Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Liệt Không Bạo, Xuân Hồng quyết tuyệt

Tiểu thuyết gốc · 1574 chữ

Phía sau không xa, lúc này Lăng Kiệt và hắc y nhân mặt mày cũng là vô cùng khó coi.

Bọn hắn không khó để nhận ra vấn đề, biểu hiện bộc phát thú triều là rất dễ nhận ra.

Với tu vi Hóa Cảnh viên mãn hai người bọn hắn đương nhiên không khó để có thể sống sót trở ra từ thú triều, tuy nhiên hiện tại đang truy đuổi mục tiêu, thú triều sẽ làm ảnh hưởng đại cục.

Đến lúc đó ở càng lâu sẽ càng rắc rối, những đợt thú càng về sau càng mạnh, không biết có yêu thú Hóa Cảnh không.

Lẫn lộn giữa hàng trăm nghìn yêu thú, trong đó chỉ cần có vài chục con yêu thú Hóa Cảnh thì bọn họ chết chắc.

- Nhanh!

Cả hai cùng liều mạng đặt cược một phen.

Khi Bạch Vũ tìm được đến hang động, thú triều đã tới, mới bắt đầu chỉ có vài chục con yêu thú loại gặm nhấm, sau đó những loại thú to lớn, ăn thịt liền nhanh chóng xuất hiện.

Trốn vào hang động, Bạch Vũ thở phào nhẹ nhõm, hiện tại chỉ cần núp thật kỹ, chờ đợi thú triều qua đi rồi mới có thể trở về, không biết phải mất bao lâu đây, thú triều không chỉ có lúc bọn chúng chạy ra, mà còn phải đợi lúc bọn chúng trở về hết nữa mới được.

- Thật là xui xẻo, biết thế quay về sớm một chút.

Hắn thầm mắng.

Hang động này mấy ngày trước hắn có ghé qua, đã từng vào trú ẩn một đêm, khá rộng lớn nhưng do chỉ tạm thời trú ẩn nên hắn cũng không có đi sâu vào làm gì.

Hiện tại đúng dịp, có thể đi xem một chút liệu có đường ra nào khác không.

Càng vào trong càng tối, hắn đốt một cây đuốc chuẩn bị sẵn từ trong nhẫn trữ vật, sau đó tiếp tục lần mò.

- Ồ, phía trước có ánh sáng, là lối ra khác sao.

Đi được mười mấy phút, Bạch Vũ phát hiện thông đạo đằng trước có ánh sáng le lói.

Lại gần, bất chợt hắn xoay người, dập tắt ngọn đuốc, sau đó nép sát vào một góc tối, lặng lẽ quan sát.

Phía trước có tiếng động, hắn nhìn thấy hai người, có vẻ là bị thương, đang cự cãi.

- Khốn kiếp, mất dấu bọn chúng rồi, thú triều chết tiệt.

- Bớt nói nhảm, mau chóng nghỉ ngơi hồi phục đi, không nghĩ thú triều chỉ vừa bắt đầu mà đã gặp phải yêu thú Kỳ Cảnh.

Nghĩ lại tên hắc y nhân nghiến răng nghiến lợi, xui tận mạng, đoàn yêu thú Kỳ Cảnh dù từng con chẳng là gì với hắn và Lang Kiệt, tuy nhiên chúng nó lại có một đám, số lượng cả trăm con, hai người bọn hắn ăn không tiêu, chém giết đủ đường mới may mắn trốn vào trong hang động này, tiêu hao cũng rất lớn, bị thương không ít.

Bạch Vũ lúc này đang cẩn trọng, hắn nhìn thấy hai tên này bộ dáng âm độc nên không tính ra chào hỏi làm quen, hắn chỉ là Sĩ Cảnh trung giai, hiện tại còn không nhận ra hai người này là tu sĩ cấp độ nào nên tốt nhất là nấp đây xong tìm thời điểm thích hợp rút lui.

Lúc này hắn mới lặng lẽ quan sát, thì ra khu vực này là một vòm động khá lớn, ở trên có một giếng trời, tuy đã bị cây cối, dây leo che phủ nhưng ánh sáng vẫn có thể xuyên qua được, Bạch Vũ còn nghe được tiếng phi cầm ồn ào phía trên, hẳn là thú triều đang tiếp tục diễn ra.

Phía đối diện là một thông đạo tương tự như hướng chỗ hắn vừa tới, bên trái hắn cũng có một nhánh rẽ tương tự.

Một lúc sau, hắn thấy hai tên đối diện đứng lên cảnh giác, sau đó không lâu hắn cũng nghe thấy tiếng bước chân vang lên.

Từ nhánh thông đạo bên trái hắn, lại hai người xuất hiện, lần này là hai nữ nhân, một cao một thấp, nữ nhân cao hơn có vẻ bị thương nặng, đang được người còn lại dìu đi từng bước.

- Haha, tưởng là ai, hóa ra là Thiết Đao đoàn trưởng Xuân Hồng cùng Tiểu Quận Chúa, lần này bọn ngươi tự nộp mạng đấy nhé.

Hai nữ nhân vừa tới sắc mặt vô cùng khó coi, không nghĩ vừa mới thoát được thú triều, tưởng có thể cắt đuôi được địch nhân truy sát, không ngờ lại gặp phải ở đây, ông trời muốn tuyệt đường của họ sao.

Xuân Hồng ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, nàng lấy từ trong người ra một quyển trục nhỏ và một món đồ hình trụ nắm chặt trong tay, nghiến chặt răng nói.

- Hai tên cẩu tử các ngươi, hiện tại tuy ta bị thương nặng nhưng nhìn các ngươi cũng không khá hơn là mấy, cứ lại đây đi, lão nương sẽ cùng chết với các ngươi, biết thứ gì đây không?

Hắc ý nhân ánh mắt híp lại, hắn như nhận ra nguy hiểm, la lớn.

- Không thể nào, Tử Liệt Không Bạo.

- Tử Liệt Không Bạo, không phải chứ, ả ta có thứ đó.

Lang Kiệt cũng là mặt mày xám ngoét khó tin.

Cường giả đạt đến Hóa Cảnh ngoài mạnh hơn còn có khác biệt với các cảnh giới trước, đó là có thể phóng xuất ra Nguyên lực ngưng thực, đòn Lãng Đao Sài Không có uy lực cực đại của Xuân Hồng chính là do sử dụng Nguyên lực ngưng thực mà thành.

Tử Liệt Không Bạo chính là một pháp bảo, bên trong chứa đựng Nguyên lực ngưng thực mà cường giả Hóa Cảnh nạp vào, để có thể chứa được năng lượng cường đại, vỏ của pháp bảo này sử dụng Tinh Kim rèn đúc, bên ngoài được khắc Trận Văn gia cố, có thể nói khó tạo dễ dùng.

Để có được một Tử Liệt Không Bạo, cần tiêu tốn tài nguyên, phải có cả Luyện Khí Sư và Trận Sư cùng hợp tác mới được, bởi vậy rất ít người sở hữu nó, đẳng cấp càng cao thì lại càng hiếm hoi xuất hiện.

- Hahaha, biết sợ rồi sao, bọn ngươi ép ta vào đường cùng, vậy thì cùng chết nhé.

- Ngu xuẩn, ngươi không lo lắng cho Tiểu Quận Chúa sao?

Hắc y nhân căm tức chất vấn.

- Haha, lại là một hắc cẩu đần độn, không thấy thứ gì đây sao, nó là Trận Pháp phòng hộ, có thể chịu được đòn tấn công toàn lực của Hóa Cảnh viên mãn, còn các ngươi, haha, Tử Liệt Không Bạo có phạm vi phát lực đến vài chục trượng, các ngươi chắc chắn không thoát được .

Hai tên Lang Kiệt và hắc y nhân lúc này không còn gì để nói, con bà nhà nó, con ả này là thứ gì đây, đồ chơi gì cũng có.

Lúc này, Xuân Hồng với vẻ mặt quyết tuyệt, nàng giơ tay nắm lấy Tử Liệt Không Bạo truyền vào Nguyên lực để kích hoạt, một tay còn lại cũng làm động tác tương tự nhưng là chuẩn mở lồng phòng hộ của quyển trục Trận Pháp.

Động tác dứt khoát khiến hai tên đối diện không kịp phản ứng, một phần cũng vì không dám tin nàng có thể làm ra quyết định táo bạo đến vậy.

- KHÔNG!

- KHOAN ĐÃ!

Lúc này Bạch Vũ cũng hoảng hồn từ trong góc tối gần đó vận dụng Du Ảnh Bộ đến mức tối đa, vừa lao ra vừa la lớn, hắn muốn chạy đến nắp trong phạm vi của Trận Pháp phòng hộ, dù sao nếu đúng theo lời uy hiếp vừa rồi của nữ nhân điên kia, phạm vi công kích đến mấy chục trượng, hắn không chạy thoát được.

ẦM!

RẦM RẦM RẦM.

Một tiếng nổ thật to, sau đó hàng loạt tiếng động khác vang lên, chấn động như núi lở, trời đất như sụp đổ.

Khói bụi một lúc sau mới qua đi, chỉ còn để lại một cái hố to tướng, bên trên, vòm hang động cũng mở rộng cực đại, cây cối lá cây mất tăm, không còn thấy bóng dáng người nào.

Không biết qua bao lâu.

Mí mắt Bạch Vũ giật giật, toàn thân lúc này truyền đến cảm giác đau nhức, vết thương cũ chưa lành thì lại phải đón nhận thương thế mới.

Hắn cảm giác mình đang lênh đênh, phía dưới ướt đẫm hẳn là hắn đang ở trên một con suối ngầm, không biết sẽ trôi về đâu.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 22
Lượt đọc 451

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.