Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Long Phượng điên đảo

Tiểu thuyết gốc · 3314 chữ

“Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Thánh Sư gặp nạn, nhận được 1 lần triệu hoán Pháp Bảo bất kì và 1 lần triệu hoán Đạo Tâm bất kì!”

“Tinh! Phát động nhiệm vụ Giải Cứu Công Chúa, cấp bậc Huyền Thoại. Hoàn thành nhận 1 lần sử dụng Trung Phẩm Thiên Địa Truyền Tống Trận, 1 lần triệu hoán Thiên Địa Dị Vật bất kì, 50 vạn Nguyệt Ảnh Tệ. Thất bại: Bị Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc truy sát, Xích Tiêu chết.”

“Tinh! Phát động nhiệm vụ Tiếng Nói Từ Tâm Hồn, cấp bậc Huyền Thoại. Hoàn thành nhận 1 lần sử dụng Trung Phẩm Thiên Địa Truyền Tống Trận, 1 lần triệu hoán Pháp Bảo Trị Thương bất kì, 75 vạn Nguyệt Ảnh Tệ. Thất bại: Bị Kim Linh Hoàng Triều truy sát, Kim Ngọc Liên tàn phế vĩnh viễn.”

Trần An Vĩ thoáng ngớ người, Hệ Thống lần này phát động cùng lúc hai nhiệm vụ, đẳng cấp đều là Huyền Thoại, hình phạt cũng cực kì nặng nề, nhưng bù lại phần thưởng có vẻ khá là hậu hĩnh.

“Triệu hoán tất cả đi!” Trần An Vĩ nhân lúc có chúng nữ bên cạnh, không ngần ngại ra lệnh triệu hoán.

“Tinh! Tiến hành triệu hoán 1 Đạo Tâm và 1 Pháp Bảo bất kì, tổng thời gian chờ đợi 1200 giây! Bắt đầu đếm ngược… 1200… 1199…”

Trần An Vĩ khẽ gật đầu, thời gian như thế này đã rất không tồi nên hắn cũng không chú ý tới nó nữa mà ngược lại, trong lúc chờ đợi đếm ngược, hắn liền ra lệnh cho Hệ Thống “Mở ra thông tin nhiệm vụ!”

“Tinh! Thông tin nhiệm vụ đã mở!” Ngay lập tức, thanh âm vô cảm máy móc của Hệ Thống vang lên.

Hai bảng thông tin đồng thời hiện lên trước mặt hắn, Ảnh Nhi cũng hiện ra tiến hành giải thích.

“Hệ Thống cũng hiểu suy nghĩ của ta quá nhỉ?” Trần An Vĩ lướt sơ những thông tin hiện hữu, sắc mặt có chút khó coi, ánh mắt ngập tràn hai chữ “cạn lời” nhìn tiểu thiên thần.

Ảnh Nhi cười khúc khích lên tiếng “Nào có, Hệ Thống chỉ đưa ra nhiệm vụ thuận lợi cho con đường phát triển của công tử mà thôi!”

Trần An Vĩ bất đắc dĩ xua tay “Được rồi, nàng mau giải thích thông tin nhiệm vụ đi!”

Ảnh Nhi nghe vậy cũng thu lại nụ cười, gương mặt nhỏ nhắn bắt đầu nghiêm túc nói “Giải Cứu Công Chúa yêu cầu công tử phải tìm cách minh oan cho công Chúa của Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc – Xích Tiêu.”

“Xích Tiêu vì bị nghi ngờ có tư tình với Nhân Tộc làm lộ bí mật của gia tộc nên hiện giờ đang bị giam trên tầng cao nhất của Xích Phong Tháp!”

“Thế thì có liên quan gì tới ta?” Trần An Vĩ lên tiếng thắc mắc, hắn nhìn thấy trong phần thất bại của nhiệm vụ có đề cập tới việc hắn sẽ bị Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc truy sát.

Nhưng Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc vốn là một chủng tộc Thần Thú, hắn lại là Nhân Tộc, hai bên hoàn toàn không có liên hệ gì với nhau ở bất kì phương diện nào, thậm chí gặp cũng chưa từng gặp qua, làm sao đột nhiên lại truy sát hắn?

“Bởi vì Nhân Tộc bị tình nghi kia chính là…” Ảnh Nhi lên tiếng trả lời, tay nhỏ chỉ về phía hắn.

“Ta?” Trần An Vĩ ngẩn người.

“Đúng vậy, bọn họ hiện tại đang nghi ngờ ngươi chính là kẻ đã lấy cắp trấn bảo của bọn hắn, mà Xích Tiêu lại chính là người cung cấp thông tin đó cho ngươi!” Ảnh Nhi lên tiếng nói tiếp.

“Tạm thời bọn hắn chỉ mới xác định được hai điểm khả nghi! Một là thủ phạm có lực lượng cao cấp có thể áp chế Nguyên Lực thông thường. Hai là thủ phạm thường hay ra vào khuê phòng của Xích Tiêu.”

“Vì không có chứng cứ cụ thể nên tạm thời Xích Tiêu vẫn an toàn, nhưng công tử cũng không nên trì hoãn thêm nữa. Càng kéo dài, tính mạng Xích Tiêu sẽ càng nguy hiểm!” Ảnh Nhi lên tiếng nói.

“Được rồi!” Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hắn cũng không khó khăn để biết được nhiều thông tin khác.

Ví dụ như việc Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc ít nhiều cũng đã từng tìm hiểu về hắn nên mới biết hắn sở hữu lực lượng cường đại có thể áp chế Nguyên Lực thông thường.

Do đó mới có cơ sở để nghi ngờ hắn dính liếu tới chuyện lần này.

Về việc Xích Phong Tháp kia, theo như hiểu biết của Trần An Vĩ thì đây là một tòa Pháp Bảo chuyên dùng để giam cầm phản đồ và địch nhân, gồm có bảy tầng. Kẻ bị nhốt ở tầng càng cao chứng tỏ tội nghiệt càng nặng và càng phải chịu cực hình tàn khốc hơn những tầng bên dưới.

Xích Tiêu bị nhốt trên tầng cao nhất nghĩa là nàng đang phải chịu cực hình thảm khốc nhất, Ảnh Nhi khuyên hắn nên nhanh lên cũng là chuyện thường tình.

Ảnh Nhi thấy hắn đã hiểu nên cũng không tiếp tục nói về nhiệm vụ này, nàng chuyển sang màn hình bên cạnh, nãi thanh nãi khí nói “Tiếng Nói Của Tâm Hồn yêu cầu công tử phải đến Kim Linh Hoàng Triều chữa trị cho công chúa của bọn hắn.”

“Kim Linh Hoàng Đế muốn nữ nhi của mình sớm ngày bình phục nên liên tục phái người đi tìm Luyện Đan Sư hòng chữa trị căn bệnh câm bẩm sinh cho nàng, bất quá đã rất lâu vẫn không thể chữa trị khỏi!”

Trần An Vĩ vừa nghiền ngẫm nội dung nhiệm vụ, vừa nghe tiểu thiên thần giải thích, lát sau liền lên tiếng “Nhiệm vụ này tuy cũng được phân thành cấp bậc Huyền Thoại nhưng nó chỉ khó khăn ở khâu tìm kiếm nguyên liệu luyện đan, ngoài ra không có gì khó khăn nữa, cũng không có gì cấp bách. Tại sao thất bại lại khiến Kim Ngọc Liên bị tàn phế vĩnh viễn?”

Hắn có chút khó hiểu, Kim Ngọc Liên chỉ bị câm bẩm sinh chứ không hề trọng thương hay gặp bất kì thương tích nào khác, ngược lại nàng hoàn toàn khỏe mạnh và thậm chí còn tu luyện và trở thành một Tôn Sư cấp bậc Luyện Đan Sư.

Vậy thì tại sao chữa câm thất bại lại khiến nàng trở nên tàn phế? Lại còn là vĩnh viễn?

Ảnh Nhi lắc đầu, vẻ mặt áy náy nói “Thật xin lỗi, câu hỏi này của công tử nằm ngoài quyền hạn trả lời của ta. Nếu muốn biết công tử chỉ còn cách thực hiện mà thôi!”

Trần An Vĩ xua tay tỏ vẻ không sao, hai nhiệm vụ kia nhận thì cũng nhận rồi, chỉ cần nó không dính tới hôn nhân chính trị thì hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Dù sao phần thưởng của nó cũng khá hấp dẫn nha, hai lần truyền tống tới tinh cầu có đẳng cấp cao hơn Nguyên Thánh ba đại cảnh giới không phải là cơ duyên dễ gặp đâu a.

“Tinh! Triệu hoán hoàn tất!” Đúng lúc này, Trần An Vĩ lại nhận được thông báo hoàn thành của Hệ Thống.

Ngay lập tức, trong không gian hệ thống của hắn lập tức xuất hiện thêm hai vật phẩm cực kì huyền bí và cao thâm khiến Trần An Vĩ hứng thú nhìn lâu thêm một chút.

Chỉ thấy trước mặt hắn là một kiện nhuyễn giáp thiết kế dành riêng cho nữ nhân với những đường cong tinh xảo làm nổi bật lên vóc dáng của người mặc nó.

Với một nửa lạnh lẽo như băng hàn, một nửa hừng hực như hỏa diễm, không khó để nhận ra đây là một kiện pháp bảo chuyên dành cho những tu sĩ sở hữu Băng Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực.

Bên trên đó còn ẩn hiện những hoa văn hình con rắn uốn lượn quanh bộ giáp, không hề làm cho nó xấu đi mà ngược lại chúng như những hình xăm, tô thêm chút ma mị cho chủ nhân của nó.

Hàn Diễm Thiên Xà Y, xuất hiện như một tồn tại sinh ra dành riêng cho Hàn Diễm Phá Địa Xà, và Trần An Vĩ đương nhiên cũng biết nó là dành cho ai.

Nhìn đến vật phẩm thứ hai, Trần An Vĩ lập tức trở nên hưng phấn

Nó chính là một viên ngọc có kích cỡ nhỏ như Đan Dược thường dùng, xung quanh ẩn chứa thiên địa pháp tắc cực kì cao thâm và huyền diệu. Dĩ nhiên nó chính là một loại Đạo Tâm mà Trần An Vĩ đã triệu hoán ra được.

Không giống như Đan Đạo có màu xanh lục của linh thảo và đỏ rực của hỏa diễm, càng không giống với Chiêm Tinh Đạo có màu trắng bạc của các tinh tú, loại Đạo Tâm này có không có màu sắc, ngược lại nó ẩn chứa bên trong vô vàn khỏa Trận Văn liên tục xuất hiện rồi biến mất.

“Trận Đạo, phục dụng nó ngay lập tức khai thông Trận Đạo, giúp người phục dụng sở hữu thiên phú đỉnh tiêm về các loại trận pháp, chính thức bước chân lên con đường Chiến Trận Sư.” Ảnh Nhi cũng hưng phấn không kém khi nhìn thấy viên ngọc này.

Trần An Vĩ gật đầu, lúc này lấy ra hai kiện vật phẩm đặt trước mặt khiến chúng nữ vốn đang oanh oanh yến yến đột nhiên im bặt.

“Phu quân, hai thứ này là…” Lục Thanh Vân ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn về hai vật phẩm mà nam nhân nhà mình vừa lấy ra, cẩn thận hỏi.

Trần An Vĩ lúc này cũng có chút kinh ngạc nhìn đến kiện nhuyễn giáp Hàn Diễm Thiên Xà Y. Vì ở trong không gian hệ thống nên Trần An Vĩ không cảm nhận được khí tức thực sự của nó.

Cho tới hiện tại khi nhận ra kiện hàng này vậy mà lại là một kiện Quân cấp Trung phẩm Pháp Bảo, Trần An Vĩ vừa có chút ngoài ý muốn vừa có chút vui mừng.

“Đây là Hàn Diễm Thiên Xà Y, một kiện nhuyễn giáp được luyện chế riêng biệt cho Hàn Diễm Phá Địa Xà, khi sử dụng giúp tăng mạnh khả năng chưởng khống Băng Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực, ngoài ra còn có thể sử dụng Nguyên Lực của chủ nhân tạo ra hàng vạn tiểu xà phụ trợ tấn công hoặc phòng thủ đều được!”

Trần An Vĩ giải thích sơ qua công dụng của Hàn Diễm Thiên Xà Y, chúng nữ vừa nghe qua đã có không ít người dùng ánh mắt nửa cổ quái nửa trêu chọc nhìn lấy một thiếu nữ sở hữu mái tóc hai màu xanh đỏ ngồi gần đó.

Nàng dĩ nhiên không ai khác ngoài Chu Thanh Di, hiện tại vừa hoàn thành tiếp nhận Huyết Mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà mà Trần An Vĩ giao cho cách đây khá lâu về trước.

Nhờ đó mà hiện tại nàng đã chính thức trở thành một Thần Thú chân chính, cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của tổ tiên hai tộc Xà của mình.

“Thanh Di, kiện pháp bảo này dành cho nàng!” Trần An Vĩ ôn nhu đặt Hàn Diễm Thiên Xà Y vào tay ngọc của thiếu nữ, vì nó vốn chính là sinh ra để dành cho nàng.

“Chủ nhân…” Chu Thanh Di cảm động rưng rưng nước mắt, cảm thấy quyết định khi trước của mình quả là đúng đắn.

Đi theo nam nhân này, nàng không chỉ nhận được Huyết Mạch của Thần Thú Hàn Diễm Phá Địa Xà, mà còn nhận được pháp bảo hùng mạnh, khiến chiến lực của nàng lập tức tăng mạnh.

“Nhận lấy đi, nó là của nàng!” Trần An Vĩ mỉm cười xoa đầu thiếu nữ, dịu dàng nói.

“Còn gọi chủ nhân gì chứ, phải gọi là phu quân!” Chúng nữ bật cười khúc khích trêu chọc.

Chu Thanh Di đỏ bừng mặt, vội vàng cầm lấy kiện pháp bảo của nam nhân rồi chạy đi mất khiến chúng nữ càng thêm phấn khích mà cười phá lên.

“Được rồi! Các nàng đừng trêu nàng ấy, tình cảm là phải từ từ.” Trần An Vĩ thấy tình cảnh này cũng dở khóc dở cười nói.

“Phi!” Vừa dứt lời liền nhận lấy ánh mắt phản đối của chúng nữ.

“Ngươi chẳng phải cũng thu chúng ta vào phòng sau vài lần gặp mặt sao?” Gần như đồng thanh, chúng nữ đều lên tiếng.

“Đó là vì giữa chúng ta tồn tại một mối liên kết không thể xóa nhòa, sớm hay muộn gì cũng là của nhau a! Chi bằng sớm một chút không phải tốt hơn sao?” Trần An Vĩ bật cười nói.

“Dẻo miệng!” Chúng nữ bĩu mỗi, nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ.

Trần An Vĩ mỉm cười, lúc này nhìn đến viên ngọc ẩn chứa Trận Đạo, nhìn qua chúng nữ một lượt liền hỏi “Các nàng ai có hứng thú trở thành Chiến Trận Sư không?”

Chúng nữ đều là nữ nhân thông mình, nghe nam nhân nhà mình hỏi liền biết viên ngọc vô sắc kia có liên quan tới Trận Pháp, lập tức trở nên nghiêm túc mà suy nghĩ.

Hàn Mộng Nhu sau một thoáng suy nghĩ, liền lên tiếng “Thiếp nghĩ mấy nữ như Tự Ly, Tự Thư, Tự Nguyên tỷ tỷ và Tuệ Nghi sẽ có hứng thú nhất!”

Trần An Vĩ và chúng nữ nghe vậy cũng cho là có lý, bởi vì mấy nữ kể trên đều ít nhiều có liên quan tới Trận Pháp.

Thiên Nhiên Tuệ Nghi có khả năng bố trí Thiên Nhiên Trận Pháp, tuy không phải sử dụng Trận Văn thuần túy nhưng nó cũng là một nhánh quan trọng của Trận Pháp thông thường.

Ba nữ Cổ Tự Ly, Cổ Tự Thư và Cổ Tự Nguyên đều sở hữu cho mình Thánh Văn riêng biệt và Khí Văn Chi Lực, có thể sử dụng nó để làm lực lượng tạo thành Trận Văn, hình thành ra Khí Văn Trận cao cấp hơn nhiều lần so với Trận Pháp thông thường.

Bốn người đều có đầy đủ cơ sở để bước chân lên Trận Đạo, vấn đề thiên phú càng không cần phải lo lắng vì chỉ cần phục dụng viên Đạo Tâm này là đã quá đủ.

Bất quá chúng nữ đều là lắc đầu.

“Thiên Nhiên Tộc chúng ta tuy vẫn có thể chiến đấu nhưng sở trường vẫn là nằm ở việc bồi dưỡng linh thảo, Chiến Trận Sư tuy hữu dụng nhưng vẫn nên dành cho những người khác thì hơn!” Thiên Nhiên Tuệ Nghi mỉm cười từ chối.

Cổ Tự Ly, Cổ Tự Thư và Cổ Tự Nguyên cũng lên tiếng từ chối. Các nàng đều là nữ nhân hiếu chiến, chỉ muốn xông pha chiến trường, hoàn toàn không thích hợp với một chức nghiệp đòi hỏi tính kiên trì và nhẫn nại cao như Chiến Trận Sư.

Đặc biệt là nhị tỷ Cổ Tự Nguyên thì không cần phải nói, phong cách chiến đấu của nàng luôn là vận dụng mười loại Nguyên Lực Thuộc Tính đến từ Hỗn Nguyên Thánh Văn mà oanh sát kẻ thù, không thích hợp đứng yên một chỗ bố trận.

“Đúng rồi!” Đột nhiên lúc này, không biết ai nhận ra điều gì mà hét lên khiến Trần An Vĩ và chúng nữ đồng loạt nhìn theo.

“Không phải vẫn còn phu quân sao? Chàng cũng có Khí Văn Chi Lực, cũng có thể xem xét nha!” Hồn Tử Huyên hưng phấn lên tiếng.

“Ta?” Trần An Vĩ có chút kinh ngạc chỉ về phía mình.

Thực ra hắn cũng có chút hứng thú với Trận Đạo, nhất là khi bản thân cũng sở hữu Khí Văn Chi Lực. Ngày sau có thể tạo ra Khí Văn Trận với công dụng cường đại bảo hộ cho chúng nữ thì càng hoàn mĩ, bất quá hiện tại hắn vẫn muốn dành cho chúng nữ trước.

Các nàng làm sao không hiểu suy nghĩ của hắn, từng gương mặt tuyệt mĩ đồng loạt nở nụ cười ngọt ngào như trăm hoa đua nở, Lục Thanh Vân đại diện chúng nữ nói “Chiến Trận Sư cũng là chức nghiệp thú vị, chàng có thể suy xét một phen?”

Trần An Vĩ cũng không cô phụ tâm ý của chúng nữ, liền lên tiếng “Đa tạ các nàng!”

“Chúng ta là phu thê, đa tạ gì chứ!” Chúng nữ giả vờ tức giận, trừng mắt đẹp nhìn hắn.

Trần An Vĩ mỉm cười gật đầu, lại ra lệnh cho Hệ Thống mở ra Nguyệt Ảnh Quầy, tranh thủ vận khí nghịch thiên khi có chúng nữ bên cạnh.

Sau nhiều lần đổi mới liên tục, hắn cũng tìm được môn công pháp đạt đến Quân cấp Hạ phẩm có tên là Hỏa Long Kích Pháp, mỗi thức đánh ra hùng mạnh như hỏa long cực kì phù hợp với Trần Gia.

Đồng thời cũng tìm được một môn công pháp khác đồng dạng là Quân cấp Hạ phẩm cho Lục Gia có tên gọi Trùng Điệp Huyễn Ảnh Công, có công dụng nâng cao sự huyền diệu trong chiến đấu của Vô Ảnh Vệ, dự kiến sẽ là lá bài tăng mạnh chiến lực cho bọn hắn trong thời gian tới.

Hồn Tộc cũng được Trần An Vĩ chú trọng tìm mua một công pháp đạt tới Quân cấp Hạ phẩm tên là Vạn Hồn Như Ý Công, có công dụng phân tách linh hồn của bản thân trở thành nhiều tia linh hồn khác nhau, gia tăng nhiều lần hiệu quả tu luyện cũng như chiến đấu của thành viên Hồn Tộc.

Các thế lực khác như Huyết Hải Môn, Tuyết Vực Cung các loại cũng được Trần An Vĩ tìm mua công pháp phù hợp giao cho chúng nữ.

Các nàng hiển nhiên là vô cùng vui vẻ, nhịn không được mà muốn trở về lập tức bế quan tu luyện.

Bất quá…

“Ưm… đừng mà… còn có các tỷ muội…” Lục Thanh Vân không biết vì sao mình lại xuất hiện trong lòng nam nhân, đôi gò bông đào liên tục bị hắn nắn bóp, đôi môi cũng bị chiếm đoạt phải truyền âm nỉ non.

“Khà khà, các nàng hôm nay đừng hòng thoát!” Trần An Vĩ cười tà, ra lệnh cho Bát Diện Thạch phong tỏa không gian, chúng nữ không ai có thể trở về Đình Viện Thụ được nữa.

“Đáng ghét!” Chúng nữ đồng loạt bĩu môi, nhưng nhìn nam nhân cùng bà cả ân ái, hô hấp cũng dần trở nên dồn dập…

Một tận nhất long đa phượng đầy xuân sắc lại sắp diễn ra…

------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 354

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.