Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngôi đền xanh (3)

Phiên bản Dịch · 2300 chữ

Huỵch! Huỵch!

Muyong tấn công những con bù nhìn rơm xung quanh ngôi đền không ngừng nghỉ.

Đã 3 ngày trôi qua. Mỗi ngày đều xuất hiện quái vật tấn công ngôi đền, nhưng kể từ ngày đầu tiên, không hôm nào hắn quên luyện tập.

“Hắn không biết mệt à…”

“Một thằng lập dị thôi mà.”

Mọi người ngạc nhiên vì sự kiên trì của hắn, nhưng chẳng ai tập cùng hắn cả.

Họ đã quá mệt mỏi sau mỗi trận chiến với lũ quái vật mỗi ngày.

Không ai muốn ép mình tập luyện thêm nữa.

Với họ, Muyoung là một tên ngốc vì cứ vắt kiệt sức bản thân.

Thật đáng kinh ngạc khi hắn liên tục giành được danh hiệu Thợ săn giỏi nhất, nhưng vì hắn không hòa nhập với mọi người nên chẳng ai thèm khen hắn 1 câu.

Có chăng chỉ có người thấy khó chịu khi hắn không chịu chia sẻ đồ ăn và nước với bất kỳ ai.

[Do tập luyện không ngừng nghỉ, Sức mạnh đã tăng 1]

Nhưng Muyoung đếch thèm care họ nghĩ gì.

Thay vì xum xoe kết bạn, trở nên mạnh mẽ hơn là điều hắn quan tâm.

Hắn tự tin vào lựa chọn của mình.

“Bằng việc đánh bù nhìn rơm, mình có thể nâng Sức mạnh và Sức bền lên đến 20 điểm”

Ở Quỷ Giới ai cũng biết điều này, đương nhiên ngoại trừ những người mới bị triệu hồi tới đây.

Tri thức là sức mạnh. Thời điểm này, Muyoung sở hữu nhiều tri thức nhất trong số những người ở đây.

Nhưng hắn không có ý định chia sẻ với họ.

Có làm thì mới có ăn. Với những người chỉ chực ăn sẵn, kết cục chờ đợi họ ngoài Quỷ Giới chỉ có cái chết.

Muốn sinh tồn được, một người phải có đủ các yếu tố nhanh nhạy, quyết đoán và hơn hết là lòng kiên trì.

“Sao hắn cứ lặp đi lặp lại mãi những hành động đó nhỉ?”

“Cứ kệ hắn đi, mặc xác hắn. Chúng ta cũng không còn nhiều lương thực để lãng phí.”

Một số người đã thử tập theo Muyoung nhưng mau chóng bỏ cuộc.

Huỵch! Huỵch!

Hắn tăng tốc độ ra đòn.

Để thấy được hiệu quả, họ phải đánh con bù nhìn ít nhất mười nghìn lần.

Đây là một sự hành xác, nhưng với hắn vẫn chưa là gì cả.

Trong mỗi 100 người mới gia nhập tổ chức Forest of Death, thường chỉ có một hai người sống sót qua đợt huấn luyện. Hắn là một trong số đó.

“Để thử lấy class ẩn, Sức mạnh và Sức bền của mình ít nhất phải đạt 20 điểm.”

Class ẩn luôn dành cho những ai chinh phục được những điều bất khả thi.

Trong quá khứ, không tới 100 người có được class ẩn.

Tất cả họ đều sở hữu những sức mạnh phi logic. Đương nhiên, luôn luôn có nguy hiểm song hành, nhưng sau tất cả class ẩn đáng giá để trải qua tất cả nguy hiểm đó.

Để nhận được class “Necromancer”, điều kiện đầu tiên là tập luyện cơ thể đạt được mức yêu cầu.

Muyoung nhìn sang xung quanh. Có những vách đá cao vút bao quanh Ngôi đền.

Đâu đó ở trên những vách đá bất tận ấy có một cái tổ chim.

Hắn sẽ phải leo lên vách đá, đánh lui hàng đàn quái vật hung dữ, giết chết năm kẻ gác cửa, để nhận được class ẩn.

Tính đến việc đó bây giờ vẫn là quá sớm.

Ngay khi rời khỏi Ngôi đền, hắn sẽ phải chiến đấu với hàng tá Orc và Knoll, tệ hơn, nếu kém may mắn, hắn sẽ phải đối mặt với Giant Leo, một loại thú săn mồi loại sư tử mạnh mẽ.

Vì vậy rất khó để có thể tới chỗ năm kẻ gác cửa mà không chuẩn bị kỹ.

“Ngoài Sức mạnh và Sức bền, mình còn cần một thanh vũ khí phù hợp.”

Sau cuộc chiến với quái vật mỗi ngày, mọi người nhận được phần thưởng tùy theo cống hiến.

Boss xuất hiện sau mỗi 10 ngày, và phần thưởng giết nó có thể sánh bằng cả 10 ngày trước cộng lại.

Điều đó cũng đồng nghĩa Boss rất mạnh, và hắn cũng muốn thịt con Boss đầu tiên trước khi xuất phát.

“Này anh”

Hai cô gái bước tới chỗ hắn.

Trông họ có vẻ mệt mỏi, nhưng còn tốt hơn chán so với số còn lại.

Hai người họ là sinh viên đại học với lớp trang điểm khá đậm trên mặt.

Một trong số đó, cô gái với mái tóc dài mượt đang nắm chặt tay một cách đáng yêu, cất tiếng nói.

Hắn thả chậm tốc độ ra đòn một chút.

“Đánh chúng có mang lại ích lợi gì không?”

Huỵch! Huỵch!

Muyoung lại tăng tốc.

Hắn ra đòn tinh tế, chuẩn xác và gần như không có động tác thừa.

Con bù nhìn lắc lư dữ dội vì ăn đòn liên tục.

“Nè, anh không định trả lời hả?”

Cô nàng bước lên cạnh con bù nhìn.

Cô cúi mặt xuống, diễn vẻ ‘khuôn mặt đáng thương’. Thêm vào đó, chiếc áo trễ vai để lộ ra đôi vai trần trắng muốt.

Cảnh đó sẽ khiến khối thằng đàn ông phải lác mắc, và khối thằng đàn em trỗi dậy.

Cô ta cũng khá có nhan sắc, và minh chứng là vài tên đực rựa xung quanh đã gửi tới Muyoung những ánh mắt ghen tị và tức tối.

“Cút.”

Nhưng nhiêu đó chẳng thể đả động Muyoung.

Trình độ quyến rũ cỡ này trong mắt hắn, kẻ đã hoàn thành xuất sắc huấn luyện địa ngục của tổ chức, chẳng khác nào trò trẻ con.

Chưa hết…

Một trong những điều người ta phải cẩn trọng ghi nhớ để sinh tồn trong Quỷ Giới là tránh xa gái đẹp.

Nghe thấy câu trả lời của Muyoung, cô gái run rẩy như bị tổn thương sâu sắc. Đầu cô cúi gằm xuống, đôi lông mày nhíu chặt đan vào nhau.

“Tên khốn kiếp! Hắn có phải là thái giám không nhỉ?”

Kim Soyoung chưa từng bị đối xử như vậy, cũng chẳng có ai dám nói thẳng vào mặt cô bảo cút.

Cô là một trong những ‘idol’ tại trường khi còn đi học.

Nam sinh sẽ xếp thành một hàng dài chỉ để có cơ hội cầm tay cô.

Cô biết rằng mình xinh đẹp và để xứng với cô, cô đặt ra tiêu chuẩn rất cao cho người đàn ông của mình.

Luật sư, bác sĩ gì gì đó trong mắt cô chỉ là rác rưởi.

Nếu không bị triệu hồi đến nơi khỉ gió này, có lẽ giờ này cô đang vi vu trong một siêu xe sau một bữa tối xa hoa.

Đáng lẽ hắn phải cảm thấy tự hào vì cô đã chủ động làm quen, đằng này lại dám bảo cô cút?

“Đừng nghĩ rằng anh đánh nhau giỏi chút là có quyền…”

Lý do cô muốn tiếp xúc hắn là do trông hắn giống như một con sói đơn độc.

Mặc dù “đánh nhau giỏi chút” còn lâu mới đủ để diễn tả hắn ta.

Trong ba ngày qua, họ đã liên tục trải qua hiểm cảnh ngàn cân treo sợi chỉ.

Họ biết, ngoài ngôi đền còn vô số quái vật khác đang nhăm nhe.

Trong tình huống này, mạnh mẽ là thứ đáng tiền nhất.

Trên hết, người đàn ông trước mặt cô hoang dại như một con sói, hắn sẵn sàng xé xác tất cả nhưng con quái vật cản đường hắn.

Hắn ta không chủ động trò chuyện với ai cả, và sát khí tỏa ra từ người hắn khiến người khác không dám lại gần.

Cô đã nghĩ, nếu là hắn, có thể mình sẽ cho hắn theo đuôi mình một thời gian.

Nhưng kế hoạch đã đổ vỡ ngay từ bước đầu tiên.

Nhưng cô không bỏ cuộc.

Cô nàng ngẩng đầu lên, vuốt thẳng lại quần áo.

Nở một nụ cười quyến rũ, cô nhẹ nhàng nói, “Sao anh nặng lời quá vậy? Anh làm em bị tổn thương đó.”

Muyoung chợt ngừng lại một lát.

Đôi mắt không cảm xúc của hắn tập trung lên người cô. Cô coi đây là tín hiệu bật đèn xanh của hắn nên tiếp tục, “Em đã quan sát anh suốt mấy ngày qua. Mọi người xung quanh đều nói về anh, oppa à, đương nhiên em có thể gọi anh là oppa [1] chứ? Dù sao thì mọi người cũng đồn rất nhiều về anh.”

Cô ta tự nhiên tiến sát lại hắn, trong khi tay cô mân mê tay hắn.

Không một người đàn ông nào có thể chống lại sức hấp dẫn này. (DG: em này hơi ảo tưởng)

“Trước kia không đời nào hắn ta có thể nắm tay ai đó xinh đẹp như mình”

Ngoại hình của Muyoung quá đỗi bình thường, phải nói là bình thường như bao người bình thường khác.

Trước kia cô sẽ không thèm nhìn mặt thằng nào có ngoại hình như vậy, dù hắn có bằng cấp cao đến đâu chăng nữa.

Cô tự nhủ rằng hắn đã lỡ lời do bị vẻ đẹp của cô làm cho sững sờ.

“Mọi người đồn rằng anh đã sống ở ngôi đền từ trước, giỏi chiến đấu nhưng lại tham lam. Nhưng đừng quan tâm họ, oppa à. Đám đó hèn đến mức còn không dám nói điều đó trước mặt anh. Và vì anh giết nhiều quái vật như vậy, đương nhiên anh xứng đáng nhận phần nhiều nhất rồi.”

Cô nhìn thẳng vào mắt hắn.

Cô cố gắng khẽ cười một cách tự nhiên nhất trong khi nhìn vào mắt hắn.

Đó là đòn tấn công kết liễu của cô. Nhưng ngay khi nhìn vào đôi mắt ấy, cô chợt cảm thấy lạnh gáy.

“Mắt hắn không giống mắt con người…”

Đôi mắt lạnh lùng hoàn toàn không có chút cảm xúc nào.

Không giống những gã đàn ông khác, mắt hắn không hề rung động chút nào khi nhìn cô.

Mắt hắn hoàn toàn là vực sâu vô tận.

Với đôi lời thì rất khó diễn tả được ánh mắt đáng sợ đó.

Cuối cùng, Muyoung mở miệng.

“Cô nói xong chưa?”

“Dạ? D-dạ, em nói xong rồi.”

“Xong rồi thì cút.”

“Anh… anh nói gì cơ?”

Rầm!

Muyoung đấm thẳng vào mặt con bù nhìn rơm.

Chủ ý của cô ta quá lộ liễu, mà hắn cũng không có thời gian nghe cô lải nhải.

Thời gian còn chưa tới một tháng.

Sau một tháng, cửa thông với Quỷ Giới sẽ xuất hiện.

Và khi đó… các tổ chức lớn như Forest of Death hay Ngũ Đại Bang Phái sẽ ‘tiếp đón’ họ.

Nếu không muốn trở thành con tốt trong tay chúng, hắn phải tận dụng mọi cơ hội để mạnh lên.

“Nếu cô còn thử quyến rũ tôi, mặt cô sẽ giống con bù nhìn này.” Hắn thì thầm vào tai cô.

Hắn đã nói mình là chiến binh, nhưng hắn không có nghĩa vụ phải chiến đấu cho những người ở đây.

Nếu ai đó cản đường hắn, hắn sẽ không do dự mà tiễn kẻ đó lên đường.

“Mình không phải là người tốt”

Là ác quỷ thì đúng hơn.

Con đường kiếp trước hắn đã đi quá xa, đến mức không bao giờ có thể trở thành người tốt nữa.

Dù sao hắn cũng đâu muốn làm người tốt.

“Hức”

Soyoung nấc lên.

Phải rồi. Hắn ta là hiện thân của một con sói chính hiệu.

Tàn nhẫn và hoang dại.

“Hức”

“Hu hu”

Đôi chân cô yếu dần đi.

Ánh nhìn của Muyoung khiến cô không dám di chuyển.

“So-Soyoung, cậu sao thế?”

Cuối cùng, cô gái đi cùng phải tiến lên dìu Soyoung đi.

Hắn quay đầu trở lại lũ bù nhìn sau khi thấy Soyoung bị kéo đi.

Huỵch! Huỵch!

Lũ bù nhìn lại tiếp tục công cuộc bị ăn hành.

“Nếu mình đạt được thứ hạng cao khi đánh boss, mình sẽ kiếm được đồ tốt.”

Lũ boss luôn luôn rất khó chơi.

Dù phối hợp tốt đến đâu, vẫn sẽ có người phải nằm xuống.

Nhưng nếu hắn áp đảo được con boss, biết đâu hắn sẽ kiếm được một vũ khí cấp ‘C’ hay thậm chí cao hơn.

Cấp ‘C’ cũng đủ rồi.

Để đối phó với đám quái trên vách đá, vũ khí cấp ‘C’ đã dư xài.

Đừng quên hắn còn có kinh nghiệm của cả kiếp trước!

------------------------------------------------------------------------------

[1] Oppa là cách gọi thể hiện sự thân thiết, gần gũi do đó con gái Hàn Quốc luôn rất dè dặt với danh xưng này. Bởi vì, nếu gặp ai cũng gọi là oppa thì họ sẽ bị người khác đánh giá là “dễ dãi”.

Theo đúng nghĩa gốc, từ oppa được người Hàn Quốc sử dụng để xưng hô giữa anh trai với em gái trong gia đình. Khi người anh trai được em gái gọi là oppa thì trách nhiệm của người này rất lớn. Đó là phải biết bao bọc, chở che, chăm lo, giúp đỡ em. Còn đối với người em gái, danh xưng này không chỉ thể hiện tình cảm mà còn thể hiện sự kính trọng của mình dành cho anh trai.

Bên cạnh đó, người bạn gái, người vợ cũng sử dụng danh xưng này để gọi người yêu, chồng của mình. Đây là cách gọi thể hiện sự thân mật, gần gũi, tình yêu thương dành cho người đàn ông của họ.

Nguồn https://duhocsunny.edu.vn/oppa-la-gi/

Bạn đang đọc Vị Vua Trên Chiến Trường (Dịch) của Onhu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Valatus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 239

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.