Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gian lận?

Tiểu thuyết gốc · 1993 chữ

Bên ngoài bí cảnh! Quảng Trường!

" Học sinh năm nay thật khá, bây giờ đã là ngày thứ 14 , mà vẫn chưa có học sinh nào bỏ cuộc" Ngô Thanh Hàn vuốt vuốt chòm râu , nói!

Ở phía dưới, đám hiệu trưởng cùng các giáo viên chủ nhiệm của các lớp vẫn đang trông ngóng học sinh của mình!

Đột nhiên!

Quảng trường đại trận sáng lên, từng cột sáng xuất hiện, từng thân ảnh lần lượt theo nguồn sáng lộ rõ hình dạng !

Vụt!

Vụt!

Vụt!

. . .

Cảnh tượng quá hoành tráng, hơn 900 cột sáng đồng loạt xuất hiện, phóng lên tận trời!

Chỉ sau một khắc, có hơn 900 thân ảnh xuất hiện giữa Quảng trường, mặt mũi lấm lem, hốc hác, nam sinh cũng như nữ sinh, ai nấy đều giống như tị nạn về!

Các giáo viên cũng đứng dậy, chấn kinh nhìn phía trước một màn!

"Có chuyện gì xảy ra"? Hiệu trưởng Ngô Bân hỏi, thanh âm như là sấm bên tai, ong ong tác hưởng!

" chúng ta bị lừa " một học sinh dũng cảm lên tiếng, sau đó hắn đem mọi chuyện kể ra, kể cả việc không tìm thấy yêu thú, đến việc Phạm Xương từ trong vòng tay biến ra đồ ăn, bọn hắn đều nói sạch sành sanh!

Ngô Thanh Hàn cũng nghe thấy lời này, vội vàng nhìn qua các hiệu trưởng đang ngồi ở dưới!

"Các ngươi có thể giải thích cho ta biết là có chuyện gì sao"? Ngữ khí không được tốt cho lắm!

" Ngô phó viện trưởng, chuyện này là không thể nào , bọn ta hơn 15 vị hiệu trưởng ở đây , đều tham gia chuẩn bị bí cảnh cho sát hạch , thú dữ bình thường 4000 đầu , yêu thú võ đồ cấp một 1000 đầu , yêu thú võ đồ cấp hai 800 đầu , yêu thú võ đồ cấp ba 100 đầu , yêu thú võ đồ cấp bốn 50 đầu , yêu thú võ đồ cấp năm 47 đầu , còn lại 3 đầu yêu thú đều là võ đồ cấp sáu , vừa vặn hai nghìn đầu yêu thú ," Một Hiệu trưởng khác đứng lên, bọn hắn tân tân khổ khổ, chuẩn bị cho kỳ sát hạch, không thể không minh bạch chịu tội được!

" Trừ khi có người giết hết đám yêu thú đấy" Hiệu trưởng kia lại nói ra!

Khi hắn nói ra lời này, mọi người đều bàn tán xì xào, cho rằng điều này là không thể nào!

Nhưng duy chỉ có vài người!

Trần Trung Kiên và Lê Quang Hải liếc nhau, bọn hắn biết là ai làm!

Nhưng cũng quá mẹ nó kinh dị đi, 2000 đầu yêu thú, một mình hắn giết chết!

Ngô Thanh Hàn khi nghe thấy lời này cũng lâm vào trầm tư, sau đó nhìn về phía Trần Vô Nhai!

Trần Vô Nhai cười lắc đầu! Hắn cũng có suy đoán!

Đột nhiên Trần Vô Nhai đứng lên , ánh mắt đảo qua toàn trường, hắn muốn biết một số chuyện, hắn cũng không tin chỉ trong thời gian ngắn tiểu tử kia có thể giết hết 2000 đầu yêu thú được dù cho có sức mạnh áp đảo cũng như thế!

" các ngươi là khi nào phát hiện không có yêu thú? Trần Vô Nhai hỏi!

Học sinh lúc nãy đứng ra giải thích gọi Trương Kỳ, bây giờ lại đứng ra một lần nữa, nhìn lên Trần Vô Nhai mà trong lòng thấp thỏm, hắn cũng không dám nói dối!

" Thưa tiền bối , chính là ngày thứ 10 trở đi, bọn ta tiến vào bí cảnh chỗ sâu để tìm kiếm yêu thú , thì mới phát hiện yêu thú không có"!

Trần Vô Nhai mộng , Ngô Thanh Hàn Mộng, tất cả người có mặt ở đây đều mộng!

Bí cảnh sinh tồn 15 ngày mà ngày thứ mười các ngươi mới phát hiện không có yêu thú, mắt mù không thành?

Chưa để Trần Vô Nhai kịp nói gì, Ngô Thanh Hàn đã mở miệng tra hỏi,

" Vậy mười ngày đầu tiên các ngươi làm những cái gì? "

"Bọn ta... Bọn ta.... " Trương Kỳ ấp a ấp úng!

" Nói" Ngô Thanh Hàn quát lên!

" Thưa....thưa tiền bối, bọn ta ở vùng ngoài cùng để cắm trại" Trương Kỳ sắc mặt đều tái, người trung niên trước mắt này quá để cho người ta sợ hãi!

" Cắm trại? Haha, cắm trại, chúng ta chuẩn bị bí cảnh cho các ngươi là để các ngươi cắm trại?, tốt lắm! Ngô Bân tức giận, quát lên!

" Là chủ ý của ai? " Ngô Thanh Hàn lại hỏi. ,sắc mặt không được tốt lắm!

"Là... Là của các đội trưởng, bọn ta chỉ làm theo mà thôi" Trương Kỳ lưng đều là mồ hôi, lắp bắp nói!

" Thôi được rồi chuyện đã như vậy, thì kết thúc sát hạch đi thôi, tiếp tục cũng không còn ý nghĩa gì" Trần Vô Nhai mở miệng!

Sau đó chỉ thấy hắn tay ấn pháp quyết, lập tức, tình cảnh quen thuộc lại xuất hiện, hơn 100 cột sáng , hơn 100 thân ảnh đều có mặt, tình trạng căn bản là giống nhau, thảm hết sức thảm!

Duy chỉ có hai người lành lặn, Phạm Xương và Dương Khai!

Hai thiếu niên ngơ ngác nhìn xung quanh!

Không phải đang chạy trốn vui vẻ sao, sao lại xuất hiện ở đây rồi!

Phạm Xương nhìn thấy phía trên kia Trần Vô Nhai , liền ôm quyền chào hỏi một tiếng, Dương Khai không biết đại ca đang làm gì nhưng cũng ôm quyền hướng về phía Trần Vô Nhai, mặc dù hắn mẹ nó không biết đang chào ai!

Trần Vô Nhai cũng gật đầu đáp lại!

" Được rồi, giao vòng đeo tay của các ngươi ra " Ngô Thanh Hàn nói!

Sau đó, từng người từng người bước lên phía trước ,tháo vòng tay, đặt lên một chiếc máy,

khi đặt lên, thì xuất hiện một chữ số trên màn hình!

0!

0!

0!

...

Tất cả đều là 0!

Phạm Xương và Dương Khai đứng sau đám người, mỗi người lại cầm bốn xiên thịt, ăn rất vui vẻ.

Đám học sinh đơn giản là muốn điên lên rồi, trong đó có một học sinh giống như đang suy nghĩ đến điều gì, vội vàng hô!

" các tiền bối, ta nghi ngờ trong cuộc thi này có người gian lận"

Lời này nói ra , tất cả mọi người đều nhìn lại!

Người xung quanh nam học sinh này đều đứng ra xa, tạo thành một vòng tròn , vây nam sinh này ở giữa!

" Ồ! Gian lận? Ai gian lận? " Ngô Thanh Hàn hỏi!

Nam học sinh kia chỉ về Phạm Xương " ta thấy hắn có thể biến ra đồ ăn từ trong vòng đeo tay, nhưng vòng tay của bọn ta không làm được như thế "

" Tất cả nói có đúng không" hắn hét lớn!

" đúng, đúng, chính mắt ta thấy hắn biến đồ ăn từ trong vòng đeo tay, nếu không thì ta cũng không bị mắc lừa rồi!

Cả một đám nhao nhao!

Ngô Thanh Hàn nhìn về Phạm Xương, thần thức quét qua, không cảm nhận được không gian ba động, tức là không có trữ vật không gian.

Ngô Thanh Hàn lại nhìn về Phạm Xương, Phạm Xương cũng biết người trước mắt này không đơn giản, vội vàng ôm quyền:

- Vãn bối Phạm Xương!

Ngô Thanh Hàn gật đầu, sau đó hỏi lại!

- Bọn hắn nói ngươi gian lận, ngươi có gì muốn nói sao, yên tâm, cứ nói sự thật!

" ta nghĩ rằng bọn họ đói đến hoa cả mắt rồi , ta một cái học sinh bình thường, làm gì có những thủ đoạn ấy, có đúng không, Dương huynh!" Phạm Xương nói xong, tay còn khẩy khẩy Dương Khai!

Dương Khai miệng đang nhai nốt miếng thịt cuối cùng, thì bị Phạm Xương thúc vào người.

" Có chuyện gì không đại ca? " Dương Khai hỏi!

Phạm Xương gõ đầu hắn một cái! sau đó nhỏ giọng nói "khi có người ngươi cứ gọi ta bằng tên được rồi"

" Ta hiểu rồi, Phạm đại ca " Dương Khai chất phác trả lời!

Ông trời ơi!

Ngươi hiểu cái rắm!

Trần Trung Kiên và Lê Quang Hải trợn mắt rồi!

Chưa gì đã kêu đại ca rồi, có thể có chút lòng tự trọng sao!

" Thôi không nháo nữa, tiếp tục " Ngô Thanh Hàn cũng lười truy cứu, chuyện này căn bản là không thể nào!

Sau đó, lần lượt từng người lên tháo ra vòng tay, bỏ vào máy, tất nhiên, tất cả đều hiện ra số 0 tròn trĩnh!

Đến lượt Phạm Xương, hắn cũng không biết mọi người đang làm gì, cũng không biết số 0 kia biểu trưng cho cái gì, nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều!

Phạm Xương!

0!

"Cái gì?"

Trần Trung Kiên, Lê Quang Hải, Trần Vô Nhai đều không thể tin vào mắt mình, bọn họ ban đầu đều tin tưởng người xử lý hết Yêu thú chính là Phạm Xương!

Nhưng thực tế không phải vậy!

Tới lượt Dương Khai , Dương Khai cũng bước lên, tháo vòng tay, bỏ vào máy !

Dương Khai!

435300!

" Cái gì "?

Lần này không phải là ba người bất ngờ, mà là cả toàn bộ người có mặt ở đây đều bất ngờ !

Ngô Thanh Hàn hít một ngụm khí lạnh!

Tiểu tử trước mắt này!...

Ngô Thanh Hàn đánh giá Dương Khai.

Tu vi không tệ, võ đồ ngũ trọng!

Nhưng cho dù vậy cũng không thể nào có thể một mình giết hết đám yêu thú được, trong này chắc chắn có sự tình gì mà hắn không biết!

Các hiệu trưởng của các trường cũng bị con số này cho chấn kinh rồi!

Không lẽ tiểu tử này, một mình giết hết cả đám yêu thú?

Không phải bọn hắn không tin, nhưng điều này quá khó để tin!

Sau Dương Khai, các học sinh khác cũng nhao nhao, bỏ vòng tay vào máy, kết quả thì ai cũng biết rồi!

Sau khi kiểm tra hoàn tất, Ngô Thanh Hàn tâm tình kém đến cực điểm, thất vọng, quá thất vọng!

- Ta tuyên bố, Kỳ thi sát hạch năm nay, hợp cách chỉ có một người, đó chính là Dương Khai! Còn lại tất cả, giải tán! Ngô Thanh Hàn nói ra!

- Không thể nào! Xin cho bọn ta một cơ hội nữa!

- Lần này bọn ta hứa sẽ nghiêm túc mà!

Cả đám học sinh lại nhao nhao lên, không phục nhất vẫn là những người tự cho mình là thiên tài!

Dẫn đầu một đám thiên tài cao cấp, Nhiếp Vân đám người bước lên trước, mặc dù người có chút lấm lem, nhưng vẫn không đến nỗi quá tệ, hắn ôm quyền nói:

- Thưa tiền bối, bọn ta biết là bọn ta sai, là bọn ta quá chủ quan, có thể cho tụi vãn bối một cơ hội nữa không, dù sao thì bọn ta vẫn là thiên tài cao cấp!

- Hừ, quy củ là quy củ, với lại, cho dù các ngươi là thiên tài cấp cao thì thế nào, học viện cũng không thiếu, thiên tài cấp cao mà tâm tính như các ngươi cuối cùng rồi cũng sẽ bị đào thải, tất cả đều đã kết thúc rổi, ai về nhà nấy đi thôi" Ngô Thanh Hàn hừ lạnh!

- Dương Khai, Phạm Xương các ngươi theo ta!

"Vâng" Cả hai đáp!

Sau đó cả hai đi theo Ngô Thanh Hàn, để lại đám người vẫn một mặt mộng bức!

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.