Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khó Khăn Rất Lớn!!!

Phiên bản Dịch · 1324 chữ

Ngày qua ngày huấn luyện lại bắt đầu.

Hiện giờ, ngoại trừ đi căn tin ăn uống, về cơ bản Hứa Thâm đều dùng trên rèn luyện.

Không có tiết mục giải trí gì khác, bản thân bộ Tác Chiến của cục Khư Bí chính là nhảy múa giữa lằn ranh sinh tử, nên trong cục không có bất cứ phương tiện giải trí nào, nếu muốn phóng túng thoải mái, bình thường, đám nhân viên trong này đều tự mình ngồi xe đến nội thành tìm vui.

Mỗi ngày Hứa Thâm đều chết dí trong phòng tu luyện, nhưng khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, Mặc Tiểu Tiểu cũng như thế, mỗi lần hắn đến căn tin đều có thể chạm mặt cô.

"Cô không đi ra bên ngoài một chút sao?" Hứa Thâm tò mò hỏi.

Mặt Mặc Tiểu Tiểu không chút thay đổi nói: "Bên ngoài khắp nơi đều là khư, có cái gì hay mà đi? Du ngoạn cùng khư sao?"

Cũng đúng... Hứa Thâm âm thầm thổn thức.

"Gần đây trên người cậu lại có thêm khư." Mặc Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, trầm thấp nói.

"Ha hả."

Hứa Thâm ăn xong bữa tại căng tin lại về phòng tiếp tục huấn luyện.

Theo từng mũi Tịnh Khư Tề tiêm vào, cộng thêm bữa ăn no nê khi săn bắn lúc trước, Hứa Thâm có cảm giác khư lực trong cơ thể mình càng thêm nồng hậu, chỉ cần cảm ứng một chút, sẽ phát hiện nước canh mỹ thực bên trong tạng phủ lay động, cái loại cảm giác cực nóng này, làm hắn cực kỳ thỏa mãn.

Ai mà không muốn ngày ngày đều được ăn no chứ?

"Nếu cứ tiếp tục tăng lên theo tốc độ này, có lẽ không đến một hai tháng, ta có thể bão hòa rồi..." Trong lòng Hứa Thâm có chút chờ mong.

Nếu có thể đạt tới hình thái thứ hai, dường như cuộc sống của hắn sẽ càng thêm an toàn?

Thời gian trôi qua cực nhanh, Hứa Thâm mau chóng cảm nhận được tần suất nhiệm vụ dày đặc như mắc cửi của hội Truy Quang. Khoảng năm ngày sau, hắn lại nhận được nhiệm vụ, lần này là giữa trưa.

Hứa Thâm mặc kệ đi căn tin, trực tiếp qua bên kia làm nhiệm vụ trước.

Ở ngoài cửa, vẫn là thanh niên đầu đinh có chút phản nghịch kia, nhìn qua dáng vẻ kiệt ngạo bất tuân, nhưng ở trước mặt Hứa Thâm lại cực kỳ khách khí và khiêm tốn.

Địa điểm nhiệm vụ lần này là một khu nhà cũ.

Vẫn là khư cấp D.

Bên trong khu nhà cũ này không có quá nhiều người, rất nhanh Hứa Thâm đã tìm được con khư kia, và thuận lợi giải quyết.

Hứa Thâm phát hiện, hiện giờ hắn có thể dễ dàng thấy rõ quỹ tích hành động của khư cấp D, về phần chém giết, tốc độ rút kiếm còn vượt qua khả năng mà thị giác của hắn có thể bắt giữ.

Mỗi ngày đều đặn huấn luyện tám giờ, khiến cho xuất kiếm đã trở thành một loại bản năng, chỉ cần tầm mắt có thể trông thấy, vậy thì kiếm nhất định có thể chém tới.

Loại huấn luyện buồn tẻ ấy, đã được báo đáp trong chiến đấu.

"5 phút..."

Lỵ Lỵ nhìn Hứa Thâm rời khỏi, lại nhìn thời gian, có chút không biết nên nói gì.

Lần này không phải khu vực náo nhiệt như phòng ca múa, dù xử lý một giờ cũng chẳng làm sao, kể cả khi con khư nọ đi vào trong hiện thực, cũng không tạo thành ảnh hưởng gì nhưng hắn vẫn hoàn thành với tốc độc siêu nhanh như cũ.

"Chẳng lẽ với cậu, chém giết khư cấp D đã không còn chút khó khăn nào sao?" Lỵ Lỵ nhìn Hứa Thâm với vẻ mặt thoải mái và tư thế ung dung đi tới, không hề giống một người vừa trải qua một hồi ác chiến, ngược lại tựa như cậu ấy vừa bước vào trong và đi dạo một vòng vậy.

Hả... ? Hứa Thâm có chút cảnh giác, đừng bảo là cô nàng này sẽ bố trí cho hắn xử lý khư cấp C nhé?

"Khó khăn vẫn rất lớn." Hứa Thâm lập tức nói.

Lỵ Lỵ muốn trợn trắng mắt khi nhìn thấy dáng vẻ cảnh giác của Hứa Thâm. Cậu giải quyết khư trong vòng 5 phút, đó là chưa bao gồm thời gian đi tìm nó... Cái này gọi là khó khăn rất lớn sao?

Phỏng chừng cậu chỉ qua qua lại lại mười mấy lần đã giải quyết xong rồi?

“Cậu đừng khẩn trương, dù hiện tại cậu có muốn đi đụng vào khư cấp C, trong hội cũng không chịu đồng ý đâu, dù sao cậu cũng là nhân tài bảo bối, chờ tích lũy đủ khư cấp D cho cậu trưởng thành, trong hội mới có thể đồng ý để cậu đi mạo hiểm." Lỵ Lỵ nói.

Hứa Thâm giật mình, nói: "Vậy là tốt rồi."

"..."

Ngày kế, kết toán nhiệm vụ đã được gửi tới tay Hứa Thâm.

Tiền thưởng một vạn năm, Tịnh Khư Tề vẫn là hai bình như cũ.

"Thiếu 5000 nha..." Hứa Thâm thở dài, khoản tiền đó có thể mua được một bình Tịnh Khư Tề ở chợ đêm!

Trong quãng thời gian sau đó, hắn lại tiếp tục tiến hành song song giữa huấn luyện thông thường và huấn luyện biết chữ.

Mỗi ngày khi Hứa Thâm tới căn tin, hắn còn có thể nghe được một chút tin đồn khác.

Có khi là vụ bê bối của đại nhân vật nào đó nội thành, có khi là ngôi sao ca nhạc tiểu tỷ nào đó đánh người, có khi còn là sự kiện khư thú nào đó tạo thành thương vong đáng sợ...

Hứa Thâm tựa như một miếng bọt biển, hấp thu hết thảy những tin tức bên ngoài.

Hắn đang nhanh chóng trưởng thành, cả về thực lực bản thân, lẫn nhận thức về thế giới này.

Nếu nói nhận thức về thế giới này của vụ dân cực kỳ ít ỏi, ngoại trừ nhà và Đạo Manh tác kết nối với khu vực công tác, thì tất cả những nơi khác, bọn họ đều mơ hồ, ngẫu nhiên nghe được một chút tin tức, cũng đều là một chiều, không thể đối chiếu, liên kết với nhau.

Có thể nói những phần mà hắn khuyết thiếu, không hiểu biết đến, đều là hắc ám đưa tay ra không thấy năm ngón tay.

Nhưng hiện giờ, càng ngày càng nhiều tin tức đang lấp đầy vào khoảng không hắc ám ấy, khiến cho nhận thức về thế giới này của hắn đang dần dần được hoàn thiện.

Đây là một quá trình chuyển từ non nớt sang thành thục.

Đô đô.

Dụng cụ truyền tin vang lên.

Hứa Thâm tưởng tin nhắn của hội Truy Quang, nhưng khi mở ra dụng cụ bên đó, lại không thấy ánh sáng. Lúc này hắn mới phát hiện, hóa ra thứ vừa thông báo là dụng cụ truyền tin của cục Khư Bí.

"Lập tức xuống lầu hai tập hợp, có nhiệm vụ." Giọng nói của Chu Dã truyền đến.

Hứa Thâm hơi ngơ ngác, bọn họ vừa chấp hành nhiệm vụ được một tháng, tần suất này hơi dày đặc hơn quá khứ một chút.

"Trong thời điểm này, hội Truy Quang sẽ không tới tìm ta. Bọn họ từng nói, mỗi khi ta chấp hành nhiệm vụ của cục Khư Bí, bọn họ sẽ cho ta thời gian nghỉ ngơi, sẽ không can thiệp..." Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, hắn lập tức rời giường mặc trang phục tác chiến vào và nhanh chóng xuống lầu.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 266

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.