Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ Tiếp Theo!

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Mấy người đều có chút thương cảm, bầu không khí trầm thấp, chỉ có Mặc Tiểu Tiểu cảm thấy mấy người này nói ngang như cua, cô ấy đã sớm nhìn quen sinh ly tử biệt rồi.

Con người sống trong thời đại này, có thể ở cạnh dài lâu với bạn bè và người nhà vốn đã hiếm thấy, đâu cần âu sầu vì một người bạn sắp sửa rời đi?

Cuộc đời vốn chỉ là quá trình đưa tiễn một vài người quen biết rồi lại một lần nữa quen biết những người mới mà thôi.

Chẳng qua dần dần bọn họ sẽ thờ ơ với chuyện đi quen biết người mới

. . .

. . .

Những ngày tháng không có nhiệm vụ, cuộc sống của Hứa Thâm cũng khôi phục lại quy luật vốn có.

Sáng sớm, rèn luyện, cơm trưa, buổi chiều học chữ đọc sách, cơm chiều, buổi tối huấn luyện, ngủ.

Mấy ngày sau, cánh tay đã khép lại, Hứa Thâm phát hiện, khi hắn tụ tập khư lực vào phần cánh tay, chúng sẽ có tác dụng giảm đau và khép lại nhanh hơn. Chừng năm ngày sau, thoạt nhìn cánh tay hắn đã trở về trạng thái bình thường.

Đợi cho đến ngày thứ bảy, Hứa Thâm thử phát một chút lực, cánh tay đã không còn cảm giác đau đớn nữa.

Chỉ khi vận chừng bảy phần lực lượng, mới mơ hồ chút đau đau, tê dại.

Đến ngày thứ mười, cánh tay Hứa Thâm đã hoàn toàn khôi phục, cho phép hắn toàn lực vung chém cũng không ảnh hưởng gì.

Trong mười ngày này, mỗi ngày Hứa Thâm đều tiêm vào một mũi Tịnh Khư Tề, khư lực trong cơ thể đã tiếp cận cực hạn, nếu quy số khư lực trong cơ thể hắn thành từng ống Tịnh Khư Tề, có thể chia làm 97 phần.

Hứa Thâm cũng nhận thấy loại cảm giác bão hòa trong miệng những người khác.

Tựa như tạng phủ và lồng ngực đều được nhồi đến căng, toàn mỹ thực.

Nhưng loại mỹ thực này khác biệt với đồ ăn bình thường, không tạo thành gánh nặng, ngược lại còn mang tới một loại cảm giác cả người tràn ngập lực lượng, tùy thời có thể bạo phát ra.

Ngày kế, Hứa Thâm đã khôi phục huấn luyện rút kiếm như bình thường, vào lúc chạng vạng, hắn nhận được thông tin đến từ hội Truy Quang.

"Vĩnh Dạ lãnh sự, cánh tay của cậu khép lại thế nào rồi?" Từ trong dụng cụ truyền tin vang lên âm giọng an ủi của Đại Lỵ Lỵ, nhưng lại mang theo vài phần nghiền ngẫm.

"Cô biết tôi bị thương?" Hứa Thâm nhướng mày.

"Lãnh sự thật biết che giấu, khó trách lúc trước khi cậu giải quyết những sự kiện cấp D kia, chẳng thấy cố sức chút nào, hóa ra lãnh sự đại nhân đã có năng lực một mình chém giết khư cấp C rồi, phỏng chừng lãnh sự đại nhân đã sắp tiếp cận điểm cực hạn của hình thái thứ nhất?" Đại Lỵ Lỵ ai oán nói.

". . ."

Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì, xem ra tình báo của hắn ở cục Khư Bí, đã hoàn toàn bị tiết lộ rồi. . .

Trên thực tế, hội Truy Quang kia muốn biết chuyện hắn bị thương cũng không khó, dù sao khi hắn tới căn tin ăn cơm, nhiều người mắt tạp, tất cả mọi người đều thấy cánh tay hắn bị quấn quít đầy băng vải, rõ ràng đã bị thương rồi.

Nhưng chuyện chém giết khư cấp C, lại thuộc về thông tin bí mật tại hồ sơ cá nhân của hắn, dù đội 17 chấp hành nhiệm vụ lần này, nhưng chi tiết nhiệm vụ sẽ không công bố ra ngoài.

"Xem ra thân phận của nội quỷ bên trong cục Khư Bí rất cao nha. . ." Hứa Thâm nói.

Đại Lỵ Lỵ nở nụ cười: "Sao có thể gọi là nội quỷ chứ? Nhiều bạn bè thêm đường sống thôi. Hơn nữa, lãnh sự đại nhân sẽ lập tức được điều đến thê đội thứ nhất rồi, dựa theo thân phận, điều kiện của cậu cũng không kém nha. . ."

Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì, vì vậy, dứt khoát không tiếp tục rối rắm trên vấn đề này với cô ấy nữa, nói: "Tìm tôi có chuyện gì?"

"Nếu cánh tay của lãnh sự đã khỏi hẳn, trong hội có nhiệm vụ cần lãnh sự chấp hành, thù lao của nhiệm vụ lần này có chút dày nha." Đại Lỵ Lỵ khẽ cười nói.

"Nhiệm vụ gì?" Hứa Thâm nhíu mày: "Sẽ không sắp xếp cho tôi giải quyết khư cấp C chứ? Tuy đúng là tôi từng giết một con trong nhiệm vụ lúc trước, nhưng lần đó chỉ là vận khí tốt, hơn nữa con khư kia đã bị đội chúng tôi liên thủ làm tiêu hao gần như mềm nhũn rồi, mới bị tôi đánh lén giết chết."

"Yên tâm đi, trong hội sẽ không vội vàng cho cậu đi xử lý khư cấp C như vậy, dù hiện tại cậu đã đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất, trong hội cũng sẽ cho cậu một chút khư cấp D luyện tập, tích lũy kinh nghiệm chiến đấu trước, dù sao khi chém giết cũng không phải chỉ dựa vào lực lượng là có thể chiến thắng, kinh nghiệm càng thêm quan trọng." Đại Lỵ Lỵ nói.

Hứa Thâm nhẹ nhàng thở ra, nói: "Vậy là tốt rồi."

"Vậy 8 giờ buổi tối, mời lãnh sự chuẩn bị sẵn sàng, sẽ có người tới đón cậu." Đại Lỵ Lỵ cười nói.

"Được."

Hứa Thâm chấm dứt liên lạc, cũng không tiếp tục rèn luyện nữa, từ giờ đến lúc hẹn chỉ còn hai tiếng, hắn muốn nghỉ ngơi khôi phục thể lực.

Hắn tới căn tin ăn xong cơm chiều, lại ở trong phòng lật xem một vài bộ sách, đợi đến 8 giờ, đã nhận được thông báo của Đại Lỵ Lỵ, có một chiếc xe đã chờ sẵn ở bên ngoài cục Khư Bí rồi.

Hứa Thâm rời khỏi cục Khư Bí, nhìn thấy người tới đón mình đã đổi thành một cô gái tóc ngắn, tướng mạo bình thường, ăn mặc bảo thủ.

"Ngài, ngài chính là lãnh sự đại nhân mà chủ quản Lỵ Lỵ để cho tôi tới đón?" Thoạt nhìn cô gái tóc ngắn này để lộ vẻ mặt cực kỳ khẩn trương.

Hứa Thâm có chút kinh ngạc: "Người lúc trước đâu?"

"Nghe nói anh ấy đã xảy ra chuyện, về sau sẽ là tôi tới đón ngài." Cô bé tóc ngắn vội vàng nói.

Hứa Thâm ngẩn ra, trong lòng không khỏi hơi hơi xúc động.

Tuy hắn cũng không trao đổi nhiều cùng thanh niên đầu đinh kia, nhưng vẫn nhớ rõ dáng vẻ khẩn trương dè dặt mỗi lần gặp mặt đối phương, bên cạnh mình vừa có một người sống sờ sờ lại dễ dàng gặp chuyện không may như vậy, quả nhiên cuộc sống này quá đỗi gian nan.

Hứa Thâm không nhiều lời thêm nữa, yên lặng lên xe.

Cũng giống như thanh niên đầu đinh lúc trước, cô gái tóc ngắn này tỏ ra cực kỳ sợ hãi thân phận của Hứa Thâm, trên đường không hề nói nhiều.

Rất nhanh, cả hai đã đi tới tòa lầu của hội Truy Quang, Hứa Thâm thay trang phục tác chiến của mình vào, và lập tức lên ngồi xe chạy tới địa điểm nhiệm vụ.

Chờ khi Hứa Thâm đến nơi, hắn mới phát hiện địa điểm nhiệm vụ lần này cực kỳ yên lặng, nhưng chung quanh đều là những kiến trúc cực kỳ xa hoa, rõ ràng là khu phú hào trong nội thành.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 242

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.