Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách Đạt Lệ, Quận Chủ gặp thần bí nhân

Tiểu thuyết gốc · 2586 chữ

- Ặc, thằng khốn, dám cản đường bổn thiếu gia, ngươi chết chắc.

Bạch Vũ vừa nghe liền bực mình, tên điên này cưỡi yêu thú chạy như điên trên đường, suýt thì tông trúng người nhưng giờ lại còn dám đổ lỗi cho mình cản đường hắn.

Đúng là muốn sống yên ổn cũng không được, bọn ngu này quá đông.

Hắn vỗ vỗ bụi đất trên người, thả bé con còn chưa biết chuyện gì xảy ra trong người xuống, mẫu thân của đứa nhóc từ trong đám người hớt hãi chạy ra đón con, liên tục cảm tạ Bạch Vũ.

Hắn ra hiệu cho người phụ nữ mau chóng rời đi để tránh phiền phức cho họ.

- Đứng lại đó, ai cho các ngươi đi.

Tên thanh niên ăn mặc bảnh bao tức giận lên tiếng.

Từ trong tiếng xì xào bàn tán, Bạch Vũ đã nghe ra được một chút phong thanh.

Tên này hẳn là thiếu gia nào đó của Khải gia, một gia tộc lớn trong Thiên Lan Thành.

Thường ngày dựa thế gia tộc nghênh ngang không ai dám động, rất thường xuyên diễn ra cảnh cưỡi ngựa điên như vậy, mỗi lần đều có gia tộc chống lưng nộp phạt một ít tiền sau đó mọi chuyện lại xong xuôi.

Người phụ nữ ôm cậu nhóc run rẩy, hiển nhiên cũng biết thân thế tên khốn này.

Bạch Vũ không nói gì, chỉ đứng lặng yên như chờ tên kia xông đến đây, hắn muốn tìm lý do đánh người.

Mặc dù mới đến cần phải điệu thấp làm việc, nhưng khi đối phương vô cớ lấn tới mà không phản kháng thì không được rồi.

Vả lại, nếu tên này đã thuộc Khải gia, thì không cần phải nể mặt làm gì, bởi vì Khải gia là một trong những gia tộc âm thầm chống đối với Quận Chủ, người mà Bạch Vũ tiếp theo đây sẽ gặp mặt để gia nhập và giúp đỡ.

Bất quá hắn đang suy nghĩ nếu đập tên này rồi thì có kéo ra thêm nhiều phiền toái khác không đây.

Lúc này tên thanh niên trên tay cầm roi da đã tiến lại gần, đang định vung tay quất thẳng vào Bạch Vũ thì một tiếng quát phát ra.

- Dừng tay.

Bạch Vũ quay lại ngước nhìn, bởi vì giọng nói vừa rồi hắn rất quen tai.

Quả nhiên, người vừa đến hắn quen biết, là một nữ tử, nàng còn từng ở dưới thân hắn mà rên rỉ sướng khoái hát khúc dâm mỹ cho hắn nghe.

Một nữ tử anh tư xuất hiện, mái tóc ngắn tinh xảo màu lam ngang vai, nàng mặc một bộ giáp da xanh đen với các đường viền trắng bạc, tôn lên vóc dáng hoàn hảo.

Hông đeo trường kiếm, mang bao tay hắc sắc.

Mọi thứ đều toát lên vẻ khí vũ hiên ngang.

- Khách Đạt Lệ.

Bạch Vũ thầm gọi tên nàng.

Phía sau Khách Đạt Lệ là hơn mười người, tất cả đều được trang bị quân trang.

Nàng tách đám đông dẫn theo thủ vệ bước vào, vừa nhìn thấy hiện trường liền như hiểu rõ vấn đề, lạnh nhạt lên tiếng.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

Nhìn thẳng vào Khải Lạc giọng điệu chất vấn.

Tên khốn này lại gây chuyện, mấy lần trước ỷ vào gia tộc trơ tráo qua mặt Quận Chủ nên chỉ bị phạt nhẹ.

Hôm nay lại tái phạm, lần này nàng quyết cho hắn ăn quả đắng.

Khách Đạt Lệ không nhận ra Bạch Vũ, bởi vì thời gian quen biết quá ngắn, mặc dù cả hai đã kết hợp thân mật nhất nhưng chưa từng tìm hiểu sâu sắc về nhau.

Lúc này Bạch Vũ đã thay đổi rất nhiều, nàng không nhận ra cũng phải.

Bạch Vũ đứng bên hứng thú đánh giá nàng, mặc cho nàng xử lý, hắn cũng không quan tâm lắm việc này.

Như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của hắn, Khách Đạt Lệ đang khó chịu với Khải Lạc liền liếc mắt nhìn sang.

Ấn tượng đầu tiên của nàng là tên này cho cảm giác vừa lạ vừa quen, khuôn mặt đã thấy ở đâu rồi lại không nhận ra, độc lạ là tên này không có chân mày cũng như lông mi, nhìn qua rất hài hước.

Đã vậy còn nhìn chằm chằm nàng, lại một tên đáng ghét, hay là cứ để hai tên khốn tự đánh nhau nhỉ.

Khách Đạt Lệ thầm nghĩ, nếu như Bạch Vũ biết được chắc chắn sẽ nhảy dựng lên, không ngờ bà hai nhà mình lại đánh đồng hắn với tên khốn đối diện kia.

- Đạt Lệ tướng quân, tên này cản đường ta, làm ta và tuấn mã ngã đau, người nói nên xử lý thế nào.

Bạch Vũ cười lạnh, trình độ lật mặt của tên công tử này đúng là rất cao.

Khách Đạt Lệ tất nhiên là thừa hiểu tên khốn Khải Lạc chỉ bịa chuyện, liền hỏi Bạch Vũ.

Sau đó hắn từ tốn nói ra nguyên do mọi chuyện, sắc mặt nàng khó coi.

- Khải Lạc, ngươi gây sự lại còn dám bạo biện sao? Người đâu, bắt tên này về trụ sở Thủ Vệ Thành xử lý theo quy định.

- Này này, Đạt Lệ tướng quân ngươi như thế là lạm quyền, ta chưa có gây thương thế cho ai cả.

- Chưa có nhưng ngươi gây náo loạn đường phố, vả lại lần này là lần thứ mấy vi phạm rồi, không nói nhiều, dẫn đi.

Tên Khải Lạc này chỉ Kỳ Cảnh viên mãn, làm sao chống trả nổi với Khách Đạt Lệ đã đột phá Hóa Cảnh viên mãn cơ chứ.

Trong tiếng gào to mắng chửi của Khải Lạc, Thủ Vệ đội áp giải hắn cùng con Song Giác Mã đi mất, người xem cũng dần tản đi.

Bạch Vũ quay sang hai mẫu tử kế bên cười nói, ý bảo không có việc gì, lần sau nhớ cẩn thận.

Khách Đạt Lệ cũng không có rời đi, nàng ở lại một mình, không hiểu tại sao nàng lại muốn nói chuyện với tên này.

- Này, tên kia, ta đã gặp ngươi ở đâu rồi phải không?

Chức vụ của nàng là phó đoàn trưởng quân đoàn Nguyệt Dạ, thường được người trong thành gọi là tướng quân, nhưng nàng cũng là một trong những thống lĩnh của Thủ Vệ Thành, chức trách bảo đảm an ninh trong thành, vì thế mà khi thấy một người mang đến cảm giác khác lạ, nàng liền ở lại tiến hành thẩm tra.

- Ha ha, ta chỉ là một thường dân, làm sao gặp được Đạt Lệ tướng quân chứ.

- Hừ, đừng có giở giọng đó, ngươi không chứng minh được thân phận, ta có quyền tạm giữ ngươi để thẩm tra.

Vừa nói vừa đưa ra quyển trục công văn của Quận Chủ xác nhận quyền hạn của nàng, ý bảo nếu ngươi không tin liền có thể thưa kiện lên Quận Chủ xem.

Bạch Vũ toát mồ hôi, cô nàng này quả nhiên đủ khí phách, làm việc lại còn rất nghiêm túc.

Hắn cười cười, phối hợp với khuôn mặt hắn hiện giờ, cho Khách Đạt Lệ cảm giác vô cùng đáng ghét.

- Được rồi, Lệ Nhi, mới đó mà đã quên mất ông xã của nàng rồi sao.

Không ai nghe được lời này, bởi vì Bạch Vũ đang dùng truyền âm.

Đúng là truyền âm, thủ pháp chỉ có tu sĩ đạt đến Hóa Cảnh và sử dụng được Nguyên lực ngưng thực mới làm được.

Khách Đạt Lệ giật mình, không phải bởi vì việc này.

Mà vì cái từ ông xã, chỉ có một người đã từng nói với nàng, nam nhân đầu tiên và cũng là duy nhất của nàng.

Nàng chỉ tay thẳng mặt hắn, cũng không truyền âm mà phát ra tiếng.

- Là ngươi.

Bên trong gian phòng của Khách Đạt Lệ tại trụ sở của Thủ Vệ Thành, chỉ có hai người.

Nàng và Bạch Vũ.

Lúc nhận ra hắn, Bạch Vũ đã bảo nàng bắt hắn đi để thẩm tra để tránh bị nghi ngờ.

Sau đó là xuất hiện ở đây.

Khách Đạt Lệ mất tự nhiên, không còn hùng hổ bá đạo như ban nãy nữa.

Dù sao nữ tử chưa trải qua tình cảm nam nữ lại đang ngồi đối diện với nam nhân đã cùng mình hoang dâm cuồng nhiệt thì tất nhiên sẽ không tránh khỏi lúng túng.

Bạch Vũ cũng ít nhiều xấu hổ nhưng hắn da mặt dày, nhanh chóng vứt nó sang một bên, nhìn thấy Khách Đạt Lệ lúc này vô cùng đáng yêu.

- Lệ Nhi…

- Hừ, gọi ta là Đạt Lệ tướng quân, ở đây là trụ sở Thủ Vệ Thành.

- Haha, được, được, Đạt Lệ, nàng dạo này tu vi tăng tiến rất tốt, chắc hẳn ăn uống điều độ, chăm tập luyện giữ dáng và cũng thường xuyên chăm sóc da.

Mấy lời trước còn được, mấy lời sau thì hoàn toàn vô nghĩa nhưng Khách Đạt Lệ lại vô thức nở nụ cười.

Đây là lời nói lúc trước khi chia tay hắn dặn dò nàng, lúc đó nàng còn suýt vì bực mình mà vác kiếm chém hắn.

- Hừ, ngươi nói nhăng cuội gì thế, nói chuyện chính đi, lần này đến Thiên Lan Thành có phải là đã đến lúc rồi không?

Bạch Vũ thấy nàng đã không còn cứng nhắc nữa thì cũng nhẹ nhàng trả lời.

- Đúng vậy, mọi việc chuẩn bị ở An Huy trấn đã tạm ổn, hiện tại ta sẽ bắt đầu kế hoạch ở Thiên Lan Thành, ta muốn nàng dẫn đi gặp Quận Chủ.

Lúc đầu hắn muốn tự mình đến Phủ Thành Chủ, nhưng giờ đây gặp được Khách Đạt Lệ, vậy thì để nàng đưa hắn đi luôn cho tiện, đỡ phiền phức thông qua mấy lớp.

Khách Đạt Lệ là người duy nhất biết ý định của hắn, nàng cũng là người thân tín của Quận Chủ nên liền đáp ứng.

Cuộc nói chuyện sau đó chỉ thấy nữ nhân liên tục đỏ mặt, còn nam nhân thì đắc ý cười, đến lúc nữ nhân không chịu nổi đập bàn đứng dậy một tay vịn trường kiếm thì cuộc chuyện trò mới kết thúc.

Bạch Vũ trong lòng thư thái, gặp lại nàng quả thật là tốt.

Bóng đêm dần bao phủ lấy vùng trời.

Thiên Lan Thành cũng dần được ánh sáng từ Ma Pháp Đăng soi rọi, dù không quá lộng lẫy nhưng cũng đủ toát lên vẽ đại khí.

Hai thân ảnh khoác áo choàng đen nhanh chóng di chuyển về hướng Phủ Thành Chủ.

Người đi đầu liên tục đưa ra lệnh bài khi qua các trạm canh gác.

Cuối cùng, cả hai xuất hiện trong một hành lang khá u tối.

Khách Đạt Lệ đẩy cửa, cánh cửa mở ra, một khoảng không lớn đập vào tầm mắt.

Trước đó nàng đã thông tri cho Quận Chủ, nên cứ thế hai người cùng tiến vào.

Bạch Vũ nheo mắt, gian phòng không quá sáng, khá rộng rãi, bên trong này bài trí đơn giản, ở giữa đặt một cái bàn lớn, có mấy chiếc ghế, hẳn là phòng nghị sự nội bộ.

Vị trí trung tâm, chiếc bảo tọa khác biệt nhất với những cái còn lại đang có một người ngồi đó.

- Quận Chủ, người đã tới.

Linh Cơ Tuyết đứng lên, lúc ban sáng Khách Đạt Lệ thông qua ngọc phù đã báo cho nàng, người thần bí từng đưa hai mảnh giấy lúc trước cho nàng đã đến Thiên Lan Thành và nói muốn gặp mặt.

Nàng đã chờ đợi từ sáng đến giờ, trong lòng hồi hộp, từ lúc nhận được mảnh giấy, nàng luôn không dứt ra được suy nghĩ người thần bí rốt cuộc là ai.

Bởi vì chỉ ba vấn đề, hắn để lại cho nàng vô số ý tưởng cũng như câu nói tưởng chừng như vô giá trị kia lại làm nàng tò mò.

“Nè ta nói cô đừng lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng chán ngắt như vậy”.

Điều chỉnh tâm trạng, Linh Cơ Tuyết đứng lên, nhìn thẳng về phía người thần bí lãnh tĩnh cất lời.

- Linh Cơ Tuyết, Quận Chủ Thiên Lan Quận, hân hạnh được gặp các hạ.

Có thể thấy được nàng coi trọng người thần bí này như thế nào.

Khách Đạt Lệ đứng bên mà khó xử, nàng muốn ra khỏi đây quá, nhưng lại không được, người là nàng dẫn đến, để hắn lại một mình với Quận Chủ như vậy thì không ổn, chỉ đành im lặng đứng một bên xem kịch.

Lúc này trong gian phòng, Ma Pháp Đăng cũng đã được mở lên hết, Linh Cơ Tuyết một thân váy dài màu bạc, bên trong là một lớp váy mỏng khác màu đỏ.

Trên đầu tóc đen ánh lên màu huyết hồng thả dài phía sau lưng, nàng không mang mạn che như lần đầu Bạch Vũ gặp, khuôn mặt với các đường nét vô cùng tinh mỹ.

Mũi cao, môi đỏ, đôi mắt to tròn, tròng mắt tử sắc ánh lên vẻ lạnh lẽo nhưng lại cực kỳ cuốn hút.

Váy dài ôm sát cơ thể, lộ ra nhũ phong đầy đặn, chiếc eo nhỏ xíu cùng cặp chân dài miên man giấu bên trong làn váy, bên ngoài khoác áo choàng ngắn nửa lưng màu xám tro.

Toàn thân toát lên khí thế quân chủ, không hổ danh là người đứng đầu Thiên Lan Quận.

Lần đầu gặp mặt chỉ thoáng nhìn qua Bạch Vũ liền biết nàng là mỹ nữ, nhưng tận mắt chứng kiến dung nhan liền nhanh chóng sửa đổi.

Không phải là mỹ nữ, mà là đại mỹ nữ, trong số những người hắn gặp gỡ, chỉ có Hồ Hồng Ảnh là một chín một mười với nữ nhân trước mắt mà thôi.

Trong ánh nhìn của Linh Cơ Tuyết, hắn từ từ lột mũ trùm của áo choàng, lộ ra khuôn mặt và cái đầu trọc lóc.

Mặc dù đã thấy qua nhưng lúc này Khách Đạt Lệ cũng khó mà nhịn cười, nàng cố hết sức mím chặt môi giữ bình tĩnh.

Linh Cơ Tuyết sau khi nhìn thấy dung mạo của người thần bí, thì nghi hoặc, người này là ai?

- Ra mắt Quận Chủ, tại hạ Bạch Vũ, hẳn người đã quên, nhưng chúng ta đã gặp qua một lần, trong u cốc lúc người đi cùng Lâm lão đến cứu viện thú triều.

Linh Cơ Tuyết giọng điệu khó tin, kinh ngạc thốt ra.

- Là ngươi.

Đây là câu thứ hai trong ngày hắn nghe được từ hai vị mỹ nhân.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 22
Lượt đọc 341

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.