Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đội Ngũ Trường Thọ!

Phiên bản Dịch · 1380 chữ

"Chị định nuôi dạy cô bé ấy?" Hứa Thâm kinh ngạc nhìn Tô Sương, có chút giật mình.

"Đúng vậy, nếu gởi con bé cho giáo hội Hắc Quang nuôi dạy, thì trong tương lai, rất có khả năng nó sẽ bị bồi dưỡng trở thành trảm khư giả. Mà chị lại không muốn nó đi lên con đường này. . ." Tô Sương nói.

Hứa Thâm và Mặc Tiểu Tiểu đều giật mình.

Phải biết rằng, nuôi nấng một cô bé vốn không phải dễ dàng, nhất là một cô gái còn chưa lập gia đình như Tô Sương. Nếu bên người cô xuất hiện một cô bé, khó tránh khỏi sẽ khiến người khác cười chê, châm chọc.

"Nếu đã như vậy, thì chúng ta cùng nhau đi." Bỗng nhiên Hứa Thâm nói.

"Vậy tính cả tôi nữa." Mặc Tiểu Tiểu nói.

Tô Sương giật mình: "Hai người. . ."

"Không có gì, một mình cô nuôi nấng là quá cố sức, nhưng ba người chúng ta cùng nuôi sẽ dễ dàng hơn." Mặc Tiểu Tiểu nói.

Hứa Thâm gật đầu, hắn biết Tô Sương kiếm tiền không dễ. Nhưng dưới tình huống như vậy, cô vẫn nguyện ý ôm đồm chuyện nuôi dưỡng này, bất chợt trong lòng hắn cũng sinh ra vài phần kính ý với cô gái trước mặt mình.

"Nếu Chu đội biết được, phỏng chừng anh ấy cũng có thể an tâm." Trên mặt Tô Sương lộ ra một nụ cười yếu ớt, như tia nắng đầu tiên lóe lên sau cơn mưa.

Hứa Thâm trông mà có chút thất thần, cũng không khỏi nở nụ cười.

Mấy ngày sau, Hứa Thâm nhận được lệnh điều động từ bên trên truyền đến.

Không chỉ một mình Hứa Thâm, cả Mặc Tiểu Tiểu lẫn Tô Sương cũng nhận được thông báo.

Bởi vì Chu Dã đã chết, khiến cho trước mắt đội 17 như rắn mất đầu, Mặc Tiểu Tiểu được bổ nhiệm làm đội trưởng đội 17, Tô Sương là phó đội trưởng, còn sắp có hai thành viên mới đến.

Mà Hứa Thâm cũng nhận được quyết định rời đội 17, bên trên hạ lệnh, trước ba ngày sau, hắn phải tới biên đội số hai đưa tin, trở thành đội viên chính thức của biên đội số hai.

"Cắt, thế mà không cho mình tới thê đội thứ nhất." Rõ ràng là Mặc Tiểu Tiểu rất coi thường chức vị đội trưởng này, cô ấy đưa mắt nhìn Hứa Thâm, chủ yếu là vì không có một nhóc con thú vị như Hứa Thâm ở bên cạnh, cô ấy có cảm giác bản thân mìn h đợi trong biên đội này có chút buồn tẻ vô vị.

Tô Sương có chút ngoài ý muốn khi biết mình cũng được thăng chức, nhưng vẫn chú ý một chút tới lời nói chuyện của hai người bên cạnh. Ngay lúc cô nghe được câu nói mất hứng của Mặc Tiểu Tiểu, trong lòng lại âm thầm cười khổ.

Người ta muốn tới thê đội thứ nhất, còn cô thì ngược lại, chỉ ước gì được đi thê đội thứ ba, sau đó ở bên kia chậm rãi kiếm tiền, đợi cho đủ số thì về hưu.

Có thể an ổn sống sót nốt quãng đời còn lại, chính là nguyện vọng lớn nhất của cô.

Dù sao đó cũng là lời dặn dò cuối cùng của cha, trước lúc lâm chung. . .

"Vậy mà cậu lại được điều tới biên đội số hai, xem ra trong cục vô cùng quan tâm tới cậu đó." Tô Sương lên tiếng chúc mừng Hứa Thâm.

Hứa Thâm nghi hoặc nhìn cô.

Tô Sương mỉm cười nói: "Chắc là cậu còn không biết, tuy 5 biên đội đứng trước đều thuộc thê đội thứ nhất, nhưng độ mạnh yếu khác nhau. Biên đội số một là mạnh nhất, bọn họ chuyên môn xử lý sự kiện cấp C, kể cả sự kiện cấp D cỡ lớn, cũng không đủ tư cách để bọn họ ra tay. Bọn họ là đội ngũ vương bài tọa trấn trong cục chúng ta!"

"Mà biên đội số hai, gần với biên đội thứ nhất, nhưng tên gọi của riêng mình, chính là đội ngũ trường thọ! Nghe nói tỷ lệ thương vong của biên đội số hai, là thấp nhất trong thê đội thứ nhất. Lần gần đây nhất bọn họ hao tổn về người, cũng là chuyện của 3 năm trước."

Đôi mắt Hứa Thâm lập tức sáng ngời: "Thật sự?"

"Đương nhiên." Tô Sương cười nói: "Lần trước cục trưởng từng tới đây, hẳn là ông ấy cực kỳ coi trọng cậu, cho nên mới sắp xếp cậu đi vào đội ngũ trường thọ này, coi như giúp cậu có môi trường rèn luyện, tăng lên lý lịch và kinh nghiệm, lại có thể an ổn sống sót."

Hứa Thâm khẽ gật đầu, đúng là trong cục vô cùng quan tâm hắn.

"Chờ sau khi tôi đi rồi, hai người cũng phải quan tâm tới bản thân mình một chút." Hứa Thâm nói với hai cô gái, trong lòng cũng có chút không nỡ.

"Người nên nghe lời này phải là cậu mới đúng. Nói gì thì nói, biên đội số hai cũng thuộc thê đội thứ nhất, nhậm chức ở nơi ấy có áp lực rất lớn đó." Tô Sương cười nói.

Ba ngày sau, Hứa Thâm nhận được văn kiện gửi qua đường bưu điện, để cho hắn tới biên đội số hai đưa tin.

Hắn quan sát cẩn thận phần bản đồ được im ở mặt trái lá thư, sau đó quay đầu lại, nhìn gian phòng cũ của mình, thật lâu… trong lòng bỗng có chút thổn thức, chỉ chốc lát nữa thôi, hắn lại phải rời khỏi nơi này rồi.

Hắn thở dài, thu xếp quần áo và hành lý gọn gàng, tới lúc gần đi, lại nhìn thoáng qua gian phòng đằng sau một cái. Tuy hắn ở nơi này chỉ vài tháng ngắn ngủi thôi nhưng nó lại mang tới cho hắn một loại cảm giác an toàn tựa như đây chính là cái ổ nhỏ bé của riêng hắn.

Dưới lầu, Tô Sương và Mặc Tiểu Tiểu biết được hôm nay Hứa Thâm chuyển đội, đều tiến đưa tiễn.

Hứa Thâm nói lời từ biệt với con người và tòa lầu số 17, sau đó đi dọc theo bản đồ, tìm được tòa lầu số hai.

Nếu nói đây là tòa lầu số hai, không bằng nói là trang viên số hai, sẽ hợp tình hợp lý hơn.

Ngay lúc Hứa Thâm đi vào khu vực sinh sống của thành viên thuộc thê đội thứ nhất này, hắn lập tức cảm nhận được khoảng chênh lệch về đãi ngộ giữa thê đội thứ nhất và thê đội thứ hai.

Thủ vệ ở cửa trang viên nhìn thấy cách ăn mặc của Hứa Thâm, hơi nghi hoặc nói: "Cậu là?"

"Tôi tới đưa tin."

Thủ vệ khẽ giật mình khi nghe câu này. Cũng khó trách gã, bởi vì đã thật lâu rồi, biên đội số hai vẫn không có bất cứ người nào phải thay thế bổ sung.

Nhưng Hứa Thâm mặc trên người một bộ trang phục tác chiến, hiển nhiên không phải tồn tại mà gã có thể đắc tội được. Ngay lập tức, thủ vệ nọ đã cẩn thận mời Hứa Thâm bước vào trang viên.

Bên trong trang viên này xa hoa vô cùng, nhưng Hứa Thâm lại ngửi thấy khí tức khư lực nồng đậm, lưu lại trên khắp các vách tường chung quanh. Điều này khiến hắn có một loại ảo giác, tựa như bản thân vừa đi vào sào huyệt của khư.

Ngay lầu một của trang viên, một thanh niên đeo chiếc tai nghe màu trắng có dạng như xương cốt trên đầu, khẽ lắc lư thân thể. Từ trong tai nghe truyền đến âm nhạc kích động mãnh liệt.

Rõ ràng là người này đang đắm chìm vào trong đó, nhưng ngay khi Hứa Thâm vừa đi vào, gã đã nhanh chóng quay đầu nhìn lại, sau đó tháo tai nghe xuống, tắt đi âm nhạc bên trong, mở lời hỏi trước: "Người mới hả?"

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 242

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.