Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngẫm lại cũng có chút kích động!

Tiểu thuyết gốc · 1580 chữ

" Cha , con xin lỗi " Phạm Xương vừa thu dọn hành lý vừa hướng Phạm Anh nói xin lỗi.

" Tại sao phải xin lỗi " ? Phạm anh hiền lành nói!

" Nếu con đi xe cẩn thận hơn thì sẽ không xảy ra chuyện như thế này rồi, lại tốn tiền mà bố mẹ vất vả tiết kiệm " Phạm Xương cảm thấy rất áy náy!

Phạm Anh sững sờ một lúc, rồi cười nói " Sao con nói vậy, tiền bạc là vật ngoài thân, tính mệnh mới là trọng yếu, sau này cũng không cần nhắc tới chuyện này nữa "

Phạm Xương gật đầu " Dạ"

" À đúng rồi, Cha , con có chuyện cần nói " Phạm Xương chợt nhớ ra cái gì, sau đó nói.

" Về nhà rồi hãy tính" Phạm Anh nói!

"Dạ"

Về tới nhà.

Đập vào mắt Phạm Xương chính là chiếc xe đã nát tươm của mình.

Đau đầu!

Hết sức đau đầu!

"Cha, mẹ, vào nhà đi, con có một chuyện quan trọng muốn nói " Phạm Xương dứt khoát không nhìn thẳng vào chiếc xe.

Căn nhà hắn đang ở là một ngôi nhà cấp 4 , nhìn từ xa trông có chút nhỏ bé, chí ít là so với những ngôi nhà khác.

Phạm Xương nghe cha mình nói, đây là căn nhà mà cha hắn đã thừa hưởng lại từ ông nội hắn, vì đã xây được khá lâu rồi nên trông có cút cũ kỹ, nhưng hắn không hề than phiền hay có một chút xấu hổ nào, ít nhất trong ngôi nhà vẫn có đầy đủ tình yêu thương, cái này đã quá đủ đối với hắn.

Bước vào nhà , đối diện với cửa chính đó là một chiếc ti vi đặt trên kệ tủ , bên trái là ảnh cưới của bố mẹ , cùng cuốn lịch , bên phải là bàn thờ tổ tiên , nhà cũng không rộng , nhưng luôn cho hắn cảm giác an toàn, sau khi chờ bố mẹ ngồi xuống, Phạm Xương mới đóng cửa lại, đóng tất cả cửa số có trong nhà, sau đó mới chậm rãi ngồi xuống, ngưng trọng nhìn bố mẹ.

" có lẽ cha mẹ đã biết việc con bị đình chỉ học rồi đúng không ?" Phạm Xương hỏi.

" ừm, biết " Phạm Anh trả lời, trong lời nói cũng không có ý trách cứ nào.

- "cha mẹ không trách con sao "

Phạm Anh mỉm cười đáp " cha mẹ cũng đã xem video rồi, cũng là do bạn của con không đúng trước, nhưng mà con cũng gan lớn quá đi, lỡ không may bạn con có vấn đề gì thì sao? "

"Con lúc đó cũng không kìm được bản thân, con xin lỗi mà "

- À đúng rồi, kết quả kiểm tra thiên phú của con, cha mẹ cũng biết rồi sao?"

" Đều biết rồi, nhưng không sao đâu, mấy thứ đấy có hay không cũng không trọng yếu, miễn rằng sống tốt là được. Phạm Anh nói phảng phất không có gì quan trọng.

Nhưng Phạm Xương đều hiểu, lão cha mình chính là người đặt kỳ vọng vào mình nhiều nhất.

"Cha, Mẹ, thật ra con đã thức tỉnh thêm một lần nữa, con bây giờ rất là lợi hại đó nha" Phạm Xương vừa cười, tâm tình hưng phấn nói.

Phạm Anh và Trịnh Thuyên nghi hoặc nhìn con mình, không hiểu thức tỉnh lần nữa là có ý gì, nhưng nghe có vẻ rất lợi hại.

" Đi theo con" Phạm Xương đứng dậy, bước ra sân sau, sau đó ra hiệu cho cha mẹ hắn đi theo.

- Cha, mẹ, nhìn kỹ nhé! Phạm Xương đứng dưới một gốc cây, mắt nhìn chằm chằm vào một khoảng đất bằng, vợ chồng Phạm Anh cũng chăm chú nhìn vào, không biết con trai mình tiếp theo sẽ làm gì.

Chỉ thấy Phạm Xương tay nắm thành quyền, không có cái gì hoa mỹ, không kỹ xảo.

"Hám Sơn Quyền "

Ầm!!!!!

Nắm đấm va chạm mặt đất, tạo nên một trận chấn động không nhỏ, đất cát xung quanh bay ngược lên trời , tạo nên một cảnh tượng rất đẹp mắt.

Sau một lúc, bụi mù tán đi, Phạm Xương lại nhìn thấy bố mẹ mình đang trợn mắt hốc mồm nhìn mình.

- Như thế nào! Phạm Xương cười hỏi!

- Lợi hại! Phạm Anh mừng rỡ, chạy tới ôm lấy con trai mình , hắn vì con trai có thể thức tỉnh một lần nữa mà cảm thấy hưng phấn, nhưng rất nhanh hắn lại nghi vấn.

- Tuy rằng con đã thức tỉnh, nhưng mà lực lượng này, có chút không hợp lẽ thường! Không phải nói phải tu hành mới có được sức mạnh sao!

Phạm Xương bỗng nhiên nghiêm túc xuống, ghé sát vào hai người mà nói " con chứng minh cho cha mẹ thấy, để cho bố mẹ yên tâm hơn thôi, còn chuyện con kép thức tỉnh, ngàn vạn lần đừng nơi cho ai biết, không khéo lúc đấy có người bắt con đi mổ xẻ nghiên cứu đấy "

Phạm Anh và Trịnh Thuyên cũng biết sự việc quan trọng , họ cũng sẽ không tùy tiện nói cho người khác.

" Thôi cha mẹ vào nhà đi, con tranh thủ tu luyện một chút" Phạm Xương thấy không sai biệt lắm.

Trở lại phòng khách!

Phạm Anh , Trịnh Thuyên nhìn nhau, nguyên bản vì chuyện của con trai mà cảm thấy hưng phấn, nhưng rất nhanh, khuôn mặt hiền lành bỗng nhiên trầm xuống, nhỏ giọng đối với Trịnh Thuyên nói :

- Càn Khôn Tông bên kia nghe nói đã tra ra được nơi ở của chúng ta rồi sao?

Trịnh Thuyênn nhíu nhíu mày, không chắc chắn nói : " không có khả năng, chúng ta đều ẩn giấu sâu như vậy, làm sao có thể tìm ra chứ , 16 năm qua chúng ta đều không có bại lộ qua!

- Ừm! Hi vọng là vậy! Phạm Anh thần tình lạnh nhạt, đáp!

Càn khôn tông, nằm ở trung vực trung tâm, là tông môn lớn nhất ở trung vực, chân chân chính chính bá chủ! 16 năm trước, Thánh Nữ Càn Khôn Tông cùng với một nam tử cùng nhau bỏ trốn, chuyện đó lúc đấy làm oanh động cả trung châu, Càn khôn tông cũng phái đi rất nhiều cao thủ truy tìm, nhưng căn bản không có manh mối!

Ở Tử Viêm tinh, tui là xã hội phát triển về khoa học kỹ thuật, nhưng từ nhiều năm trước, có nhiều người không cam lòng bị pháp luật thúc ép, nên đã tự mình thành lập tông môn, thoát khỏi sự quản lý của chính quyền, sau đó, tông môn mọc lên như nấm, Chính quyền cũng không kiểm soát được.

Tuy nhiên.

Còn có một thế lực đứng ngang hàng với các tông môn, đó chính là Các Học Viện thuộc quản lý của chính quyền!

Học Viện được hình thành sau khi Tông môn đầu tiên được thành lập, nhằm để áp chế tông môn bành trướng!

Có nhiều truyền thuyết cho rằng, nằm giữa Trung Vực, Đông Vực, Tây Vực và Nam Vực, mới chân chính là nơi tụ tập của các cường giả, thiên kiêu của các gia tộc đều tiến về đó tìm kiếm cơ duyên thành thần!

Phạm Xương nếu biết được điều này chắc chắn bị làm cho sốc.

Cái này mẹ nó diễn kỹ cũng quá đạt đi, làm ta còn tưởng là nhà mình nghèo thật đâu!

Hôm nay là ngày thứ 4 hắn bị đình chỉ, còn 3 ngày nữa, hắn sẽ tới trường , tiếp nhận giáo dục về vấn đề tu luyện!

" Việc quan trọng bây giờ là tu luyện, hệ thống trong tay, không hảo hảo tu luyện, khẳng định bị trời đánh" Phạm Xương tự nhủ.

Phạm Xương trở về phòng, kỳ thực nhà hắn tuy không lớn, nhưng phòng bếp, phòng khách, phòng ngủ vẫn rất đầy đủ.

Trước khi bước vào tu luyện, hắn tìm hiểu qua cửa hàng hệ thống, ở đây có rất nhiều loại.

Tỉ như!

Thực Phẩm!

Dược phẩm!

Đan dược!

Công Pháp!

Tâm Pháp!

Thân Pháp!

" Ngoạ tào, lại còn có cả thực phẩm , Dược phẩm lại là thứ đồ gì đây "

Ấn vào mục thực phẩm, chỉ thấy xuất hiện trước mặt hắn chính là một bảng đầy danh sách thức ăn.

Gà quay! 10 điểm tích lũy.

Thịt nướng! 10 điểm tích lũy.

Bánh xèo! 10 điểm tích lũy.

Nước sạch! 10 điểm tích lũy.

......

Ông trời ơi!

Nhìn lên nhìn xuống, hơn 50 món ăn!

Vậy chẳng phải nói, sau này không phải lo nhịn đói nữa nha!

Ngẫm lại cũng có chút kích động!

Hắn lại đảo qua các mục khác!

Nhưng cẳn bản đều giá quá cao, không phải hiện tại hắn có thể mua.

Cũng không vội!

Trước tiên tu luyện lại nói!

Ngồi xếp bằng! Vận chuyển Nhân Hoàng Quyết!

Điểm tích lũy +20!

Điểm tích lũy +20!

Điểm tích lũy +20!

Trước kia điểm tích lũy +1 , đó là do thiên phú của hắn quá kém, nhưng sau khi ăn tẩy tủy quả về sau , tốc độ tu luyện vẫn là ngộ tính, đều tăng rất cao.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.