Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái đường thành thân?

Phiên bản Dịch · 1477 chữ

Chờ đến khi tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đang nằm trong nhà, bố mẹ canh gác bên giường. Thấy tôi đã tỉnh, bố tôi liền mắng té tát, hỏi tôi đang yên đang lành sao lại chạy ra sau núi? Nếu không phải bạn của bố tình cờ thấy rồi cõng tôi về thì chắc chắn đã bị sói ăn thịt rồi. Tôi nghe xong cũng thấy sợ hãi, bởi vì vùng chúng tôi thực sự có sói hoang.

Tôi im lặng không nói một lời, bố vẫn mắng tôi, nói từ nhỏ đã không cho tôi ra sau núi, trước kia tôi rất nghe lời, sao bây giờ lớn rồi lại to gan lên thế.

Cuối cùng mẹ tôi ngăn cản bố tôi, bà ấy nôn nóng hỏi: “Bà mối tới nói với bố mẹ là con với cô gái kia chia tay rồi, thế là thế nào? Bố mẹ hỏi cô gái đó, cô ấy bảo trong lòng con có người khác, lúc ngủ còn nói mớ, kêu gì mà chị gái xinh đẹp, có phải con có chuyện gì giấu bố mẹ không?”

Nhớ tới chuyện này, bố tôi cũng mắng, nói nào là con gái tốt mà không biết trân trọng, cô gái kia chịu thương chịu khó, hơn nữa nghe lời, rất nhiều người muốn cưới cô ấy, nói tôi ở trong phúc mà không biết hưởng.

Tôi không để bụng tới lời bố nói, bởi vì lời của mẹ đã khiến tôi sững sờ.

Thì ra... tôi nằm mơ cũng nhớ cô ấy, chẳng qua bạn gái chưa bao giờ nói cho tôi biết mà thôi.

Thấy bố mẹ đã khẳng định, tôi cũng không che giấu nữa, kể lại đầu đuôi sự việc. Đương nhiên tôi không nói mình đã làm chuyện súc vật với cô ấy, chỉ nói tôi nhất định phải cưới cô ấy, bởi vì trong lòng tôi chỉ có cô ấy

Nghe tôi kể xong, bố mẹ tôi đều mở to mắt, càng ngày càng lớn, sắc mặt mẹ tôi trở nên dữ tợn, hét toáng lên: “Sau núi có con sông nào đâu, con nhìn nhầm hả...”

“Không có cô gái xinh đẹp nào hết!” Bố tôi hét lên: “Chỗ đó chỉ có ác quỷ muốn lấy mạng mày thôi! Mày bị trúng tà rồi! Sau này đừng bao giờ ra sau núi nữa!”

Ban đầu tôi không tin lời bố mẹ, sau này bố tôi dẫn tôi ra sau núi giữa ban ngày một lần, tôi mới phát hiện sau núi thực sự không có sông.

Tôi bị trúng tà.

Người dân quê có một truyền thống, đó là nếu gặp phải chuyện ma quái thì nhất định phải nhanh chóng xung hỷ. Để giải xui trên người tôi, bố mẹ đã lấy hết tiền tiết kiệm xây một căn nhà mới, lại mời bà mối về nhà nói chuyện, muốn cô gái kia hợp lại với tôi.

Gia đình kia vốn không hài lòng, nhưng vừa nghe nói tôi sắp xây nhà mới, hơn nữa còn là nhà kiểu tây ba tầng, họ lập tức gật đầu đồng ý, nói chờ nhà xây xong thì tìm ngày lành kết hôn.

Nhưng lần này xây nhà, lại xảy ra rất nhiều chuyện.

Không hiểu sao căn nhà này lại không thể xây được. Có công nhân đang xây tường thì bị khúc gỗ rơi trúng bị thương, nhưng rõ ràng khúc gỗ đó đã được cố định chặt chẽ, đóng rất nhiều đinh.

Lúc lắp xà nhà, rõ ràng đã tính toán kích cỡ của xà nhà hết rồi, nhưng khi lắp vào thì cứ bị dư ra một khúc ngắn, các công nhân nói hình như có một bàn tay đang đẩy không cho lắp xà nhà, rất quái dị.

Sau này xảy ra một chuyện khiến các công nhân không dám tới xây nhà nữa. Đó là một đêm nọ, các công nhân quá mệt mỏi vì tăng ca, cho nên trải chiếu ngủ trong nhà mới. Ai dè đang ngủ thì họ nghe thấy tiếng búa gõ lên tường. Khi bị đánh thức, họ thấy một lỗ thủng bỗng dưng xuất hiện trên tường, nhưng búa vẫn được đặt trong thùng dụng cụ không hề nhúc nhích. Mọi người vội vàng tìm kẻ đã gây chuyện ở chung quanh, nhưng không thấy bóng người nào cả.

Sau lần này, không một ai dám tới làm việc nữa.

Bố tôi bảo sẽ tìm bạn bè giúp đỡ, bèn ra ngoài một chuyển. Khi về nhà, ông ấy xách theo một cái bọc màu vàng, không nói cho chúng tôi biết đó là gì.

Ông ấy chôn cái bọc đó dưới đất, sau đó tiếp tục mời các công nhân về nhà xây nhà. Kế tiếp có thể nói là thuận buồm xuôi gió, căn nhà được xây xong đúng thời hạn. Bởi vì phải ở thử một khoảng thời gian nên tôi dọn vào nhà mới, bố mẹ không đi cùng tôi, nói sau này họ sẽ ở trong nhà cũ, nhà mới cho tôi.

Nhà gái đưa rất nhiều đồ dùng trong nhà tới, đều là đồ mới mua hai ngày nay. Tối nay, tôi năm trên giường mới cảm nhận không khí trong nhà mới, trong lòng rất thoải mái, đồng thời hâm thầm hạ quyết tâm sẽ hiếu thuận với bố mẹ.

Giường mới rất thoải mái, không lâu sau tôi đã ngủ mất.

Trong lúc mơ màng, dường như tôi nghe nói có người gọi tôi.

Giang Thành… Giang Thành…

Giang Thành là tên của tôi, có người đang gọi tôi.

Tôi cố gắng mở mắt ra, phát hiện một người phụ nữ mặc áo ngồi bên cạnh. Cô ấy đội khăn voan màu đỏ không thể thấy rõ khuôn mặt, vóc dáng nhỏ nhắn thon thả, thoạt nhìn hơi quen thuộc. Còn tôi thì lại mặc quần áo như chú rể thời cổ đại.

Tôi nghi ngờ hỏi: “Cô là ai?”

“Giang Thành, sắp bái đường rồi...” Cô ấy nói khẽ: “Bái đường xong, chúng ta sẽ là vợ chồng!”

Giọng nói này là chị gái xinh đẹp?

Tôi cả kinh ngồi dậy, trên tường lại được treo bốn bức tranh, hai bức là bố mẹ của tôi, trong tranh họ ngồi trên một chiếc ghế, nở nụ cười tươi tắn. Hai người khác tôi cũng biết, hình như là một cặp vợ chồng, cũng ngồi trên ghế cười nhìn chúng tôi.

Tôi đang bái đường với chị gái xinh đẹp ư?

Trái tim tôi đập thình thịch, sau đó đứng bên cạnh chị gái xinh đẹp, muốn hỏi cô ấy chuyện sau núi rốt cuộc là sao? Ác quỷ mà bố mẹ tôi nói là thế nào? Tôi không tin chị gái xinh đẹp là ác quỷ, rõ ràng cô ấy chưa từng làm tổn thương tôi, hơn nữa còn từng tồn tại chân thật.

Cô ấy lại nhẹ giọng bảo tôi bái đường trước, đừng hỏi nhiều như vậy. Tôi cảm thấy khó hiểu, lần đầu tiên thấy con gái vội vàng bái đường đến thế. Hơn nữa bây giờ là thời nào rồi mà còn đòi bái đường?

Cô ấy lại rất kiên quyết, đứng trước bức tranh nắm tay tôi, gần như van nài: “Bái đường trước đã.”

Không hiểu sao tôi lại rất nghe lời cô ấy, bèn cùng cô ấy bái đường với bức tranh trên tường. Sau khi vái ba lần, chị gái xinh đẹp không nói thêm gì mà lẳng lặng ngồi trên giường, tôi run rẩy vươn tay ra, vội vã xốc khăn voan đỏ lên.

Cảnh tượng ấy kinh tâm động phách.

Cô ấy đánh má hồng, gò má hây hây, đôi mắt đẹp quyến rũ kèm theo e thẹn. Tôi không nhịn được thì thào: “Xinh đẹp thế này thì sao lại là ác quỷ được? Anh bằng lòng bên em cả đời này.”

Tôi ôm vai cô ấy, cô ấy khẽ run lên, tôi vươn tay muốn vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô ấy. Nhưng lúc này tôi bỗng cảm thấy đầu óc lạnh buốt, cố gắng mở mắt ra mới phát hiện mình đang nằm trên giường. Nằm mơ ư? Sao lại có giấc mơ đẹp đến thế, rồi lại dừng vào lúc này? Tôi thở dài, đang định ngủ thì phát hiện bên ngoài có ánh sáng chiếu vào nhà mình.

Thứ gì đang phát sáng vậy? Tôi nghi ngờ bật đèn lên, ngay sau đó trợn tròn mắt, bởi vì trang phục chú rể vẫn còn đang mặc trên người tôi! Không đúng, không phải là mơ, đó là sự thật! Vừa rồi chị gái xinh đẹp đã đến đây, còn bái đường với tôi, chẳng qua không biết sao tôi lại ngất xỉu, chắc chắn là như thế.

Bạn đang đọc Vợ Âm (Dịch) của Chiết Tam Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi misoTN
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 293

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.