Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết trì

Tiểu thuyết gốc · 1875 chữ

Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, A Bảo đã ở bộ lạc này một tuần rồi. Sau khi phát hiện Ca lão là tu sĩ Trúc Cơ thì hắn liên tục nải nì. Cuối cùng thì Ca lão cũng đồng ý chỉ dạy. Ban ngày Ca lão dạy hắn tu hành, ban đêm cùng lão bàn luận về dược liệu, đan dược. Tuy rằng kiến thức của hắn không quá cao thâm nhưng những đạo lí học được ở dược điền cũng vô cùng nền tảng, chắc chắn. Sau thời gian chịu đắng nuốt cay, Ca lão và A Bảo cũng đã tạo ra lọ dịch Diệp Ô Sơ đầu tiên.

"Tốt lắm! Cuối cùng cũng xong. Mau đến huyết trì thử nghiệm ngay." Trưởng lão vui vẻ ra mặt như kiểu trẻ con được kẹo.

Đến bây giờ, A Bảo mới được nhìn thấy huyết trì. Huyết trì có thể coi như vật báu vô giá của bộ lạc nên phòng hộ vô cùng nghiêm ngặt. Ba lớp pháp trận cùng hàng loạt cao thủ thủ hộ. Đếm sơ sơ cũng phải có mấy chục vị tráng hán tu vi không dưới lục cấp luyện khí kì. Đến khi tiến vào huyết trì còn có cả một lão giả tu vi Trúc Cơ. Có phải ai xa lạ đâu, chính là Ca lão. Thế mà cả tuần nay chưa cho hắn tới đây một lần nào.

Huyết trì có hình tròn, diện tích cũng không phải là lớn nếu không muốn nói là chẳng hơn kém bao nhiêu số với bể tắm công cộng. Nước của huyết trì có màu đỏ trong, toát ra mùi máu nhưng kì lạ lại rất thanh thoát nhẹ nhàng. Huyết dịch ở đây luôn trong trạng thái sôi nhẹ cảm giác có khác gì tắm nước nóng không. Tuy nhiên huyết trì không có một chút dấu hiệu bay ra ngoài bởi quanh huyết trì luôn có một pháp trận nhàn nhạt. Có như thế mới không lãng phí chút tinh huyết nào.

Nói đến không lãng phí thì cũng phải nói đến công việc ngày hôm nay, A Bảo làm. Trước mặt bao người của bộ lạc, hắn bắt đầu vận dụng linh lực. Nghiền nát Diệp Ô Sơ rồi ném vào trong lò. Liên tục dùng hoả lực để nung chảy nó, cứ mỗi lúc hắn sẽ cho thêm một chút chất xúc tác. Và cuối cùng sau nửa canh giờ hắn đã tạo ra một dung dịch đặc sánh có màu xanh lam. Đưa dung dịch cho cô nàng phụ giúp, đổ thành ba cốc cho ba người. Rồi cả ba người cùng tiến vào trong huyết trì.

Cảnh tượng diễn ra tiếp theo cũng làm A Bảo mở rộng tầm mắt. Ngay từ khi ba người tiến vào trong huyết trì, dòng linh huyết đã bắt đầu thấm thấu vào người họ. Bằng mắt thường cũng có thể thấy những mạch máu trong người họ đang phát sáng. Bấy giờ khuôn mặt họ đã bắt đầu biến sắc. Phải biết dòng linh huyết mang theo năng lượng rất lớn, rất nóng. Tiến vào cơ thể khiến cơ thể bắt đầu nóng lên đến tận khi hoả lực thẩm thấu đến từng tế bào, gần như đốt cháy nó thì họ sẽ nuốt linh dịch xuống. Nhanh chóng có những dòng hơi nước bốc ra mang theo mùi tanh hôi nồng nặc. Hiểu một cách đơn giản thì Diệp Ô Sơ như một chậu nước ôn hoà, triệt tiêu hết sức nóng của khối sắt. Tôi luyện cho khối sắt càng thêm rắn chắc càng thêm sáng bóng. Đó chính là cách vận dụng của huyết trì.

"Thành công rồi!" Không ai nói ra câu này nhưng khi A Bảo, Thiết Sản nhìn vào mắt nhau đều thấy sự vui sướng trong mắt đối phương. Thế nhưng trái ngược với điều ấy thì lại có một đôi mắt đang lăm le, ghen tức. Ngược lại với sự kích động ấy, đôi mắt của trưởng làng vẫn vô cùng bình thản. Trưởng lão nhẹ nhàng gật đầu, một lão giả khác phát ngôn:

"Thử nghiệm thành công. Chúng ta sẽ có bước tiến mới trong việc sử dụng Diệp Ô Sơ. Từ nay Diệp Ô Sơ của làng cứ làm theo cách này."

"Còn riêng Thiết Sản, công lao của ngươi đã được ghi nhận. Phần thưởng sẽ được chuyển đến ngươi sau."

Một sự phân biệt không hề nhẹ giữa người ngoài và người nhà nhưng A Bảo thấy điều này cũng dễ hiểu thôi. Hơn hết là hắn chắc chắn Thiết Sản sẽ không để hắn chịu thiệt.

Sau sự thành công của buổi sáng hôm nay, A Bảo được coi như một anh hùng của bộ lạc. Ở nhà Thiết Sản được ăn uống no say thậm chí là có cả người đẹp bộ lạc tiếp rượu. Tuy da dẻ không trắng trẻo, thịt lại săn chắc không mềm mịn như con gái dưới xuôi nhưng lại có vẻ đẹp hoang dã khó bắt chước. Tuy nhiên A Bảo lại không để ý điều ấy, thứ hắn để ý là tại sao Thiết Sản và Ca lão chưa trở về. A Bảo luôn cảm thấy có một chút gì đó không đúng lắm. Thế nên cậu không quá sa đà ở đây mà nhân cơ hội đã đi ra ngoài, tiến về căn phòng mình được sắp xếp.

Có lẽ bởi vì cậu rời đi quá sớm nên đã nhìn thấy một cảnh tượng. Dưới ánh trăng chiếu rọi, một đám người mặc đồ tím đang đứng ở nơi hắn ở. Đứng đầu chính là tên Thiết Bố, A Bảo dám khẳng định vì thân hình cũng như mái tóc con trưởng tộc có sự khác biệt. Có ngu cũng biết đây chính là đến ám sát mình và cũng chỉ có ngu mới phát ra tiếng động lúc này. Thế mà A Bảo nhẹ chân đạp lên một khúc gỗ mục. Và rồi cả đám đã để ý động tĩnh ở đây. Nhanh chóng một bàn tay hữu lực đã bịt lấy miệng hắn. Hắn không có khả năng quay ngược đầu lại, bàn tay đã khoá chặt hắn. Hắn càng ra sức vùng vẫy hơn nữa.

"A Bảo, là ta."

"Ca lão."

"Chúng ta rời khỏi khu vực này trước đã."

"Đại ca, khu vực này có dấu chân người lạ."

"Bị phát hiện rồi. Không cần kiêng nể gì nữa. Lập tức truy giết hắn!"

A Bảo được dẫn đến một căn nhà nhỏ ngoài bộ tộc không xa. Ở đây hắn gặp Thiết Sản và Là Sát- người đáng lẽ đã say mèm trong yến hội. Hiển nhiên những gì cô ấy làm chỉ là thể hiện cho đám người ngoài kia xem thôi.

"A Bảo, tình hình của cậu bây giờ vô cùng nguy cấp. Thẩm Nguyệt tông không ngờ lại nhúng tay vào cả việc bộ tộc. Lực lượng của họ chúng ta không thể đối nghịch được. Thế nên cậu phảo nhanh chóng rời khỏi đây trước. Ca lão sẽ hộ tống cậu."

"Còn về phần thưởng vào Huyết trì ta không thể giúp cậu được. Nhưng cậu yên tâm món quà này cũng không làm cậu thất vọng. Một lọ dịch xanh nhạt được đưa tới tay A Bảo.

A Bảo còn chưa kịp nhìn rõ đã bị Ca lão xách đi. Mục tiêu của họ rất đơn giản, tiến về khu vực của Trung Trần môn thì Thẩm Nguyệt tông sẽ không dám tiến vào. Còn Thiết Sản, nhiệm vụ của huynh ấy chính là phải tiến vào đối chất với Thiết Bố. Phải biết rằng Thiết Bố cũng như hắn, cũng tiến vào tông môn. Đó là Thẩm Nguyệt tông. Nhưng hai người khác nhau ở chỗ, Thiết Bố đã tiết lộ bí mất về huyết trì cho tông môn, cầu tông môn giúp đỡ chỉ nhằm mục đích đạt được ngôi vị trưởng làng. Nhưng người ta có câu: Tham vọng sẽ che mù mắt còn người. Đúng vậy thật! Thiết Bố chưa từng nghĩ đến sau khi hắn lên ngôi thì với thế lực của Thẩm Nguyệt Tông, huyết trì này sẽ nhanh chóng không thuộc về bộ lạc nữa.

Điều này không phải trưởng lão không biết mà là ông ấy không dám manh động bởi thế lực của Thẩm Nguyệt tông quá lớn lại rất tàn nhẫn. Nếu không theo đúng kế hoạch thậm chí bọn chúng có thể diệt toàn tộc để đoạt lấy. Cũng thật may mắn cho lão là Thiết Sản trở về cùng với phương pháp luyện chế Diệp Ô Sơ. Có thể nói bây giờ hầu hết mọi người đều đã thầm đồng ý cho Thiết Sản lên làm trưởng làng. Tất nhiên trong số đó không chứa Thiết Bố và bè lũ. Họ sẽ tìm mọi cách để thay đổi việc này. Và nguyên nhân lớn nhất dẫn tới việc này chính là A Bảo. Diệt A Bảo nguy cơ của bọn chúng cũng giảm nhiều.

"Trưởng làng, ta muốn nhờ ngài tuyên bố ta cho ta lên kế vị."

"Tại sao ngươi lại vội vàng như vậy Thiết Sản."

Tuy Thiết Sản không phải con ruột của lão nhưng lão thả giao cho Thiết Sản cũng không muốn giao cho đưa con trai phá hoại của mình. Thế nhưng bây giờ cũng không phải lúc tốt nhất để Thiết Sản lên ngôi.

"Trưởng làng mông ngài hiểu cho. Chỉ có khi ta lên ngôi, sự chú ý của Thẩm Nguyệt tông sẽ thay đổi. Như thế A Bảo mới có cơ hội chạy thoát được."

"Có nhất thiết phải vì một người ngoài mà làm như vậy không???"

"Ngài biết tính ta mà. Huống hồ phương pháp ấy đối với chúng ta đúng là một ân huệ vô cùng to lớn."

Trong giây phút mà Thiết Sản đang bàn bạc thì A Bảo cũng đã được đưa đi khá xa tông môn rồi. Hắn không biết đã đi được bao xa bởi tốc độ của tụ sĩ trúc cơ quả thật nhanh lắm, làm hắn chỉ biết rắm chặt mắt. Thế mà vẫn có hai người đuổi kịp họ, hiển nhiên cũng phải là hai vị Trúc Cơ kì. Hai vị này cũng là người trong bộ lạc với hai bím tóc dài phía sau thể hiện cho uy vọng trong bộ lạc.

"Uy Thiên, Uy Bá xin được chào bái A Bảo."

"Uy Thiên, Uy Bá, các ngươi có biết mình đang làm gì không?"

"Chúng ta biết chứ. Nhưng chúng ta dù sao cũng là chú ruột của Thiên Bố nên phải giúp đỡ hắn thôi."

"Chúng ta vô cùng cảm kích trước phương dịch của ngươi. Thế nhưng làm vẫn phải làm. Ca lão ngươi không thể rời khỏi đây. Còn về A Bảo, phải xem vận khí của ngươi có tốt hay không rồi."

Ý là bọn họ chỉ ngăn cản Ca lão còn A Bảo thì không quan tâm. Nói theo một cách nào đấy thì họ cũng là người hiểu chuyện, là chính nhân quân tử nhưng có lẽ đã đi không đúng đường rồi.

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.