Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần lượt đánh hạ

Tiểu thuyết gốc · 3152 chữ

“Cái danh Đệ Nhất này của hắn… quả không vô thực a…”

Toàn trường vô thức hít một hơi lạnh, nhất thời cảm thán một câu. Một Cửu Tinh Nguyên Tôn cảnh mà có thể làm được tới mức này, tên Đệ Nhất này không phải yêu nghiệt thì chỉ có hơn chứ không kém.

Rắc!

Bất chợt lúc này một tiếng nứt vỡ chấn động thương khung vang lên khiến toàn trường lại một phen kinh diễm.

Phốc!

Chưa dừng lại ở đó một tiếng thổ huyết vang lên khiến đám người cạn lời, từng gương mặt cứng đờ không biết phải phản ứng như thế nào.

Chỉ thấy ở cách Trần An Vĩ không xa, Huyền Thiết vốn đang dùng khả năng phòng ngự bẩm sinh của mình chống đỡ các đợt tấn công từ Huyền Mộc Long và Hoàng Kim Long thì không biết từ phương nào, một đạo long pháo ẩn chứa Thanh Thủy, Bích Phong và Thiết Thổ Nguyên Lực đột nhiên lao tới.

Tình thế bất ngờ khiến hắn chẳng kịp phòng ngự, cái mai rùa vốn đang chịu áp lực cực lớn nay phải gánh thêm thế công hùng mạnh, nhất thời đã có vết nứt xuất hiện, cơ thể to lớn cũng bị đẩy lùi gần trăm dặm.

“Cmn, năm đánh một, các ngươi đùa lão tử à?” Huyền Thiết tính tình vốn trầm ổn cũng không nhịn được mà phải chửi tục một tiếng.

Ở phía ngược lại, Chu Điềm Tử vươn tay lau đi vết máu nơi khóe môi, nhìn lấy Xích Viêm Long, Lãnh Hàn Long và Tử Lôi Long trước mặt, nàng không nhịn được mà buông lời mỉa mai “Ba tôn Huyễn Long hùng mạnh, Hàn Long đạo hữu thật ưu đãi ta a!”

“Quá khen rồi!” Trần An Vĩ mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra, nhìn đến ba thân ảnh trước mặt mình, khẽ nói “Các vị cũng lên chứ?”

“Hừ, sống ở đời đừng khinh người quá!” Bạch Minh hừ lạnh một tiếng, toàn thân lóe lên ánh sáng màu bạc, thoắt cái đã không thấy đâu nữa.

Bạch Minh tự tin với tốc độ của mình, ở phương diện này dù tên trước mặt này có nghịch thiên tới mức nào thì hắn cũng có thể nhanh hơn một bước.

“Đào Yêu ta cũng nhịn ngươi đủ rồi!” Tiểu thư Đào Ngột Tộc – Đào Yêu nghiến răng, hai tay kết ấn, Ám Hệ Nguyên Lực trong cơ thể ùa ra, bao trùm lên cơ thể nàng, dường như muốn triển lộ bản thể.

Rít…

Tiếng rít đinh tai nhức óc vang vọng không gian, làn khói hắc ám bao phủ nàng tan biến, để lộ ra một tôn hung thú thể hình lực lưỡng, mình hổ đầu dê, trên lưng mọc ra một đôi cánh dơi khổng lồ, trông cực kì khủng bố.

“Nô gia không muốn sử dụng hình dạng này, nếu ngươi đã ép ta thì phải chết!” Đào Yêu rống giận, đôi cánh dơi vũ động, tốc độ cũng không hề kém cạnh Bạch Minh là bao nhiêu.

“Đệ Nhất phải không, ngươi có thể trả giá cho sự ngông cuồng của mình rồi!” Phượng Thiên Vũ hờ hững nói, đôi tay ngọc ngà như bay múa trong không gian, lấy ra một thanh quyền trượng màu thất thải, cùng màu với ngọn hỏa diễm đang bao quanh nàng.

Thất thải hỏa diễm bao trùm lấy Thất Thải Quyền Trượng, trong tay một vị tuyệt sắc giai nhân, sau lưng còn có đôi cánh tuyệt mĩ, cảnh tượng như thần nữ giáng trần.

Không chút động tác thừa, Phượng Thiên Vũ nâng lên Thất Thải Quyền Trượng trong tay, miệng yêu kiều quát “Thất Thải Hỏa Phượng Phá!”

Thất hải hỏa diễm từ cơ thể kết hợp với Thất Thải Quyền Trượng tạo ra một tôn hư ảnh Hỏa Phượng bao trùm trong huyền quang bảy sắc cầu vồng, nhiệt độ tỏa ra từ nó khiến không gian cũng phải rung động.

Hỏa Phượng sở hữu tốc độ khủng bố, nó lao đến như lưu tinh xẹt ngang, tốc độ mà Cửu Tinh Nguyên Tông cảnh bình thường không thể so sánh.

“Không ngờ Phượng Thiên Vũ lại là giống loài kia!” Ảnh Nhi sau một phen xác nhận đột nhiên lên tiếng nói.

Tiếng nói non nớt của nàng khiến Trần An Vĩ hứng thú “Là Phượng Hoàng biến dị sao?”

Ảnh Nhi gật đầu “Một loài biến dị cực kì mạnh mẽ, chưởng khống ngọn lửa của niết bàn – Niết Bàn Thánh Hỏa, mang tên Thiên Mệnh Huyền Phượng!”

“Gọi là Thánh luôn sao?” Trần An Vĩ có chút bất ngờ, ở thế giới này không phải muốn đặt tên gì thì sẽ đặt được, nếu ngươi không đủ thực lực, đến cả tên cũng không thể sử dụng!

Ảnh Nhi đã từng nói vũ trụ này bao la rộng lớn, Nguyên Thánh cảnh chưa chắc đã là cảnh giới cao nhất của tu sĩ, vì thế sẽ luôn có những tên gọi được xưng là Thánh hoặc Thần các loai…

Chữ “Thánh” này cũng vậy, không phải tự nhiên ngọn hỏa diễm kia được gọi là Niết Bàn Thánh Hỏa, phải chăng Phượng Hoàng Tộc tồn tại một vị cường giả cao cấp nào đó đủ mạnh mẽ để bảo vệ chữ “Thánh” này?

Trong lúc hắn suy nghĩ, trận chiến vẫn tiếp tục.

“Đào Ngột Hắc Ám Trảo!”

“Bạch Hổ Nộ Hống – Bạch Kim Trảo!”

Cùng lúc đó, hai tiếng hét lớn vang lên, thân ảnh Bạch Hổ và Đào Ngột hiện ra hai bên trái phải Trần An Vĩ, ngũ trảo và âm ba đã cận kề, tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.

Hít!

Toàn trường nhìn thấy tình cảnh này mà tê dại da đầu, không ít thiên tài trẻ hoài nghi nhân sinh, tự hiểu rằng nếu bản thân ở trong thế gọng kiềm như vậy, kết cục chỉ có một.

Trần An Vĩ vẫn nở nụ cười, nhưng lại không chút xem thường, một tay cầm lấy Đế Vương Kiếm, một tay bao trùm trong Long Trảo, gia trì thêm cả Sát Ý và Chiến Ý vào bên trong, tạo thành một kiện Đế Vương Trảo hùng mạnh.

Tốc Văn khảm vào đôi chân, Thiên Địa Dạ Hành kích hoạt, dị lôi Kinh Lôi Chiến Giáp ẩn hiện trên thân, Bích Phong Nguyên Lực cũng được điều động, tốc độ được gia tăng tới cực hạn.

Keng!

Âm thanh kim loại va chạm nhau, dư ba của nó quét ngang, khói bụi ngập tràn, vô tình che mất một cảnh tượng đáng kinh ngạc.

“Người đâu?” Bạch Minh và Đào Yêu kinh ngạc nhìn lấy vùng đất trống rỗng trước mặt mình, bốn mắt nhìn nhau tự hỏi.

“Nguy hiểm!” Phượng Thiên Vũ như nhìn thấy điều gì, bất chợt kinh hô, điều động Hỏa Phượng của mình nhanh chóng đánh vào nơi không gian đang liên tục gợn sóng bên cạnh hai người.

Bởi vì đó là hiện tượng khi có người đang xé rách không gian.

Những tưởng sẽ có thể đánh trúng Trần An Vĩ, nhưng mà Phượng Thiên Vũ đã lầm, không gian đã nứt ra, nhưng ở bên trong đó lại không hề có ai, ngược lại chỉ là một vùng không gian trống rỗng.

“Sao có thể?” Phượng Thiên Vũ khó tin nhìn vào mắt mình, dù có dụi mắt bao nhiêu lần đi nữa, tình cảnh cũng vẫn như vậy, vẫn là một vết nứt không gian trống rỗng, không hề có ai bên trong.

“Có thể chứ!” Chợt có tiếng cười thản nhiên của nam nhân vang lên bên tai khiến nội tâm nàng giật thót, ánh mắt gắt gao nhìn về bên cạnh.

Chỉ thấy ở bên cạnh nàng, không biết từ bao giờ đã xuất hiện một tên nam nhân, tuy không nhìn thấy rõ mặt nhưng Phượng Thiên Vũ vẫn có thể nhìn rõ nụ cười tự tin và khí chất vương giả của hắn.

Nhưng không để nàng tiếp tục suy nghĩ, bởi vì một ánh kiếm lóe lên, hắn đã phát động thế công.

“Hừ, đừng hòng!” Phượng Thiên Vũ yêu kiều hừ một tiếng, Thất Thải Quyền Trượng vung lên, chính diện ngạnh kháng với Đế Vương Kiếm.

Keng! Keng! Keng!!!

Chỉ trong nháy mắt, Đế Vương Kiếm vậy mà đã va chạm liên tục với Thất Thải Quyền Trượng hơn chục lần, hỏa diễm quét ngang không trung, xé rách hàng loạt vùng không gian bên cạnh.

“Quả nhiên có uy lực của Tôn cấp Cực Phẩm Pháp Bảo!” Trần An Vĩ trong lòng khẽ cảm thán, nhưng thứ khiến hắn kinh ngạc không phải vì thực lực của Phượng Thiên Vũ, mà là vì Sát Chiến Thống Vạn Quân vậy mà có thể hư huyễn ra một dạng vũ khí đánh ngang tay với Tôn cấp Cực Phẩm Pháp Bảo a…

“Quả nhiên là hàng Hệ Thống có khác!”

Khẽ cười một tiếng, Đế Vương Kiếm lại một lần nữa chém xuống, nhưng lần này nó được bao phủ bên trong tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính, tám loại Vực, sức mạnh đã không như trước.

“Hự!” Phượng Thiên Vũ khẽ rên một tiếng, bất quá Thất Thải Quyền Trượng vẫn miễn cưỡng đỡ được một kiếm này.

Chưa để nàng có thể vui mừng, tay trái của Trần An Vĩ đã động, Đế Vương Trảo cũng đồng dạng bao trùm trong tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính và tám loại Vực, vô cùng hùng mạnh trấn xuống.

“Đừng mơ!”

Những tưởng cơ thể mảnh mai của Phượng Thiên Vũ sẽ bị Đế Vương Trảo chém trúng thì Bạch Minh đã từ đâu lao tới, trên tay hội tụ Bạch Kim Trảo vừa kịp ngăn cản thế công của Trần An Vĩ.

Nhưng chỉ từng đó là chưa đủ, Bạch Kim Trảo sau khi chống đỡ được vài hơi thở liền bị Đế Vương Trảo của Trần An Vĩ xé toạc, sau đó vẫn không hề ngừng lại mà đánh vào Phượng Thiên Vũ.

Phốc!

Phượng Thiên Vũ toàn thân bay ngược, Đế Vương Trảo vô tình xé rách một phần y phục của nàng, để lộ ra phần eo trơn nhẵn mảnh mai và cái rốn nhỏ xinh khiến bất kì nam nhân nào cũng không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.

Bạch Minh cũng bị dư ba quét văng ra xa, khóe môi rỉ máu, hiển nhiên cũng phản phệ không nhỏ.

Phốc!

Lại một tiếng thổ huyết vang lên khiến đám người vô thức nhìn qua, chỉ thấy tên Đệ Nhất vốn đang rất oai phong, một mình đối chiến ba thiên tài hàng đầu của các tộc Thần Thú, lúc này lại đang chảy máu mũi…

“Ngươi… lưu manh!!!” Phượng Thiên Vũ nhìn thấy cảnh tượng này, vội vàng lấy tay che đi vòng eo của mình, ánh mắt nhìn hắn vừa thẹn vừa giận.

“Ách… ta không… không cố ý a…” Trần An Vĩ lau đi vết máu mũi, vội vàng xua tay, lên tiếng.

“Hừ, ngươi sẽ phải trả giá!” Phượng Thiên Vũ thẹn quá hóa giận, bản thể Phượng Hoàng lập tức triển lộ.

Nhưng khác với tôn Phượng Hoàng thuần màu đỏ rực của lửa trước đó, hiện tại sở hữu trong mình ngọn lửa niết bàn, toàn thân nàng lúc này lộng lẫy một màu thất thải huyền quang, như một tôn Thần Thú trong truyền thuyết.

“Ồ, là Thiên Mệnh Huyền Phượng!” Ở trên tầng cao nhất Vạn Bảo Hội, Lương Gia Quỳnh nhìn lấy cảnh tượng trước mặt, hứng thú hướng mắt về phía Đệ Nhất, trông chờ biểu hiện tiếp theo của hắn.

Phượng Thiên Vũ không quan tâm ánh mắt tán thưởng của đám người, lúc này nàng chỉ muốn đánh cái tên trước mặt này mà thôi.

Thất Thải Quyền Trượng rung động giữa không gian, Niết Bàn Thánh Hỏa từ bên trong nó tỏa ra bao trùm lấy cơ thể Phượng Thiên Vũ, đem nhiệt độ xung quanh thiêu đốt tới cực hạn.

“Bí Thuật – Cửu Thải Thiên Huyền Biến!” Hấp thu lượng Niết Bàn Thánh Hỏa có trong Thất Thải Quyền Trượng, Phượng Thiên Vũ yêu kiều quát một tiếng.

“Không ngờ Phượng Thiên Vũ tuổi còn trẻ lại có thể học được loại Bí Thuật này!” Toàn trường cảm nhận được khí tức hùng mạnh đang ập tới, hít sâu một hơi nghị luận.

Trong ánh mắt bất khả tư nghị của đám người, khí tức của nàng lập tức thay đối, Niết Bàn Thánh Hỏa cũng nảy sinh biến hóa.

Ban đầu chỉ với bảy sắc cầu vồng từ đỏ tới tím, thì lúc này đây, Niết Bàn Thánh Hỏa lại sinh ra thêm hai màu sắc hoàn toàn khác biệt là trắng và đen, biến đối hoàn toàn khí tức của nó.

Không còn là Niết Bàn Thánh Hỏa, tên của nó bây giờ chính là Cửu Thải Thánh Viêm.

Đừng chỉ thấy Cửu Thải Thánh Viêm nhiều hơn Niết Bàn Thánh Hỏa hai loại màu sắc mà lầm tưởng nó không hề có tác dụng gì.

Trên thực tế, Cửu Thải Thiên Huyền Biến là một loại Bí Thuật chỉ có Thiên Mệnh Huyền Phượng mới có thể tu luyện, khi thi triển sẽ biến Niết Bàn Thánh Hỏa trở thành Cửu Thải Thánh Viêm, sở hữu năng lực mạnh mẽ hơn Niết Bàn Thánh Hỏa gấp nhiều lần.

“Thánh Viêm Phần Thiên!” Theo tiếng hét thanh lãnh của nàng, đôi cánh thất thải đập mạnh, tạo ra hai đường cắt hình chữ X xẻ ngang bầu trời, Cửu Thải Thánh Viêm thiêu đốt khắp không gian.

Đào Yêu và Bạch Minh hít sâu một hơi, cưỡng ép sức nóng do Cửu Thải Thánh Viêm mang lại, lúc này cũng đồng dạng kết ấn.

“Bí Thuật – Ám Thiên Phệ Bóng Thuật!”

“Bí Thuật – Mãnh Hổ Cuồng Chiến!”

Hai tôn Thần Thú gầm lên một tiếng uy mãnh, khí tức hoàn toàn thay đổi.

Đào Yêu hướng về phía những cái bóng trên chiến đài mà gặm nhắm, hấp thu sức mạnh từ những chiếc bóng mà trở nên mạnh mẽ hơn.

Xong xuôi, lúc này mới hướng về phía Trần An Vĩ công kích, đôi cánh dơi vũ động, tốc độ đề thăng trong nháy mắt, thoắt cái đã biến mất dạng.

Bạch Minh toàn thân bao trùm trong Chiến Ý, khí tức mãnh liệt đề thăng, những đường vân đen trên cơ thể vì thế mà hóa thành màu đỏ, hai mắt đỏ ngầu lao về phía Trần An Vĩ.

Vẫn là một thức Đào Ngột Song Trảo và Bạch Kim Trảo, nhưng thời điểm hiện tại nó đã mãnh mẽ hơn bao giờ hết.

Trần An Vĩ không chút xem thường, Minh Văn hoạt động hết công suất, đại não nhờ đó trở nên minh mẫn hơn bao giờ hết. Hàng loạt ý tưởng đối sách nảy sinh trong đầu, Trần An Vĩ bắt đầu chìm vào trầm tư.

“Tên này… sợ quá hóa đơ rồi sao?” Toàn trường thấy thế công khủng bố của ba vị thiên tài sắp tới nơi nhưng hắn vẫn đứng im, trong đầu vô thức hiện lên một dòng suy nghĩ.

Nhưng mà trái ngược với suy nghĩ của đám người, ngay khi thế công của Phượng Thiên Vũ đám người đánh tới, Trần An Vĩ lại nở nụ cười nửa môi.

“Không ổn!” Bạch Minh dường như có kinh nghiệm, vội vàng tăng mạnh tốc độ, muốn nhanh chóng đánh tới.

Đào Yêu cũng hiểu ý mà tăng tốc độ.

“Đến đây!” Trần An Vĩ cười lớn một tiếng, hai tay bao trùm trong vảy lân hóa thành Long Trảo, Ngũ Tầng Sát Ý và Chiến Ý bao phủ, hóa thành Đế Vương Trảo hùng mạnh, hướng về phía Đào Yêu và Bạch Minh đấm tới.

Chưa hết, tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính, tám loại Vực và tám loại Khí Văn đồng loạt bùng nổ, cộng thêm Bạo Công Văn và Tụ Nguyên Văn, sức mạnh của đôi song trảo được đề thăng cấp tốc.

Keng! Keng! Oành!!!

Tiếng va chạm kim loại vang lên, kéo theo đó là một tiếng nổ vang trời đất văng lên.

Hự!

Có tiếng rên rỉ đau đơn vang lên, tình cảnh cơ thể khổng lồ của hai tôn Thần Thú vậy mà bị một thiếu niên dùng hai tay đấm văng khỏi chiến đài, móng vuốt đứt gãy hiện lên khiến toàn trường vô thức hít một hơi lạnh.

Nhưng đó chưa phải tất cả, Trần An Vĩ đưa mắt nhìn hai đường cắt hình chữ X đang lao tới, cũng không hề làm ra hành động, mặc cho nó chém vào cơ thể mình.

“Tên này điên rồi!” Toàn trường còn chưa kịp kinh ngạc lại một lớn nữa hét lớn, rõ ràng với tốc độ của hắn có thể né tránh kia mà?

Ầm!

Phốc!

Trần An Vĩ như gặp phải trọng kích mà lùi về sau chục bước, Cửu Thải Thánh Viêm thiêu đốt cơ thể, loáng thoáng có thể thấy xương cốt bên trong.

Nhưng khiến đám người hoảng sợ chính là nụ cười trên môi hắn vẫn luôn đọng lại, như thể đau đớn thể xác do Cửu Thải Thánh Viêm gây ra hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới hắn cả.

Phải biết cho dù có là Chân Long Nhất Tộc đi nữa thì đối mặt với Cửu Thải Thánh Viêm cũng phải đau đầu, không dám dùng nhục thân ngạnh kháng, nào có dễ dàng như hắn vậy.

Trần An Vĩ không quan tâm suy nghĩ của đám người, lúc này hắn đang vô cùng hưng phấn bởi vì Cửu Thải Thánh Viêm có thể khiến Thể Tu vốn đình trệ của hắn tăng tiến.

“Quả không uống phí a!” Khẽ cảm thán một câu, Trần An Vĩ khẽ vươn vai đấm một quyền.

Rắc!

Tuy không vận dụng chút Nguyên Lực nào, nhưng vùng không gian bên cạnh hắn lại nứt vỡ liên tục, chứng tỏ Thể Tu đã đột phá Ngũ Chuyển Sơ Kỳ.

Trần An Vĩ nhìn lấy thân ảnh của Phượng Thiên Vũ, mỉm cười thản nhiên nói, nhưng thân ảnh đã biến mất trong không gian…

“Được rồi, giờ tới lượt nàng!”

---------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.