Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Nam Kim Vương

Tiểu thuyết gốc · 2567 chữ

Nói chuyện thêm một lát,Vân Thiên cũng rời đi.

Hồng Hương vừa tiễn vừa nói:Lần này ta kết giao thêm được một bằng hữu như công tử quả rất vui vẻ.Vân công tử chắc hẳn tán tu,ở đây có một kích phong ấn của ta dưới Bá Hoàng cảnh không chết cũng trong thương.Công tử giữ lấy biết đâu có lúc cần.

Vân Thiên ngạc nhiên những cũng đưa tay nhận lấy và cũng mỉm cười :Vậy ta không khách khí,sau này có cơ hội ta lại đến tìm ngươi.

Hồng Hương :Ta cũng không ở nơi này lâu nữa, sau này nếu đến Đông Hoàng Hải công tử có thể cầm cái này đến tìm Hồng gia,ta sẽ tự mình đón tiếp.Hữa duyên còn gặp lại.

Hồng Hương thấy hắn rất có tiềm năng,nếu không sai ,sau này sẽ đến Đông Hoàng Hải,biết đâu có thể giúp Hồng gia.

Vân Thiên mỉm cười chắp tay cáo từ rời Hồng Hương Lâu,vừa đi hắn vừa nghĩ một kích vô địch dưới Bá Hoàng vậy Hồng Hương đã có tu vi Bán Hoàng.Hồng Hương trẻ như vậy đã có tu vi như thế.

Sau này hắn còn phải cố gắng nhiều.

Đi xa xa hắn nghe được một tiếng nổ lớn nhìn về phía ,ngước nhìn phía Hồng Hương lâu đang dần thu nhỏ.Một âm thanh truyền ra bốn phương tám hướng :Hồng Hương lâu bận công chuyện tạm thời đóng cửa,mong rằng sẽ sớm gặp lại chư vị khách quý .

Xung quanh tiếng nghị luận ầm ĩ.Phía sau Hồng Hương Lâu phải là thế gia ,gia tộc mạnh cỡ nào mới đem một kiện Kiến Trúc pháp bảo làm quán rượu.

Thật đáng tiếc a,Sau này không được uống rượu ở đấy.

Lại có tiếng tán tu vang lên,Các ngươi còn ở đây làm gì. Hồng Hương lâu chỉ là chuyện nhỏ.Ta nghe nói cách phía bắc thành Long Biên năm mươi dặm có bảo tàng xuất thế.Khả năng lớn là cường giả Bá Hoàng cảnh trở lên.Vì Huyền Sư Cảnh không phá vào được,cố tiến vào toàn bị đánh bay ra trọng thương.Có rất nhiều linh sĩ cảnh đang vào tầm bảo rồi.Chúng ta nhanh biết đâu vận khí tốt còn kiếm được gì đấy.

Vân Thiên nghe vậy cũng mua luôn một con Hắc Mã tiến về phía Bảo tàng.Linh sĩ cảnh dù tốc độ có nhanh vẫn chỉ là chạy bộ,không thể nào bằng Hắc Mã,dù huyền sư cảnh cũng thường dùng .Vì Huyền Sư cảnh cũng chỉ đạp không được một đoạn ,không thể chính thức ngự không như Bá Hoàng cảnh.

Đi khoảng nửa ngày hắn cũng đến ,Có rất nhiều người đã ở đây,Linh sĩ cảnh rất nhiều chỉ có số ít là Huyền Sư cảnh .

Mỗi lần bảo tàng xuất thế,lại dẫn đến chém giết cướp đoạt.Bên cạnh thì cũng có tán tu có thực lực thì chờ trao đổi đồ vật,công pháp võ kĩ lẫn nhau.

Thường thì mỗi người chỉ tu một đến hai loại thuộc tính thiên phú.Nên rất nhiều người chọn đổi công pháp vũ kĩ khác thuộc tính cho nhau.Như vậy sẽ lấy được công pháp võ kĩ phù hợp.Bên cạnh đó còn đổi kì trân dị bảo ,linh dược ,linh đan ,tài liệu luyện khí vân vân.

Vân Thiên đánh giá một chút rồi cũng đi vào cửa động.

Vào trong cũng có một số người giống hắn.Đều là linh sĩ từ lục trọng đến cửu trọng.Hắn cũng phát hiện một tên quen mặt cũng đang nhìn về phía hắn.

Là tên gặp ở Hồng Hương lâu.Tên kia nhìn hắn nói:"Đợi tầm bảo xong ta sẽ dạy dỗ người làm người "Hừ

Vân Thiên cợt nhả nói:"Ta chờ!"

Trong này xuất hiện trước mặt mọi người là ba cánh cửa giống nhau.Mọi người cũng chỉ nhìn nhau một chút bước vào một cửa .

Vân Thiên hắn cũng đi thằng vào cửa bên trái.Mấy cái chuyện tầm bảo này,theo hắn nghĩ may mắn là chủ yếu.Hắn cũng chẳng trong chờ gì nhiều,đạt được cái gì đó lợi hại thì tốt,không thì cũng đành thôi.Với hắn sống tốt là được rồi.

Trước mặt hắn liền xuất hiện,3 pho tượng.

Chưa kịp định thần đã thấy một chưởng lực từ pho tượng hướng về phía hắn.

Hắn cũng không chậm Bá Lực chưởng oanh ra.Phá tan công kích của pho tượng.

Cười nhẹ hắn thấy khá đơn giản .Vì công kích kia khảo ngiệm lực lượng bằng linh sĩ tứ trọng.Nhưng hắn không phải linh sĩ tứ trọng thông thường.

Cười còn chưa kịp ngậm miệng thì hai pho tượng đồng thời một kích hướng về hắn.

Hắn cũng kịp điều động Bá Lực chưởng đánh ra.

Nhưng lần này bịch một tiếng.Hai đạo công kích kia hợp vào hắn cảm giác mạnh ngang linh sĩ thất trọng.Hắn chỉ bay ngược một chút cũng không tính bị thương.

Hắn đã khôn ngoan hơn ngồi dậy thủ thế ngay lập tức.Đúng như hắn dự đoán một luồng công kích mạnh mẽ hướng về hắn.Hắn thấy khó nhuốt rồi nhưng vì đã chuẩn bị,Hắn rút kiếm Vân Phong bạo chém liền hai kiếm.

Hắn không dùng Bạo Lực chưởng vì hắn biết uy lực không đủ.Mà dùng kiếm lại có thể kịp chém hai kiếm.

Lần này chưởng lực của ba pho tượng ngang ngửa linh sĩ cửu trọng.

Hắn bay ngược phun một ngụm máu.Nhét một viên đan được vào miệng ngồi điều tức hắn thầm nghĩ.Còn chưa được cái gì đã suýt mất mạng.

Trong lúc hắn dưỡng thương .Ba pho tượng hợp làm một hiện ra một cái lệnh bài lơ lửng trên không.

Một canh giờ sau thương thế đã khôi phục tám chín phần hắn mới đứng dậy.Hắn không dám qua cửa ngay vì nhỡ may lại gặp một kích như nãy,có khi mất mạng như chơi.

Cầm lệnh bài nhét vào cửa,Cánh cửa đại điện mở ra.

Lần này không chỉ có mình hắn mà còn nhiều người khác,đang nhìn hắn với vẻ quái dị.Hóa ra ba cửa đều thông đến cửa này,mà ở đây hắn là yếu nhất một tên linh sĩ tứ trọng đứng với một đám bát trọng còn có hai tên cửu trọng.

Đám người cũng không nhìn nhau quá nhiều,mà chuyển sang đánh giá đại điện này.

Xung quanh có rất nhiều pho tượng giống khi nãy,chỉ khác nó không công kích mà thôi .

Vân Thiên  hắn cũng thầm đánh giá những pho tượng này.Theo như cửa trước những pho tượng này chính là chìa khóa để đi tiếp vào trong .

Hắn đi đến một pho tượng thử truyền linh lực vào điều bất ngờ sảy ra.Pho tượng sáng dần .

Thấy hắn truyền linh lực pho tượng sáng lên,mấy người kia cũng nhanh tay làm theo quả nhiên tất cả pho tượng được truyền linh lực đều sáng lên.

Nhưng cứ như vậy,pho tượng như một cái máy hút pho tượng có sáng lên nhưng rất chậm.

Một lúc lâu sau có kẻ không chịu được,cạn kiệt linh lực lập tức buông tay.Nhưng vừa buông cũng biến thành vệt sáng lao ra ngoài .

Mọi người hiểu ngay vấn đề phải đủ linh lực mới qua được cửa này.Giờ buông tay sẽ bị truyền tống ra ngoài.

Rất nhanh trí có kẻ bắt đầu lấy đan dược ném vào miệng.Cố duy trì để qua ải.

Vân Thiên hắn cũng lấy ra mấy viên đan dược ném dần vào miệng.Đan dược cấp thấp cũng không bõ bèn gì nhưng có còn hơn không.

Rốt cục cũng có kẻ hòa vào bức tượng biến mất.

Vân Thiên thấy vậy cắn răng có cái gì bổ sung linh lực đều nhai sạch.Cũng chẳng mất bao lâu nữa,rất nhiều kẻ cạn sạch linh lực bị tống ra ngoài.

Vân Thiên vẫn cố gắng còn tí nào dốc sạch vào pho tượng.Cuối cùng một khắc hắn cũng nhập vào bên trong.

Một cung điện tráng lệ xuất hiện trước mắt hắn.Đánh giá cung điện này,thì bên ngoài chỉ một từ "muỗi ".Trong này vừa rộng hoa văn sắc nét linh thạch khảm nạm quá nhiều,nhìn hoa cả mắt.

Đặt biệt phía trên xuất hiện một bảo tọa với bộ khung xương.

Vào trong này chỉ có 5 người một tên linh sĩ cửu trọng,ba tên bát trọng.riêng hắn linh sĩ tứ trọng.

Một giọng nói khàn khàn vang lên "Muốn nhận truyền thừa bổn Vương ,chỉ một người cuối cùng"

Năm người nhìn nhau,sát ý dâng lên.Bọn chúng đều hiểu cần giết bốn người kia.

Một trong ba tên linh sĩ bát trọng lên tiếng.Chúng ta giết tên tứ trọng kia trước rồi lại phân chia cao thấp.Hắn rất thông minh giết Vân Thiên hắn sẽ tiếp tục đề nghị hợp sức giết tên cửu trọng mạnh nhất.Vậy cuối cùng sẽ chỉ còn ba bọn chúng ngang tu vi cơ hội ở lại cuối cùng sẽ lớn hơn.

Vân Thiên mỉm cười đạo:"Vào được nơi này đâu có ai là kẻ yếu,Ngươi có phải muốn giết ta trước ,tiếp đó lại hợp sức giết tên linh sĩ cửu trọng kia,cuối cùng còn ba người bát trọng ngươi sẽ lừa giết tiếp một tên,rồi dùng thủ đoạn bảo mệnh giết tên cuối cùng phải không.Rất thông minh a"

Mấy người kia nghe vậy cũng nhíu mày,,đúng là rất hợp lí.Đặc biệt là tên cửu trọng nhìn về Vân Thiên.

Vân Thiên hắn nói thấy rất hợp lí,nhưng hắn là mạnh nhất nên cũng khá tự tin .

Vân Thiên thấy mình đang ở thế yếu bèn nói với ba tên bát trọng.Chúng ta hợp sức giết tên cửu trọng mạnh nhất trước rồi lại chiến tiếp ,ta có thủ đoạn giữ mạng nếu ba các ngươi giết ta ,ta sẽ kéo theo một tên.Đến lúc đó còn lại hai tên khó là đối thủ của tên cửu trọng kia.

Ba tên bát trọng nhìn nhau,Vân Thiên hắn nói vậy bọn chúng cũng kiêng dè,nếu chẳng may hắn có gì giữ mạng,kéo theo một tên không phải chết uổng sao.Mà nếu giết được tên kia trước như vậy lại giết Vân Thiên ,cơ hội sẽ đều cho bọn chúng hơn.

Ở một bên tên linh sĩ cửu trọng sắc mặt khó coi.Tên tứ trọng này quả khôn ngoan.Vì hắn là mạnh nhất nên những tên còn lại chắc chắn sẽ hợp sức.

Vân Thiên rút kiếm lại là lớn :*Còn đợi chờ gì nữa ,mau giết hắn trước "

Vân Phong bạo hướng về tên linh sĩ cửu trọng chém tới ,Ba tên kia cũng lấy ra vũ khí một búa ,một đao một quyền đánh về phía tên kia.

Dù hắn hơn một trọng nhưng đứng trước một loạt công kích cũng rất đau đầu.Nhảy ngược ra xa hắn lôi một cây cung ra bắn.Mũi tên liên tục bay ra ngăn chặn bốn đạo công kích .

Từng đạo công kích va chạm Bành Bành Bành

Âm bạo công kích liên tục vang lên.

Tên Linh sĩ cửu trọng kia lúc đầu còn miễn cưỡng chống đỡ được,Nhưng đánh càng lâu dần rơi xuống hạ phong.

Chưa đến chục hơi thở bắt đầu hắn xuất hiện những vết thương ,sắc mặt càng lúc càng dữ tợn.

Linh lực càng lúc càng cạn kiệt,đương nhiên một vét bốn dù thực lực không vượt quá xa thì vẫn sến đến thua thiệt.

Bên này bốn người thấy vậy càng điều động linh lực điên cuồng chém phía tên kia.

Vân Thiên cảm giác được sắp dồn được tên cửu trọng vào chỗ chết hắn liền chém ra vài kiếm.Vội nhảy ra xa.

Đúng như hắn nghĩ tên cửu trọng trong tay lấy ra một tấm phù oanh thẳng một tên linh sĩ bát trọng gần nhất.Mà bên này chính cái tên đề nghị giết Vân Thiên cũng đổi hướng công kích hướng tên Bát trọng bên cạnh.

Bịch bịch,hai tên bát trọng bỏ mạng.một tên linh sĩ cửu trọng thì trọng thương .

Vân Thiên rất Quách Tỉnh.Hắn biết kiểu gì tên lúc nãy sẽ đánh lén đồng bọn.Mà tên cửu trọng kia không thể nào không có gì giữ mạng.Hắn chỉ việc rút lui đúng lúc là được .Theo những gì hắn nghĩ trong đầu như vậy đã được một nửa.

Trở lại hiện tại ,sáu con mắt nhìn nhau.Cũng không vội động thủ.

Vân Thiên nhìn tên linh sĩ bát trọng nói:"Còn chờ gì nữa ngươi giết hắn rồi ta với ngươi đánh một trận".

Tên bát trọng cũng biết nếu không giết nhanh ,tên cửu trọng đỡ thương thế mọi chuyện lại mệt hơn nữa.Hắn vừa đánh lén đồng đội ,giờ không thể nào khiến Vân Thiên đi giết tên kia được.

Cuối cùng sau mấy chiêu tên linh sĩ cửu trọng cũng chết ,Chưa đến một nén nhang đã chết ba người .Bây giờ chỉ còn lại Vân Thiên và tên bát trọng .

Tên bát trọng nhìn Vân Thiên nói :"Không biết ngươi nói có thủ đoạn giữ mạng như ngươi nói không".

Đến tầm này hắn cũng rộn ràng hơn rồi,một tên linh sĩ tứ trọng có thực lực linh sĩ thất trọng mà thôi .Hắn chỉ ngại chẳng may Vân Thiên hắn có gì giữ mạng thì đen.Nhưng hắn cũng có một tấm Sơ cấp Bạo Tinh phù,tương đương một kích Huyền Sư trung giai.

Vân Thiên cười nhạt nói:Xanh chín thôi còn đợi gì nữa.Vân Thiên hắn thầm thấy may mắn khi có một kích của Hồng Hương cho phòng thân.Bây giờ dùng quá hợp lí rồi.Không dại gì để tên kia ra tay trước lúc đó sợ chỉ có nhuốt hận.

Lao thẳng về phía tên Linh sĩ Bát trọng ,trên tay hắn kích hoạt một kích của Hồng Hương đánh về phía tên kia

Phía đối diện hắn cũng đang ngưng trọng nhìn Vân Thiên,trên tay cũng xuất hiện tấm Bạo Tinh phù ,truyền linh lực đánh thẳng về phía Vân Thiên

Đùng đùng

Tiếng âm bạo công kích điếc tai vang lên xong,cũng chỉ còn Vân Thiên.Tấm phù không thể cản được Phong Ấn một kích của Hồng Hương.Tên kia đã bỏ mạng.

Ở thế giới này đúng là bất đắc dĩ.Thực lực là thứ tồn tại duy nhất những thứ khác có hay không,không quan trọng.Không phải ta chết thì là ngươi vong.Vân Thiên thầm nghĩ .

Trên chiếc bảo tọa một đạo tàn hồn xuất hiện nhìn Vân Thiên.

Ngươi tên là gì?

Vẫn bối Vân Thiên ra mắt tiền bối

Một tên linh sĩ tứ trọng mà ta lại nhìn không thấu .Thật khiến ta ngoài ý muốn ,Nhưng dù sao ngươi cũng là người hữu duyên với ta.

Người khác gọi ta là Đại Nam Kim Vương.Hơn ngàn năm trước ta bị sư đệ hãm hại mới chạy đến đây và chôn xương nơi này.

Mọi thứ ở đây sẽ để lại cho ngươi.Ta cũng không cần ngươi gọi ta sư phụ hay gì cả.Một đời Kim Vương như ta cuối cùng cũng không thoát khỏi cái chết.Nếu sau này có thực lực có thể chiếu cố Đông Hải Môn giúp ta.Đó là tâm huyết của sư phụ ta.

Và giết một tên gọi là Đông Tà Kim Vương.

Đương nhiên nếu ngươi không đủ thực lực thì thôi.Không sao cả.

Chúc ngươi sớm ngày thành một phương cường giả!

Nói xong đạo tàn hồn biến mất.

Bạn đang đọc Vấn Thiên Hạ sáng tác bởi namcaybii98

Truyện Vấn Thiên Hạ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namcaybii98
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.