Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành động khó hiểu

Tiểu thuyết gốc · 3365 chữ

Nói là lên đường đi tới Triệu Gia, thực chất Trần An Vĩ và Thần Triệu Tinh phải băng qua quãng đường dài 3 năm ánh sáng, dù sử dụng Truyền Tống Trận của các đại thế lực cũng phải mất hơn 1 năm thời gian mới có thể tới nơi.

Đây cũng là quãng đường xa nhất mà hắn phải di chuyển.

Vậy thì, tại sao Trần An Vĩ không chọn những thế lực ở khu vực phụ cận An Nam Tinh Cầu để kết minh mà lại lựa chọn Triệu Gia ở khoảng cách xa xôi như vậy?

“Ghé qua Thanh Long Tộc trước!” Trần An Vĩ hướng Thần Triệu Tinh nói.

Đúng vậy!

Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Thanh Long Tộc lại nằm trên đường di chuyển của Trần An Vĩ, mà ở đó vừa hay lại có một thứ hắn đang muốn lấy.

Bí Thuật độc môn của Thanh Long Tộc – Thăng Long!

Thời hạn tự động tu luyện Bí Thuật mới của Vạn Vũ Đế Vương Biến đã được hổi lại, Trần An Vĩ hiện tại có thể tự động tinh thông một loại Bí Thuật bất kì, miễn là trong thời gian tới có cơ hội được tiếp xúc với nó.

Mà trước đây không lâu, Long Hữu Nghĩa từng nói chỉ cần hắn đến Thanh Long Tộc, y sẽ giao cả khẩu quyết của Bí Thuật – Thăng Long cho hắn.

Đối với loại chuyện này, Trần An Vĩ vẫn đang đau đầu vì hắn biết Long Hữu Nghĩa sẽ phải đánh đổi một thứ gì đó để lấy một bản khẩu quyết cho mình, mà hắn lại không muốn mắc nợ ai cái gì, thế nên buộc phải có thứ gì đó trao đổi công bằng.

Bất quá, hiện tại hắn đã hết Nguyệt Ảnh Tệ nên không có cách nào.

“Xem ra chỉ có thể tạm thời để hắn chịu chút thiệt thòi!” Trần An Vĩ lắc đầu, đại não âm thầm nghĩ cách kiếm thêm Nguyệt Ảnh Tệ.

Thông qua Truyền Tống Trận của Đan Các, Trần An Vĩ rất nhanh đã vượt qua khoảng cách nửa năm ánh sáng.

Bằng vào Thiên Địa Dạ Hành và các loại thủ đoạn gia tăng tốc độ, Trần An Vĩ như lưu tinh xẹt ngang tinh không, chỉ mất gần hai tháng đã tới được phụ cận lãnh địa của Thanh Long Tộc.

Trong hai tháng qua, tu vi của hắn cũng không ngừng tăng lên nhờ vào việc Vạn Thế liên tục hấp thụ nhật nguyệt tinh khí xung quanh, bất quá vẫn chỉ như muốn bỏ bể, hoàn toàn không nhận ra chút thay đổi nào.

Tiến càng gần lãnh địa Thanh Long Tộc, Trần An Vĩ càng cảm nhận được nhiều cỗ khí tức liên tục quét ngang quét dọc khắp không gian, thậm chí hiện tại đã có hơn hai cỗ khí tức mạnh mẽ cố định trên người hắn, như thể muốn cảnh cáo vậy.

Trần An Vĩ thấy vậy liền dừng lại, còn chưa kịp lên tiếng đã bị một tôn Thanh Long mỹ lệ vượt mặt.

Tôn Thanh Long Tộc này vậy mà lại sở hữu vảy lân màu lục bích cùng thất thải ngân quang tỏa sáng rực rỡ một vùng tinh không, đầu rồng tinh xảo với đôi mắt lãnh ngạo tuyệt luân khiến người khác không rét mà run.

Cặp sừng rồng không quá nhọn nhưng cứng cáp với những đường vân uốn lượn tô điểm thêm vẻ đẹp của nó. Chỉ nhìn sơ qua cũng nhìn ra đây chắc chắn là một kiệt tác của tạo hóa.

Phong Hệ Tinh Lực kết hợp với Quang Hệ Tinh Lực đem tốc độ của tôn Thanh Long này tăng mạnh, nếu không phải Trần An Vĩ cũng khá nhanh, hắn thậm chí sẽ không nhận ra đây là một con rồng.

Bất quá, điều này không phải thứ hắn đang quan tâm.

Thứ thu hút sự chú ý của hắn lúc này chính là việc tôn Thanh Long kia vậy mà không dừng lại dù chỉ một chút, ngược lại trực tiếp xông thẳng vào lãnh địa Thanh Long Tộc.

Không những không gặp phải bất kì sự ngăn cản nào, mà những cỗ khí tức mạnh mẽ kia còn hận không thể tránh né y càng xa càng tốt.

“Thân phận cao vậy sao?” Trần An Vĩ vuốt cằm, không quá khó để nhận ra tôn Thanh Long vừa rồi có bối phận cao trong Thanh Long Tộc, cao tới mức khiến các cường giả trong tộc vội vàng né tránh.

Hắn cũng không suy đoán quá nhiều, chỉ là nhìn thấy thì có chút hứng thú vậy thôi. Lúc này liền định lên tiếng, nhưng một lần nữa lại có thân ảnh xuất hiện.

Người xuất hiện lần này là người hắn có quen biết, cũng chính là người đã ngỏ ý mời Trần An Vĩ đến Thanh Long Tộc khi có thời gian rảnh, thiếu chủ Thanh Long Tộc – Long Hữu Nghĩa.

“Cảm nhận được khí tức quen thuộc của Hàn Long huynh, tại hạ lập tức tiếp đón, hi vọng không quá chậm trễ!” Long Hữu Nghĩa vừa hiện ra đã mỉm cười, chắp tay nói.

Trần An Vĩ cũng lễ độ chắp tay chào, khách khí “Không vấn đề gì, ta vừa hay có chút việc tiện đường, nghĩ tới lời mời năm đó của ngươi, hôm nay liền đến đây, không ngại chứ?”

“Nào có!” Long Hữu Nghĩa xua tay, làm động tác mời “Vừa hay, phụ thân ta cũng muốn gặp ngươi!”

Dứt lời liền xoay người đi thẳng, Trần An Vĩ cũng không chậm trễ liền tiến vào.

Rất nhanh, theo sự dẫn đường của Long Hữu Nghĩa, Trần An Vĩ đã tiến đến gần trung tâm lãnh địa của Thanh Long Tộc.

Lại nói, lãnh địa của Thanh Long Tộc thực chất có tên gọi là Thanh Long Thánh Địa, là một kiện Thánh Tinh Cấp Pháp Bảo, bên trong là một không gian thuận lợi cho Thanh Long Tộc sinh sống và phát triển.

Mà trung tâm của Thanh Long Thánh Địa lại chính là một kiến trúc có dạng một tôn Thanh Long đang nằm cuộn mình bao quanh một kiến trúc dạng hình chiếc tổ, bên trên thậm chí còn có một kiến trúc khác giống hình quả trứng.

Trần An Vĩ thấy bất ngờ với dạng kiến trúc này, không nhịn được liền hỏi “Nơi này dường như rất quan trọng?”

Bởi hắn nhìn thấy xung quanh quần thể kiến trúc này có vô số thân ảnh liên tục tuần tra ngoài sáng hay ẩn nấp trong không gian, nhìn thế nào cũng thấy nơi đây được bảo vệ rất nghiêm ngặt.

Long Hữu Nghĩa gật đầu trả lời “Nơi đây được gọi là Long Tổ, tương truyền do một vị Thanh Long Tổ sau khi chết hóa thành, lực lượng còn sót lại bên trong có tác dụng thanh lọc huyết mạch, tăng tỉ lệ biến dị!”

“Ồ?” Trần An Vĩ hứng thú, thầm nghĩ khi có Nguyệt Ảnh Tệ nhất định phải tìm mua một thứ giống như vậy.

Thê tử sở hữu Huyết Mạch Yêu Tộc của hắn tuy không nhiều, nhưng cũng không thể để các nàng chịu ủy khuất, hơn nữa đối với khả năng của Yêu Tộc, bản thân hắn cũng cảm thấy rất hứng thú.

Nếu được sẽ tìm mua Huyết Mạch và cả các loại Thể Chất mạnh mẽ cho các nàng sử dụng, tin tưởng thực lực chúng nữ sẽ đột phá một mảng lớn.

“Ta có một thắc mắc!” Trần An Vĩ chợt lên tiếng “Long huynh không biết có từng bị thương hay trúng phải nguyền rủa?”

Thanh Long Tộc vốn là Thánh Tinh Cấp Thế Lực, sở hữu Thanh Long Thánh Địa cũng là Thánh Tinh Cấp Pháp Bảo, vậy tại sao thiếu chủ lại chỉ mới là Nhị Đẳng Tinh Sư Cảnh?

Chẳng lẽ trước đó trọng thương hay trúng phải nguyền rủa sao?

Long Hữu Nghĩa dường như biết ý tứ của hắn, không nhanh không chậm trả lời “Thanh Long Tộc chúng ta không chỉ có một vị thiếu chủ, ngoài ta ra vẫn còn ba vị thiếu chủ và hai vị tiểu thư khác!”

“Ta chẳng qua chỉ là sinh ra sau cùng nên mới chỉ ở Tinh Sư Cảnh. Đại tỷ của chúng ta – người ra đời sớm nhất, hiện tại đã bế quan đột phá Tinh Tôn Cảnh rồi!”

“Vì sao lại có nhiều ngôi vị như vậy?” Trần An Vĩ khó hiểu hỏi.

Thông thường những thế lực khác sẽ chỉ chọn ra một người có thực lực và thiên phú mạnh mẽ trở thành người thừa kế, sau khi trưởng thành sẽ trở thành thế lực chi chủ đời tiếp theo.

Hoặc nếu như có nhiều đối tượng cùng cạnh tranh ngôi vị này, bọn hắn sẽ được phân theo thứ tự ra đời hoặc thực lực, tùy theo ý định của cao tầng bọn hắn.

Nhưng Thanh Long Tộc lại khác, theo lời Long Hữu Nghĩa, trước hắn còn tận năm người khác cùng cạnh tranh ngôi vị thừa kế này, thế nhưng lại vẫn gọi chung là thiếu chủ và tiểu thư, điều này chẳng phải gây khó khăn trong các mối quan hệ sao?

Long Hữu Nghĩa cười “Ta cũng không biết, theo lời tổ tiên chính là muốn cho con cháu đời sau của Thanh Long Tộc một địa vị ngang hàng, không ai hơn kém ai, muốn tự bọn hắn phấn đấu vươn lên bằng chính thực lực của mình mà không phải dựa vào cái danh thừa kế này.”

Trần An Vĩ vuốt cằm, cách làm này cũng không tệ, vừa giúp loại bỏ sự phân tầng thân phận vừa giúp gia tăng sự cạnh tranh làm động lực thúc đẩy sự phát triển của hậu bối.

Sau một hồi suy nghĩ, Trần An Vĩ cũng không hỏi thêm, dù sao cũng là chuyện nội bộ tộc người ta, hắn không tiện hỏi nhiều.

Tiến vào Long Tổ, Trần An Vĩ đã nhìn thấy một nam tử trung niên đứng chắp tay chờ đợi từ bao giờ, trước mặt y là một tấm ngọc bội nồng đậm khí tức của Thanh Long Tộc.

Hắn nhanh chóng nhận ra đây chính là khẩu quyết của Bí Thuật – Thăng Long ở dạng ngọc bội. Dĩ nhiên Thanh Long Tộc chỉ đồng ý cho hắn sở hữu Bí Thuật này mà không phải cho phép hắn có thể lan truyền ra khắp nơi.

Mà nam tử trung niên kia chính là tộc trưởng Thanh Long Tộc, cũng chính là phụ thân của Long Hữu Nghĩa, Long Tấn, là một vị Yêu Tinh Thánh hàng thật giá thật.

Chưa kịp lên tiếng, Trần An Vĩ chỉ thấy bản thân bị định trụ tại chỗ, Phong Hệ, Mộc Hệ Tinh Lực và Long Lực phô thiên cái địa ầm ầm lan tỏa, mãnh liệt chấn xuống.

“Phụ thân!” Long Hữu Nghĩa nhìn thấy Long Tấn biến mất liền hốt hoảng hô lên, Phong Hệ Tinh Lực và Long Lực bao trùm quanh thân, lấy tốc độ nhanh nhất muốn lao đến thay Trần An Vĩ đỡ lấy thế công.

Nhưng Long Tấn thân là cường giả Yêu Tinh Thánh, một Tinh Sư Cảnh như Long Hữu Nghĩa làm sao có thể đuổi kịp.

Chỉ trong nháy mắt, trước mặt Trần An Vĩ đã xuất hiện một cái long trảo màu xanh lục, ba loại lực lượng mãnh liệt tàn phá, không gian liên tục run rẩy.

Thần Triệu Tinh ánh mắt lóe lên dị sắc, ngọc thủ khẽ di chuyển, ý định muốn động thủ nhưng lại nhận được ánh mắt của hắn khiến nàng thu hồi lực lượng.

Đối mặt với thế công này, Trần An Vĩ ngược lại chỉ mỉm cười, không tránh né, cũng không phản công, hắn biết Long Tấn đang muốn kiểm tra mình, vì vậy hắn cũng đang đánh cược.

Tương truyền Thanh Long Tộc là một trong Tứ Linh, được thiên địa giao nhiệm vụ cai quản tứ phương, sẽ không lạm sát vô cớ, hắn muốn xem thử đời sau của Thanh Long Tộc có còn giữ được tổ huấn hay không, từ đó có thể xác định có nên kết minh với thế lực này.

Đây cũng là mục đích thứ hai của hắn khi đến Thanh Long Tộc, tuy nhiên hiện tại, mục đích này Trần An Vĩ không chắc sẽ thành công nên không đáng nói tới.

Quả nhiên, nhìn thấy Trần An Vĩ khí định thần nhàn, ánh mắt trong sáng cùng nụ cười thản nhiên trên gương mặt, hoàn toàn không để lộ ra chút sợ hãi nào, Long Tấn rốt cuộc thu lại thế công.

“Tiểu tử, ngươi trả lời thành thật cho bổn tọa, Huyết Mạch Long Tộc trên người ngươi là từ đâu mà có?” Long Tấn trầm giọng lên tiếng, ánh mắt nghiêm nghị ẩn chút sát ý nhìn hắn.

“Từ thê tử của ta!” Trần An Vĩ thẳng thắn đáp, tuy vậy hắn cũng không muốn tiết lộ quá nhiều, chỉ nói “Ta và các nàng cùng tu luyện một bộ công pháp có thể giúp chúng ta có thể sử dụng lực lượng của đối phương, nhờ đó ta có thể thay mặt các nàng tham dự Vạn Yêu Chiến Tướng Hội!”

Dứt lời, hắn còn cố tình để lộ khí tức của Long Nhược Thủy và Bạch Băng Thanh thông qua Long Nhân Tuyên Thệ Công.

Long Tấn cảm nhận được hai cỗ khí tức của nữ nhân mới thu hồi sát khí, ông sẽ lập tức ra tay nếu như hắn trả lời đại loại như “Giết Long Tộc luyện hóa được!” các loại.

Long Hữu Nghĩa nghe vậy liền cảm thán “Tình cảm phu thê các ngươi thật tốt a! Chẳng trách ngươi có hứng thú với Bí Thuật của chúng ta, thậm chí còn sẵn sàng vì các nàng mà đắc tội Hàn Long Tộc!”

“Haha, sẽ không lâu nữa đâu!” Trần An Vĩ cười cười, hắn làm sao quên được ngày đó đã nói sẽ tới Hàn Long Tộc một chuyến.

Thù của các bảo bối, hắn sẽ giúp các nàng đòi cả gốc lẫn lãi!

“Được rồi, Nghĩa Nhi hiếm thấy đánh giá cao một người nào đó, Bí Thuật này cũng là do nó muốn dành tặng ngươi, hi vọng niềm tin của nó không đặt nhầm chỗ!” Long Tấn trầm giọng đưa ngọc bội ẩn chứa Bí Thuật – Thăng Long cho hắn.

Nói rồi liền dứt khoát rời đi, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn giữ một vẻ nghiêm nghị cùng nghiền ngẫm khóa chặt vào hắn.

Trần An Vĩ không hiểu phản ứng của ông cho lắm nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao cũng đã đạt được mục đích đầu tiên, khi nào có thêm Nguyệt Ảnh Tệ nhất định phải hậu tạ mới được.

Bước ra khỏi Long Tổ, Trần An Vĩ vừa định lên tiếng từ biệt Long Hữu Nghĩa thì một giọng nói thanh lãnh kiêu ngạo vang lên khiến hắn vô thức hoài nghi tên nào đó hôm nay ghét bỏ hắn hay sao mà cứ khiến hành động của hắn bị ngắt quãng liên tục.

Bất quá, ngay khi nghe câu nói vừa vang lên, Trần An Vĩ liền ngưng trọng nhìn về một hướng.

“Nhân loại phương nào cả gan dám cướp Bí Thuật tộc ta?” Câu nói vừa dứt, trước mặt hắn đã xuất hiện một tôn Thanh Long hình thể tuyệt mĩ, vảy lân lục bích óng ánh thất thải ngân quang.

Trần An Vĩ nhanh chóng nhận ra đây chính là tôn Thanh Long trước đó đã vượt mặt hắn ở trước cổng Thanh Long Thánh Địa, nhất thời ánh mắt hiện lên chút hứng thú, không biết người tới sẽ là ai đây?

Tôn Thanh Long hai mắt khóa chặt thân ảnh Trần An Vĩ, phát hiện hắn dúng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn mình, nó liền hừ lạnh một tiếng, Phong Hệ, Quang Hệ Tinh Lực kết hợp cùng Long Lực bao trùm lấy ngũ trảo.

Grao!

Sau một tiếng long ngâm kiệt ngạo, tôn Thanh Long kia lập tức phân ra làm ba thân ảnh giống nhau như đúc, đồng loạt phát động thế công.

Hai tôn sử dụng ngũ trảo lao về hai phía trái phải hắn, tôn Thanh Long còn lại lập tức ngưng tụ Long Pháo bắn về phía Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ không chút xem thường, sau một hồi quan sát tất cả động tác, liền nhận ra những thân ảnh kia không phải phân thân mà thực chất chỉ là tàn ảnh còn tồn tại do tốc độ nhanh chóng của nó.

Tuy vậy thì thế công của tôn Thanh Long này vẫn là thật a, không cẩn thận là toang mạng như chơi.

Nghĩ vậy, hắn cũng không chậm trễ, Thiên Địa Dạ Hành triển khai, dễ dàng tránh được thế công từ ba phía của đối phương, trên tay nhanh chóng xuất hiện Đế Vương Chi Liêm, tất cả lực lượng đồng loạt phát động.

Nhị Tầng Tiễn Ý được kích hoạt, gia trì vào bên trong Đế Vương Chi Liêm, thoáng chốc Trần An Vĩ đã trảm ra hàng trăm nhát.

Mà mỗi nhát chém được trảm ra, bên trong nó vì có chứa Tiễn Ý nên lúc này đồng loạt huyễn hóa ra vài chục mũi tiễn sắc nhọn mang tốc độ khủng bố bắn về phía đối phương.

Với hàng trăm nhát chém, Đế Vương Chi Liêm của hắn vừa trảm ra từng đường liêm khí dày đặc vừa tạo ra hàng nghìn mũi tiễn rải rác khắp nơi.

Tất cả đồng loạt hướng về phía tôn Thanh Long kia mà bắn tới.

“Hừ!” Đối mặt với thế công này, Thanh Long chỉ hừ lạnh một tiếng, uy áp của một vị Tinh Tôn Cảnh ầm ầm lan tỏa, lập tức đánh bay thủ đoạn của Trần An Vĩ.

“Đây là cái giá phải trả khi dám đánh chủ ý đến Bí Thuật của chúng ta!” Thân rồng một lần nữa biến mất, lần xuất hiện tiếp theo đã là trước mặt Trần An Vĩ, ngũ trảo nâng lên, vô tận Phong Hệ, Quang Hệ, Mộc Hệ Tinh Lực và Long Lực cấp tốc hội tụ, vô tình trấn xuống.

Cứ nghĩ Trần An Vĩ lần này sẽ bó tay chịu chết, nào ngờ khi ngũ trảo vừa trấn xuống, tôn Thanh Long kia chỉ nhìn thấy nụ cười nhạt của hắn.

Chưa kịp định thần, nó liền cảm nhận được khí tức quen thuộc, long nhãn trợn trừng đầy kinh ngạc…

----------------

Năm hết tết đến, lời đầu tiên cho tác xin lỗi vì dạo gần đây hơi bỏ bê truyện và quý độc giả, tuy nhiên mỗi người đều có chuyện cá nhân của mình, tác cũng đã cố gắng hết sức nên mong anh em thông cảm.

Lời thứ hai, cho tác gửi lời chúc sức khỏe, an khang tới quý độc giả và gia đình, chúc mọi người năm mới gặp nhiều may mắn, niềm vui và hạnh phúc, chúc cho đường đời của mọi người luôn gặp thuận lợi.

Lời cuối cùng, cảm ơn mọi người vì đã luôn ủng hộ tác trong thời gian qua, mặc dù là đọc truyện của tác không được phúc lợi nào, nhưng anh em vẫn ủng hộ tác, thực sự rất cảm ơn!

-----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Bạn đang đọc Vạn Vũ Đế Vương sáng tác bởi thanhyeuvan260917
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhyeuvan260917
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.