Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Đại Huyễn Long

Tiểu thuyết gốc · 3134 chữ

Chiến đài bị tàn phá, xác yêu thú rơi vãi thành từng đống, máu huyết văng tứ tung, người chết không toàn thây, kẻ sống cũng trọng thương, tình cảnh thê thảm không thể hình dung.

Trên chiến đài lúc này, chỉ còn lại các thiên kiêu của các chủng tộc hàng đầu có phản ứng nhanh nhạy, kịp thời thi triển nguyên thuật phòng thủ chống đỡ đợt dư ba khủng khiếp kia, con số cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Phượng Thiên Vũ và Băng Phù Dung tạm thời đình chiến, sắc mặt ngưng trọng nhìn tình cảnh này, ngay cả các nàng là người từng giao thủ với trưởng bối trong tộc cũng không nhìn thấy loại nguyên thuật nào có khả năng tàn phá kinh khủng như vậy.

Một tôn rùa đen trên lưng cõng lấy một con rắn lúc này cũng đang chầm chậm tiến tới, sắc mặt trắng bệch, mai rùa vốn cứng chắc lại đầy rẫy vết rạn nứt.

“Huyền Thiết ngươi cũng bị ảnh hưởng sao?” Phượng Thiên Vũ đưa mắt nhìn, kinh ngạc tới nỗi bật thốt lên.

Đây là Huyền Thiết – Thiếu chủ của Huyền Vũ Tộc, trời sinh khả năng phòng ngự mạnh mẽ bậc nhất trong những loài rùa, chỉ bất quá hiện tại tình hình của hắn cũng không ổn lắm.

Huyền Thiết thở hổn hển, cũng không còn sức mà thu hồi bản thể, giọng điệu yếu ớt trả lời “Xúi quẩy, bổn thiếu vốn đang yên giấc tại một góc của chiến đài, nào ngờ lại bị dư ba quét trúng!”

Lời nói của hắn khiến toàn trường vô thức giật giật khóe miệng, ngươi thì hay rồi, người ta tranh đấu vỡ đầu để giành phần thưởng, ngươi lại đi ngủ được, bị dư ba quét trúng mà vẫn sống là còn may rồi a.

Cũng không thể trách được Huyền Thiết, bản thể của hắn là Huyền Vũ Tộc, trời sinh tính tình trầm ổn, ôn hòa. Huyền Vũ Tộc cũng rất thân thiện, từ thuở khai sơ lập tộc tới nay không hề tranh đấu với bất kì ai, yên ổn mà phát triển.

Nhưng đừng vì vậy mà coi thường, Huyền Vũ Tộc chỉ không thích gây hấn với bất kì ai, hoàn toàn không có nghĩa bọn hắn sẽ để mặc ngươi tác oai tác quái.

Bạch Minh lúc này cũng đã tiến lại gần, bản thể Bạch Hổ đã được thu hồi để lộ ra thân ảnh nam tử cường tráng, múi cơ cuồn cuộn. Bất quá trên cơ thể hắn lúc này đang tràn ngập vết thương.

“Ngươi bị làm sao vậy?” Huyền Thiết vừa nốc một viên đan dược trị thương, nhìn thấy nam tử đứng bên cạnh, hiếu kì hỏi.

“Hừ, biết rồi còn hỏi!” Bạch Minh thở hổn hển, hừ lạnh một tiếng.

Hít!

Câu nói này rơi vào tai Phượng Thiên Vũ đám người khiến bọn hắn vô thức hít một hơi lạnh.

Đành rằng, Huyền Thiết mải ngủ nên bị thương thì không nói, Bạch Minh thân là Bạch Hổ Tộc, tốc độ nhanh không thể tượng tưởng, vậy mà hiện tại vẫn bị thương bởi dư ba sao.

“Khoan đã, bà thím Chu Tước Tộc đâu rồi?” Bạch Minh lúc này cũng uống vào vài viên đan dược trị thương, nhận ra thiếu mất một người quen, nhất thời đưa mắt hỏi.

Cốc!

Vừa dứt lời, một cú đấm ẩn chứa hỏa diễm hừng hực trực chỉ đầu hắn mà giáng xuống.

“Ai ui, kẻ nào dám đánh lén bổn thiếu?” Bạch Minh bị đấm bất ngờ mà văng đi xa, bất quá dường như cũng không bị gì nghiêm trọng ngoài cháy vài sợi tóc trên đầu.

“Ngươi gọi ai là bà thím?” Một tiếng hừ lạnh vang lên khiến hắn giật mình, khóe môi co quắp.

Chỉ thấy trước mặt Bạch Minh, một dáng hình thon thả với từng đường cong kiều diễm chết người bước ra từ ngọn lửa, hư ảnh một tôn Chu Tước ẩn hiện sau lưng khiến nàng giống như một nữ thần bước ra từ thiên giới.

Toàn thân khoác lên một bộ xiêm y rực lửa toát lên khí chất của vương giả, tuy là nữ nhân nhưng lại đem đến cho người đối diện cảm giác không giận tự uy, áp bách khó nói nên lời.

Mái tóc đỏ tùy ý thắt đuôi ngựa kết hợp với khuôn mặt trái xoan nổi bật với đôi mắt phượng, cộng thêm khí chất bẩm sinh, nàng như một nữ đế vương khiến bất kì ai cũng phải cam nguyện thần phục.

Ánh mắt nàng lúc này nhìn Bạch Minh một cách hờ hững như thể trước mặt nàng không phải một thiếu chủ của tộc Thần Thú, mà chỉ đơn giản là phàm nhân thông thường.

“Ngươi… ngươi…” Bạch Minh khóe miệng co quắp, lắp bắp mãi không nói được khi nhìn thấy nữ nhân trước mặt.

Nàng chính là bà thím mà hắn vừa gọi, nhưng mà ngày thường hắn chỉ dám gọi như vậy khi nàng không có mặt mà thôi.

“Hửm?” Nữ nhân Chu Tước Tộc nhàn nhạt liếc mắt.

Bạch Minh sợ muốn vãi ra quần, vội vàng lên tiếng “Không, không, không, ta không có nói gì, Chu Điềm Tử tỷ tha tội a!”

Chu Điềm Tử hừ lạnh một tiếng, cũng không tiếp tục để ý tới Bạch Minh, ngược lại đưa mắt hứng thú nhìn lấy hai thân ảnh mặc áo choàng bên dưới “Đây chính là người đã gây ra dư ba khủng khiếp đó sao? Tên Thanh Long kia cũng biết nhìn người đấy!”

Khặc! Khặc! Khặc!!!

“Thật náo nhiệt a! Chúng ta cũng muốn xem thử là ai đã giúp diệt hết đám sâu kiến kia nha!”

Bất chợt một tiếng cười ma mị vang vọng lên trong không gian, một làn sương mù hắc ám lan tỏa xung quanh đám người, một tiếng nói quỷ dị cũng theo đó vang lên.

“Hừ!” Dường như cùng một lúc, Phượng Thiên Vũ và Chu Điềm Tử không hẹn mà cùng hừ lạnh một tiếng, hỏa diễm bùng cháy quanh thân, đánh tan lớp sương mù quỷ dị kia.

“Tứ Đại Hung Thú Tộc!” Bạch Minh và Huyền Thiết híp mắt nhìn lấy bốn thân ảnh bước ra từ bên trong lớp sương mù, nét mặt ngưng trọng hơn không ít.

Bốn người này lần lượt là thiếu chủ và tiểu thư của tứ đại Hung Thú Tộc, vừa hay đối nghịch với tứ đại Linh Thú Tộc của bọn hắn, vì vậy lúc này gặp liền không mấy dễ chịu.

“Bình tĩnh, chúng ta còn chưa làm gì các ngươi mà!” Một nam tử trong bốn người có thể hình lực lưỡng, trên đầu mọc hai chiếc sừng nhọn hoắt, khóe miệng nhếch lên nụ cười gian xảo, cất giọng nói.

Hắn là Cùng Kỳ thiếu chủ, danh xưng Cùng Đường, thực lực được cho là mạnh mẽ nhất trong số bốn người.

“Phải đó, bổn thiếu chỉ muốn xem thử là ai đã giết sạch thức ăn của ta!” Một tên nam tử béo mập bất mãn nói, trên tay vẫn còn đang cầm lấy một chiếc đùi không biết là của tôn Yêu Thú xấu số nào.

Tên này là thiếu chủ của Hỗn Độn Tộc, bẩm sinh phàm ăn, phải liên tục ăn để cung cấp lực lượng cho cơ thể.

“Hihi, phải chăng kia là nam nhân mạnh mẽ đó? Nô gia rất hứng thú với ngươi a!” Một nữ nhân trong số chúng cười khúc khích lên tiếng, dáng người thướt tha ẩn hiện trong lớp váy áo đen tuyền mỏng tang như muốn câu hồn bất kì nam nhân nào.

Nàng là tiểu thư của Đào Ngột Tộc, một trong tứ đại Hung Thú hùng mạnh.

Người còn lại là một nam tử dáng người ẻo lả hư nhược, trên thân khoác lấy một bộ y phục lộng lẫy, ánh hoàng kim chói lọi như muốn chọc thủng mắt người đối diện, lúc nào cũng chú ý tới nhan sắc của mình.

Hắn là người duy nhất không lên tiếng, bất quá ai cũng biết thân phận của hắn là thiếu chủ Thao Thiết Tộc, bẩm sinh ham muốn vật chất và vẻ bề ngoài.

“Tinh! Chúc mừng ký chủ đạt Ẩn Tàng Thành Tựu – Công Địch Toàn Trường!”

Đang trị thương bên cạnh giai nhân, Trần An Vĩ đột nhiên nhận được một thông báo khiến hắn suýt phun ra một ngụm.

“Cái quỷ gì?” Trần An Vĩ khó hiểu nhận lấy phần thưởng của thành tựu là 5 vé Nguyệt Ảnh Hy Vọng và 50 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.

Ảnh Nhi bật cười khúc khích nhìn hắn giải thích “Dư ba của công tử gián tiếp loại bỏ gần như toàn bộ chiến đài, hiện tại chỉ còn mười hai người còn khả năng chiến đấu, bọn hắn đang vô cùng hứng thú với ngươi, nên không quá đáng khi nói ngươi hiện tại là kẻ được nhắm tới nha!”

“Ồ ra vậy!” Trần An Vĩ gật gù, đưa mắt nhìn lấy đám người vừa xuất hiện.

Chu Tước Tộc, Bạch Hổ Tộc, Huyền Vũ Tộc, Hỏa Phượng Tộc, Cùng Kỳ, Thao Thiết, Hỗn Độn, Đào Ngột, cả Băng Phù Dung cũng ở đây nữa.

“Mười một?” Trần An Vĩ nhìn thoáng qua, tính cả hắn và Tiêu Yến mới có mười một người mà thôi.

Chưa để hắn tiếp tục suy nghĩ, giọng nói của Chu Điềm Tử đã vang lên “Hàn Long Tộc đạo hữu chiến lực siêu quần, không biết có hứng thú cùng ta đánh một trận?”

“Gì chứ, hắn là của nô gia!” Nữ nhân Đào Ngột Tộc vừa nghe đã lập tức lên tiếng kháng nghị.

“Hừ, nữ nhân các ngươi tránh ra, tên đó để ta!” Cùng Đường khẽ liếm liếm môi, cười gian xảo nói.

Đám người nhanh chóng xảy ra tranh cãi, dường như ai cũng rất hứng thú với kẻ có thể, một kích quét sạch chiến đài, đánh bại Long Hữu Nghĩa này.

“Khụ…” Trần An Vĩ hết cách, đành phải lên tiếng “Hay là các ngươi cùng lên?”

Lời nói của hắn khiến đám người đưa mắt nhìn, ánh mắt càng trở nên hứng thú.

Phải biết từng người bọn hắn đều là tuyệt đỉnh thiên kiêu trong chủng tộc, mang danh Linh Thú và Hung Thú, dĩ nhiên chiến lực không hề tầm thường, trong tộc càng là vượt cấp chiến đấu như cơm bữa.

Hiện tại bị một kẻ chỉ mới Cửu Tinh Nguyên Tông cảnh thách đấu, không phải một đấu một, mà là “cùng lên”, đám người không khỏi có chút bất ngờ cùng hứng thú.

“Sự ngông cuồng này…” Băng Phù Dung khẽ nhíu mày, dường như trong tiềm thức nàng nhận ra chút quen thuộc trong lời nói của người tên Đệ Nhất này.

“Bổn thiếu không biết ngươi lấy đâu ra tự tin, bất quá ta thích!” Cùng Đường cười khặc khặc lên tiếng.

“Thú vị, nam nhân như vậy mới khiến nô gia hứng thú a!” Tiểu thư Đào Ngột Tộc liếm khóe môi.

“Ngông cuồng đấy, bất quá bọn ta không thích mang danh ỷ đông hiếp đơn, vẫn là nên một đấu một thì hơn!” Phượng Thiên Vũ tuy hứng thú, bất quá vẫn không đồng ý nói.

Đám người lúc này cũng gật đầu, vì vậy vẫn yên vị một chỗ.

“Chậc!” Trần An Vĩ khẽ tắc lưỡi, hắn muốn tiết kiệm thời gian mà coi bộ hơi khó nha.

Nếu đã vậy…

Tách!

“Nếu các ngươi không lên, vậy ta lên!” Trần An Vĩ cười tà, nhẹ búng tay một cái.

Nhất Tiễn Phá Vạn Pháp lập tức được thi triển, biến toàn bộ bầu trời bên trên chiến đài trở thành một cơn mưa tiễn, trên từng mũi tiễn lại hội tụ Nhị Tầng Tiễn Ý, bát đại nguyên lực thuộc tính, tám loại Vực, Sát Ý và Chiến Ý, các loại Khí Văn và cả Nhu Cương Văn giảm thiểu khí tức.

Một thức khủng bố đang vô thanh vô thức rơi xuống, cảnh tượng như ngày tận thế.

“Nguy hiểm!” Trực giác của một cường giả khiến Băng Phù Dung bất chợt kinh hô.

“Cái… quái… gì…” Đám người lúc này mới ngước đầu nhìn lên, cảnh tượng đập vào mắt khiến bọn hắn kinh ngạc không thể nói nên lời.

“Hỏa Vũ Bạo!” Chu Điềm Tử lấy lại bình tĩnh, lập tức triển lộ bản thể, một tôn Chu Tước lộng lẫy hỏa diễm hiện ra, đôi cánh rực lửa liên tục vũ động, bắn ra hàng loạt lông vũ hội tụ từ Hỏa Hệ Nguyên Lực về phía cơn mưa tiễn.

Ó! Grao! Gầm!

Đám người lúc này cũng đã lấy lại tinh thần, từng bản thể Yêu Thú xuất hiện trong không gian.

“Hóa Thực Thủy Dịch!” Bản thể Hỗn Độn Tộc của tên mập trông không khác gì cục thịt mọc thêm chân tay, có thêm cái miệng ở giữa, nó gầm lên một tiếng rồi từ trong miệng phun ra một loại thủy dịch kì lạ, vậy mà có thể biến những mũi tên thành đồ ăn, không còn chút nguy hiểm nào.

“Bạch Kim Trảo!” Bạch Minh hóa thành một tôn Bạch Hổ to lớn, móng vuốt lóe sáng, trảm lên trời ba đường bạch kim, dễ dàng hủy diệt một lượng lớn mũi tên của Trần An Vĩ.

“Thôn Phệ!” Cùng Đường nở nụ cười gằn, bản thể Cùng Kỳ mở tở cái miệng rộng như chậu máu, hướng về đám mũi tên hút lấy.

Băng Phù Dung cũng không thua kém, bản thể Bạch Tuyết Hải Phượng nhanh chóng hiện thân, Thủy Hệ và Băng Hệ Nguyên Lực bao trùm không gian, yêu kiều quát “Tuyết Hải Định Thiên!”

Theo tiếng quát vừa dứt của nàng, bầu trời vốn đang liên tục rơi xuống những cơn mưa tiễn thì nay lại rơi thêm những hạt tuyết nhỏ li ti.

Chúng nó bám lên từng mũi tên, bao lấy xung quanh nó, tuy không lập tức hủy đi những mũi tên của Trần An Vĩ nhưng cũng khiến chúng mất đi thăng bằng vốn có mà dần rơi rung, triệt để mất đi nguy hiểm.

“Hỏa Cầu Phần Thiên!” Phượng Thiên Vũ cũng hóa thành bản thể, một tôn Phượng Hoàng cao quý tuyệt luân, chấp chưởng ngọn lửa niết bàn, hội tụ thành một quả cầu lửa phóng tới.

Thiếu chủ Thao Thiết Tộc, tiểu thư Đào Ngột Tộc cũng làm ra hành động, tung ra nguyên thuật của riêng mình mà hủy diệt một lượng lớn mũi tiễn.

“Chỉ là đám tiễn nhỏ nhoi, cần gì tốn sức vậy?” Huyền Thiết ngáp một cái, triển lộ bản thể của mình, nhưng mà là để… ngủ.

Keng! Keng! Keng!!!

Hàng vạn thanh tiễn mang sức công phá mạnh mẽ như thế, nhưng khi chạm đến chiếc mai rùa của Huyền Vũ Tộc – Huyền Thiết lại như đá chạm phải kim loại, không thể xuyên qua dù chỉ một chút.

“Khỉ thật! Tên khốn ngươi làm vậy là có ý gì?” Cùng Đường nhẹ phủi tay, nhìn Trần An Vĩ bằng ánh mắt hung ác, nghiến răng nói.

Phượng Thiên Vũ đám người cũng là nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu, bọn hắn chỉ nghĩ rằng tên này mạnh miệng lên tiếng vậy thôi, chẳng ngờ hắn lại thi triển môn nguyên thuật có tính quần công như vừa rồi.

Tiêu Yến ở bên cạnh cũng là khó hiểu, miệng nhỏ lo lắng lên tiếng “Đừng liều mạng!”

Trần An Vĩ mỉm cười, hắn chẳng bao giờ liều mạng khi không chắc chắn mình sẽ chiến thắng.

Trong ánh mắt bất khả tư nghị của đám người, khí thế của hắn đột ngột thay đột.

Grao! Grao! Grao! Grao! Grao! Grao! Grao! Grao! Grao!!!

Chính tiếng long ngâm vang vọng thương khung, đám người vô thức hít một hơi lạnh khi nhìn thấy hình ảnh xuất hiện trước mắt, tận sâu bên trong huyết mạch thực sự rung động.

Cửu đại hư ảnh Long Tộc với chín loại màu sắc khác nhau, phân biệt tương ứng với tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính và Hồn Lực.

Chúng nó bay lượn giữa không trung, trên thân khoác lấy áo giáp được tạo thành từ chính loại lực lượng cấu thành nên chúng, ngũ trảo sắc bén liên tục cào rách không gian, đôi long nhãn trong suốt nhìn đám người như thể trước mắt chúng chỉ là sâu kiến.

Hóa Long Kỹ triển khai Bát Long cùng với Long Hồn đến từ Nhân Long Hợp Nhất tạo ra Cửu Đại Huyễn Long tuy hư huyễn nhưng cực kì nguy hiểm.

Chưa hết, Trần An Vĩ lại động lấy ý niệm, Vạn Vũ Đế Vương Biến lập tức được kích hoạt, hai loại Bí Thuật hùng mạnh nhờ đó được triển khai, đẩy mạnh tu vi và Sát Chiến Song Ý lên một tầm cao mới.

Bát Long cùng Long Hồn nhờ vậy cũng được hưởng lợi ích, đôi mắt trong suốt lập tức bị bao phủ bởi một màu đỏ đen đan xen cực kì hung dữ.

Trần An Vĩ khẽ vuốt cảm, đang suy nghĩ xem có nên khảm thêm Khí Văn vào chúng nó không, liền nhớ lại trước đó Nhất Tiễn Phá Vạn Pháp không thể xuyên qua mai rùa của Huyền Thiết, vì thế quyết đoán vung tay.

Tám loại Khí Văn hùng mạnh tương ứng với tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính lập tức đc vẽ ra, Tốc Văn và Bạo Công Văn cũng không ngoại lệ.

Có chút nuối tiếc bởi hắn không sở hữu loại Khí Văn nào liên quan đến Hồn Tu, nếu không Long Hồn cũng được hưởng lợi rồi!

Bất quá hắn có việc khác cho nó a…

Bát Long hưng phấn gầm lên một tiếng, tốc độ chúng nó trở nên khủng bố trong nháy mắt.

Nhìn cảnh tượng này, Trần An Vĩ lúc này mới hài lòng gật đầu, nhẹ nhàng phất tay…

Như đế vương định đoạt bách tính…

Đơn giản mà uy vũ…

----------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.