Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mảnh ghép ẩn giấu (4)

Phiên bản Dịch · 2417 chữ

“Điều này có nghĩa là gì nhỉ …”

“Nó đang bảo chúng ta chọn một cánh cửa và bước vào?”

Hai thành viên trong nhóm thảo luận với nhau.

'Mỗi người chỉ được chọn một lần.'

Có tất cả bốn cánh cửa.

Mỗi cánh cửa chỉ cho duy nhất một người tiến vào.

Ngay khi có người bước qua cánh cửa, chúng sẽ mất tác dụng.

Đương nhiên một người cũng không thể đi vào nhiều cánh cửa khác nhau.

Cho đến thời điểm này, chưa có ai khác ngoài họ đến được ngôi miếu nên bốn cánh cửa vẫn còn nguyên vẹn.

Muyoung xoa cằm suy nghĩ.

'Các thử thách luôn được đặt ra dựa theo tính cách hay đặc trưng của mỗi con quỷ.’

Chỗ nào có Ngôi sao David, chỗ đó có báu vật.

Tuy nhiên, cách đạt được những báu vật này hoàn toàn khác nhau.

Phải nghiên cứu đặc điểm cụ thể của con quỷ đó để tìm ra phương pháp đúng.

Ở chỗ Quỷ thư Amon, sự hiểm độc và ích kỷ của con người đã được đưa ra để thử thách.

Cuối cùng thì hơn 500 người đã chết vì chém giết lẫn nhau.

Nếu thế thì...

Gremory là một con quỷ như thế nào?

'Gremory chưa bao giờ lộ diện, thậm chí đến cuối kiếp trước cũng chưa từng ai gặp được nó.'

Ngoài tin đồn rằng Gremory là nữ quỷ duy nhất trong số 72 con quỷ, không một ai có thông tin gì khác.

Ngay cả khi Đại Thiên Tai xảy ra, lúc lũ quỷ thẳng tay tàn sát con người, Gremory cũng chưa từng xuất hiện.

Cũng có một vài con quỷ khác chưa từng xuất hiện, nhưng trong số đó, Gremory càng như có một tầng sương mù bao phủ.

Hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng vào những đặc điểm người ta vẫn thường nói về Gremory.

'Tận tâm, trung thực, hào phóng và đau khổ.'

Đó là bốn từ xuất hiện trong đầu hắn.

Vài đặc điểm trong số đó không hề phù hợp với hình tượng một con Quỷ, nhưng hắn chưa từng nhìn thấy Gremory, nên hắn cũng không thể xác nhận hay phủ nhận thông tin này.

Dù sao thì đây cũng là những thứ được truyền miệng cả ngàn đời. Không có lửa thì sao có khói. Hắn lựa chọn phần nào tin tưởng.

'Liệu thử thách nào cũng có phần thưởng, hay chỉ khi hoàn thành cả bốn, phần thưởng mới xuất hiện? Có thể phần thưởng chỉ có một và được giấu trong một trong số chúng cũng nên?’

Không thể xác nhận, hắn chỉ có thể đoán mò.

“Không hiểu sao tôi cứ thấy điều này không ổn chút nào. Tôi sẽ không tham gia đâu.”

Một người trong nhóm nhanh chóng chùn bước.

U ám.

Không quá ngạc nhiên, những âm thanh kỳ lạ và ánh sáng le lói phát ra từ những cánh cửa có thể khiến ai yếu bóng vía phát khiếp.

Nếu không đủ can đảm, chỉ mở cánh cửa ra thôi cũng đã là một thách thức rất lớn.

Muyoung đã quá quen với Quỷ Giới, nơi tính mạng chẳng đáng một xu, nên hắn không bị ảnh hưởng nhiều, nhưng với những người mới, họ không dễ dàng từ bỏ mạng sống của mình.

“Thưa ngài, tôi có thể bước vào một trong số chúng không?”

Suzy phá vỡ sự im lặng ngắn ngủi.

Muyoung nhìn cô bé.

'Thật bất ngờ.'

Cô nhóc là thành viên nhỏ tuổi nhất, cũng là người yếu nhất trong nhóm.

Ngoài nhanh nhạy và quyết đoán, cô bé không còn gì khác.

Vì còn đi cùng với cha, hắn cứ nghĩ rằng cô bé sẽ không dễ dàng mạo hiểm, nhưng cô là người đầu tiên cho thấy quyết tâm sẽ chấp nhận thử thách.

Cánh cửa cô bé chọn là [Con đường khó khăn, nhưng ngắn ngủi].

“Không ai biết bên trong cánh cửa này có cái gì. Có lý do đặc biệt nào khiến nhóc chọn nó không?”

“Chỉ bởi vì ...”

“Chỉ vì sao?”

"Tôi không biết. Tôi chỉ cảm thấy rằng tôi nên chọn cánh cửa đó.”

Cô cúi đầu thật sâu.

Có vẻ như cô nhóc không biết giải thích như thế nào.

'Cảm giác đôi khi cũng là một cái bẫy. '

Thật khó để tìm được lý do tại sao chỉ có Suzy cảm giác như vậy.

Trông cô bé cũng không giống như một người được chọn.

'Đây cũng không phải một cái bẫy.'

Nếu là bẫy, nhắm vào Suzy không có tác dụng gì đáng kể.

Thay vào đó, cái bẫy nên nhằm vào người mạnh nhất ở đây, Muyoung.

Kể cả khi cái bẫy nhắm vào Suzy, điều này cũng chẳng ảnh hưởng đến những người khác.

Hắn cố nhớ lại những hành động của Suzy trước đây.

Và hắn nhận ra, kể cả khi cô bé không có kinh nghiệm sinh tồn, cô vẫn có hành động phù hợp nhất.

Giống như lúc họ bị bao vây bởi đàn Chuột chù ba móng.

Những người khác sẽ cố thu hẹp khoảng cách với Muyoung, nhưng chỉ có cô giữ khoảng cách với hắn và bí mật tìm một nơi lũ chuột ít để ý.

Dám chắc đó là bản năng sinh tồn của cô bé.

“Nhóc nghĩ tôi sẽ nên đi vào cánh cửa nào?”

Thế là hắn hỏi.

Cho dù hắn có điên cuồng phân tích, tất cả vẫn chỉ là đoán mò.

Trong khi đó, Suzy đã hành động với "sự tự tin" lộ rõ.

Một điều lạ nữa là phản ứng của cha cô bé.

Thông thường cha mẹ sẽ cố gắng ngăn cản con cái trước những thứ nguy hiểm.

Tuy nhiên, cha cô đã chẳng làm gì để ngăn cô lại.

Rất có thể, người cha đã biết trước điều gì về "cảm giác" của cô.

“Ừm-m-m nếu là ngài thì …”

Sau khi nhìn qua nhìn lại bốn cánh cửa và Muyoung, cô bé chỉ vào một trong số chúng.

"Cái này."

Muyoung nhìn theo ngón tay cô bé.

'Con đường dài và khó khăn.' :)))

Hắn lắc lắc đầu.

Rồi sau đó, hắn bước tới trước cánh cửa có dòng chữ [Con đường dài và khó khăn].

“Suzy tiếp tục chọn cửa cho những người khác.”

"Gì cơ?"

Taehwan nhìn hắn chằm chằm tưởng như mình vừa nghe nhầm.

Thật lạ đời khi số phận của họ sẽ được quyết định bởi một con nhóc 9 tuổi.

Tuy nhiên, Muyoung nghĩ rằng đó là sự lựa chọn đúng đắn.

Mặc dù hắn không thể giải thích ngoài việc quy cho "cảm giác", nhưng bằng vào kinh nghiệm nhiều năm sinh tử trong Quỷ Giới, hắn lựa chọn tin tưởng Suzy.

Trong Quỷ Giới, những điều kỳ lạ không bao giờ thiếu.

“Suzy, hai cánh cửa còn lại thích hợp với ai?”

“Anh Taehwan và anh kia.”

Không hề do dự, cô bé chỉ vào hai người nọ.

Mọi thứ đã được định đoạt, Taehwan quyết định bước vào [Con đường dài nhưng dễ dàng] trong khi gã còn lại chọn [Con đường ngắn và dễ dàng].

“Đừng bảo tôi phải ở lại đây với gã cụt này nhé?”

Gã thanh niên đã từ chối chấp nhận thử thách run rẩy nói.

Nếu chỉ còn lại anh ta và một người tàn tật không tay, không thể nghi ngờ họ sẽ chết khi có quái vật tấn công.

“Cứ ở yên trong miếu, lũ chuột sẽ không dám tấn công.”

Một nơi như vậy không phải là nơi lũ chuột muốn vào là vào được.

Và thực tế cũng không hề có dấu vết gì của chuột chù xung quanh ngôi miếu.

'Chúng ta phải hoàn thành thử thách một cách nhanh nhất.'

Còn chín tiếng nữa là đến nửa đêm.

Mất ít nhất một tiếng để quay trở lại Ngôi đền.

Nếu không thể hoàn thành thử thách trước nửa đêm, địa hình sẽ thay đổi.

Và khi đó việc tìm đường sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

“Đi thôi ... Hẹn gặp lại mọi người ở bên kia cánh cửa.”

Muyoung là người đầu tiên mở cửa.

Bên trong tối đen như một hố đen.

Rầm!

Ngay khi hắn vừa bước vào trong, cánh cửa phía sau lưng đóng sập lại.

[Bạn đã tiến vào 'Căn phòng của sự đau khổ'.]

Hắn nhìn xung quanh.

Một sa mạc hoang vắng vô tận.

Hoàn toàn không có thứ gì khác ngoài cát.

'Túi và vật phẩm ma thuật của mình đã biến mất.'

Quan trọng hơn, thức ăn và nước uống của hắn cũng đã biến mất theo.

Bộ quần áo mỏng trên người và thanh gươm là tất cả những gì hắn có.

Có vẻ như những thứ không liên quan đến thử thách đã bị bỏ lại.

'Nếu cứ đi tiếp, mình sẽ tìm thấy gì đó.'

Chẳng phải cái tên trên cánh cửa là 'Con đường dài và khó khăn' sao?

Nên không đời nào hắn có thể tìm được mục tiêu ngay khi mới bước vào căn phòng.

Bất chấp gió cát sa mạc, hắn cất bước tiến về phía trước.


Hắn đã đi bộ được bao lâu rồi?

Hắn cảm thấy đã ít nhất một ngày một đêm trôi qua.

Với cơ thể lúc trước, hắn có thể đi bộ không ngừng nghỉ cả tuần liền. Tuy nhiên, với tình trạng lúc này, hắn đã dần dần đạt đến giới hạn của cơ thể.

Không có thức ăn và nước là một vấn đề nghiêm trọng.

Hơn hết, hắn còn không biết mình sẽ phải đi đến nơi nào.

Người bình thường sớm đã gục ngã từ lâu.

Tuy nhiên, Muyoung không bình thường.

'Mình vẫn còn chịu được.'

Lê đôi chân mỏi mệt, hắn không ngừng bước.

Sau khi đi tiếp trong vài giờ, hắn bắt gặp một ốc đảo.

'Có độc.'

Nước trong ốc đảo có một màu tím nhạt.

Hắn đã ngửi thử trước khi làm một ngụm.

Nhổ!

Hắn phun ra ngay lập tức và cố gắng rời đi.

Chất độc đã được hòa vào trong nước.

Chất độc không mạnh, nhưng uống thuốc độc để giải khát chỉ khiến hắn nhanh chết hơn.

Và hắn cũng không thể chưng cất nước khi không có dụng cụ thích hợp.

Ngày thứ tư.

Một con thỏ xuất hiện.

Hắn cố gắng đuổi theo nó nhưng không thành, con thỏ luôn nhanh hơn hắn một chút.

Gần trong gang tấc mà không với tới được. Rất gần nhưng lại rất xa.

'Chắc trêu.'

Sau khi đi bộ bốn ngày mà không có gì vào bụng, người ta sẽ làm đủ mọi cách để làm thịt con thỏ.

Nhưng Muyoung đủ tỉnh táo để nhận ra đây là một cái bẫy.

Hắn lựa chọn từ bỏ con thỏ và gian nan bước tiếp.

Cố lết thêm được vài tiếng.

Huỵch!

Muyoung vĩ đại của chúng ta cuối cùng cũng đã ngã xuống.

'Không, mình không thể dừng lại ở đây.'

Bằng ý chí ngoan cường, Muyoung cưỡng ép cơ thể tàn tạ đứng dậy.

Giờ phút này, hắn phải cố hết sức mới bước thêm được một bước, nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc.

Cơ bắp bắt đầu teo lại, chúng bị đốt để cung cấp năng lượng cho cơ thể.

Không thể tránh khỏi, đã bốn ngày hắn không được uống giọt nước nào vào bụng chứ đừng nói đến ăn.

Không lâu sau, cơ thể hắn chỉ còn da bọc xương, tóc cũng bắt đầu rụng với số lượng lớn.

Hắn là Muyoung, kể cả trong tình trạng này, hắn vẫn còn sống và tiếp tục đi.

Trong 40 năm qua, không có lúc nào hắn được sống cho chính mình.

Hắn muốn một cuộc sống của riêng mình.

Một cuộc đời có ý nghĩa.

Điều đó đã từng là không thể.

Nhưng hắn đã được trao cơ hội.

Hắn không thể lãng phí nó.

Đã có hàng trăm lần hắn muốn từ bỏ, nhưng hắn vẫn quyết tâm đi tiếp.

Trên đường đi, thức ăn và nước uống liên tục xuất hiện, nhưng hắn nhận ra chúng chỉ là những cám dỗ của thử thách, hắn đã lờ đi mà không thèm nhìn.

Khi ý chí hắn đã đến bên bờ sụp đổ, ai đó xuất hiện và chặn đường hắn.

“Tại sao mày lại hủy diệt Forest of Death? 40 năm qua mày đã rất trung thành mà?”

Ảo ảnh?

Người đàn ông trước mặt hắn là thủ lĩnh, kẻ nắm trong tay Forest of Death.

Muyoung vẫy vẫy tay, tuy nhiên gã thủ lĩnh không hề biến mất.

“Đó ... không phải là ... cuộc sống của tao.”

“Mày nhẫn tâm giết sạch đồng bọn đã từng cùng mày vào sinh ra tử? Những người cùng mày tiệc tùng, vui chơi?”

“Tao ... chưa bao giờ ... vui vẻ.”

Muyoung chậm rãi rút kiếm ra.

"Đợi đấy... Kiếp này... tao sẽ xử lý mày đầu tiên.”

Khi hắn quay lại Quỷ Giới, mục tiêu đầu tiên của hắn sẽ là Forest of Death.

Rất khó để tiêu diệt chúng, nhưng hắn sẽ tìm mọi cách để mạnh lên và làm điều đó càng sớm càng tốt.

Phụt!

Máu của tên thủ lĩnh phun ra khi hắn chém lưỡi kiếm xuống.

Ừng ực!

Muyoung uống máu gã.

Hắn cắn xé thịt trên người tên thủ lĩnh.

Và sau đó, khoảng 300 thành viên của Forest of Death xuất hiện.

Những bóng ma.

Đôi mắt họ trống rỗng.

Trông chúng như thể đang chất vấn lý do hắn giết chúng, đồng thời muốn hắn phải trả giá.

Nhìn thấy cảnh đó, Muyoung chợt nở một nụ cười rạng rỡ.

“Tao không hề hối hận.”

Hắn sử dụng chút sức lực cuối cùng, lưỡi kiếm nhảy múa trên tay tạo nên vũ khúc của Tử thần.

...

[Đánh giá thành tích 227,7%]

[Bạn đã vượt qua thử thách một cách xuất sắc.]

[Mảnh ghép ẩn giấu, phần thưởng đặc biệt cho những ai hoàn thành thử thách 'không thể vượt qua', đã được kích hoạt.]

[Chỉ số đặc biệt 'Hào quang chiến đấu' đã được thêm vào.]

[Bạn đã nhận được danh hiệu 'Sự đau khổ của Gremory'.]

[Bạn đã nhận được vũ khí 'Thống khổ'.]

[Kỹ năng 'Thống lĩnh Quân đoàn Quỷ số 27' đã được tạo ra.]

Bạn đang đọc Vị Vua Trên Chiến Trường (Dịch) của Onhu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Valatus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 190

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.