Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền Có Thể Mua Được Hết Thảy!!!

Phiên bản Dịch · 1317 chữ

"Cậu đã đến rồi." Đại Lỵ Lỵ đang đứng phía trước trang viên, nhìn thấy Hứa Thâm xuống xe, lập tức cười đi lên nghênh đón.

"Nơi này chính là?" Hứa Thâm nhìn trang viên trước mắt.

"Ừm, bên trong có con khư cấp D, hẳn là không khó với cậu." Đại Lỵ Lỵ cười cười, nói: "Chờ giải quyết xong nhiệm vụ nơi này, còn có một nhiệm vụ cần cậu hoàn thành."

"Hả?" Hứa Thâm nhíu mày: "Liên tục hành động hai lần? Tôi giải quyết một con khư cấp D cũng cố hết sức rồi, trừ phi con tiếp theo là cấp E ."

Tôi tin cậu mới có quỷ. . . Trong lòng Đại Lỵ Lỵ thầm xem thường, nhưng bên ngoài tươi cười không giảm: "Nhiệm vụ thứ hai của cậu không phải chém giết, là thả khư đi."

"Thả đi?" Hứa Thâm sửng sốt.

"Đúng vậy, thả đi." Đại Lỵ Lỵ mỉm cười nhìn Hứa Thâm, khẽ nói: "Tuy trên đời này có rất nhiều khư, nhưng có vài con khư lại xuất hiện ở những nơi không chính xác, khiến chúng ta chẳng được bao nhiêu tiền lời, bởi vậy chúng ta cần làm cho nó xuất hiện tại vị trí nó nên xuất hiện."

Sắc mặt Hứa Thâm thay đổi, hắn cảm nhận được ác ý thật sâu đến từ khuôn mặt tươi cười trước mắt kia.

Ác ý với nhân loại.

Nhưng hắn biết đây không phải ý tứ của bản thân Đại Lỵ Lỵ, dù sao cô cũng chỉ là người nghe mệnh lệnh hành động, giống như hắn.

"Có ý tứ gì?" Hứa Thâm nhìn cô chăm chú.

"Ví dụ như trước mắt." Đại Lỵ Lỵ quay đầu nhìn trang viên phía sau, nói: "Kỳ thật là người trong hội chúng ta đã thả khư cấp D tới nơi này. Làm như vậy, khi chúng ta đến giải quyết con khư cấp D này, người ở bên trong sẽ vô cùng cảm tạ chúng ta, và đương nhiên thù lao nhận được cũng vô cùng dày."

Hứa Thâm giật mình, nhìn trang viên trước mắt.

Nói vậy là bọn họ tự biên tự diễn?

Hắn cảm thấy một chút hàn ý: "Nói như vậy, những con khư lúc trước tôi từng chém giết?"

"Có khi chúng trùng hợp xuất hiện tại địa điểm thích hợp, cũng có khi được chúng tôi thả đi." Đại Lỵ Lỵ nhìn vẻ mặt thoáng hiện âm trầm của Hứa Thâm, tươi cười trên mặt cũng thu lại: "Có khả năng, phản ứng đầu tiên xuất hiện trong lòng cậu, là chúng tôi thực tàn nhẫn, nhưng kỳ thật mọi chuyện không phải như vậy."

"Những con khư bị chúng tôi thả đi, đều bị bắt từ khu vực khác, sau khi thả đi nhất định sẽ chém giết, tới cuối cùng, nó vẫn là khư thú đã bị giải quyết."

Cô mỉm cười, nói: "Bản thân khư nhất định sẽ giết người, chỉ là chúng ta thay nó lựa chọn vị trí làm loạn mà thôi. Tương tự như một vấn đề nào đó, trên đường ray, một bên có năm người, một bên có một người, nhưng phanh trên tàu hỏa của cậu không nhạy, không thể ngừng lại, chỉ có thể lựa chọn một phương hướng để lái đi, vậy cậu sẽ lựa chọn nghiền chết năm người, hay một người?"

"Chúng ta chỉ có tư cách điều khiển phương hướng mà thôi, và mặc kệ xoay chuyển như thế nào, đều có người chết, đều bị đạo đức lên án, nhưng lật ngược lại vấn đề, không cần biết cậu xoay chuyển như thế nào, đều sẽ cứu vớt được người ở bên khác. Có thể nói, tội nghiệt và công đức triệt tiêu lẫn nhau."

Hứa Thâm nhìn cô chăm chú, nửa ngày sau lại khẽ lắc đầu, nói: "Không, cô sơ sót một chút."

"Sơ sót?" Đại Lỵ Lỵ sửng sốt.

"Mấy người muốn thả khư đi, cần phải bắt khư trước, nhưng khư đã tác loạn ở nơi đó rồi, nếu mấy người chịu xử lý nó ngay tại vị trí ấy, chẳng khác nào việc này đã chấm dứt? Nhưng mấy người lại bắt nó, tiếp tục thả đi, khiến cho nó tác loạn lần thứ hai, đây là hại người!" Hứa Thâm nghiêm túc nói.

Sắc mặt Đại Lỵ Lỵ hơi hơi biến hóa một chút.

Nói thật, ở lần đầu tiên khi cô biết được trong hội có tồn tại việc này, bản thân cô cũng cực kỳ khiếp sợ và khó chịu, nhưng lý do thoái thác của người trong hội, cũng chính là lý do thoái thác mà cô vừa nói, đã thuyết phục được cô.

Chờ việc đã xong, lúc cô phản ứng lại, trong đầu cũng hiện lên suy nghĩ như Hứa Thâm đưa ra, chỉ là… bản thân cô đã thay người trong hội làm không ít chuyện, cuối cùng cũng hoàn toàn rơi vào tay giặc.

"Cậu nói rất đúng, nhưng cậu cũng có sơ sót." Đại Lỵ Lỵ chăm chú nhìn vào Hứa Thâm, nói: "Nếu chúng tôi lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, thì ở lần đầu tiên khi khư hiện thân, nó sẽ giết chết rất nhiều người. Chúng tôi bắt nó đi, cũng tương đương là kiềm chề khả năng gây nguy hại của nó, sau đó thả nó đi, để nó giúp chúng tôi kiếm tiền lời, đó cũng là thù lao chúng tôi nên được!"

"Dù sao chỉ khi chúng tôi nhận được càng nhiều thù lao, mới có thể trưởng thành nhanh hơn, mới có thể xử lý càng nhiều khư hơn."

Hứa Thâm nhìn dáng vẻ kiên định của Đại Lỵ Lỵ, cũng biết suy nghĩ của cô đã bị tẩy não, nhiều lời cũng vô dụng. Kết cuộc cuối cùng, chính là bản thân hắn bị thuyết phục, tẩy não, hoặc là đôi bên tranh chấp không ngớt, không hề có ý nghĩa.

"Tôi chỉ giết, không thả đi." Hứa Thâm nói.

Đại Lỵ Lỵ nhăn mày, nói: "Cậu vẫn cảm thấy thả khư đi chính là hại người sao? Kỳ thật việc xong rồi, cậu lại xử lý nó là được, hơn nữa địa điểm thả khư, cũng không đáng giác đồng tình, ví dụ như căn nhà trước mắt cậu này."

Cô nói: "Bên trong là gia đình của ông chủ một nhà xưởng cỡ lớn. Ông ta họ Lý, có thái độ cực kém với vụ công làm việc trong xưởng mình, còn có thể đùa bỡn một vài vụ công có tư sắc, trước sau từng khiến cho 18 vụ công trẻ tuổi sanh non, ba người trong đó đã tử vong vì mất máu quá nhiều. Người nhà bọn họ tới bắt đền, còn bị ông ta thuê người đánh cho tàn phế."

"Tất cả những nội dung này đều là tư liệu đã được trong hội kiểm tra, nếu cạu không tin, có thể tới sở Tuần Tra bên kia tự mình xem xét."

Hứa Thâm khẽ giật mình, lại nhíu mày nói: "Nếu sở Tuần Tra bên kia đã có đầy đủ tư liệu này, vì sao không bắt ông ta đi?"

"Bởi vì ông ta có tiền nha." Đại Lỵ Lỵ trả lời cực kỳ dứt khoát.

Hứa Thâm lại á khẩu không trả lời được.

"Tiền có thể mua được hết thảy, kể cả nhân viên trảm khư chúng ta, cũng vì tiền bán mạng, vấn đề chỉ là bao nhiêu tiền mà thôi." Đại Lỵ Lỵ nói.

Hứa Thâm không thể phản bác lại. Căn cứ theo những gì hắn trải qua và cảm nhận được, hắn cũng không có cách nào ngụy biện, nói ra những lời trái lòng để cãi lãi lời cô ấy.

Có lẽ đây mới là chuyện làm người ta bi ai nhất!

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 230

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.