Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái phỏng Cơ Thi Trạch

Phiên bản Dịch · 2141 chữ

Nhưng vẻ mặt khó thở mà thiếu nữ muốn nhìn thấy nhất lại không hiện lên, thay vào đó là sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt Giang Vân Hạc. Hắn nhẹ nhàng cười: "Cũng được."

Lần này đến phiên thiếu nữ ngạc nhiên.

"Có vẻ như ngươi chưa từng học vẽ tranh, nhưng bức tranh rất thú vị. Trên thực tế, vẽ tranh là để giải trí, có niềm vui là được rồi."

Thiếu nữ lập tức gật đầu, ngươi nói không sai.

Vốn cho rằng, đối phương nhìn thấy hình vẽ xấu sẽ tức giận hoặc chế giễu, nhưng không có gì cả, chỉ nói một câu như vậy, thiếu nữ nhìn Giang Vân Hạc càng thuận mắt.

"Bức họa này cho ta được không?" Giang Vân Hạc hỏi."Ta thật thích."

"Ngươi thích thì cứ giữ." Thiếu nữ rộng lượng nói.

"Có thể lưu lại cái tên không? Nếu không, bức tranh này vẫn chưa hoàn thành."

Sau đó, Giang Vân Hạc thấy thiếu nữ viết bên trái tờ giấy: Hồ Thiên Thiên tặng.

" Hồ Thiên Thiên." Nhìn thấy cái họ này, Giang Vân Hạc gần như chắc chắn thiếu nữ này là hồ ly hóa hình.

Hồ Ly Tinh.

"Lúc nãy ta nói, ta mời ngươi ăn cơm, ngươi muốn ăn cái gì?" Giang Vân Hạc đem bút mực giấy nghiên thu lại rồi cười hỏi.

"A? Vậy ta miễn cưỡng tiếp nhận lời xin lỗi của ngươi. Ta muốn ăn gà quay, ngon nhất." Hồ Thiên Thiên vừa rồi không quan tâm, nghe Giang Vân Hạc hỏi lại, mắt mở to nói.

"Được." Giang Vân Hạc cười tủm tỉm nói.

Tìm đại một quán rượu ngồi xuống.

"Quán rượu này có gà quay ngon nhất à?" Hồ Thiên Thiên đôi mắt hiếu kì nhìn quanh bốn phía.

"Tiểu nhị, cho món gà quay ngon nhất và thức ăn sở trường ở đây." Giang Vân Hạc nói với tiểu nhị, ánh mắt cũng lưu ý tới ánh mắt hiếu kì của Hồ Thiên Thiên. Trong lòng hiểu rõ, Hồ Ly Tinh này chỉ mới hóa hình không lâu.

Hồ Thiên Thiên thần sắc cứng đờ, nàng cảm giác mình bị lừa.

"Lừa đảo."

Cũng may, Hồ Thiên Thiên không lo lắng quá nhiều về vấn đề này.

"Muốn uống rượu không?" Giang Vân Hạc lại hỏi.

"Muốn." Hồ Thiên Thiên gật cái đầu nhỏ liên tục.

Giang Vân Hạc không hỏi Hồ Thiên Thiên vì sao lại khóc, nhưng không bao lâu, chính Hồ Thiên Thiên đã nói ra.

Kỳ thật, đây là một cố sự.

Mười năm trước, Hồ Thiên Thiên ở trong núi bị một con Ưng Yêu rất mạnh đánh bị thương, thật vất vả mới đào thoát. Sau đó, được một thư sinh cứu, từ đó nàng nhớ mãi không quên. Trải qua một khoảng thời gian, nàng vất vả hoá hình, rồi đi tìm người thư sinh kia báo ân.

Không phải lấy thân báo đáp gì đó, chỉ là muốn biêt đối phương cần gì rồi trả ơn.

Mặc dù nàng chưa hoá hình hoàn toàn, nhưng đã đọc qua những câu chuyện xưa kì quái, tất cả đều ghi như vậy.

Kết quả là tốn rất nhiều công sức mới tìm được đối phương, chưa kịp nói vài câu đã bị người ta phát hiện cái đuôi lộ ra bên ngoài.

Rồi thư sinh kia lập tức trở mặt, trách cứ, mắng nàng một trận và đuổi nàng ra ngoài.

Sau đó, nàng cảm thấy rất ủy khuất.

Ngồi bên bờ sông khóc.

"Nguyên lai lúc ta chưa hoá hình, hắn nhìn thấy ta thụ thương nên đã cứu ta, băng bó cho ta. Vì cái gì bây giờ lại chán ghét ta như vậy?" Hồ Thiên Thiên mặt ủy khuất.

Giang Vân Hạc là tu sĩ, là người rất ôn hòa, cũng không kỳ thị Yêu Tộc, điều này khiến nàng buông lỏng cảnh giác, đem tất cả ủy khuất và những điều khó hiểu nói ra.

Giang Vân Hạc không trả lời, lúc này nên lắng nghe, thỉnh thoảng rót Hồ Thiên Thiên một chén rượu.

Rượu không mạnh, không có tác dụng với tu sĩ.

Nhưng khuôn mặt bé nhỏ của Hồ Thiên Thiên đỏ bừng, có lẽ là do bình thường ít uống rượu.

Hơn nữa, có người sẽ dị ứng rượu cồn. Giang Vân Hạc có một người bạn, mỗi lần uống rượu đều chỉ rót một ly. Vì vậy, Giang Vân Hạc đặc biệt thích cùng hắn uống rượu.

Cho nên, yêu quái bị dị ứng rượu cồn chỉ cần uống một chút rượu sẽ bị say, cũng không khó lý giải.

Mặt khác, cô nương này tướng ăn không được đẹp mắt cho lắm, không có chút ưu nhã, mang đầy hương vị hoang dã.

Cùng Hồ Thiên Thiên uống một vò.

"Hôm nay cám ơn ngươi, lúc đầu tâm trạng không tốt lắm, hiện tại đã tốt hơn nhiều." Hai người ra quán rượu, Hồ Thiên Thiên thở dài một hơi nói.

"Ta cũng phải cám ơn bức tranh của ngươi." Giang Vân Hạc cười nói.

"Ta muốn về núi, có thời gian ngươi có thể tới Đồ Sơn, đến lúc đó ta mời ngươi." Hồ Thiên Thiên nói.

"Trên đường cẩn thận chút, vừa rồi có người chặn giết tu sĩ ở ngoài thành. Mặc dù không nghe nói có Yêu Tộc bị hại, nhưng ngươi vẫn nên cẩn thận, nếu như gặp phải nguy hiểm, chạy được thì chạy." Giang Vân Hạc cười nói

"Đường còn dài, hữu duyên gặp lại."

"Đừng quên tìm ta khi ngươi tới Đồ Sơn." Hồ Thiên Thiên phất phất tay.

Hai người, một người hướng nam một người hướng bắc, tạm biệt nhau.

Giang Vân Hạc không suy nghĩ gì thêm, thấy nàng tại bờ sông lau nước mắt, nên đến an ủi nàng.

Kết bạn mới, cũng không tệ.

Đi qua một con hẻm, Giang Vân Hạc nhìn thoáng qua cây hòe trong hẻm. Phía trên đó trước đây là một tiểu nam hài mà người thường không nhìn thấy được nhưng giờ đã biến mất. Thay vào đó là nam tử áo đen, tóc dài buộc sau đầu, ngồi ở trên nhánh cây uống rượu.

Ánh mắt cũng giống như tiểu nam hài, đều nhìn về một chỗ trong viện.

Giang Vân Hạc bắt đầu có chút hiếu kỳ về những gì có thể nhìn thấy được trên cái cây đó.

Nhưng hắn không có ý nghĩ quấy rầy nam tử áo đen. Thầm nghĩ, một ngày nào đó, lúc không có người, chính mình cũng lên ngồi, xem đến cùng có thể thấy cái gì.

...

Ngày hôm sau, Giang Vân Hạc đợi đến giờ Tỵ bốn khắc vào buổi sáng, mới đến phủ đệ Cơ Thi Trạch.

Lúc này là mười giờ sáng, dự tính đến là mười giờ rưỡi, nói chuyện phiếm vài câu, lại đi nhìn tàng thư của Cơ Thi Trạch, rồi ăn cơm trưa.

Cho nên nói, tới cửa bái phỏng, nhất định phải cân nhắc vấn đề bữa ăn.

Tới trước phủ Cơ Thi Trạch, được người đưa vào, đi qua một cái viện liền nhìn thấy Cơ Thi Trạch đang ngồi trong lương đình, toàn thân áo trắng, cầm một quyển sách ngồi ở đó, cho người ta cảm giác thật thoải mái.

"Gặp qua Giang đạo hữu." Cơ Thi Trạch đem sách hạ xuống, đứng dậy chào.

"Cơ đạo hữu." Giang Vân Hạc nhìn lướt qua trang bìa của quyển sách, 《Văn Kiến Dị Từ》.

"Nguyên lai, Cơ đạo hữu cũng thích xem tiểu thuyết chí quái, ta còn tưởng rằng tu sĩ đều không có hứng thú với thể loại này." Giang Vân Hạc cười nói.

"Thật sự rất ít người xem, nghe nói đạo hữu muốn mượn Chí Quái cố sự vào hôm qua, ta còn cảm thấy lạ." Cơ Thi Trạch cười nói.

"Ta thật ra rất thích hồ ly biến trong quyển này."

"Giang đạo hữu đã đọc qua nó?" Cơ Thi Trạch thực sự kinh ngạc. Phải biết,《Văn Kiến Dị Từ》 không nổi tiếng trên thị trường. Giang Vân Hạc là Khí Hải tu sĩ, vậy mà đã đọc qua.

"Trước khi tu hành, ta rất hứng thú với Chí Quái cố sự. Lúc nhỏ, còn tự hỏi nếu có hồ ly, mèo tìm ta báo ân thì tốt biết bao nhiêu. Vì thế, mỗi lần thấy hồ ly bị thương, ta tìm mọi cách bắt nó. Sau đó băng bó, chờ nàng trở thành Hồ Ly Tinh đến mê hoặc ta. Kết quả, ta đã đợi nhiều năm, từ sáu tuổi đợi đến mười sáu tuổi vẫn không thấy gì."

Cơ Thi Trạch nghe xong không thể ngừng cười.

"Tuy nói đúng là có chuyện như vậy, nhưng rất ít." Cơ Thi Trạch cười hồi lâu mới nói, hai mắt sáng ngời.

"Cho nên nói, khi đó ta còn quá nhỏ." Giang Vân Hạc vô lực, xòe hai tay.

Cơ Thi Trạch lại cười.

Hài tử sáu tuổi, còn quá nhỏ.

"Lúc đầu, ta còn tưởng những cố sự này do thư sinh tưởng tượng ra, nhưng hôm qua ta đã thật sự gặp được."

Cơ Thi Trạch hiếu kì nhìn sang.

Giang Vân Hạc thêm một số phân đoạn trong cố sự của Hồ Thiên Thiên. Các giai đoạn thăng trầm trong cố sự được kể ra còn hay hơn Thuyết Thư Nhân (1) kể

"Thư sinh kia thật sự bảo thủ." Cơ Thi Trạch nghe xong đột nhiên có chút tức giận nói, thực sự vì Hồ Thiên Thiên cảm thấy ủy khuất.

"Mọi người trên thế giới phần lớn đều như vậy." Giang Vân Hạc thản nhiên nói.

"Hôm qua ngươi gặp?" Cơ Thi Trạch tò mò hỏi lại, luôn cảm thấy cố sự này giống như là biên soạn, dù sao những câu chuyện như vậy quá ít.

"Đương nhiên." Giang Vân Hạc đem bức tranh đầu heo cho Cơ Thi Trạch xem.

Nhìn thấy cái đầu heo cùng thân thể que diêm, Cơ Thi Trạch lại muốn cười. Nhưng nhìn thấy chữ ký của Hồ Thiên Thiên bên trái, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Là tu sĩ, nhưng nàng chưa gặp phải câu chuyện nào trong tiểu thuyết chí quái. Mà lần này, cố sự ngay tại Vĩnh Thành, lập tức để nàng cảm thấy cực kỳ tươi mới.

"Nhưng ngươi làm thế nào gặp được nàng?"

"Nói đến, cũng thật trùng họp. Gần đây, ta đang học hội họa. Hôm qua, đi tới bờ sông nhìn thấy một cô nương đang lau nước mắt bên bờ sông. Đột nhiên có linh cảm, muốn đem góc nghiêng của cô nương ấy vẽ xuống. Sau đó ở một bên bày cái bàn. . ."

Cơ Thi Trạch càng nghe càng cổ quái, con gái người ta ủy khuất khóc, ngươi không an ủi, còn muốn nàng khóc thêm một lúc?

Hành vi này thật đúng là. . . Khiến cho người ta không lời nào để nói.

Theo từ ngữ hiện đại, ngươi chỉ vì bản thân ngươi

Đổi lại chính mình, chỉ muốn cùng người này liều mạng.

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, Giang Vân Hạc sử dụng phương pháp này có hiệu quả rất tốt. Trong tình huống này, dù là ai đi chăng nữa, cũng khóc không nổi.

Mặc dù, Giang Vân Hạc không nói suy nghĩ của bản thân, nhưng Cơ Thi Trạch nghĩ kỹ lại liền cảm giác hắn làm vậy là cố ý.

Nếu như Giang Vân Hạc thực sự là kiểu người chỉ vì bản thân, Chấp Nguyệt, Tô Tiểu Tiểu, Trác Như Mộng sao lại ưu ái hắn?

Người này có chút khẩu thị tâm phi (2), rõ ràng là nghĩ ra biện pháp khôi hài, kết quả lại nói chính mình là kẻ ác.

Cơ Thi Trạch đột nhiên cảm thấy Giang Vân Hạc là một người tốt, nhân hậu và không khoe khoang.

Lúc đầu ở hội thi thơ hôm qua, rất bội phục tài năng thơ phú của Giang Vân Hạc. Lại thêm cố sự này, lập tức có ấn tượng tốt hơn về Giang Vân Hạc.

Có thể nói, tướng mạo và cách nói chuyện của Giang Vân Hạc vô cùng tốt và khi nói chuyện với hắn rất thoải mái. Cơ Thi Trạch thậm chí còn quên chuyện đưa Giang Vân Hạc đến thư khố. Hai người trò chuyện cho đến giờ dùng cơm trưa thì Cơ Thi Trạch mới nhớ ra.

---o0o---

Chú thích:

(1): Thuyết Thư Nhân: Người kể chuyện.

(2): Khẩu thị tâm phi: Miệng thì nói vậy nhưng tâm lại không phải vậy, ngoài miệng nói một đằng trong lòng lại nghĩ một nẻo. Lời và tâm hoàn toàn trái ngược, thường được dùng với nghĩa xấu.

Bạn đang đọc Yêu Nữ Xin Tự Trọng (Bản Dịch) của Tụ Lý Tiễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nghiệt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.