Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Quả Điều Tra!

Phiên bản Dịch · 1327 chữ

Hai người rời khỏi Khư giới, những nhân viên sở Tuần Tra đang bận rộn chung quanh, lập tức tiến lên báo cáo con số thương vong.

"16 người!"

Đợi cho đến khi vệ binh vừa báo cáo kia rời đi, một nhân viên trảm khư trong đó, không khỏi lắc đầu, nói với đồng bạn bên cạnh: "Đám thùng cơm vô dụng này. Từ nãy tôi đã để ý, cách nơi này chừng năm trăm mét, có một văn phòng của sở Tuần Tra. Khoảng cách gần như vậy, thế mà đám người kia còn không phát hiện được một chút dấu hiệu nào, phỏng chừng mỗi ngày chỉ biết xòe tay nhận tiền lương, nhưng chẳng buồn báo cáo lên trên lấy một lần. Nếu không dù bọn họ đi ngang qua thôi, kiểu gì cũng nhận thấy điều lạ thường."

"Có lẽ khi bọn họ đi ngang qua, vừa gặp phải một cơn gió lạnh thấu xương thổi tới, là lập tức đóng cửa kính xe lại, nên không ngửi được thứ mùi hôi thối tản ra bên trong lầu nhỏ này." Đồng bạn nói.

"May cho đám người kia là con khư nọ rời đi rồi. Nếu không, chỉ sợ bọn họ đợi cho đến khi một nửa người của khu này bị nó ăn sạch mới phát hiện ra mất. Trị an ở vùng ngoại thành này thực sự khiến người ta lo lắng mà!" Nhân viên trảm khư kia liên tục lắc đầu.

Sau đó, gã gọi một vệ binh sở Tuần Tra tới, nói: "Anh đi thông báo cho mọi người, cứ nói hung thủ đã bị bắt, để bọn họ không cần lo lắng."

Lúc này, ở chung quanh bọn họ đang có khá nhiều vụ dân tụ tập lại, những người này có thể phân biệt rõ ràng tiếng còi cảnh báo của xe tuần tra. Trong nhận thức của bọn họ, một khi loại âm thanh này vang lên tại khu mình sống, nghĩa là có án mạng xảy ra rồi, và cũng theo lẽ thường, lúc này đang có không ít vụ dân chụm đầu lại, khe khẽ nói nhỏ.

"Tôi đã sớm ngửi được mùi thối bốc lên từ nơi này rồi, y như mùi cá chết vậy."

"Tôi từng nghe người ta nói, ở bên ngoài có đám người táng tận lương tâm chuyên môn hại những vụ dân chúng ta. Tám chín phần mười là người bên trong đã bị hại rồi."

"Đáng thương thật. Tôi đã muốn tới văn phòng sở Tuần Tra bên kia thông báo, nhưng đại sảnh chẳng có người. Tôi còn đi tận hai lần, vẫn không gặp được ai."

Tiếng nghị luận càng ngày càng ồn ào.

Những vệ binh sở Tuần Tra đưa mắt quan sát cả đám vụ dân đầy bất an, đang xúm lại xung quanh, không do dự thêm nữa, lập tức dùng loa lớn thông báo những lời vị nhân viên trảm khư kia kia vừa dặn dò, nhân tiện còn không quên a dua nịnh hót một chút, nói là có đại nhân vật trong thành tự mình đến nơi này phá án, đã bắt được hung thủ rồi.

Những vụ dân chung quanh vừa nghe được tin tức này, tinh thần ai nấy đều rung lên, dưới tâm trạng mừng rỡ, cả đám liên tục cao giọng nói tạ ơn vị đại nhân vật đã bắt được hung thủ kia.

"Cảm tạ đại lão gia!"

"Vẫn là những đại lão gia trong thành thương xót cho dân, cứu khổ cứu nạn!"

. . .

Tại văn phòng cục trưởng của cục Khư Bí Hắc Quang.

Một bản ghi chép toàn bộ quá trình thẩm vấn đã đóng thành sách, được đưa tới trước mặt Liễu Tích Xuyên. Lý Mỹ Na, vốn là trợ thủ đắc lực của cục trưởng, cũng là nhân vật nắm giữ thực quyền thuộc bộ Hậu Cần trong cục, thấp giọng nói: "Chúng ta đã thống kê xong số người có kiếm phong bị tổn hại trong cục, tổng cộng là chín người, trong đó có hai người thuộc thê đội thứ nhất."

"Là ai?"

"Tống Minh và Hứa Thâm."

"Hứa Thâm?"

Thân thể đang thoải mái nằm trên ghế của Liễu Tích Xuyên, trực tiếp dựng thẳng lên, lão khẽ nhíu mày nói: "Theo bản ghi chép, hai người bọn họ nói như thế nào?"

"Đều do trảm khư tạo thành. Vào buổi tối Từ Phong gặp chuyện không may, Tống Minh đang ở trong sòng bạc. Tôi đã phái người qua bên đó dò hỏi, có khá nhiều người gặp mặt anh ta, bọn họ đều có thể làm chứng."

Lý Mỹ Na nhìn về phía Liễu Tích Xuyên: "Hứa Thâm thì không có nhân chứng, cậu ta nói mình chỉ ở trong nhà, ngủ và huấn luyện.

"Ngủ và huấn luyện là chuyện tốt, làm vậy vừa khỏe mạnh vừa an toàn." Liễu Tích Xuyên khẽ gật đầu, sau đó mở ra bản ghi chép, bắt đầu lật xem.

"Ừm, thoạt nhìn thời gian nghỉ ngơi và làm việc còn rất có quy luật."

Lý Mỹ Na: ". . ."

Trọng điểm là chuyện này sao?

Liễu Tích Xuyên tùy tiện lật vài tờ trong phần ghi chép của những người khác, Lý Mỹ Na nói: "Những người khác cũng có khả nghi, nhưng thực lực bọn họ không thể sánh bằng Từ Phong."

"Chuyện này khó mà nói chắc được. Dù sao cũng có khá nhiều người đều tự cho rằng mình thông minh, rất thích che giấu thực lực, không thích xông pha trên tuyến đầu, chẳng mấy ai được như Tiểu Hứa, một cậu bé thành thật biết bao nhiêu."

Liễu Tích Xuyên tiện tay lật xong cuốn sách, sau đó tùy ý ném nó lên bàn.

"Thành thật?" Lý Mỹ Na có chút không biết nên nói gì: "Cục trưởng, anh chỉ gặp mặt cậu ta có một lần, tùy tiện đưa ra phán đoán như vậy không tốt lắm đâu?"

"Không cần gặp mặt cũng biết mà. Cô xem này, hồ sơ của đứa nhỏ này chói sáng tới cỡ nào? Ngay lần đầu chấp hành nhiệm vụ đã chém giết khư cấp D, giải cứu đồng bạn, tới lần thứ hai, lại phối hợp cùng đồng bạn, chém giết một con khư cấp C. Đúng là tiến bộ thần tốc, còn tâm tư đơn thuần." Liễu Tích Xuyên nói.

Mặt Lý Mỹ Na không chút thay đổi nói: "Hai lần nhiệm vụ kia đều cực kỳ hung hiểm, nếu cậu ta cũng dự tính che giấu thực lực, phỏng chừng chỉ có thể cùng chết với đồng đội thôi."

"Chưa chắc nha. Dù cậu ấy bị bắt, nếu thực sự muốn giấu giếm thực lực cũng rất đơn giản. Ví dụ như để tất cả đồng bạn đi cùng tử vong, còn một mình giết ra ngoài, hoặc là thừa dịp đồng bạn hấp dẫn khư, bản thân lén lút rời đi, chỉ cần còn một mình cậu ấy sống sót, dù bại lộ thực lực thì đã làm sao? Còn ai chứng kiến nữa? Nội dung bên trong hồ sơ còn không phải cứ tùy tiện nói là được." Liễu Tích Xuyên cười nói.

Lý Mỹ Na không phủ nhận, chỉ nói: "Nhưng mà người đơn thuần, sẽ không lén lút gia nhập hội Truy Quang. Hừ cậu ta cho rằng bản thân giấu rất kín, nhưng lại không ngờ chúng ta đều biết cả rồi."

Liễu Tích Xuyên khẽ gật đầu, hỏi: “Biểu hiện của cậu ấy ở hội Truy Quang bên kia thế nào?"

Lý Mỹ Na hừ nhẹ nói: "Cậu ta nói dối. Theo tin tức từ hội Truy Quang bên kia, buổi tối hôm trước cậu ta không có ở nhà ngủ với rèn luyện gì đó đâu, mà lén lút đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, còn chém giết hai con khư cấp D!"

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 214

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.