Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biết

Tiểu thuyết gốc · 3027 chữ

..................

..................

Trong sảnh chính, cả nhóm năm người sau khi bàn bạc và sắp xếp đội hình như sau, A682 tiên phong và hộ vệ bên phải, Thuận cận chiến và hộ vệ bên trái, A683 và Nghịch đi ở giữa, Huy thì bọc hậu và kiểm soát tầm xa cho cả đội, khi không ai có ý kiến gì nữa, thì cả đội đi theo đội hình đã sắp xếp, tiến đến thang bộ ở góc phải.

Tòa chung cư này khá cũ và lâu đời, nên chỉ có thang bộ mà không có thang máy, hơn nữa cho dù có thang máy thì chắc cũng không thể hoạt động, A682 nhìn sơ đồ biểu thị của chung cư cạnh thang bộ, chung cư này chỉ có 7 tầng, trừ tầng 1 này ra thì chỉ có sáu lầu là phòng ở.

Cộp... Cộp...

Âm thanh kì lạ phát ra từ tầng trên, trong không gian vắng lặng này bỗng nhiên phát ra âm thanh thì nó rất là chói tai, nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng vì cách một tầng lầu, họ chỉ có thể nghe thấy mà không thể nhìn thấy.

A682 quay đầu nhìn mọi người trong nhóm, cả nhóm gật đầu nhẹ dường như hiểu ý của A682, cả đội tăng nhanh tốc độ đi lên cầu thang, đuổi về hướng âm thanh phát ra, khi đặt chân lên tầng hai, ở cuối hành lang dài hơi thiếu ánh sáng, một bóng người mặc áo bà ba màu nâu sậm, tay chống gậy gỗ cong, âm thanh cộp cộp phát ra khi bóng người đó chống gậy xuống đất để bước đi.

Tạch...

Bóng đèn mờ ngay chỗ cuối hành lang bỗng vỡ nát, ánh sáng chỗ đó cũng biến mất, bóng người cũng biến mất trong tầm mắt mọi người, cả đội nhìn nhau, cơ bản có thể xác định bóng người đó không phải người.

Cả đội bắt đầu tiến lên, hành lang hai bên là những dãy phòng ở, khá là nhỏ và hẹp, chắc chỉ khoảng 6 - 8 m2, mà chiều dài lại hơn chiều ngang nhiều, cảm giác như đó không phải là phòng ở, mà là một cái hộp dài, một cái quan tài lớn, mà nếu kiến trúc chung cư là như nhau, thì loại thiết kế này xếp chồng lên nhau, có thể tưởng tượng ra, chung cư này như một khu giữ tử thi trong bệnh viện, mỗi phòng ở là một cái ngăn kéo, bên trong thì là tử thi lạnh ngắt.

Mỗi dãy phòng ở chỉ có 5 phòng, một tầng có 10 phòng, 6 tầng là 60 phòng, nếu mỗi phòng chứa một Linh Hồn còn dễ nói, nếu như mỗi phòng chứa một con Ma, hoặc tệ hơn là Quỷ, tưởng tượng thôi cũng khiến người nghĩ sợ hãi.

Kéttttttttttttttttttttttt

Mười cánh cửa sắt từ từ mở ra, bản lề cửa đã gỉ sét phát ra âm thanh ớn lạnh, như có người dùng móng tay cào lên bảng đen, mà không chỉ có một cái, mà là mười cái như vậy cùng lúc phát ra, A682 ngay lập tức sử dụng kỹ năng Khiên Bạc, giương tấm khiên lên trước người, tay phải lấy ra một cây côn mạ bạc, Thuận cũng rút kiếm treo bên hông ra, là một thanh katana, thứ vũ khí mà không phải ai cũng có thể sử dụng, A683 cũng cầm lên súng lục, giống như Huy, lại là một khẩu Colt Python.

Huy rút dao găm bạc ra, xoay người ra phía sau, đề phòng hướng cầu thang tầng dưới, ai mà biết được tầng dưới sẽ có thứ gì đó nhân lúc bọn họ tập trung ở phía trước thì đột kích ở phía sau.

Tóc, tách, tóc, tách...

Tiếng của giọt nước rơi xuống sàn, từ sau cánh cửa sắt, mười cái bóng đen từ từ đi ra, bọn chúng nam có nữ có, có người còn khá trẻ, chỉ cỡ học sinh hoặc sinh viên, có người thì hơi trưởng thành, nhưng một điểm chung của chúng là đều không có chân, cơ thể lơ lửng giữa không trung, trên cổ tay phải hoặc trái có một vết cắt lớn ở động mạch chủ, máu tươi từ đó nhỏ giọt xuống sàn, chảy rất chậm như là máu trong người chúng đều đã không còn lại bao nhiêu nữa.

- Mười cái Linh Hồn, phù...

A682 nhìn vào mặt đồng hồ trên cổ tay, đây là thiết bị đo lường tích hợp của Ảnh Bộ mới phát triển, tiện cho việc mang theo bên người, con số trên đồng hồ hiển thị chỉ khoảng ở 40 - 60, chỉ cần không vượt qua 100, thì đám vong hồn này chắc chắn đều là Linh Hồn.

- Leo, A683, hai người giải quyết đám đằng sau, Thuận, ông quan sát đằng sau chúng ta, tôi sẽ kiềm hãm bọn chúng lại, Nghịch, sử dụng kỹ năng của mình đi.

- Được...

“ Lời Nguyền Chậm Rãi ” “ Chúc Phúc Của Gấu ”

A682 phân phó, cả đội đồng thanh nói, Nghịch thì thấp giọng lẩm bẩm, hai ánh sáng nhạt từ trên người anh ta bay ra, một cái có màu đen, một cái có màu nâu, cái màu đen bay vào giữa đám Linh Hồn, bùm một cái bắn ra những tia nhỏ, dính lên người đám Linh Hồn, khiến bọn chúng di chuyển chậm chạp hẳn đi, cái màu nâu thì chia ra, dính lên người A682 và Thuận.

- Ohhh, cảm giác đã ghê....

A682 hào hứng hô lên, cầm khiên bạc đẩy tới đằng trước, đụng ngã một cái Linh Hồn xuống đất, cây côn trong tay đập xuống đầu cái Linh Hồn xui xẻo, bốp một tiếng, tan thành mây khói.

Đùng, đoàng...

Tia lửa và khói trắng bốc ra từ hai họng súng, cảm nhận được sức giật mạnh từ khẩu súng trong tay, Huy thành công bắn xuyên đầu một cái Linh Hồn phía sau, khoảng cách ước chừng hơn 20m, mà A683 cũng giải quyết một con, trúng ngay ở ngực trái, khoảng cách xa hơn Huy nhiều, quả nhiên đặc vụ của nhà nước được huấn luyện tốt hơn nhiều người thường tự luyện tập.

Trong chốc lát, mười cái Linh Hồn đã bị xử lý sạch sẽ, độ khó không quá lớn, nhưng lúc này từ cuối hành lang, âm thanh “cộp cộp” lúc đầu lại xuất hiện, bóng đèn trên trần nhà chớp tắt liên tục, từ trong bóng tối, một bóng người già nua đi ra, một ông lão tóc bạc, lưng còng, chống gậy gỗ, khuôn mặt nhăn nheo nhưng lại tím bầm, sưng phù, trên cổ mang theo một sợi dây thừng quấn quanh cổ, có thể thấy vết xiết hằn trên cổ, đoạn dây bị đứt thòng xuống trước ngực, đung đưa theo từng bước đi của ông lão.

- Một trăm hai mươi đơn vị, một con Ma.

A682 nói, bắt đầu cảnh giác hơn, không còn tùy tiện như trước, cất cây côn trên tay đi, hai tay cầm chặt khiên bạc, dựng thẳng lên phía trước, bóng ma của lão già đi từng bước chậm, gậy gỗ gõ lên sàn nhà bằng gạch vang lên cộp cộp, nếu như không thấy mặt của ông ta, thì ông ta không khác một ông lão bình thường là mấy.

Đùng...

A683 nổ súng, viên đạn xoẹt qua không khí mỏng, bóng ma của ông lão bỗng bị sợi dây trên cổ kéo lên trần nhà, viên đạn xoẹt qua bên hông, mà ông ta dùng hai mắt trợn trắng của mình nhìn về phía nhóm người, sau đó đèn trên trần nhà đồng loạt tắt ngúm, bóng tối bao trùm toàn bộ hành lang.

- Cẩn thận.

A682 vội hô lên, sờ lên mặt đồng hồ trên tay, ánh sáng nhạt từ mặt đồng hồ phát ra, nhanh chóng chiếu sáng xung quanh một khoảng cách nhỏ, mà lúc này, trước mặt anh ta là khuôn mặt bầm tím và đôi mắt trợn ngược của lão già, bàn tay của A682 run lên, mà ngay khoảnh khắc này, bóng ma lão già vươn tay ra, nhắm ngay cổ của A682 mà nắm.

Xoẹt...

Như mũi tên rời cung, tiếng gió bị xé rách vang bên tai, một bàn tay vươn ra từ đằng sau A682, lưỡi dao găm bạc lấp lóe ánh sáng đâm thẳng vào giữa trán của lão già, động tác của lão ta bỗng đột ngột dừng lại, sợi dây trên cổ lung lay, sau đó đứt rời, quẳng cơ thể của lão già xuống sàn.

Bụp...

Ánh sáng của những cái đèn trên trần trở lại, mà bóng ma của lão già cũng từ từ tan biến, A682 kinh ngạc nhìn Huy cầm dao găm bạc lên, ngạc nhiên với khả năng phản ứng của cậu ta, Huy từ lúc nghe thấy âm thanh, đã áp sát về phía A682, ngay khi ánh sáng của đèn tắt, cậu đã cầm chặt dao găm, nhìn chằm chằm về phía trước, ánh sáng từ đồng hồ của A682 vừa lóe lên, cậu liền ra tay.

- Phù, cảm ơn cậu.

A682 thở ra một hơi, nói cảm ơn, Huy gật đầu nhẹ, cậu cũng không ngờ tố chất tâm lý của A682 lại hơi kém như vậy, nhưng cậu không biết là, sở dĩ A682 trong chốc lát bị phân tâm đó, là vì anh ta có chứng sợ bóng tối, chứ không phải vì bóng ma kia làm giật mình.

- Đi tiếp thôi.

Cả đội xốc lại tinh thần, tiếp tục đi lên tầng tiếp theo, cũng giống như tầng 2, tầng 3 có thiết kế tương tự như vậy, mười phòng, mười cái Linh Hồn, hai con Ma, tầng 4 mười cái Linh Hồn, ba con Ma, khiến cả nhóm khá vất vả mới có thể giải quyết, chỉ có Huy, người chỉ đứng phía sau nổ súng, thi thoảng dùng dao găm bạc hỗ trợ cho A682.

Tầng 5...

Mười căn phòng mở toang, bốn con Ma đứng ở phía trước, một cái bóng đen cao lớn đứng phía sau, A682 sắc mặt khó coi nhìn đơn vị hiển thị trên đồng hồ, 666, một con Quỷ, mà còn thuộc loại khá cao cấp, chỉ sợ đã khai thác ra Lĩnh Vực của nó.

- A683, cô chuẩn bị vũ khí đi, Thuận, ông yểm trợ cho tôi, Nghịch, buff đi, giải quyết đám Ma trước.

A682 ra lệnh, A683 gật đầu, Thuận rút katana ra, cầm bằng hai tay, vào tư thế của kiếm sĩ, A682 bật Cường Hóa Thể Chất, cơ thể phồng lên, một tay cầm Khiên Bạc, một tay cầm côn, Nghịch ném ra “Chúc Phúc Của Gấu” cho hai người, “Lời Nguyền Chậm Rãi” không có tác dụng với đám Ma này, bọn chúng có thể di động bằng sợi dây kéo đi, mà lời nguyền lại chỉ ảnh hưởng cử động cơ thể, Huy bảo vệ A683 mở ra vali, bắt đầu để súng ngắm tự lắp ghép và nạp năng lượng.

Aghghghgh....

Bốn bóng ma thét dài, bọn chúng trên cổ đều mang theo thòng lọng, mà những con Ma lúc trước nhóm Huy đụng độ đều có thòng lọng treo trên cổ, dường như cách chết của chúng đều giống nhau, mà số lượng nếu tính lại vừa đủ mười, đối ứng mười căn phòng trong tầng 5 đã bị mở ra.

Rầm...

Một bóng ma đụng lên Khiên Bạc, cơ thể nó bỗng bốc lên khói trắng như bị đun nóng, khiến nó kêu rên liên tục, nhưng nó vẫn cố ép người tới, mặc kệ đau đớn trên người, A682 nghiến răng, dùng sức đẩy mạnh, hất ra bóng ma, mà Thuận từ kẻ hở phía sau bước tới, katana giơ lên cao, góc nghiêng chém xuống, từ vai trái xuống đến hông phải, cơ thể của bóng ma bị tách rời.

Bốp...

A682 vung côn, đánh về phía một bóng ma khác nhào tới, cản lại hành động vươn tay của nó về phía Thuận đang sơ hở, mà Thuận cũng rút kiếm ngắn bên eo ra, cúi thấp người, đâm về phía bụng của một bóng ma khác đã áp sát từ bên cạnh, bóng ma kia bị sợi dây thừng kéo lên trần nhà, né tránh đòn tấn công này của Thuận, mà khi Thuận còn chưa kịp thu người lại, nó từ trên trần nhà buông người xuống, nhào về phía Thuận.

- Cút đi.

A682 dùng khiên đập tới, hất văng cái bóng ma đó ra, Thuận nhanh chóng đứng lên, kiếm ngắn chọc về phía trước, xuyên qua cánh tay của một con Ma đang vươn tay về phía sau gáy của A682, lưỡi dao được mạ bạc và độ sắc đáng gờm nhẹ nhàng cắt đi cánh tay của con Ma, Thuận trở tay, katana đâm từ bụng của con Ma xuyên qua cơ thể của nó, đâm thẳng ra phía sau lưng.

Trong chốc lát, hai trên bốn bóng ma bị giải quyết, nhưng Thuận và A682 cũng không nhẹ nhàng là mấy, hơi thở nặng nề, hai con Ma còn lại chợt lui lại, cái bóng đen đằng sau bỗng nắm lấy hai bên vách tường, cào mạnh.

Ken két...

Gạch ốp, lớp bê tông tráng và gạch bên trong tường bị kéo ra mười vết rách, gió lạnh từ cuối hành lang cuốn tới, con Quỷ cũng hiện nguyên hình, một người đàn ông cao lớn, cơ thể đằng trước bị dập nát, bầy nhầy, mặc một quần áo công nhân đã lấm lem bùn đất và máu, hai bàn tay có màu đen xám như là đúc bằng sắt và thép, hắn ta từ từ tiến lên, cả nhóm đã bị nó đẩy vào trong Lĩnh Vực, bức tường, trần nhà, sàn nhà đều biến thành những phần cốt sắt thép, không có bê tông, không có gạch ốp, không có gì cả, như một công trình vừa mới thi công, chỉ có dàn khung, mà chân của A682 và Thuận bị kẹp lại trong đó.

- A683 !!!

A682 gào lớn, A683 khẩn trương nằm trên đất, dựng chân kẹp xuống, nâng súng lên ngang ngực, đưa mắt vào ống ngắm trên thân súng, tâm đỏ trong ống kính ngắm ngay vào đầu của con Quỷ, nhưng cô không bắn ngay, mà chậm rãi hít thở, con Quỷ đưa hai tay vào trong cốt sắt bên cạnh, kéo ra hai đoạn sắt lớn, nó giẫm mạnh bước chân, nhào tới hai người A682 và Thuận.

- Con m* nó...

A682 chửi bậy, cảm nhận được sức nóng trên cổ tay, giật mình nhìn xuống đồng hồ, con số đang nhanh chóng biến đổi, Thuận hơi cúi người, nâng katana qua khỏi đầu, dự định chém đứt cốt sắt đang khóa chân mình lại để giải thoát bản thân, một bóng đen như rắn len lỏi qua hai người, khi con Quỷ vừa đặt chân xuống sàn cốt sắt, giơ cao thanh sắt trong tay đập xuống A682 đang mở to mắt, cái bóng đen mở rộng, một cái miệng lớn há ra, cắn chặt nửa người dưới của con Quỷ trong miệng, mà A683 cùng lúc cũng nổ súng, viên đạn chứa năng lượng xuyên qua đầu của con Quỷ.

Rầm... Rầm...

Hai thanh sắt lớn rơi xuống, sàn nhà, trần nhà, bức tường trở về như cũ, A682 vội vàng nhổ chân ra khỏi sàn nhà, không có sức mạnh của con Quỷ, cốt thép bên trong đã rệu rã, không còn đủ giữ chân A682 nữa, Thuận đưa ánh mắt nhìn về phía Huy, trong ánh mắt có gì đó lạ thường.

Nghịch cũng hiếu kì đánh giá Huy, kĩ năng có thể dễ dàng khống chế lại một con Quỷ, chỉ ít cũng phải cấp C, thậm chí còn cao cấp hơn, Huy lại không có gì là để ý đến ánh mắt họ, tự nhiên thu lại Yêu Khẩu, nó đã nuốt luôn thi thể của con Quỷ, một bữa ăn không tệ.

- Đi tiếp thôi, nhiệm vụ gấp gáp.

A682 lau mồ hôi trên trán, thúc giục mọi người, nhưng Thuận lại không đồng ý, yêu cầu nghỉ ngơi một hồi, Nghịch cũng đồng ý, Huy cũng không phản đối, A682 và A683 chỉ đành đồng ý, cả đội ngồi xuống nghỉ ngơi, Huy ngồi ở một góc riêng lẻ, kiểm tra số đạn còn lại, 4 viên, không nhiều cũng không ít.

- Anh bạn trẻ, nói chuyện một chút được chứ?

Thuận đi tới, ngồi trước mặt Huy, mở miệng nói, Huy gật đầu, cậu cũng khá là tò mò với Thuận, rõ ràng, là người Việt, ngôn ngữ là tiếng Việt, sử dụng vũ khí lại là kiếm Nhật, phong cách kiếm sĩ samurai rất thật, mà Thuận cho Huy một cảm giác rất lạ.

- Cậu không thuộc Ảnh Bộ nhỉ?

- Đúng.

Thuận trước tiên hỏi một câu hỏi khá bình thường, hai người A682 và A683 ngồi ở một khu vực riêng, mà Huy lại tách ra không ở cùng họ, trước một bước xác định mối liên hệ của cậu với thành viên của Ảnh Bộ là không mấy liên quan.

- Vậy, cậu thuộc tổ chức nào?

- Tự do, không thuộc tổ chức nào cả.

Thuận bỗng nhiên gác kiếm ngắn lên vai Huy, mà Huy cũng đã giơ họng súng ngay ngực ông ta, câu hỏi này của Thuận rất nhỏ, vừa đủ cho Huy nghe thấy, Huy lắc đầu, trả lời câu hỏi của Thuận.

- Tốt, trò chuyện với cậu rất vui, Leo.

Thuận thu lại kiếm ngắn, đứng lên, cười nói, Thuận lúc nãy quay lưng về phía A682 và A683, khiến hai người họ không nhìn rõ ràng tình huống vừa rồi giữa hai người Thuận và Huy, dưới lớp mặt nạ phòng độc, Huy nhìn Thuận quay lại phía Nghịch, cậu nheo mắt lại, Thuận khi đứng lên, đã thấp giọng lẩm bẩm :

“Avarak dequon baluke.”

....

Còn tiếp

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.