Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trao đổi, Bách Trình Lâu

Tiểu thuyết gốc · 2080 chữ

Linh Cơ Tuyết im lặng, quả thật hắn đã nói trước đó nhưng vì tin tức mà Khách Đạt Long báo lại làm nàng khó có thể tin được mà thôi.

- Ngươi thật sự chưa đủ mười tám?

Bạch Vũ:...

Hắn giương ánh mắt cổ quái nhìn lấy mỹ nhân đối diện, hai tay chéo qua ngực ôm lấy vai, biểu hiện như một cô nương đang bị một đại thúc biến thái nhìn lấy vậy.

- Này, Quận Chủ đại nhân người không phải đang nghĩ gì xấu với ta đấy chứ.

- Vô sỉ, ngươi muốn chết.

Nhìn thấy biểu hiện của hắn Linh Cơ Tuyết trừng mắt tức giận.

Hai bàn tay trắng tuyết nắm chặt, Nguyên lực dồn nén, nhiệt độ trong phòng bỗng chốc lạnh lẽo.

Ở địa vị như nàng, không có bao nhiêu bằng hữu, nhân sinh vô cùng kém thì việc bị một người cùng lứa trêu chọc như vậy liền không chịu được.

Việc này từ trước đến nay chưa từng có, bởi thân phận của nàng, dù cho có là phe Đế Đô đối nghịch thì khi đối diện nàng, cũng sinh ra một cỗ kính trọng vô hình, đó là sự áp chế của loại Huyết Mạch đã đứng đầu Đại Việt Đế Quốc trong hàng vạn năm qua.

Bạch Vũ vội vàng khoát tay trở về với bộ dáng bình thường, hắn cười hề hề trong lòng thầm nghĩ.

- Bà chủ đại nhân da mặt quả nhiên rất mỏng, mới một chút đã xung động lớn như vậy.

Hắn móc ra một quyển trục đặt tới trước mặt nàng, nháy mắt ý bảo nàng xem tin tức bên trong.

Linh Cơ Tuyết cũng đã trở về trạng thái lãnh tĩnh ban đầu, hai mắt toát ra hàn quang như muốn nói hắn có gan làm một lần nữa xem hậu quả sẽ thế nào.

Quyển trục khá nhỏ, nàng mở ra, bên trong cũng không có nội dung gì nhiều, chỉ là một vài dòng ngắn gọn của người đại diện An gia và Bạch Vũ đã thảo luận trước đó.

Trầm tư một hồi, Linh Cơ Tuyết đặt quyển trục trên bàn, hướng mắt người thanh niên đối diện nói.

- Vấn đề của An gia hiện giờ thật sự đã vượt quá mong đợi của ta, ngươi làm cực kỳ tốt.

Nếu thật sự thành công, An gia sẽ là nguồn trợ lực cực mạnh trong việc luyện chế đan dược cho quân đội cũng như khống chế một phần dược thương của phe Đế Đô.

Nhưng cũng chính như trong quyển trục này đề cập, phần quan trọng tiếp theo là chữa trị cho An Mạnh Hào cùng An Bích Khuyên, ta cũng đã từng cử người đi xem, rất khó để trị khỏi.

Ngươi thật sự nắm chắc.

Linh Cơ Tuyết nhìn thẳng Bạch Vũ, nàng không hỏi hắn có thủ đoạn gì, bởi vì ai cũng đều có bí mật cho riêng mình, hắn chịu giúp đỡ nàng vô điều kiện đã là ân huệ rất lớn rồi.

Bạch Vũ cũng biết điều này, hắn cũng không muốn lộ ra quá nhiều thứ mình có, chỉ đáp lại đơn giản.

- Quận Chủ cứ yên tâm, việc này ta rất có kinh nghiệm, tất nhiên là nắm chắc.

- Tốt.

- Về phương hướng tiếp theo ta muốn nói chính là người của ta đã đến Thiên Lan Thành, đang ở ngoại thành, Quận Chủ có thể cử người tiếp nhận cũng như huấn luyện bọn họ, chúng ta thật sự rất cần một đội mật thám chuyên nghiệp, thậm chí có thể phát triển thành ẩn sát chuyên làm các nhiệm vụ cơ mật.

- Chuyện này ta đã rõ, nhân thủ số lượng thì có, nhưng lại thiếu một người chuyên về lĩnh vực này.

Bạch Vũ trầm ngâm, hắn cũng đã phát hiện ra vấn đề, quả thật như Linh Cơ Tuyết nói, muốn đào tạo ra được đội ngũ tốt phải có người tài, hiện tại phe Quận Chủ rất thiếu nhân tài.

- Tạm thời cứ làm hết sức thôi, ta sẽ trong tối hoạt động và tìm kiếm người phù hợp.

- Ngươi định làm gì tiếp theo?

- Mục tiêu tiếp theo của ta chính là Bách Thú đoàn và Trình gia chủ quản phía sau.

- Bách Thú đoàn?

- Đúng vậy.

Nửa giờ sau, Bạch Vũ khoác lên hắc bào, kéo lại mũ trùm, thân ảnh nhanh nhẹn rời khỏi Phủ Thành Chủ.

Hắn và Linh Cơ Tuyết trên cơ bản đã bàn bạc và đưa ra các kế hoạch cùng phương hướng phát triển tiếp theo.

Hiện tại hắn sẽ ghé qua An gia xem tình hình một chút, việc cứu chữa cho cao tầng An gia là vô cùng cấp bách bởi họ bây giờ đang lâm vào tình trạng rối ren sau khi nhiều trưởng lão phản bội.

Trên đường đến An gia, hắn đi ngang qua một khu giao dịch vật phẩm tương đối đông người qua lại.

Dừng trước một cửa hàng có tên Bách Trình Lâu, đây là một cửa hàng lớn nhất khu này, một tòa nhà cao đến bốn tầng.

Bên ngoài trang trí nổi bật, thu hút người đi đường.

- Bách Trình Lâu, trong tin tức thám báo thì đây là một tài sản thuộc thương đội Bách Trình, chủ quản phía sau màn chính là Trình gia và Bách Thú dong binh đoàn.

Thú vị, vào xem một chút.

Một năm qua ở thế giới này hắn đa phần đều là tu luyện, vào thâm sơn cùng cốc.

Tuy rằng có vài lần thực hiện giao dịch mua bán nhưng rất ít khi nán lại tham quan tìm hiểu một cửa hàng nào.

Hiện tại muốn vào xem thử tình hình buôn bán của đối thủ như thế nào để xác định thêm kế hoạch phát triển cho phe mình.

- Nghe nói Quận Chủ cũng sở một vài thương đội, tuy nhiên hầu như là không thể so sánh với các thương đội thuộc các gia tộc theo phe Đế Đô sở hữu được.

Haizzz, sống trong mớ rối rắm này từ lúc mười mấy tuổi, cô nàng kia cũng thật có đủ nghị lực.

Hắn lấy ra một chiếc mặt nạ đơn giản thu được của bọn Phong Lực khi vừa mới đánh phá Mặt Nạ hội, đến nay mới có dịp sử dụng.

Tuy rằng chỉ là một chiếc mặt nạ cùi bắp nhưng hắn lại có tinh thần lực rất mạnh, tự tin chỉ cần không vượt quá Huyền Cảnh, sẽ rất khó dò xét mặt thật của mình, Bạch Vũ đeo lên chiếc mặt nạ, chậm rãi bước đi.

Bước vào cửa, đập vào mắt Bạch Vũ là một không gian rộng lớn, trần nhà làm bằng gỗ quý toát ra vẻ đại khí, hai bên tường đều sử dụng các tinh thạch bạch sắc dựng nên.

Trong này đang có vài khách nhân, nhìn cách ăn mặc thì hẳn là người có tiền.

Hai nữ tử khoảng chừng hai mươi đến hai mươi hai tuổi đang đi xung quanh tiếp đón, giới thiệu các món đồ cho khách nhân.

Bên phải có một quầy tiếp tân, thanh toán, bên trong có một nam tử độ ba mươi tuổi đang đứng, thấy Bạch Vũ vào liền lên tiếng chào hỏi.

- Khách quan cần mua hay bán gì sao? Bách Trình Lâu chúng ta là cửa tiệm tốt nhất trong Thiên Lan Thành rồi, người tìm đến đây là vô cùng chính xác đấy.

Giọng điệu giới thiệu pha lẫn kiêu ngạo phát ra.

Bạch Vũ liếc mắt nhìn quanh đánh giá.

Cách bài trí khá ổn, nhân thủ sắp xếp cũng có ý đồ.

Hai nữ nhân tu vi chỉ là Kỳ Cảnh cấp thấp nhưng lại có chút hương sắc, dễ dàng lôi kéo thiện cảm của khách nhân.

Còn thanh niên nam tử trong quầy hàng tu vi mặc dù đã thu liễm nhưng cũng là Hóa Cảnh sơ giai.

Nội tình xem chừng rất không đơn giản.

Bạch Vũ đảo mắt suy nghĩ rất nhanh, nhân cơ hội này phải làm lớn một chút.

- Ta có một số đồ vật muốn trao đổi, không biết các vị có thu mua không?

- Ồ, là thứ gì, xin mời quý khách lấy ra, chúng ta sẽ định giá tốt cho ngươi.

Người thanh niên cười nói, thấy Bạch Vũ có ý định giao dịch thì thái độ liền thay đổi, có phần hồ hởi hơn so với trước đó.

Bạch Vũ cũng không quan tâm lắm, hắn móc ra một đống đồ vật, có tinh hạch, có dược tài, có khoáng thạch, có tinh thạch đủ loại.

Nam tử vừa thấy Bạch Vũ lấy ra một mớ đồ hỗn tạp thì nhíu mày, nhưng sau đó rất nhanh liền tập trung sự chú ý.

Bởi những thứ này đều là hàng trân phẩm.

- Hắc Ô Lục Diệp, Trường Tử Đằng, Bạch Mộc Sâm,...

Tinh hạch của Địa Cốt Hùng Hóa Cảnh viên mãn, tinh hạch của Tật Phong Báo Hóa Cảnh viên mãn…

Nam tử không hổ là thuộc thương đội lớn, có thể dễ dàng nhận ra hầu hết các loại vật phẩm mà Bạch Vũ lấy ra.

Những thứ này một phần hắn thu thập được, một phần là trong đống tài sản hắn đánh cướp từ địch nhân, Bạch Vũ muốn nhân cơ hội này tạo sự chú ý với Bách Thú đoàn cũng như Trình gia, tạo cơ sở cho kế hoạch tiếp theo.

- Ta muốn đổi tất cả những thứ này lấy tinh hạch của yêu thú hỏa hệ tu vi Hóa Cảnh trở lên, cũng như một số dược tài cấp tương đương.

- Đương nhiên là có thể, nhưng xin khách nhân đợi một chút, vì đây là giao dịch khá lớn, ta sẽ thông tri cho quản sự tiếp đãi người.

Nhận thấy đây có thể là một khách hàng quan trọng, nam tử vội vàng nói với Bạch Vũ một câu, sau đó gọi một cô gái đang tiếp khách đến nói thầm, nữ tử quay người rời đi vào bên trong.

Nam tử thì ở lại tiếp tục giữ chân Bạch Vũ.

Không lâu sau, một trung niên nam tử với cái bụng phệ theo trở ra cùng với nữ tử vừa rời đi.

Vừa nhìn thấy Bạch Vũ hắn liền nở nụ cười “thân thiện”, đặt một tay lên trước ngực giới thiệu.

- Xin chào quý khách, tại hạ Lâm Kiệt, quản sự của Bách Trình Lâu này, ta được nghe báo người muốn giao dịch một số vật phẩm đặc biệt.

- Đúng vậy, tất cả những thứ trên bàn, ta muốn đổi thành các dược tài và tài liệu tương đương.

- Ha hả, không thành vấn đề.

Lâm Kiệt phất tay ra hiệu cho thanh niên, người sau rời đi để chuẩn bị các vật phẩm mà Bạch Vũ yêu cầu.

- Không biết quý khách đây còn muốn trao đổi thứ gì khác không?

Lâm Kiệt trưng ra khuôn mặt tròn lẳng đầy thịt, nở nụ cười nói.

Bạch Vũ giả vờ nhìn quanh, sau đó thản nhiên lật tay.

Một viên tinh kim to cỡ đầu ngón cái trống rỗng xuất hiện.

- Ta có thứ này, không biết Lâm Kiệt quản sự có hứng thú giao dịch không.

Bộ mặt béo núc của Lâm Kiệt ngưng kết, ánh mắt co rút, vẻ mặt như không tin.

- Cái này…

Giọng nói có chút run rẩy.

- Cái này… là Tử Tinh Kim sao?

Lâm Kiệt cũng là một bộ dáng kinh nghi, đã một thời gian rồi, Thiên Lan Thành mới lại xuất hiện một cuộc giao dịch có liên quan đến Tử Tinh Kim.

Không ngờ lần này vận may như vậy lại sắp rơi vào nơi mà hắn quản lý.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 212

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.