Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh ngạc, bàn tính cùng kế hoạch tiếp theo

Tiểu thuyết gốc · 2762 chữ

Linh Cơ Tuyết giọng điệu khó tin, kinh ngạc thốt ra.

- Là ngươi.

Đây là câu thứ hai trong ngày hắn nghe được từ hai vị mỹ nhân.

Bạch Vũ bình tĩnh đáp.

- Là ta.

- Tại sao lại là ngươi?

Hắn bực mình.

- Tại sao không phải là ta?

Linh Cơ Tuyết thất thố, không phải nàng không tin hắn nhưng chỉ là do bất ngờ về hình tượng của hắn lúc này cộng với ấn tượng sâu sắc từ hai mảnh giấy nàng nhận được từ Khách Đạt Lệ lúc trước mà thôi.

Hít nhẹ một hơi lấy lại bình tĩnh, nàng nhẹ giọng xin lỗi.

- Thất lễ, là do ta quá bất ngờ, Bạch Vũ…tiên sinh không nên để ý.

Bạch Vũ khịt khịt mũi làm ra sắc mặt không tốt.

Khách Đạt Lệ đứng kế bên xem lấy cũng tỏ ra ngạc nhiên, chưa từng thấy Linh Cơ Tuyết thất thố như vậy, còn tên này tại sao không có một chút nào sợ hãi quyền uy Quận Chủ nhỉ?

Nàng đương nhiên không biết, hắn chỉ là linh hồn du nhập, nên không có chịu ảnh hưởng bởi chế độ ở thế giới này, Quận Chủ, Đại Đế hay thường dân gì với hắn đều như nhau.

Linh Cơ Tuyết đưa tay làm ra tư thế mời ngồi, Bạch Vũ và Khách Đạt Lệ theo đó ngồi xuống hai chiếc ghế trống.

Gian phòng chìm vào im lặng, Bạch Vũ thì mất hứng không muốn nói chuyện, Linh Cơ Tuyết thì chưa biết mở lời thế nào, còn Khách Đạt Lệ lúc này chỉ cố gắng tạo cảm giác mình là quần chúng nhất có thể, tránh hai người này ra.

- Bạch Vũ tiên sinh, không biết lần này người đến đây có gì muốn chỉ giáo.

Linh Cơ Tuyết dù sao cũng là người đứng đầu một quận, rất nhanh liền bỏ qua những tiểu tiết, cất giọng vào chủ đề chính.

Bạch Vũ cũng biết lúc này có chuyện quan trọng hơn.

- Chỉ giáo thì không dám, ta chỉ có vài việc muốn nói rõ, ta là một cô nhi từ nhỏ đã được dân làng Vân An cưu mang nuôi dưỡng, sau lại được Lâm lão chỉ dẫn tu luyện, để đáp lại ơn huệ đó nên ta đã đáp ứng Lâm lão sẽ gia nhập và hỗ trợ thế lực của Quận Chủ.

Linh Cơ Tuyết mày ngài mấy động, thì ra là vậy sao.

Chi thấy Bạch Vũ móc ra một phong thư, đặt trên bàn đẩy tới trước mắt nàng.

- Phong thư này là do chính tay Lâm lão bảo ta đưa cho Quận Chủ.

Linh Cơ Tuyết nhận lấy, cũng không kiểm tra xem thư có an toàn hay không.

Nội dung thư đơn giản nói về thân thế cũng như biểu hiện của Bạch Vũ trong lúc được Lâm lão huấn luyện.

Cũng như đánh giá hắn là một nhân tài rất tốt có thể trợ giúp cho tình cảnh hiện tại thiếu thốn nhân lực của Thiên Lan Quận.

Bạch Vũ tròn xoe mắt khó hiểu khi thấy Linh Cơ Tuyết vừa đọc bức thư vừa ngước mắt lên xuống nhìn hắn.

Được một mỹ nhân để ý và đánh giá là mong ước của bất cứ nam giới nào nhưng sao hắn có cảm giác là lạ.

Bởi vì lúc này Linh Cơ Tuyết không đánh giá hắn bình thường, mà xem hắn như quái vật để đánh giá rồi.

Nếu theo nội dung của bức thư và thời điểm nàng gặp hắn lần trước chỉ mới qua hơn một năm.

Thì tên này trước đó chỉ là phàm nhân bình thường, không ngờ trong thời gian cực ngắn đã trở thành tu sĩ Kỳ Cảnh viên mãn, dùng tốc độ gấp gần mười lần người bình thường để tu luyện.

Và nếu những nội dung từ hai mảnh giấy trước đó hắn đưa cho Khách Đạt Lệ mang về là chính hắn nghĩ ra chỉ với ít ỏi thông tin có được, vậy hắn không còn là quái vật tu luyện bình thường, mà là quái vật tu luyện có cái đầu thiên tài.

Linh Cơ Tuyết nén cảm giác kỳ lạ trong lòng, không nghĩ đến thiếu niên lần đó không lọt vào mắt nàng hiện tại lại khiến nàng chấn kinh đến vậy.

- Bạch Vũ tiên sinh…

- Không cần khách sáo, cứ gọi ta là Bạch Vũ.

Hắn ngả người tựa lưng vào ghế, hai tay thoải mái đặt trên bàn ngắt lời.

Linh Cơ Tuyết:...

Khách Đạt Lệ:...tên này sao giống như chính hắn mới là Quận Chủ thế nhỉ?

- Được rồi, Bạch Vũ, ta đã rõ ràng, hoan nghênh ngươi gia nhập và cảm tạ ngươi đã có thể bỏ qua nguy khó đến trợ giúp cho Thiên Lan Thành.

Từ bây giờ ngươi sẽ giữ chức vụ Quân Sư cho ta, nhưng sẽ hoạt động bí mật, ta sẽ không công bố với ngoại giới việc này.

Quá đúng ý Bạch Vũ, hắn cũng không muốn gây sự chú ý, hắn còn cần phải ẩn thân để làm những việc khác.

- Được, ta cũng đang muốn đề nghị ý này với Quận Chủ, nếu đã như vậy, ta có một số vấn đề cần nói.

- Rửa tai lắng nghe.

Trong gian phòng chỉ còn lại tiếng nói của nam nhân, hai nữ nhân lắng nghe ánh mắt càng lúc càng sáng.

Bạch Vũ chỉ nói lại những gì mình chuẩn bị cho kế hoạch lâu dài của Thiên Lan Quận, đương nhiên những gì liên quan đến cá nhân hắn sẽ không nói.

- Ngươi nói Bách Thú đoàn rất có thể là chủ mưu của đường dây buôn người trong Thiên Lan Quận?

- Đúng vậy, ta đã dò xét và có bằng chứng thành viên của bọn chúng giao dịch buôn người với Hóa Long đoàn của Chiết Vân Quận.

Hắn lấy ra Lưu Ảnh Cầu ghi lại cảnh tượng ban đêm đó trong cổ đình, dù không thấy được “hàng” nhưng cũng đủ để Linh Cơ Tuyết nhận ra vấn đề.

- Việc này ta cũng đã từng cho Thủ Vệ Thành đi điều tra, nhưng không có kết quả, chúng ta quá thiếu những nhân tài có thể hoạt động bí mật và nắm giữ đại cục.

Mật thám hội mà ngươi nói cứ toàn quyền mở rộng, ta sẽ cho người duy trì ủng hộ.

Bạch Vũ híp mắt nhìn nàng, Linh Cơ Tuyết quả không làm hắn thất vọng, đã dùng người liền tin tưởng, hắn chỉ vừa mới gia nhập liền cho hắn rất nhiều đặc quyền.

Bởi vậy có thể thấy năng lực của nàng, nghe bảo từ lúc lên làm Quận Chủ năm mười tám tuổi đến nay đã một tay giữ lại hy vọng cho thế lực mà trước đó phụ thân nàng để lại gần như là sụp đổ.

Sau đó, hắn và nàng lại tiếp tục thảo luận các vấn đề khác.

Vạch ra hướng đi sơ bộ.

- Việc thanh trừ nội bộ nên tiến hành làm từng bước, đối với các thế lực đối địch chúng ta chưa vội, cần xây dựng tổ chức thám báo hoàn thiện sẽ tiến hành đối đầu với chúng.

- Ta cũng nghĩ vậy, ta và những người khác cũng đang có kế hoạch nhắm đến các thế lực trung lập.

- Quận Chủ, người nghĩ trong các thế lực trung lập thì nên chọn thế lực nào để ra tay đầu tiên.

- Ta đang nhắm đến An gia, bọn họ mấy năm gần đây đang gặp vấn đề, rất có thể đã sắp không chịu được nữa.

- An gia sao? Ta đang có một kế sách.

Bạch Vũ kể lại quá trình quen biết và đoạn trao đổi với An Dĩ Liên.

Linh Cơ Tuyết và Khách Đạt Lệ kinh dị.

- Ngươi còn biết cả luyện dược?

- Đúng vậy, cũng tạm đủ để có thể thực hiện nhiệm vụ lần này.

Linh Cơ Tuyết đương nhiên biết về cuộc thi hàng năm của các gia tộc luyện dược, đẳng cấp của những người dự thi ít nhất cũng phải là Dược Sư nhị tinh, nói vậy, tên này chưa đến mười tám đã là Dược Sư nhị tinh.

Hắn lấy thời gian đâu ra trong vòng một năm làm được điều này.

Nàng hít sâu một hơi, có lẽ đúng như Lâm lão sư gợi ý, nên đặt cược vào hắn một lần.

- Được rồi, vấn đề này ngươi cứ làm thỏa đáng, ta sẽ cung cấp tất cả các tài liệu về cuộc thi cũng như các gia tộc liên quan trong việc này cho ngươi.

Sau đó cuộc nghị đàm bí mật diễn ra thêm hơn hai giờ nữa.

Đến lúc trời đã tối muộn, hai thân ảnh áo choàng đen mới lại lặng lẽ trở ra.

Trên đường đi, Khách Đạt Lệ vẫn không nói tiếng nào, Bạch Vũ đành mở miệng trước.

- Đạt Lệ, nàng về nhà sao?

- Không, ta về trụ sở Thủ Vệ Thành.

- Hì hì, nàng cũng biết, ta vừa mới đến Thiên Lan Thành, chưa tìm được chỗ ở, nàng có thể…

- Cút, ngươi tự thuê phòng nghỉ mà ở đi.

- Nhưng ta không có tiền…

- Hừ, ta cho mượn…

- Thật sự phải vậy sao…

- Thật sự.

Một giờ sau, Bạch Vũ xuất hiện trong gian phòng mà lúc sáng hắn được Khách Đạt Lệ đưa vào.

- Nàng thật sự ở đây? Linh Cơ Tuyết bà nương kia bị điên sao lại để nàng ở đây?

Bạch Vũ thực sự bực mình, không ngờ Khách Đạt Lệ chỉ có một căn phòng nhỏ thế này để ở, dù sao nàng cũng có chức vụ, người làm Quận Chủ kia sao để cấp dưới của mình vậy được chứ.

Khách Đạt Lệ mím môi, cố nén cảm giác ấm áp kỳ lạ khi chứng kiến hắn bực tức thay nàng.

- Không phải, thật ra ta và huynh trưởng được Quận Chủ cấp cho một tòa trang viện, nhưng chúng ta không ở, gia huynh thì đang ở trong quân đoàn, ta về đó một mình cũng buồn chán nên ở lại đây.

Bạch Vũ gật đầu đã hiểu, chợt nhận ra gì đó, nhỏ giọng hỏi.

- Phụ mẫu nàng…

- Ta và huynh trưởng là cô nhi, được phụ thân Quận Chủ nhặt về nuôi dưỡng, không có gia đình.

Giọng nói Khách Đạt Lệ vẫn như cũ bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại giao động, Bạch Vũ cảm nhận được điều đó.

- Xin lỗi, ta...

- Không có việc gì, chẳng phải ngươi cũng là cô nhi được người nuôi dưỡng sao, chúng ta ít nhất còn có thứ giống nhau.

Khách Đạt Lệ ngẩng mặt lên nhìn hắn cười nói làm Bạch Vũ ngây người.

- Nàng nói đúng, đã như vậy nàng xem, trong phòng này chỉ có một cái giường, chúng ta đã giống nhau vậy thì hẳn ngủ cùng nhau cũng không sao đâu nhỉ.

- Hừ, nằm mơ đi, ta ngủ trên giường, ngươi nằm dưới sàn.

Một giờ sau, quả thật là nữ tử ở trên giường còn nam nhân thì đang ngồi tĩnh tọa dưới sàn nhà.

Khách Đạt Lệ hé mắt, trong bóng đêm u tĩnh hiện lên một bóng người đang ngồi, nhẹ nhàng thở ra từng hơi, nàng cảm nhận được Nguyên khí chỗ đó đang tụ tập lại.

- Hắn đang tu luyện sao?

Nàng nhớ lại mấy tháng trước gặp hắn chỉ là Kỳ Cảnh sơ giai, không ngờ hiện giờ đã là Kỳ Cảnh viên mãn, đã có thiên phú chiến đấu siêu đẳng lại còn chăm chỉ tu hành, sau này nhất định sẽ tung hoành bốn phương, nam nhân của ta ít nhất phải vậy chứ.

Nàng giật mình đưa tay che mặt, mình vừa nghĩ cái gì thế này.

Vừa mở tay ra liền thấy trước mặt xuất hiện một bóng người, dọa nàng suýt thì la lên.

- Suỵt, nàng tính la cái gì chứ, Hóa Cảnh viên mãn còn sợ ma như con nít à.

Bạch Vũ buông bàn tay đang che miệng nàng lại.

- Ngươi không phải đang tu luyện sao?

- Đúng là đang tu luyện, nhưng hình như có người nào đó cứ nhìn chằm chằm làm ta không tập trung được nên đã tỉnh lại.

- Haha, có quỷ mới nhìn ngươi.

- Thì ra nàng là quỷ.

- Ngươi…

Cô nàng này lúc bên ngoài thì anh dũng hiên ngang, còn bây giờ thì lại đanh đá hầm hè hắn hệt như buổi tối đầu tiên hai người ở cùng nhau, Bạch Vũ vui vẻ.

Im lặng một lúc, Khách Đạt Lệ hỏi hắn.

- Ngươi có quen biết ai tên Lan Diệp không?

- À có, có phải nàng ta cũng là quân nhân ở trong quân đoàn của nàng không?

- Đúng thế, Lan Diệp rất để ý ngươi.

- Hả, có chuyện đó.

Bạch Vũ chột dạ, hắn đương nhiên biết điều này, hắn cũng có ý với người ta nữa kìa, mặc dù thế giới này không giống tiền kiếp.

Cường giả có năm thê bảy thiếp hoặc chục, trăm người vợ là chuyện bình thường.

Nhưng dù sao hắn cũng được giáo dục hơn hai mươi năm ở thế giới cũ, tiềm thức có chút ái ngại khi nói về tình nhân trước mặt bà xã, giống như hiện giờ vậy, hắn coi Khách Đạt Lệ, người đã phát sinh thân mật là nữ nhân của hắn, còn Lan Diệp dù có ý đồ nhưng vẫn chưa phải.

- Ngươi gia nhập Bạch Điệp dong binh đoàn của nàng ta, hình như lúc nãy ngươi không có nhắc đến việc này trước mặt Quận Chủ.

- Đúng vậy, nàng muốn nghe sao, ta có thể kể.

- Vậy được chứ, có ảnh hưởng gì đến kế hoạch của ngươi không?

- Không sao, tâm trạng nàng quan trọng hơn cả kế hoạch.

- Hừ, dẻo miệng.

Khách Đạt Lệ nói vậy nhưng môi nhỏ không khỏi lộ ra ý cười.

Bạch Vũ tinh mắt thấy được thầm đắc ý, không hổ là những bí kiếp cua gái đỉnh cấp ở Địa Cầu, vừa học theo đã có tác dụng, hắn được nước lấn tới.

- Nhưng mà đứng đây không tiện, ta có thể nằm trên giường kể chứ?

- Vô sĩ…được rồi...nằm cách xa ta một chút.

- He he, tuân lệnh Đạt Lệ tướng quân.

Và thế là Bạch Vũ tót lên giường của Khách Đạt Lệ, dùng giọng trầm ấm kể lại những việc xảy ra.

Khách Đạt Lệ nghe rất nhập thần, những lúc hắn gặp nguy hiểm thì đều siết chặt tay, nàng không hề nhận ra, lần trước khi rời đi khỏi hắn, nàng cứ nghĩ sẽ cho qua chuyện này dễ dàng, không ngờ lúc nghe Lan Diệp nhắc đến thì nàng khó chịu, còn bây giờ lại vô thức lo lắng cho hắn dù biết hắn chẳng có việc gì.

Bất quá kinh nghiệm yêu đương của nàng quá ít, nên xem như chuyện này là bình thường.

Bạch Vũ nằm kế bên, ngửi được mùi thơm thoang thoảng từ da thịt nàng phát ra, muốn ôm thân thể mỹ nhân vào lòng mà vuốt ve một trận.

Nhưng hắn biết, nàng cho hắn lên đây đã là giới hạn lớn nhất rồi, hắn cũng muốn chậm rãi vun đắp, không thể vội vàng chiếm lấy trái tim mỹ nhân được.

Cứ thế hai người trò chuyện đến sáng.

Cả hai hiện giờ đều là tu sĩ có sức khỏe tốt, nên việc thức trắng một đêm cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Vũ rời đi, hắn phải gấp rút chuẩn bị các phương án cho kế hoạch tổng thể hôm qua đã cùng Linh Cơ Tuyết phác họa.

- Đến lúc quậy banh sự im ắng của Thiên Lan Thành rồi, ta muốn trở thành thủ lĩnh hắc đạo ở đây, hahaha.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 322

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.