Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Gỡ Tại Khư Giới!

Phiên bản Dịch · 1377 chữ

Trong lòng Hứa Thâm thoáng qua một tia khẩn trương, nhưng rất nhanh, hắn đã nhìn thấy Mai Phù đang bước trên hư không, chậm rì rì đi tới, thoạt nhìn tâm trạng của cô rất tốt, tư thế đi đường cũng lộ ra vẻ sung sướng thoải mái.

Hứa Thâm ngầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó ánh mắt thực tự nhiên dời qua chỗ khác.

Trước kia ngẫu nhiên Mai Phù cũng sẽ rời đi một thoáng ngắn ngủi, không biết cô phải đi kiếm ăn hay là làm chuyện gì khác, nhưng bình thường rất nhanh sẽ xuất hiện trở lại.

Trong lòng Hứa Thâm đã trở nên yên ổn, hắn bắt đầu suy tư về phương thức ném xác. Ngay sau đó, hắn vác túi đựng xác trên lưng, dọc theo con đường trong Khư giới tiến về phía trước, thông qua hiện thực hư ảo cũng có thể phán đoán ra đường, chờ tới khi hắn đi đến một nơi tương đối hẻo lánh, mới rời khỏi Khư giới, và bắt một chiếc taxi ở ven đường không có vị trí giám sát.

"Gói to của cậu là cái gì vậy? Nếu quá tải, tôi sẽ thu thêm phí đó." Lái xe trung niên nói.

"Là một món quà mang đi tặng bạn thôi mà, nó rất nhẹ." Hứa Thâm tiện tay giơ cái túi lên, nhìn qua cực kỳ thoải mái.

"Là búp bê sao?" Lái xe nhìn thiếu niên trước mắt dễ dàng nâng cái túi kia lên như thế, dường như thế bên trong rất nhẹ, cũng không nghĩ nhiều.

Sau khi Hứa Thâm thuận lợi lên xe, hắn lại chọn địa điểm cần tới là khu Vô Miên, đến vị trí ném xác lần trước.

Lần này, khi Hứa Thâm vừa tới, hắn lập tức chú ý đến gốc Khư Thụ từng là địa điểm chôn xác trước đây, lại sinh trưởng cực kỳ xum xuê, cứng cáp, rõ ràng là thô to hơn một vòng so với những gốc Khư Thụ chung quanh, trong khi trước lúc hắn chôn cái xác kia xuống, nó còn không khác biệt nhiều đến vậy.

"Ngay cả cây đều có thể trưởng thành nhanh như vậy. . ." Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì.

Hắn nhìn nhìn chung quanh, lại dùng khư lực bao trùm, thu lấy hai cái xẻng sắt rồi bắt đầu đào đất bên dưới một gốc Khư Thụ thấp bé khác lên.

Rất nhanh, hắn đã đào được một cái hố khá to.

Tiếp theo, Hứa Thâm mở cái túi đựng xác ra, đầu tiên là lấy đầu của thiếu nữ kia ra, đặt vào trong hố sâu, sau đó là thân thể.

Trong quá trình chôn, Hứa Thâm cũng tiện tay tìm tòi vài lần trên người thiếu nữ, nhưng chỉ chạm tới một cuốn giấy dầu.

Hắn khá tò mò mở nó ra, bên trên có vẽ một tấm bản đồ.

Là bản đồ toàn thành của thành Bạch Nghĩ!

Nhưng tấm bản đồ này có chút khác biệt so với tấm bản đồ Hứa Thâm từng nhìn thấy ở cục Khư Bí. Bởi vì phạm vi biên giới của tấm bản đồ này có vẻ rộng lớn hơn nhiều, phía dưới kéo dài tít ra bên ngoài tường thành của thành Để, trong khi bên trên lại kéo dài đến sườn bên trong tường thành của khu vực nội thành.

Rõ ràng là phiên bản lớn hơn của tấm bản đồ hắn từng trông thấy.

Hứa Thâm thử dùng khư lực và máu tươi dính lên mặt trái của tấm bản đồ, nhưng không thấy nó hấp thu, nghĩa là thứ này không phải khư binh.

Hắn có chút tiếc nuối, chỉ còn cách cuộn bản đồ lại và cất đi, sau đó lại tiếp tục mò mẫm bên trong thi thể.

Chờ đến khi hắn tìm tòi hết một lượt, không còn vị trí nào nữa, thì ngoại trừ trang phục tác chiến và quần áo của thiếu nữ kia, trên người cô đã không còn bất cứ món đồ gì khác nữa.

Nhưng cô ấy đã là tồn tại hình thái thứ hai, kiểu gì cũng phải có khư binh chứ?

Hứa Thâm thầm nghi hoặc không thôi, nhưng bỗng nhiên hắn nghĩ tới cái gì.

Sau khi thiếu nữ này tử vong, cô ấy đã rơi vào trong tay thanh niên kia, và tới tám chín phần mười là khư binh của cô ấy đã bị thanh niên kia thu đi rồi.

Hứa Thâm nghĩ đến thanh niên kia, lại nhớ tới dáng vẻ chết thảm của đối phương, trong lòng thoáng khựng lại một chút.

Hắn chưa thấy thanh niên kia ra tay, nhưng không cần phải nghi ngờ, thực lực của đối phương tuyệt đối không kém, chỉ tiếc, ở trước mặt con khư cấp A biết ngụy trang che giấu kia, gã cũng chỉ thuần túy là sinh vật nhỏ yếu tới tặng món ăn thôi.

"Đáng tiếc, chẳng lấy được một món khư binh nào của bọn họ. . .” Trong lòng Hứa Thâm tràn đầy tiếc nuối.

Nhưng rất nhanh, hắn đã lắc lắc đầu, không nghĩ nhiều thêm nữa, lần này hắn có thể sống sót đã cực kỳ không dễ dàng rồi... Tốt hơn hết là đừng có ước mơ xa vời quá!

Hứa Thâm chôn xong thi thể, lại lấp đất cẩn thận xuống, thậm chí còn đạp đạp vài cái và trải lên một chút lá rụng ngụy trang.

Sau đó, hắn nhìn qua gốc Khư Thụ bên cạnh, thầm suy nghĩ một hồi, tiếp đó lại dùng chiếc xẻng sắt trong tay đào lên một cái hố nhỏ, bên dưới hố đều là rễ cây rắc rối, đan xen chằng chịt, quấn chặt chung quanh một bộ xương khô. Lớp da bọc bên ngoài bộ xương nọ đã chuyển màu đen, bề ngoài thối rữa, nứt toác, dán sát vào khung xương cốt, máu thịt, cơ quan nội tạng bên trong, đã sớm bị hấp thu.

Hiện giờ, những gì còn sót lại chỉ là một bộ thây khô mất nước.

Hứa Thâm lắc lắc đầu, lại vùi đất xuống và dùng thủ pháp tương tự, phủ lên trên một chút cỏ dại che giấu đi.

Hắn làm xong hết thảy những chuyện này, đang muốn trả lại chiếc xẻng sắt và rời khỏi nơi này, bỗng nhiên, một chuỗi những tiếng lá cây rơi rụng xào xạc vang lên.

Ngay tiếp theo, một bóng dáng toàn thân mặc nhuyễn giáp màu bạch kim lao ra, tựa như một con cáo bạc mảnh khảnh, dừng trên Khư Thụ, sau đó lại nhảy lên, vội vàng lao về phía trước.

Hiển nhiên bóng dáng ấy đã phát hiện ra Hứa Thâm đang đứng dưới mặt đất, rồi không khỏi sửng sốt, tựa như không nghĩ đến ở nơi này còn có trảm khư giả.

Căn cứ theo trang phục tác chiến chế thức được sản xuất thống nhất trên người Hứa Thâm. . . Dường như là tồn tại thuộc giai đoạn đầu?

Trong ánh mắt cô gái lộ ra vẻ thất vọng, lập tức xẹt qua, không hề có ý định dừng lại, bàn chân đạp lên tán cây Khư Thụ bên cạnh Hứa Thâm, nhanh chóng lao về phía trước.

Trong lòng Hứa Thâm có chút khẩn trương, nhưng sau đó, hắn phát hiện ra đối phương không quá chú ý tới mình, mới thoáng buông lỏng một chút. Hắn chỉ lo lắng thi thể dưới chân mình bị cô gái kia phát hiện.

"Ma ma, lại có thêm một món đồ ăn vặt nho nhỏ này, con muốn, con muốn!" Bỗng nhiên, một giọng nói của bé trai vang lên.

Hứa Thâm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng mảnh khảnh vừa xông ra từ rừng khư. Người nọ là một người phụ nữ mặc váy cưới màu trắng, đội mũ tơ tằm, thoạt nhìn tao nhã vô cùng.

Nhưng phía trên lồng ngực, ngay tại mảnh da thịt màu trắng như tuyết kia, lại mọc ra một cái bướu thịt cực lớn, nhìn kỹ mới phát hiện, đó là cái đầu của một cậu bé.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.