Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đã Đến Lúc

Tiểu thuyết gốc · 2209 chữ

…..

Ngày hôm sau, là ngày phải chuyển trường, Huy nhìn cánh tay đã hồi phục lại như cũ, cảm thấy có chút khó tin, nhưng cũng chỉ là cảm giác mà thôi, vì phải di chuyển xa hơn bình thường, Huy dậy sớm hơn, vẫn bài tập cũ, chỉ là đường phố vắng người hơn.

Nửa giờ sau, Huy về nhà, thay đồng phục mới, lên xe buýt đến trạm tàu điện, ở đây Huy gặp Nhân, Luân và Tính, cả bốn cùng nhau đi lên tàu, bắt đầu một ngày mới.

…..

Ngồi vào bàn học, nhìn những khuôn mặt xa lạ khác trong lớp học, Huy giật mình khi thấy hơn một nửa học sinh ở đây đều là Vô Ảnh Giả, Nhân cũng nhận ra điều này, lúc này Dung bước vào, chọn một chỗ ngồi.

Ánh mắt của Dung và Huy chạm nhau, Huy nghiêng đầu sang hướng khác, giống như tránh né cô, cả hai cũng biết hiện tại Huy phải giả vờ mình đang sợ hãi Dung, giả vờ mình vẫn là người bình thường.

Một thiếu niên bước vào, đứng trên bục giảng, bộ đồng phục giống như đúc những học sinh khác nhưng trên vai lại có một vòng dây đỏ phủ xuống đến eo, người này Huy nhận ra, là cậu trai đi cùng với Thu Huyền, tên là Song Hùng.

- Hôm nay là ngày có học sinh mới chuyển đến, vì hội học sinh muốn các học sinh mới đến dễ dàng hoà nhập, cho nên xin làm phiền các bạn đứng lên, tự giới thiệu bản thân một chút.

Trước ánh mắt ngưỡng mộ của những học sinh khác, Song Hùng dõng dạc nói, trong lớp học có 45 học sinh, trong đó 35 là học sinh cũ, chỉ có mười người là học sinh mới, bao gồm Huy, Dung, Nhân, Luân, Tính đã chiếm một nửa.

Sau đó là một màn tự giới thiệu không mấy rườm rà, Song Hùng chào tạm biệt mọi người, rời đi, sau đó là giáo viên đến, chỉ giao bài tập và giảng sơ bài học, có vẻ như lớp học này chỉ có hai thành phần, một là Vô Ảnh Giả, không quá quan tâm việc học và hai là những người thực sự thông minh, không cần quá nhiều bài giảng.

Đến trưa, Huy tìm được đường đi lên sân thượng, tìm một góc trống trải ngồi xuống, gió mát thổi qua người, Leo chui ra khỏi cái bóng, ngồi ở bên cạnh cậu.

- Nhiệm vụ giết Thần Rừng, tao sẽ giúp mày cản thứ kia lại.

- Mày biết?

Huy hơi ngạc nhiên, Leo gật đầu, nó và Miệng giống như là một thể, cậu sử dụng Yêu Khẩu tấn công ai, nó đều biết, thứ đó đối với Huy hiện tại không phải là đối thủ dễ dàng.

- Nhưng đây cũng là lần cuối cùng tao có thể giúp mày, đã đến lúc tao phải đi rồi. “Leo bỗng nói”.

- Thì ra là thế, chẳng trách tự nhiên mày tốt tính thế, ngay từ đầu cái Hợp Đồng đó chẳng có ý nghĩa nào với mày nhỉ? “Huy đáp lại”.

- Không, thực ra tao đã nghĩ Hợp Đồng này sẽ kéo dài khá lâu, nhưng không ngờ mày lại khác thường đến vậy, đồ ăn mày cho Miệng ăn, quá tốt, nó giúp tao khôi phục nhanh hơn rất nhiều.

Leo chậm rãi nói, nó thực sự nói thật, ai mà biết được, nó “vô tình” ký Hợp Đồng với kho báu mà bất cứ Tai Hoạ nào cũng thèm khát gặp được, nhưng cũng bởi vì vậy, Leo bắt đầu sinh ra hoảng sợ khi đối mặt với Huy.

- À mà đừng lo, tao sẽ để lại một phân thân của mình cho mày làm một cái bóng giả, hình nhân giả, tất nhiên công dụng của nó chỉ có thế thôi, đừng kỳ vọng quá.

Leo nói, Huy thở phào, cậu có hơi lo lắng khi Leo rời đi, bản thân sẽ bại lộ mình là Vô Ảnh Giả, cậu có cảm giác nếu sự việc bại lộ ra, sẽ có nhiều chuyện đáng sợ xảy đến với mình.

- Mày có muốn biết, tên gọi của thứ ở trong người mày không?

Leo hỏi một câu hỏi khiến Huy giật mình, cậu khó khăn quay đầu qua nhìn nó, Leo nở một nụ cười bí hiểm, Huy gật đầu, nhưng lúc này Leo bỗng trở về thành cái bóng của cậu, mà không thèm trả lời.

- Thằng chó, mày lừa bố mày.

Huy tức giận hét ầm lên trong lòng, cậu hậm hực đi xuống lầu, không quên được câu hỏi lúc đó của Leo, nó thực sự biết tên của thứ Tai Hoạ trong mình sao?

…….

…….

Buổi chiều, Huy về nhà với tâm trạng thấp thỏm, thời gian nhiệm vụ đã gần kề, hôm nay nhất định phải hoàn thành, tắm xong bằng nước ấm để cơ thể thư giãn, Huy mặc quần áo mới vào, cùng Leo đi vào Ảnh Giới, giải quyết Thần Rừng, trước khi đi, cậu đã đổi Bao Tay Da Thú, trái, ra để mặc vào trang bị cấp B cậu nhận được từ nhiệm vụ Dòng Sông Nhuốm Máu.

...

Bao Tay Vảy Sắt (trái) : cấp B.

Tăng 2 sức mạnh vĩnh viễn, mỗi 10 sức mạnh tăng 1 thể lực.

Chủ động, khiến toàn bộ cánh tay mọc ra vảy sắt cực kì cứng, sức mạnh tăng thêm 3 trong 10 phút.

......

Khu rừng quen thuộc, lốc xoáy khổng lồ quen thuộc, nhưng lần này khác, trước mặt Huy là một con khỉ lông trắng, cầm theo một cây gậy gỗ, ngồi xếp bằng trên tảng đá, giống như đã chờ đợi Huy từ rất lâu rồi.

- Đến rồi sao?

Con khỉ mở miệng, giọng nói khàn và đặc như nhựa, tưởng chừng như dây thanh quản của nó bị thứ gì đó dính chặt lại, không cần nghĩ cũng biết, thứ này là Thần Rừng.

- Lần trước mày đến đây, không những không phục tùng ngài ấy, mà còn ra tay làm ngài bị thương, hiện tại, ngài ấy đang rất tức giận.

Thần Rừng nhìn về phía cái lốc xoáy, hình bóng to lớn của một thứ gì đó bỗng hiện ra, Leo chui ra khỏi cái bóng, hướng về phía cái lốc xoáy, mà Huy không thể triệu hồi Miệng vì Leo đã thu nó về, cậu chỉ tự dựa vào mình, hiệu ứng từ trang bị toàn bộ kích hoạt, phân phối thêm điểm từ điểm thuộc tính tự do, chỉ số bản thân tăng lên nhanh như chong chóng.

Vô Ảnh Giả : Leo

Sức Mạnh : 16 + [11] (+4) = 31.

Trí Tuệ : 9 (+1).

Thể Trạng : 13 + [9] (+3,3) = 25,3.

Thể Lực : 11 + [10] (+3,1) = 23,1.

Sinh Lực : 11 + [5] (+2,4) = 18,4.

Vù...

Đồng hành cùng gió và cắt không khí cùng lúc bộc phát ra, Huy như một mũi tên xé ra gió, mặc kệ sức cản không khí, đánh về phía Thần Rừng, Thần Rừng mở to mắt, nó không ngờ được Huy lại kinh khủng như thế, giơ cây gậy gỗ lên che ở trước ngực, vừa lúc nắm đấm của Huy chạm tới, sức mạnh to lớn lan tràn ra khiến cổ tay Thần Rừng run lên bần bật, trên cây gậy xuất hiện mấy vết nứt, khiến Thần Rừng càng thêm sợ hãi.

- Lá Rụng Về Cội.

Thần Rừng hô lớn, nó cũng có Chú của riêng mình, là Mộc Chú, khu rừng như nổi lên gió bão, lá vàng rơi lả tả xuống như mưa, thân hình cao lớn của Thần Rừng dần dần bị lá rụng che mất, Huy nhìn quanh, tìm kiếm bóng dáng của Thần Rừng, cậu chỉ có 10 phút, sau 10 phút, phần lớn các cường hóa từ trang bị sẽ biến mất, càng kéo dài, cậu sẽ càng bất lợi, cho nên phải nhanh chóng tìm ra Thần Rừng, nhưng lá vàng vẫn tiếp tục rơi, mặt đất đã bị chúng lấp đầy, cao đến gần đầu gối, khiến di chuyển của cậu cũng phải chậm lại.

Ù ù...

Huy xoay người, giơ cánh tay mọc đầy vảy đen che trước mặt, tiếng xé gió vang lên, gậy gỗ của Thần Rừng đập xuống tay của Huy, sức mạnh của nó kém hơn Huy nhiều, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, cơn đau khiến cậu nhe răng, đưa tay ra định chụp lấy cây gậy, thì Thần Rừng đã thu lại, ẩn mình vào trong những chiếc lá rơi rụng xuống.

- Khẹc khẹc...

Tiếng cười của Thần Rừng vang lên, Huy nhìn quanh, không biết âm thanh đó từ đâu đến, ngay sau đó, cậu cảm giác được ngực bỗng bị cái gì đó nặng nề đụng trúng, sức mạnh đó đập bay cậu ra xa, trước mặt cậu, Thần Rừng hiện ra, rút cây gậy gỗ về trong tay, lại ẩn mình vào trong những lá rụng rơi khắp trời.

- Mẹ nó.

Huy tức giận nói, che ngực đứng lên, ngực đã lõm xuống một khoảng, máu ứ đọng chảy lên miệng, khiến cậu phải nhổ nó ra, khó chịu không nói nên lời, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Thần Rừng, nhưng vẫn cứ như vậy, Thần Rừng từ đâu đó chui ra, cho cậu ăn một gậy, biến mất, cứ lặp đi lặp lại như thế.

- Nhắm mắt lại đi...

Giọng nói của một cô gái thỏ thẻ bên tai Huy, cậu ngạc nhiên nhưng vẫn vô thức làm theo, kì lạ khi cậu nhắm mắt lại, trước mắt không phải là một bức màn tối tăm, mà là một khung cảnh trơ trọi màu xanh nước biển, với một hình bóng Thần Rừng với màu đỏ vàng cam chàm hỗn hợp, mà góc nhìn này lại là 360 độ không có góc chết, phía sau lưng cậu cũng có thể nhìn rõ ràng.

Không kịp nghĩ nhiều nữa, Thần Rừng đã đánh tới, lần này Huy đã thấy rõ, cậu nghiêng người né tránh, Thần Rừng trợn trừng mắt, một phần là do kinh ngạc, một phần là vì nắm đấm màu đen mang theo sức mạnh hùng hồn của Huy đã đánh lên ngực nó, cơ thể cong như tôm của Thần Rừng bay ra xa xa, đụng vào một thân cây, mà Mộc Chú của nó cũng bị ngắt, lá vàng rơi rụng biến mất như chưa từng xuất hiện.

- Khụ khụ, khẹc, sao có thể?

Thần Rừng ho ra máu và nội tạng đã vỡ thành mảnh, khó khăn nói ra, nó dùng gậy gỗ chống cơ thể đứng lên, lúc này, liên kết giữa nó và Sơn Lâm Tinh Chủ bỗng biến mất, đả kích này đánh thẳng vào não bộ khiến nó khuỵu xuống, sợ hãi nhìn về phía lốc xoáy khổng lồ, một đôi cánh chim trắng tinh khổng lồ rơi xuống đất, mặt bên nhuốm đỏ máu và thịt vụn, một con thú khổng lồ nghiêng mắt nhìn nó, nhe hàm răng nhuốm máu ra, nở nụ cười vặn vẹo sau đó tan biến như chưa từng có mặt ở đó.

- Khụ khụ....

Hoảng sợ như cơn rét chạy dọc khắp xương tủy, Thần Rừng chưa bao giờ gặp qua thứ gì kinh khủng đến thế, tưởng chừng như là rơi vào vực sâu vô tận, cơ thể bất lực phản kháng mà rơi tự do, trong đầu chỉ còn có hình ảnh mình sẽ thịt nát xương tan, tuyệt vọng và bất lực phản kháng.

Huy bước đến, cánh tay đầy vảy vươn ra, nắm lấy đầu của Thần Rừng, sức mạnh như một cái máy ép bóp nát đầu của Thần Rừng, thịt vụn và óc trắng văng ra khắp nơi, Huy vẩy tay, hất hỗn hợp màu đỏ và trắng trên tay xuống, nhìn Leo đi ra từ khu rừng, cậu biết, đây có thể là lúc nên nói lời từ biệt.

- Chúng ta sẽ còn gặp lại, một thời gian không xa.

- Hi vọng là thế.

Leo nói, bóng tối bao trùm cả người nó, sau đó từ từ tan biến, giọng nói của Leo vẫn còn văng vẳng bên tai Huy, nhìn cái bóng vô tri chạy đến dưới chân mình, Huy bỗng có cảm giác khó nói nên lời, cậu bỏ qua thông báo hoàn thành nhiệm vụ và Rừng Bạc đã sát nhập vào thuộc quyền Lãnh Địa, rời khỏi Ảnh Giới.

Hôm nay, cậu đã mất thêm một người đồng hành.

- Cơ mà, giọng nói đó, là của Trúc sao?

Huy tự nghĩ trong lòng, giọng nói nhắc nhở cậu nhắm mắt lại, cho cậu tầm nhìn mà từ trước đến nay cậu chưa từng có, hơn nữa giọng nói đó lại khá quen thuộc, tuy có chút trưởng thành hơn, nhưng rõ ràng, rất giống của cô bé từng chơi rất thân với Huy ở trong cô nhi viện.

Nhưng cô bé ấy, rõ ràng đã chết từ 10 năm trước, chính mắt Huy chứng kiến cơ mà...

....

Còn tiếp

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leonguyenx810
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.