Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai Nạn và Kỳ Ngộ

Tiểu thuyết gốc · 1105 chữ

Văn Phòng.

Vừa bước vào phòng, Phạm Xương đã thấy ngồi đó tên vừa bị mình đánh lúc nãy, bây giờ trên miệng hắn đã có dán miếng băng gạc.

Hắn tên là Trương Văn Dương, gia đình của hắn cũng thuộc dạng khá giả, và có hợp tác làm ăn với gia đình của Nguyễn Trung, nên hắn lúc nào cũng đeo bám làm chó săn của Nguyễn Trung.

Ngồi đối diện là một vị trung niên có râu quai nón, tóc ngắn, người diện một bộ sơ mi màu trắng, trông rất oai hùng, hắn chỉ ngồi đấy, mắt không gợn sóng, tựa như là một người bình thường, chính là hiệu trưởng trường cấp ba Hà Thành! Trần Trung Kiên!

Trương Văn Dương trừng mắt nhìn Phạm Xương, rồi sau đó lại một mặt đau khổ khóc lóc kêu than.

- Thầy Hiệu Trưởng, chính hắn đã đánh em... nói vừa dứt câu, hắn lại giả bộ bưng bít lấy miệng, làm như đau lắm.

Thầy hiệu trưởng cũng quan sát đánh giá Phạm Xương.

Trông cũng hiền lành.

Điềm đạm.

Sao lại đánh người được nhỉ?

- Phạm Xương! Sao em đánh người ? Thầy hiệu trưởng hỏi.

Phạm Xương không trả lời ngay, mà nhìn chằm chằm hiệu trưởng một lúc, mới hỏi lại.

- Trong lớp có gắn camera không?

- Có, lớp nào chả có gắn camera! Thầy hiệu trưởng nói!

- Vậy thầy check camera đi ! em không có gì để nói!

Nghe thấy camera, Trương Văn Dương hốt hoảng, hắn biết, mình là người sai trước, vội nói :

- không cần phải kiểm tra camera đâu hiệu trưởng, bạn ấy đánh em, chứng cớ rõ ràng ràng đây, cần gì phải xem camera nữa.

Phạm Xương không nói gì, cầm lấy ấm trà, tự rót cho mình một ly.

Hiệu trưởng đau đầu, không biết thế nào mà lần, nhìn thấy vẻ bối rối trong mắt của thầy hiệu trưởng, Phạm Xương nói tiếp :

- Nếu thầy không check camera thì em có chết cũng không nói một câu thừa nhận nào đâu. Phạm Xương chầm chậm nói.

Không còn cách nào, thầy hiệu trưởng phải mở điện thoại ra, check camera của lớp 11E, vừa vặn thấy hết mọi chuyện, xem xong camera, hiệu trưởng nhìn về phía Trương Văn Dương, vẻ mặt không quá hữu hảo.

Biết mình đuối lí, nên Trương Văn Dương cũng chỉ cúi gầm mặt xuống, không nói gì.

Trầm ngâm một chút, thầy hiệu trưởng lại nói " theo quy củ, chắc chắn em sẽ bị đình chỉ học hai tháng , nhưng suy cho cùng thì em cũng chỉ là phản kháng, thầy phạt em đình chỉ học trong vòng 1 tuần , nửa tháng sau, đi học bình thường.

Nói rồi thầy hiệu trưởng đưa cho hắn một cuốn sổ tay, ra hiệu Trương Văn Dương có thể về lớp.

Nhận cuốn sổ tay từ thầy hiệu trưởng, Phạm Xương nghi hoặc, không biết đây là sách gì.

- Phạm Xương, thầy rất tiếc về bài kiểm tra tư chất vừa rồi của em, nhưng không nên vì vậy mà em bỏ cuộc, đây là cuốn Thông Kinh Pháp Môn, căn cơ của võ giả là ở đâu, chính là nằm ở kinh mạch, võ giả càng đả thông được nhiều kinh mạch, sau này việc tu luyện sẽ trở nên dễ dàng đi rất nhiều, cơ thể con người bao gồm 12 đường kinh lạc, còn chi tiết thì ở bên trong có ghi rất rõ ràng.

- Em hãy cầm lấy nó, trong vòng 1 tuần bị đình chỉ, em hãy cố gắng đả thông được ít nhất một mạch, thầy tin em có thể làm được.

Thầy hiệu trưởng nói vậy cũng là đang khích lệ Phạm Xương, bình thường kể cả có tư chất trung đẳng đi chăng nữa, việc đả thông một đường kinh mạch cần rất nhiều tài nguyên, nếu không có tài nguyên, phải bù đắp bằng thời gian , rất nhiều thời gian, một đường kinh mạch có thể mất tới 1 tháng!

- Trước khi tốt nghiệp THPT, em phải Khai thông đủ 12 đường kinh mạch, mới đủ điều kiện tốt nghiệp, sau khi tốt nghiệp, sẽ có cơ hội gia nhập vào học viện Trung châu.

- Em đã nhớ chưa? Thầy hiệu trưởng hỏi!

Phạm Xương gật gật đầu! hắn bây giờ cũng chẳng còn tha thiết gì việc có thể tu luyện nữa, tư chất bày rành rành ra đấy, cố gắng bao nhiêu cũng vô ích.

- Em xin phép về lớp! Phạm Xương đứng dậy , nói!

- Ừm , về nhà cẩn thận nhé. Thầy hiệu trưởng dặn dò.

Phạm Xương bước vào lớp, chào cô một tiếng, rồi xách balo về, trước sự ngỡ ngàng của cả lớp.

Dắt xe ra cổng trường, đầu óc hắn trống rỗng, không biết đang suy nghĩ điều gì, hắn lái xe trong vô thức.

Cách nhà hắn còn khoảng nửa chặng đường.

Đột nhiên!

Một chiếc xe tải đang chạy đối diện với hắn bị mất lái, hướng về phía hắn tông thẳng, nếu như tình huống bình thường, Phạm Xương sẽ có cảm ứng và sẽ tránh ra thật xa, nhưng hôm nay đầu óc hắn không suy nghĩ được nhiều như vậy, cứ thế, khoảng cách cả hai cấp tốc rút ngắn.

Tài xế cũng phát hiện có người, nhanh tay bẻ lái, nhưng đã không kịp.

Rầm!!!

Phạm Xương bị chiếc xe tải tông trực diện, cả người bay ra xa 30 mét, cú tông khiến não hắn chấn động, điều hắn nhìn thấy cuối cùng là hắn bị chính chiếc xe của mình đè lên, sau đó hắn mất đi ý thức.

Không biết qua bao lâu!

1 ngày.

2 ngày.

3 ngày.

Đột nhiên có thanh âm trong đầu hắn vang lên.

Chúc mừng chủ nhân đã kích hoạt Hệ Thống Siêu Cấp!

Tên : Phạm Xương.

Tuổi 17!

Tuổi thọ : 90

Tư chất : ???

Tu vi : không có.

Điểm tích lũy : 0.

Công pháp : không có.

Tâm pháp : không có.

Cửa hàng : Đã mở.

Vòng quay may mắn : đã mở.

Tự thân không gian : Đã kích hoạt.

Bắt đầu bước vào giai đoạn tu luyện!

12 đường kinh mạch : ĐÃ khai thông.

Gói quà chào mừng : tẩy tuỷ quả + 10 viên, tâm pháp + 1 bộ, công pháp +1 bộ, thân pháp +1 bộ.

Kích hoạt Buff : Vô hạn linh khí + Kỹ năng vô hạn giới hạn sử dụng.

Kích hoạt hoàn tất!

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.