Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều kiện cùng lời mời

Tiểu thuyết gốc · 2046 chữ

Lâm Kiệt cũng là một bộ dáng kinh nghi, đã một thời gian rồi, Thiên Lan Thành mới lại xuất hiện một cuộc giao dịch có liên quan đến Tử Tinh Kim.

Không ngờ lần này vận may như vậy lại sắp rơi vào nơi mà hắn quản lý.

- Quý khách, ngươi thật sự muốn giao dịch thứ này.

Lâm Kiệt không thể không hỏi lại, sự thần bí và lai lịch của vị khách này trong lòng đã tăng lên đến đỉnh điểm.

Dù bề ngoài cảm nhận tu vi là Hóa Cảnh sơ giai không bằng mình, nhưng Lâm Kiệt tin chắc người này không chỉ như vậy.

- Có thể, chỉ cần các người có thể đưa ra thứ ta cần trao đổi.

Bạch Vũ thản nhiên đáp, hắn thu lại viên Tử Tinh Kim tránh gây chú ý.

- Được được, quý khách xin đợi chúng ta một chút.

Hai người khách sáo chuyện trò qua lại, Lâm Kiệt nhiều lần như vô tình hỏi thăm các vấn đề liên quan đến thông tin cá nhân nhưng Bạch Vũ cũng uyển chuyển lảng tránh trả lời sang các vấn đề khác.

Một lúc sau người thanh niên kia đã quay lại, trong tay là một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Lâm Kiệt.

Lâm Kiệt kiểm tra một chút liền đặt lên bàn đẩy tới trước mặt Bạch Vũ.

- Khách quan, trong này là số tài liệu và tinh hạch hỏa hệ mà người yêu cầu.

Bạch Vũ nhận lấy, linh hồn lực truyền vào quan sát bên trong nhẫn trữ vật.

Không gian bên trong khá nhỏ, ngoài những thứ hắn cần đổi thì không ngờ lại có thêm một đống Hắc Tinh Kim kế bên.

Bạch Vũ liếc mắt nhìn về phía Lâm Kiệt, người kia cũng chỉ mỉm cười.

Cả hai bên ăn ý không nói thêm, hắn biết Lâm Kiệt đang là lấy lòng mình, nhưng không rõ là mấy người này đã liên hệ với nhau như thế nào.

- Rất tốt.

Quả không hổ là một trong những cửa hàng lớn nhất nhì Thiên Lan Thành, trân phẩm nơi này rất dồi dào.

Những tinh hạch và tài nguyên hỏa hệ hắn cần đều có đủ.

Như vậy thì có thể bổ sung thêm sức mạnh cho Hồng Ảnh Hỏa rồi.

- Như vậy…ta mạo muội mời quý khách ra phía sau, chúng ta có thể trao đổi chi tiết hơn về giao dịch tiếp theo được chứ.

Bạch Vũ đảo mắt, nhanh chóng suy nghĩ, sau đó gật gật đầu.

Thấy Bạch Vũ đồng ý, Lâm Kiệt liền thở phào, ra hiệu cho thanh niên phía sau tiếp tục công việc còn hắn tự mình đưa tay mời Bạch Vũ, cả hai cùng nhau di chuyển về phía cuối sảnh, nơi đó có một cánh cửa, Lâm Kiệt là từ trong đó đi ra.

Những khách nhân khác chỉ chú ý nhìn một chút, cũng không ai có phản ứng gì.

Phía sau cánh cửa là một hành lang ngắn chỉ vài bước chân, sau khi hết hành lang liền đến một mảnh sân vườn.

Bạch Vũ ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh nắng chiếu rọi, kiến trúc nơi này tương tự nhà tứ gian, bốn bên là phòng ốc, ở giữa chừa trống một khoảng sân rộng rãi.

Tiếp tục theo sau Lâm Kiệt đi chừng hai phút.

Cuối cùng đến một đình viện nhỏ phía sau, nơi này bài trí khá yên tĩnh.

Một nam tử trung niên đang ngồi đợi sẵn, sau khi thấy Lâm Kiệt dẫn Bạch Vũ đến liền ngưng mắt nhìn.

Đi đến gần, người này khuôn mặt tầm khoảng bốn mươi, nhưng mái đầu lại có một nửa là tóc bạc trắng.

Đôi mắt sâu nguy hiểm.

- Một con cá lớn hơn đôi chút.

Bạch Vũ thầm nghĩ.

- Xin chào các hạ, ta là Trình Dụ, phụ trách Bách Trình Lâu này, nghe nói các hạ muốn giao dịch vật phẩm đặc biệt.

- Tại hạ Hắc Dạ.

Bạch Vũ cũng không nói nhiều, hắn đang xây dựng hình tượng thần bí và hành sự quyết đoán nên liền lật tay, viên Tử Tinh Thạch một lần nữa xuất hiện.

Trình Dụ nheo mắt, quan sát một lúc, cuối cùng nhẹ nói.

- Quả nhiên là Tử Tinh Kim, phẩm chất tuy không phải quá cao nhưng thật sự là một vật phẩm đặc biệt hiếm có.

Không biết Hắc Dạ huynh muốn giao dịch nó như thế nào.

- Ta muốn đổi nó lấy tinh hạch của yêu thú hỏa hệ Huyền Cảnh đỉnh phong trở lên, không biết các vị có thể trao đổi hay không?

Vừa nghe yêu cầu của Bạch Vũ, Trình Dụ và Lâm Kiệt đều nhíu mày.

Mặc dù giá trị của Tử Tinh Kim rất cao, nhưng viên Tử Tinh Kim trước mắt không quá lớn, cũng như tinh hạch mà đối phương vừa yêu cầu không phải là dễ tìm, yêu thú Huyền Cảnh đỉnh phong trở lên đã là cực kỳ khó có thể đánh giết, lại còn là hỏa hệ với khả năng tấn công vô cùng nguy hiểm.

Trình Dụ sau một hồi trầm ngâm liền trả lời.

- Hiện tại ở chi nhánh này của ta không có sẵn tinh hạch hỏa hệ đạt đến đẳng cấp Hắc Dạ huynh yêu cầu, không biết có thể dùng những thứ khác để trao đổi được không?

- Ồ, không có sao? Ta đang định thu mua số lượng lớn loại này.

Bạch Vũ vừa dứt lời thì Trình Dụ và Lâm Kiệt bên này đều rung động trong lòng, nói vậy, trong tay đối phương đang nắm giữ không chỉ một ít Tử Tinh Kim như đã đưa ra.

Trình Dụ liếc mắt lặng lẽ đánh giá người đối diện, Bạch Vũ với thần thức cường đại đương nhiên phát hiện ra điều này.

Trong lòng hắn đang khá căng thẳng, chỉ sợ đối phương tham quá hóa liều, đóng cửa thả chó cướp đồ của hắn.

Bạch Vũ tự tin có thể thoát ra khỏi hai người này nhưng ai biết được bên phía bọn họ còn có cao thủ nào khác ở đây không.

- Ha hả, Hắc Dạ huynh không cần lo lắng, hiện tại chúng ta không có sẵn hàng, nhưng có thể trong thời gian ngắn nhất huy động được một ít.

Chắc chắn có thể làm huynh hài lòng, chỉ là không biết Hắc Dạ huynh có thể chờ thêm mấy ngày nữa được không.

Chỉ chờ có câu nói này, Bạch Vũ liền giả vờ ậm ừ đáp ứng.

- Được, tuy ta đang cần gấp nhưng không còn cách nào khác, các cửa hàng bên trong Thiên Lan Thành này cũng chẳng nơi nào có cả.

Nếu đã vậy ta xin đi trước.

- Ấy, Hắc Dạ huynh khoan đi.

Trình Dụ lấy từ trong ngực áo ra một tấm thẻ bài đưa cho Bạch Vũ.

Tấm thẻ bài làm bằng ngọc, mỏng nhưng vô cùng chắc chắn, cảm giác mát lạnh truyền vào tay, bên trên hai mặt đều có khắc hai chữ Bách Trình, Bạch Vũ ngước mắt nhìn đối phương.

- Đây là thẻ bài tham dự hội đấu giá một tháng sau, trong đấu giá sẽ xuất hiện rất nhiều vật phẩm trân quý, Hắc Dạ huynh có thể đến thử vận may thử xem.

Trình Dụ cười cười giải thích.

Đấu giá?

Bạch Vũ nhanh chóng suy nghĩ, sau đó cũng không từ chối mà nhận lấy.

- Đa tạ Trình huynh, đến lúc đó ta sẽ sắp xếp.

- Mỏi mắt mong chờ, giao dịch của chúng ta vẫn chưa hoàn thành, mong rằng vài ngày nữa sẽ gặp lại Hắc Dạ huynh.

Sau khi Bạch Vũ rời đi, Trình Dụ nhíu mày, đôi mắt sâu hút híp lại càng thêm nguy hiểm, nói với Lâm Kiệt.

- Đối phương hẳn là người từ bên ngoài thành, thậm chí không phải thuộc Thiên Lan Quận.

Với số lượng Tử Tinh Kim mà hắn có nhất định thuộc một thế lực không tầm thường.

Lâm Kiệt gật gật đầu bổ sung.

- Nhìn vào những thứ hắn trao đổi nhất định là tu luyện công pháp và các loại chiến kỹ hỏa hệ cường đại.

- Việc này ngươi chú ý một chút, trên thẻ bài ta đưa hắn có khắc lấy trận văn truy tung có thể vượt qua không gian của nhẫn trữ vật để cảm nhận, trừ khi nhẫn trữ vật của hắn đẳng cấp cao mới có thể phong bế.

Đi điều tra một chút về người này, mặc khác liên hệ tất cả các chi nhánh khác của Bách Trình Lâu thu gom tinh thạch hỏa hệ yêu thú.

Ta sẽ báo việc này với cao tầng Trình gia.

- Rõ, thiếu chủ.

Nếu Bạch Vũ ở đây mà biết được suy nghĩ của hai người thì thật sự phải cảm tạ bọn hắn suy nghĩ quá sâu, đến nỗi suy diễn hắn là người thuộc thế lực lớn nên không động thủ cướp giết.

Rời khỏi Bách Trình Lâu, Bạch Vũ không chọn trực tiếp đến An gia nữa mà một đường hướng ra ngoại thành.

Đề phòng có người theo dõi, hắn liên tục di chuyển ngắt quãng, lợi dụng hẻm nhỏ đông người mà đi.

Sau một hồi ra khỏi thành, đến một nơi hoang vắng, trên tay lúc này xuất hiện tấm thẻ bài mà Trình Dụ đưa, hắn nhạy bén phát hiện có Nguyên khí giao động.

- Thứ này được khắc trận pháp sao?

Hắn mù tịt với các loại trận pháp trận văn nên cũng không biết nếu như phá bỏ thì sẽ ra sao.

Đột nhiên hắn nghĩ ra gì đó.

- Suýt thì quên, chẳng phải mình quen với một đại tộc chuyên về trận pháp sao.

Lấy ra ngọc phù truyền tin mà Lan Diệp đã đưa cho hắn trước đó gửi đi tin tức.

Lan gia, đại tiểu thư Lan Diệp đang cùng mẫu thân Lan Mỹ Anh học tập trận pháp.

Mấy tháng nay ngày nào nàng cũng bị mẫu thân mình kèm sát, hết học trận pháp lại đến tu luyện chiến kỹ đặc biệt.

Đầu to như cái đấu muốn nổ tung, với một người có tính cách hoạt bát năng động như nàng mà phải ru rú trong nhà mấy tháng trời chẳng khác nào như đang bị tra tấn.

Đột nhiên Lan Diệp ngưng lại hành động, mảnh phù văn đang sáng lấp lóe trên không trung tắt lụi.

Trong tay xuất hiện mảnh ngọc phù tương tự như cái mà Bạch Vũ cầm trước đó.

Nguyên lực truyền vào, tin tức bên trong liền truyền đến.

Lan Diệp biểu hiện vui vẻ, không ngờ tên kia lại chủ động hẹn nàng ra ngoại thành, không phải là hẹn hò đấy chứ.

- Mẫu thân, ta ra ngoài một chút đây, lần này có việc.

Lan Diệp vừa chạy đi vừa gọi với, Lan Mỹ Anh xuất hiện liền chỉ còn thấy bóng lưng nữ nhi mình, lắc đầu cười khổ sau đó tiếp tục nghiên cứu cổ tịch.

Bạch Vũ sau khi truyền tin cho Lan Diệp liền đi vòng quanh một lúc, hắn muốn xác định xem có người theo dõi hay không.

Cuối cùng cũng không phát hiện được gì.

Gần nửa giờ sau, một thân ảnh mặc áo choàng xám nâu xuất hiện, nơi này là rừng cây hoang vắng ít người qua lại nên Bạch Vũ liền thấy được người này.

Thần thức khẽ đảo qua, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười, nàng đến.

- —-

Chúc mọi người ngủ ngon <3.

- ---

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 14
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.