Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huấn luyện gian khổ

Tiểu thuyết gốc · 2339 chữ

Mặc dù kiếp trước chưa từng làm những việc như dựng nhà, nhưng Bạch Vũ cũng biết cách làm.

Hắn nghĩ Lâm lão giao cho mình công việc này sẽ không khó lắm, ừm…tạm gọi như thế đi bởi vì ông già đó tên Lâm Động Khu, còn Lâm thúc con trai hắn thì tên là Lâm Đạo Nhu.

Hai cái tên thực sự rất quái lạ.

Hiện giờ thân thể mới của hắn lại quanh năm sống với sương gió, khỏe mạnh hơn thân thể cũ rất nhiều.

Nhưng tất nhiên là hắn tưởng bở, tìm đến những cây gỗ phù hợp, hắn mới phát hiện, không có dụng cụ chặt cây, dù hiện tại sức lực của Phàm Cảnh tam trọng cũng không thể giúp hắn đụng vào là cây gãy, không có công cụ phù hợp thì rất khó để làm việc.

Lúc này hắn mới quay về hỏi Lâm lão thì nhận được đáp án.

- Tự ngươi tìm cách đi, kể cả bắt cá, cũng phải dùng tay không.

Móa, Bạch Vũ muốn chửi thề, nhưng đành phải chấp nhận, hết cách, ai bảo hắn còn nhỏ yếu, hiện tại muốn tu luyện chỉ có thể nhờ vào ông già này.

Hắn không vội quay lại chỗ rừng cây, mà đi đến đám đá cuội ven sông, tìm lấy vài viên đá kích thước to nhỏ khác nhau.

Sau đó ngồi…“đập đá”, bất quá nếu các dân chơi ở Địa Cầu nhìn vào thì nghĩ như thế chứ thật ra Bạch Vũ không phải thằng nghiện.

Những tảng đá cuội này có màu sẫm hơn những cái khác, quan sát một lúc thì hắn có thể chắc chắn chúng có chứa các hạt kim loại bên trong, cũng tương tự đá cuội oxit ở tiền thế.

Lấy hai viên đá đập vào nhau, va chạm mạnh làm cho các mảnh không chắc chắn vỡ rơi ra, các cạnh sắc và cứng chắc dần lộ ra.

Việc này làm hai lòng bàn tay hắn đau nhức dữ dội, nhưng đành phải cố gắng, không làm thế thì chỉ có nước dùng răng cạp gỗ mất.

Mất một lúc sau, hai tảng đá một to một nhỏ hình thù tương tự như một lưỡi rìu và một lưỡi dao sắc xuất hiện.

Hắn liền mang chúng đi thử, tìm lấy vài dây leo và một vài cành cây phù hợp.

Sau một hồi loay hoay thì cũng cơ bản tạo được một chiếc rìu đốn gỗ và một con dao nhỏ bằng đá.

Khá hài lòng, trước đây chỉ nhìn thấy qua phim ảnh, chưa từng làm thứ này, hiện giờ do chính tay mình tạo ra nên cảm giác của Bạch Vũ lúc này là rất thỏa mãn.

Bộp Bộp Bộp…

Rắc Rắc…

Tiếng chặt cay vang vọng một mảng rừng nhỏ, Lâm lão đứng từ xa quan sát hết thảy, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Tiểu tử này thật sự là Tiểu Hắc ngu ngơ sao, không ngờ vốn là để làm khó hắn một phen cũng như thử xem sức lực và tính kiên trì của hắn ra sao, thì lại phát hiện ra một điều thú vị khác, đó là khả năng xử lý và sáng tạo của tên nhóc này vô cùng tốt.

Mất cả nửa ngày, Bạch Vũ mới chặt xong một đống cây gỗ mang về dựng khung nhà đơn giản.

Sau đó lại tìm các lá cây to lợp chắn trên nóc và xung quanh, căn nhà thô sơ hình thành.

Từ lúc sáng tinh mơ đến giờ, liên tục hoạt động làm bụng hắn đói cồn cào, thân thể mồ hôi tràn đầy, liền cởi đồ vứt sang một bên lao xuống dòng nước bên cạnh, vừa tắm rửa vừa bắt cá.

Làn nước mát làm hắn thư thái, Bạch Vũ cũng rất bất ngờ về khả năng chịu đựng của cơ thể này, hay là bất cứ người tu luyện nào cũng đều như vậy nhỉ? Phải hỏi Lâm lão mới được.

Cả buổi trời lặn ngụp bắt cá, tuy rằng không mệt bằng lúc chặt cây nhưng lại vô cùng ức chế khó chịu, việc bắt cá bằng tay không còn khó hơn nhiều.

Đến lúc trời tối om rồi mà hắn chỉ bắt được hai con cá nhỏ, nhiêu đây thì bỏ bèn gì với bụng của hắn.

Đành chịu thua lên bờ, tối thế này thì hắn không bắt được nữa.

Lâm lão đã đốt sẵn đống lửa, bên trên còn đang gác lấy một con lợn rừng, mỡ nướng chảy ra thơm phức làm Bạch Vũ liên tục nuốt nước bọt ừng ừng.

- Lâm lão, thật lợi hại, đêm nay chúng ta có món thịt lợn nướng để ăn rồi.

- Chúng ta? Không phải chúng ta, chỉ có ta ăn nó mà thôi, nhóc con ngươi tự đi mà kiếm thức ăn.

- Hả, không phải chứ, ta sắp chết đói rồi đây.

- Thì sao nào? Có làm thì mới có ăn, không làm mà đòi ăn, chỉ có ăn đùi bò, ăn cưới.

- Thôi mà Lâm lão, lão nhân gia ngài tốt bụng thiên hạ vô song, con lợn rừng lớn như vậy, cho ta một ít thôi cũng được.

Hai người một già cứ thế vừa cười đùa vui vẻ vừa thưởng thức thịt nướng.

Trong lúc ăn, Bạch Vũ cũng liên tục hỏi thăm các tin tức về thế giới này, cũng như việc tu luyện.

- Linh hồn chính là thứ quan trọng nhất của mỗi tu sĩ chúng ta, linh hồn quyết định và ảnh hưởng đến rất nhiều thứ…

Bạch Vũ ngồi gật gù nghe Lâm lão chỉ dạy.

- Lấy ví dụ, một tu sĩ Hóa Cảnh với linh hồn bình thường sẽ không có ưu thế trước tu sĩ cùng cấp nhưng lại là thiên tài về linh hồn và tu luyện.

Khả năng chứa đựng và giãn nở của linh hồn tạo nên nguồn Nguyên lực mà tu sĩ có thể sử dụng trong một khoản thời gian dài hay ngắn, ngươi càng có nhiều Nguyên lực thì trong chiến đấu kéo dài càng có lợi, đối thủ hao hết Nguyên lực mà ngươi vẫn còn thì phần thắng nằm trong tay là rất cao.

Tiếp theo là khả năng tinh luyện Nguyên lực của linh hồn, công pháp giúp ngươi hấp thu Nguyên khí đưa vào linh hồn và cơ thể, nhưng để biến nó thành Nguyên lực thì phải xem linh hồn ngươi như thế nào rồi.

- Lâm lão, tinh luyện Nguyên lực thì có chỗ tốt như thế nào?

Lâm lão kiên nhẫn giải đáp từng thắc mắc của Bạch Vũ.

- Chỗ tốt rất lớn, đơn giản như thế này nhé, ngươi đem hai con cá kia lại đây cho ta.

Sau khi nhận lấy hai con cá, Lâm lão bắt đầu móc ra một đoạn nội quan, Bạch Vũ nhìn là biết đấy là bong bóng cá.

Hắn nghi hoặc không biết Lâm lão sắp làm gì.

Lâm lão vẫn tiếp tục nhặt lấy vài viên đá và vài cục than gỗ đã cháy đen.

Sau đó Lâm lão từ từ nhét những hòn đá vào một túi và những cục than gỗ vào một túi khác.

Hai chiếc bong bóng cá từ từ phình to ra, cột chặt sau đó ném hai thứ này cho Bạch Vũ.

- Xem thử đi.

Bạch Vũ hai tay cầm hai chiếc bong bóng cá, cảm nhận được cân nặng khác biệt, sau một hồi ngẫm nghĩ, hai mắt hắn sáng ngời, liền đáp.

- Đã hiểu, Lâm lão.

Lâm lão ánh mắt mong đợi nhìn hắn.

Bạch Vũ từ từ nói ra suy nghĩ của mình.

- Bong bóng cá này tượng trưng cho linh hồn của tu sĩ, kích thước ban đầu nhìn thì rất nhỏ nhưng có thể giãn nở để chứa đựng rất nhiều Nguyên lực, có lẽ dựa vào tu luyện mà độ giãn nở này có thể tăng thêm.

Còn những hòn đá và cục than này chính là chất lượng của Nguyên lực, nếu những cục than gỗ nhẹ này là do một tu sĩ bình thường tinh luyện ra, thì những cục đá nặng này chính là Nguyên lực do những tu sĩ khá hơn hoặc là thiên tài tạo nén.

Cùng một kích cỡ linh hồn tương ứng với cùng một cấp bậc tu luyện nhưng Nguyên lực của ai được cô đọng và tinh luyện tốt hơn sẽ là người mạnh hơn.

Ta nói vậy có phải không?

Lâm lão không ngờ chỉ với gợi ý như thế mà tên nhóc này đã có thể lý giải tường tận đến như vậy.

- Haha, rất tốt, cơ bản là như vậy.

Hiện tại ngươi mới chỉ là Phàm Cảnh tam trọng, việc tinh luyện Nguyên khí là điều chưa thể, cứ dựa theo công pháp nhập môn tiến hành hấp thu tích lũy Nguyên khí đi.

Bên trong căn nhà gỗ hai gian, Bạch Vũ nhắm mắt vận công pháp bắt đầu hấp thu Nguyên khí.

Hắn đang không biết có phát sinh điều gì kì lạ giống với lần đầu tiên tu luyện hay không.

Bất quá không có điều gì xảy ra cả, Bạch Vũ tiếp tục ngồi tu luyện đến hừng sáng thì mới đi nghỉ ngơi.

Bên trong lớp áo, chiếc vòng cổ với tinh thạch hình sói lại tiếp tục lóe sáng rồi biến mất vô ảnh vô tung.

Lâm lão lướt nhìn như cảm ứng được gì đó nhưng hồi lâu không phát hiện gì cũng đành thôi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Vũ mở mắt vươn vai, thân thể phát ra từng tiếng rôm rốp thoải mái.

Gian kế bên đã không có ai, Lâm lão đã ra ngoài.

Đi ra bờ sông vệ sinh, xong xuôi hắn trở lại chờ đợi phân phó của Lâm lão.

- Nè, Lâm lão, chúng ta sẽ ở đây đến bao giờ?

- Khoảng chừng hai tháng.

- Lâu vậy sao?

Mới vừa đến thế giới này, chỉ ở nhà mấy ngày mà còn là bất tỉnh, hiện giờ lại phải ở trong rừng hai tháng.

Hắn cảm thấy như mình đang bị rời xa xã hội loài người vậy.

Lâm lão chỉ mỉm cười, hắn còn tính ở đây đến bốn tháng hoặc hơn, nhưng chỉ trong một ngày hôm qua khi nhìn thấy biểu hiện trí óc và tu luyện của tiểu tử này nên đã rút ngắn xuống còn hai tháng.

- Nhiệm vụ hôm nay của ngươi vẫn là tiếp tục hoàn thiện căn nhà này và… bắt cá.

- Lại nữa hả trời…

Miệng thì than như thế nhưng hắn vẫn thành thành thật thật vác rìu lên vai, eo thắt một con dao nhỏ đi vào rừng.

Nửa ngày, Bạch Vũ vác gỗ chạy đi chạy về mấy vòng, đến trưa khi trở về, trong tay hắn xách theo một con nai nhỏ.

Thật là may mắn, xem ra không cần phải bắt cá mà vẫn có đồ ăn tối nay rồi.

Sau đó hắn u uất nhìn con nai bị Lâm lão trấn lột, bản thân hắn thì bị sai đi bắt cá.

Trải qua một phen hì hục, hôm nay khá hơn hôm qua, hắn bắt được tận ba con cá, hơn hôm qua một con.

- Đậu xanh rau má, ba con nhưng ba con này còn nhỏ hơn hai con hôm qua.

Cuối cùng cũng kết thúc một ngày dài, đến tối Bạch Vũ lại tiếp tục vận công pháp tu luyện.

Thời gian cứ thế trôi nhanh.

Hơn mười ngày sau.

- Hahaha, nhìn này Lâm lão.

Bạch Vũ vừa cười vừa quay về phía căn nhà gỗ hô lớn, trong tay hắn đang giơ lấy một con cá to, vảy cá màu xám bạc ánh lên màu xanh ngọc rất đẹp mắt, con cá này nặng ít nhất cũng bảy, tám cân.

Trong hơn mười ngày qua, Lâm lão chỉ giao cho hắn hai nhiệm vụ, ngoài hai ngày đầu tiên phải dựng nhà, những ngày còn lại buổi sáng Bạch Vũ phải lên vách đá phía trên thung lũng nhỏ này vác đá về đắp đập nước.

Mỗi ngày phải vác xuống mười tảng đá, mỗi tảng phải nặng ít nhất năm, sáu mươi cân mới coi như thông qua.

Sau buổi sáng mệt lừ thì buổi chiều lại phải xuống sông bắt cá, hắn phát hiện càng đến gần thác nước thì cá càng nhiều và càng to.

Tuy nhiên lại càng phải chịu áp lực từ thác nước đổ xuống, độ khó cũng tăng lên.

Lặp đi lặp lại hai việc này, thành quả là một chiếc đập tràn to bự chắn trước cửa sông thoát nước của thung lũng làm nước dân lên đến sát tận căn nhà gỗ, chỉ còn một mõm đất nhỏ phía trước.

Nước càng nhiều thì lại càng khó bắt cá, nhưng hắn phát hiện, việc ngâm mình dưới nước những ngày qua khiến cơ thể hắn linh hoạt hơn trước, hôm qua hắn đã bắt được khá nhiều cá, hôm nay lại còn bắt được một con cá khủng gần chân thác.

Bạch Vũ cũng hiểu ra Lâm lão không đơn giản chỉ giao việc qua loa cho hắn, việc chặt gỗ, xây nhà, vác đá đắp đập chính là để rèn luyện sự tỉ mỉ, chịu đựng và sức lực.

Còn việc bắt cá dưới sông bằng tay không chính là để rèn luyện sự dẻo dai, linh hoạt và phản ứng của cơ thể cũng như linh hồn.

—-------------------------------------

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 731

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.