Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghịch Thế, Cảnh giới

Tiểu thuyết gốc · 2486 chữ

Thương Lăng Đại Vực - Cửu Tiêu thế giới (Kiếm Hà thế giới chủ)...

Trong một toà tháp lung linh, đâm dài đến tận trời xanh, xung quanh là vô tận không gian vì sao lấp lánh bao quanh.

- "Cmn tha cho ta đi!!!". Một nam nhân tuấn lãng, mái tóc màu xanh lam, đôi mắt tựa như sao trời toàn thân loã thể cầu xin một người phụ nữ.

- "Sao chàng lại nhẫn tâm nói như vậy, chẳng phải chúng ta đã cùng nhau song tu tận một trăm năm sao?". Giọng nói trong trẻo ẩn chứa vô tận mị lực cùng quỷ quyệt từ miệng người phụ nữ.

Đi với giọng nói đủ để hàng vạn kẻ sẵn sàng đổ gục dưới nàng là một thân hình uyển chuyển ma mị, mị hoặc và xinh đến đến khó tưởng, theo đó là một mái tóc rực lửa cùng với đôi mắt màu đỏ máu, nàng hiện tại đang tràn đầy tình ý mà nhìn vào "phu quân" của mình.

Kẻ này đã bị nàng giam cầm ở nơi đây để hút tinh khí đã được rất lâu rồi, hắn mang trong mình Thần lực - Nghịch Thế, mỗi lần song tu nàng chỉ có thể hút được một chút từ hắn.

Nói một chút về Thần lực - Nghịch Thế, là một loại thần lực được sản sinh ra bởi hỗn độn, sở hữu khả năng cường hoá cực đại, đem lại tốc độ tu luyện kinh người, kẻ mang trong mình Nghịch Thế còn có thể tùy ý điều khiển Thiên Đạo nếu đạt đến một cấp độ nhất định, quan trọng hơn, Thần lực - Nghịch Thế nếu được cho đủ thời gian, sẽ có thể hồi phục... quả thực chính là mỹ vị đối với bất kì kẻ nào, kể cả là Tà Thần.

Tuy chỉ hút được một ít mỗi lần song tu, nhưng nhiều lần thì lại là chuyện khác, sau vô số lần, nàng cũng đã khai thác được một lượng lớn Nghịch Thế thần lực, tu vi của nàng hiện tại đã là Vấn Đạo cảnh, sắp tiến vào đại đạo chi lộ.

Người được gọi là "phu quân" kia phản kháng kịch liệt, hắn thân thể cố gắng vùng vẫy thoát khỏi ma trảo của nữ nhân này, cơ mà sự thoả mãn khi được làm chuyện ấy quá khủng khiếp nha? liền một bước không thể thoát khỏi.

Thân thể hắn mặc dù có thần lực, bất quá cái gì quá cũng không tốt, thân thể hắn khó có thể chịu nổi rồi, tu vi trăm năm cũng bị nữ nhân này cắn nuốt sạch.

Nếu lần này không thoát được, e rằng hắn sẽ vạn kiếp bất phục...

Vậy nên kế hoạch lần này của hắn duy nhất chỉ có thể là tiến vào nhị thứ nguyên, lợi dụng thần lực khống chế Thiên Đạo cố gắng thoát khỏi nữ nhân độc ác này.

- "Ta thật sự không chịu nổi nữa, mong nàng tha cho ta a". Hắn liên tục cầu xin, vô tận ánh mắt thương hại hướng tới nữ nhân độc ác trong miệng hắn mà tỏ vẻ nức nở.

Nhưng nữ nhân kia thân thể loã thể tới trước mặt hắn mà đập vào mặt bộ ngực, ánh mắt như kẻ săn mồi nhìn thấy con mồi của mình, vừa vui mừng vừa mang sát khí.

Cảm giác vô lực phản kháng này hắn đã trải qua vô số lần, ban đầu quả thực có chút sướng, sau đó là vô tận đau khổ, hắn dù khoẻ nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó nha, bị hành hạ nhiều quá cũng liền không chịu nổi.

Ai bảo hắn liên tục trăm năm tinh khí cùng Nghịch Thế bị hút, còn không được bồi dưỡng liền trở nên như vậy.

- "Không được nha phu quân, chúng ta còn chưa xong mà?". Thân thể mỹ miều kia vẫn từng chút từng chút một hút vào cái loại kia thần lực năng lượng.

Sở dĩ nàng ta không một phát toàn bộ hút hết mà phải từng chút một bởi không phải ai cũng có thể hoàn toàn sử dụng loại kia thần lực, muốn sử dụng cần có thời gian thích nghi hoàn toàn đối với cơ thể, cho nên liền phải dày vò hắn vô thời hạn lâu đến thế.

Ánh mắt kia nhìn "phu quân" nàng vô tận tình ý, tình ý của một kẻ đi săn với con mồi của mình, sắc bén đến muốn giết người.

Cảm thấy mình hút đã đủ thần lực, nàng ánh mắt mới rời khỏi thân thể kia mà ngồi dậy, trên giường ấn êm quay lưng mà mặc quần áo.

Hắn chờ chỉ có thời khắc này, đồng thời sử dụng Nghịch Thế cùng hồn kỹ công kích toàn lực tấn công.

Tất nhiên, một người đã đạt đến tầm này cảnh giới, sẽ không dễ dàng như vậy phạm sai lầm, cái này là mồi nhử thử xem hắn có hay không đang muốn có ý định thoát thân.

Chiêu thức vừa phóng ra cực nhanh đã bị nàng đỡ được, bàn tay chỉ trầy xước chút ít, tuy nhiên ngay lúc nàng vừa đỡ được, hắn đã lợi dụng sở hở cuối cùng mà chạy trốn.

Nàng vận dụng linh lực bản thân, khoá chặt lô đỉnh kia muốn chạy trốn ý định, hắn dồn hết thực lực bẩm sinh cuối cùng cũng chỉ chạy đến gần đến Không gian thông đạo.

Sở hở trong trận chiến là một chí mạng, nàng tất nhiên sẽ không có sai sót, bất quá, hình như nàng quên một chuyện.

Thần lực - Nghịch thế có thể tạm thời khống chế Thiên Đạo...

Hắn mặc dù bị khoá chặt nhưng ý nghĩ vẫn điên cuồng xoay chuyển thế cục, một phách của bản thân ra làm lực lượng, khống chế Thiên Đạo tạm thời.

Một trăm năm nay hắn đã chịu đủ, dù có phải bản thân một phách biến mất hắn cũng phải thoát khỏi tay nàng ta, những năm đó không chỉ nàng ta hút thần lực của hắn, mà còn đem thân thể này tra tấn dã man, thậm chí còn muốn dùng Khống Tình Tâm Quyết muốn để hắn trong tình yêu hoàn toàn say đắm trước nàng ta.

May mà hắn tinh thần được tôi luyện cũng không phải dạng vừa, chờ thời cơ bao nhiêu năm vận dụng Phệ Hồn Quyết mà hắn vô tình tìm được trước khi bị bắt, chuyển hoá phách của bản thân thành linh lực mà chưởng khống tạm thời Thiên Đạo.

Một đôi mắt khổng lồ tại thương khung mà hiện thế, nó mở to đôi mắt của mình nhìn chúng sinh bên dưới, trực tiếp một đạo ngũ sắc lôi kiếp giáng xuống nàng.

Ngũ sắc lôi kiếp cuồng bạo từng màu giáng xuống, khủng khiếp thiêu rụi xung quanh thành tro tàn, bị tấn công bất ngờ từ Thiên Đạo chi nhãn, dù có Nghịch Thế thần lực trong người nàng cũng chưa kịp vận dụng để đối kháng.

Vấn Đạo cảnh tuy đã trên con đường đại đạo mà tiến tới, bất quá muốn đối phó với Thiên Đạo? thực sự là chưa nổi

Quần áo nàng bị thiếu cháy đến cùng cực, kẻ nàng gọi là phu quân kia cũng biến mất tăm không dấu vết.

- "Ngươi tốt, Từ Trần!!! bổn nữ đế sẽ đến tìm ngươi dù có phải lục tung cả vị diện!!!". Huyết sắc ánh mắt bùng nổ, trực tiếp nàng dùng Nghịch Thế đối kháng với Thiên Đạo chi nhãn, trực tiếp bóp nát khiến nó tổn thương, Thiên Đạo chi nhãn biến mất khỏi thương khung, mây đen hoà với tia sét cũng biến mất tăm, tựa như chưa từng có dấu vết.

Lúc hắn vừa biến mất, nàng còn nghe đâu đó loáng thoáng tiếng tên này chửi rủa.

- "Cửu Phượng, ta sẽ phục thù, ngươi song tu ta tận một trăm năm vậy mà một lần được ch-ch cũng chưa có, ngươi coi ta là khôi lỗi để ngươi hút tinh khí cùng thần lực sao?!!! Từ Trần ta sẽ báo thù!!!".

Nghịch Thế bảo hộ nàng một phần lực lượng từ Ngũ sắc lôi kiếp, khiến sức mạnh bị giảm đi đáng kể, song sát thương gây ra cũng đủ khiến nàng trọng thương.

Nghịch Thế đối kháng Nghịch Thế, Thiên Đạo không thể tránh khỏi bị tổn thương, tạm thời chưa có bất kì phản ứng nào, trong lúc này Từ Trần đã chạy thoát, tiến vào Thương Lan Đại Vực .

Không gian phong bạo không phải ăn chay, thấy con mồi lang thang trong không gian vô tận, nó như muốn đôi mắt sáng lên, cắn nuốt thân thể trôi nổi kia...

Sindria lúc này...

Ma Khánh Bách đứng trước mặt Hakuryuu, nhìn hắn, bầu không khí có chút gượng gạo.

Tuy nói là đưa cho Hakuryuu chút cơ duyên mà hắn chưa biết nói gì bây giờ. Nhận thấy có chút gượng gạo khi đột ngột hắn lại xuất hiện tại đây, Aladdin tiến đến cố gắng khiến bầu không khí trở nên đỡ rối ren hơn.

- "Chào anh Zu, lâu rồi không gặp anh".

- "Ồ là nhóc à? dạo này có mạnh hơn chút nào khi được Yamraiha đích thân dạy không?". Ma Khánh Bách biết mục đích của thằng nhóc này, tính ra thằng cu này cũng không đến nỗi đấy chứ.

- "Được chị Yamraiha dạy, em mạnh lên không ít đấy!". Aladdin nhanh nhảu trả lời.

- "Đây là anh Zu, một người bạn mà em đã gặp ở Balbadd". Aladdin hướng ánh mắt tới Hakuryuu và Alibaba mà giới thiệu.

Lập tức nhận ra đây là người mà chị nói về rất nhiều, song hình như hắn chưa từng trực tiếp giúp chị tranh đoạt ngôi vị.

- "Chào anh, em là Hakuryuu, có lẽ anh cũng biết chị của em". Hakuryuu tỏ vẻ hào hứng, bắt tay Ma Khánh Bách, hắn nhìn ra cậu nhóc này chưa vừa mắt mình cho lắm, dù sao hắn cũng chưa thể hiện gì trước mặt Hakuryuu.

Ma Khánh Bách hắn không trả lời mà chỉ gật đầu, tỏ ra dáng vẻ cao nhân khó dò nhất có thể hình tượng trước mặt Hakuryuu, không phải là hắn thích tỏ vẻ vậy mà bởi hắn thật sự không giỏi giao tiếp lắm nha.

Sống đơn độc quá lâu khiến khả năng giao tiếp của hắn đi vào lòng đất, câu nào câu đấy nói ra chỉ muốn cắm vào vũng bùn cho đỡ nhục, thành ra trước mắt Hakuryuu hắn cũng chả nói được gì.

- "E hèm, ừm, chào nhóc, lâu rồi thì anh chưa đến thăm chị nhóc, gửi lời hỏi thăm của anh đến chị nhóc nhé, đây là một chút lòng thành của anh". Nghe hắn nói xong Hakuryuu khuôn mặt xạm đi, "nhóc"? Cái tên này trông cũng không lớn hơn mình bao nhiêu tuổi.

"Hừ, xem ra anh cũng biết điều". Thầm nghĩ trong lòng nhưng Hakuryuu vẫn vui vẻ nhận lời.

Bàn tay hắn xuất hiện một chiếc dây chuyền, đính kèm trên mặt dây chuyền lấp lánh này là một viên ngọc phát ra ánh sáng tử kim, trông cũng khá ra gì, bên cạnh đó là một chiếc thương cán dài, lưỡi thương tinh xảo sắc bén, nhìn qua có vẻ là thương tốt.

Dây chuyền này cũng là đồ hắn mua được ngoài chợ thôi, hắc hắc, cơ mà nó đã được hắn thêm vào năng lực bảo hộ, có thể tự động kích hoạt năng lực bảo vệ chủ nhân nếu nguy hiểm đến tính mạng, bên trong có đính kèm lời hướng dẫn sử dụng đến Hakuei, chắc nàng ấy sẽ biết sử dụng thôi.

Còn cây thương kia tất nhiên đều không phải ngoại lệ, cũng là đồ mua ngoài chợ, cơ mà được hắn gia cố qua rồi, so với đồ của thế giới này vẫn là ngon hơn không ít.

Thật ra hắn có thể trực tiếp luyện chế ra, cơ mà bệnh lười đã ăn sâu vào máu hắn rồi, thật sự không rút ra được.

- "Chiếc dây chuyền kia là cho chị nhóc, nó sẽ giúp được chị nhóc trong một số tình huống nguy hiểm đến tính mạng, còn chiếc thương kia là của nhóc, hi vọng nhóc không từ chối".

Hakuryuu có chút bất ngờ, "Tên này biết mình dùng thương?" chỉ là không thể hiện ra bên ngoài, sau một hồi suy nghĩ, có lẽ hắn đã tìm hiểu đế quốc Kou từ trước, hắn là sẽ có âm mưu gì đó chăng?

Vứt suy nghĩ nhảm đó ra khỏi đầu, "Hẳn là chị mình nói cho hắn, dù sao đây cũng là người chị mình tin nhiệm, không thể nghi ngờ được".

Hakuryuu chắp tay cảm ơn hắn một cách lễ độ.

Aladdin nhìn thấy hắn tặng đồ cho Hakuryuu cũng sáng mắt, định bụng xin ít đồ từ Ma Khánh Bách nhưng thấy hắn ánh mắt toả ra sát khí thì thôi làm loạn, không dám hé nửa lời.

- "Bọn tôi định bụng sẽ đi tới nơi có thần đèn phù hợp với Hakuryuu, anh có muốn đi cùng không? dù sao là bạn của Aladdin cũng là bạn của chúng tôi". Alibaba mở lời, hiện tại đội của cậu vừa hay thiếu một người nữa là đủ team 5 người.

Suy nghĩ một lúc độ phiền phức, hắn cũng nhận lời, dù sao thì đi cũng không mất gì, tất nhiên trước khi đi thì hắn phải báo Yamraiha và Kougyoku một tiếng.

- "Được, dù sao anh cũng đang rảnh, đi cùng mấy nhóc cũng chả sao". Hakuryuu và Alibaba hình như có chút bất mãn với cách gọi "nhóc" này, định bụng sẽ hợp lực tẩn cho Ma Khánh Bách một trận, may mà Aladdin ra tay ngăn lại.

- "Đừng, bĩnh tĩnh nào, anh ấy chỉ đùa thôi mà"...

---------

- Thương Lan Đại Vực cảnh giới:

Luyện Khí

Trúc Cơ

Kim Đan

Nguyên Anh

Hoá Thần

Luyện Hư

Hợp Thể

Đại Thừa

Độ Kiếp

- Tiến vào tinh không vô tận:

Nhân Tôn

Địa Tôn

Thiên Tôn

Chí Tôn

Đế Tôn

- Tiến vào đại đạo chi lộ:

Thương Lan Chi Cảnh

Vấn Đạo Chi Cảnh

Đại Đạo Chi Cảnh

- Sau khi có được một đại đạo:

Đạo Tôn (Nắm được từ hai đại đạo trở lên)

Thiên Đạo Chi Cảnh (Nắm được 3000 đại đạo)

Luân Hồi Chi Cảnh

Thiên Mệnh Chi Cảnh

- Sau khi thoát khỏi Thiên Đạo chưởng khống

Thần Vị

Chân Thần

Chưởng Khống Giả

Còn lại để em nghĩ tiếp đã các bác :v cơ bản là cảnh giới này cho có thôi, các bác không cần quan tâm quá nhiều về cảnh giới đâu xD

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.