Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

U cốc cứu người

Tiểu thuyết gốc · 1607 chữ

Bạch Vũ khó khăn cử động thân thể, hắn đã trôi lênh đênh gần nửa giờ vẫn chưa ra khỏi nơi này.

Mạch ngầm này có nhiều chỗ lõm chõm gồ ghề, mấy lần đụng phải làm hắn đau đớn.

Trong lúc trôi dạt hắn nghe được phía sau có tiếng động, những tiếng gọi sợ hãi của thiếu nữ.

Hẳn là hai nữ nhân lúc nãy.

Bạch Vũ cay cú mắng thầm, tự nhiên bị cuốn vào tranh đấu, đã vậy còn suýt mất mạng oan.

Qua khoảng gần mười phút sau, Bạch Vũ cảm thấy không gian dần có ánh sáng, thì ra hắn đã theo dòng nước trôi ra đến một hang động nhỏ, không ngờ phía dưới hang động ban đầu lại có một mạch nước ngầm to đến vậy.

Hắn nghĩ nghĩ, thử xác định phương hướng một chút, sau đó thầm nói.

- Có khi nào mạch nước này sẽ hướng ra con sông đổ về thác nước chỗ thung lũng ta sống gần hai tháng nay không nhỉ?

Cuối cùng cũng thoát khỏi hang động nhỏ, Bạch Vũ lúc này tuy rằng còn thương tích nhưng cơ thể lúc này đã có thể hoạt động.

Hắn xoay người nằm sấp, bơi theo kiểu ếch, thả mình theo dòng nước nhẹ trôi, nhìn xung quanh đánh giá nơi này.

Không ngờ lại là một u cốc, hai bên bao quanh bởi cây cối um tùm, hắn đang ở giữa một cái hồ, phía sau hắn là vách đá nơi có hang động nhỏ mà dòng nước vừa đưa hắn thoát ra.

Sau đó hắn chuyển mình từ từ bơi vào bờ hồ, mỗi lần cử động hắn đều phải nén đau, nội thương do dư chấn vụ nổ lúc trước còn chưa khỏi hẳn.

Vừa lên đến bờ hắn liền nghe thấy tiếng động, không cần nhìn cũng biết là hai nữ nhân kia.

- Cứu với, xin hãy giúp chúng ta.

Chỉ thấy lúc này, hai thân thể ướt đẫm chật vật vùng vẫy, tiếng kêu cứu phát ra từ thiếu nữ bên dưới, nàng đang cố gắng đỡ lấy thân thể của đồng bạn phía trên.

Bạch Vũ không muốn dính vào rắc rối nhưng không được rồi, hắn không máu lạnh đến nổi thấy chết trước mắt không cứu, trong khi việc này có thể giúp được.

Dù trước đó cay cú nhưng hắn hoàn toàn hiểu được việc này không phải do hai nữ nhân này, chỉ là hắn đã vô cùng đen đủi mà dính vào tranh đấu của bọn họ.

- Haizz, trách mình quá đen.

Hắn nhặt lấy một khúc gỗ gần đó, ném xuống hồ, sau đó nhảy xuống ôm lấy khúc gỗ bơi lại gần hai người, thân thể hắn lúc này cũng đã quá tàn tạ, hắn sợ sức lực của mình không kéo nổi hai người vô, làm việc tốt không được mà còn toi mạng để lão thiên biết được còn không phải cười rụng răng.

Phí sức một hồi, cuối cùng cả ba người đều đã an toàn lên được đến bờ.

HÀ…HÀ…KHẶC…ẶC…

Bạch Vũ nằm ngửa người lên bờ cát nhỏ há miệng hớp từng ngụm không khí.

Kế bên hắn, thiếu nữ áo xanh khuôn mặt tái nhợt, đôi môi trắng bệch, cũng đang ngồi thở phì phò nhưng hiển nhiên sẽ không thô tục như ai kia.

Qua một lúc sau, hắn mới đứng dậy bỏ đi.

- Cảm…cảm ơn!

Bạch Vũ nghe thấy tiếng cảm ơn, hắn xoay người gật đầu, sau đó vô thức liếc nhìn sang nữ nhân đang nằm im bất động kia, nhíu mày suy nghĩ.

Thiếu nữ cũng không cảm thấy khó chịu khi Bạch Vũ biểu hiện lạnh nhạt, bởi lẽ bọn họ đều là người xa lạ, không ai biết đối phương là ai.

Nàng lúc này gấp gáp lật người kiểm tra tình trạng của Xuân Hồng, hô hấp vẫn còn nhưng càng lúc càng yếu, cơ thể tím tái do nội thương cùng ngâm mình trong nước cả giờ đồng hồ.

Thiếu nữ cắn răng, ngồi vận chuyển Nguyên khí một lúc sau đó hai tay nàng bắt đầu tỏa ra ánh sáng trắng nhu hòa, từng luồng sinh cơ mỏng manh nhẹ nhàng truyền vào cơ thể Xuân Hồng.

Bạch Vũ đang ở một góc khác của u cốc thầm lặng quan sát, ánh mắt hắn phát ra tia kinh ngạc.

- Nguyên lực Quang thuộc tính sao?

Hắn nhớ lại giới thiệu của các thuộc tính, biểu hiện Nguyên lực vừa rồi của thiếu nữ hẳn là Quang thuộc tính, một thuộc tính có độ hiếm cao.

Những cấp đầu tu sĩ sở hữu Nguyên lực Quang hệ không có ưu thế trong chiến đấu, bọn họ sẽ thiên về hỗ trợ nhiều hơn do Nguyên lực Quang hệ có tác dụng trị thương và hồi phục sinh mệnh rất tốt.

Chỉ khi đạt đến Hư Cảnh và sử dụng các Chiến kỹ cao cấp, lúc này Nguyên lực Quang hệ mới biểu hiện ra khả năng chiến đấu phi phàm cùng với khả năng liệu thương kết hợp tạo nên công thủ toàn diện.

Nhìn một hồi, hắn lắc đầu, sau đó thở dài đứng lên.

Lúc này, thiếu nữ mặc dù hốc mắt đỏ hoe như sắp khóc nhưng nàng vẫn cắn răng rút hết Nguyên lực truyền vào cơ thể bên dưới.

Xoạt xoạt…

Tiếng bước chân truyền tới, nàng ngẩng đầu, mắt cảnh giác nhìn về phía trước.

Bạch Vũ bị nhìn mất tự nhiên, hắng giọng một tiếng.

- Ừm…nội thương của nàng ta rất nặng, hiện tại nhiệt độ cơ thể đang xuống nhanh, ngươi cứ mãi dùng Nguyên lực trị thương ngoài da như vậy không được đâu.

Hắn biết được việc này do lúc trước đó chính miệng các nàng nói, một phần nữa là kinh nghiệm từ việc làm thầy thuốc dỡ dang của Tiểu Hắc lúc trước cũng như gần đây học tập tri thức về liệu thương mà hắn có thể nhìn ra người bên dưới nội thương rất nặng.

- Ngươi…có thể cứu nàng chứ?

- Có thể, nếu ngươi tin tưởng nhưng không chắc và cần phải có điều kiện trao đổi.

Lúc trước hắn có nghe hai tên kia nhắc đến, hình như thiếu nữ này là Tiểu Quận Chúa gì gì đó, nói tóm lại là nhà giàu, hiện tại có cơ hội, hắn sẽ vơ vét một phen xem có thể lấy được thứ gì tốt để tu luyện không, ai bảo hắn nhà nghèo làm chi.

- Được, ngươi nói đi.

Thiếu nữ liền đáp ứng, bất quá nàng lại liền thêm vào.

- Nhưng không được yêu cầu chuyện đồi bại.

- Ha, ta mới không cần, trước tiên ta cần Công pháp tu luyện, ngươi có bao nhiêu cứ đưa hết đây là được.

- Được, cho ngươi.

Thiếu nữ không một giây chần chừ, trong tay xuất ra ba quyển trục Công pháp ném cho Bạch Vũ, hắn liếc nhìn qua đánh giá, sau đó giọng nói có chút không tin.

- Ngươi chỉ có những thứ này.

Ba quyển trục này có hai quyển là Công Pháp tứ tinh trung cấp, một quyển là tứ tinh cao cấp, nhưng hắn không cảm thấy với thân phận Tiểu Quận Chúa của thiếu nữ lại chỉ có từng ấy.

- Ta…còn, nhưng thứ này ngươi không tu luyện được.

Thiếu nữ sau một lúc đắn đó thì cắn răng nói, thứ nàng nói là Công pháp gia tộc, dù cấp cao hơn ba quyển trục vừa rồi nhưng lại đòi hỏi khắt khe, chỉ có gia tộc nàng tu luyện được.

- Xem thử mới biết.

Bạch Vũ cũng không dễ bị dọa, hắn quyết định phải thu đủ lợi tức, lúc nãy hắn giúp hai người lên bờ xem như đã quá tốt bụng rồi.

Thiếu nữ nhìn hắn với ánh mắt giận dữ, không ngờ tên khốn này thoạt nhìn hiền lành nhưng lại khốn nạn như vậy.

Sau đó nàng đành chịu thua, lấy ra một quyển trục, một đầu màu bạc như trăng sáng, một đầu màu tím huyền ảo lại ném cho hắn.

Bạch Vũ nhận lấy, nhìn thấy giới thiệu tim liền nhảy lên một cái.

Tử Huyền Nguyệt Quang lục tinh cao cấp Công pháp.

Trúng mánh, dù hắn không thể luyện thì thứ này cũng vô cùng giá trị, có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện thích hợp khác.

- Được rồi, ngươi dịch ra một chút.

Thiếu nữ ánh mắt căm tức nhìn hắn nhưng cũng phải nghe lời lui người lại chừa chỗ trống.

Bạch Vũ lúc này đốt lên một đống lửa, đặt cơ thể nữ nhân gần sát bên.

Sau đó lại lấy ra một số dược vật trị thương, quay sang thiếu nữ đang định nói với nàng thì lập tức trợn mắt, hắn thấy được một quang cảnh vô cùng kích thích.

—-

Hôm nay bận chút việc nên chương thứ 2 ra muộn một chút. :)))~

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 495

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.