Giải Mộng Sư (dịch) của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhnmthvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.