Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dọa Sợ

Tiểu thuyết gốc · 2171 chữ

..........

- D810 !

- Lại là cậu nữa à, không là không.

- Hừm, có chuyện xảy ra với cậu à?

- Hả, không có gì cả?

Như ngày hôm qua, Song Hùng lại đến làm phiền Huy, giữa cuộc trò chuyện đôi câu vài lời đó thì bất ngờ Song Hùng lại hỏi như thế, khiến Huy hơi giật mình, theo bản năng phủ nhận, nhưng càng là như vậy thì càng chứng minh cậu đang nói dối.

- Sóng điện não của cậu thay đổi khác thường, cảm xúc của cậu đang dao động ở mức thấp hơn bình thường, cơ mặt nghiêng và chùn xuống hơn ngày hôm qua 0,5cm....

- Dừng, dừng, được rồi, đúng là có chuyện xảy ra với tôi, làm ơn dừng cái kiểu phân tích đó lại dùm cái.

Song Hùng như là súng liên thanh bắn ra hàng đống từ ngữ, Huy vội vàng ngắt lời cậu ta, không biết là do tính cách cậu ta như thế hay là do Não ảnh hưởng nữa, không còn cách nào, Huy chỉ đành nói về chuyện của Kain, nhưng cậu không nói mình không thể dùng được Tai Họa.

- Thế là cậu không dùng được Tai Họa?

- Cái, haiz,...

- Cảm xúc của cậu thay đổi khác với lúc cậu kể chuyện về cái tên Kain gì đó, đối với chuyện đó cậu không bận tâm mấy, thứ cậu bận tâm là cậu không thể giải quyết Kain, suy ra cậu không thể dùng Tai Họa, thứ vũ khí đáng sợ nhất của người sở hữu nó.

Đôi lúc Huy cảm thấy Song Hùng quá mức dị thường, dường như không có bí mật nào có thể giấu được cậu ta, khiến Huy cảm thấy hơi khó chịu, nhưng đành chịu thôi, Huy không phủ nhận suy đoán này của Song Hùng, cậu ta dùng ánh mắt khác thường và khó hiểu nhìn Huy, như nhìn một sinh vật lạ.

- Cậu mang trong người Tai Họa nhưng lại không sở hữu nó?

Thông thường mà nói, người mang trong người Tai Họa thì phải sở hữu nó, có quyền điều khiển và sử dụng nó bất cứ lúc nào, tác dụng phụ cũng giảm bớt để không gây ảnh hưởng quá lớn đến vật chủ, nhưng trường hợp này của Huy, lần đầu Song Hùng chứng kiến.

- Không sao cả, tôi cũng chẳng muốn sở hữu nó.

- Không, không, cậu không hiểu, nếu cậu không sở hữu nó, nó sẽ sở hữu ngược lại cậu.

Huy không quan tâm lắm trả lời, nhưng Song Hùng lại không cho là như vậy, lập tức giải thích, Tai Họa nếu không thuộc sở hữu sẽ sở hữu ngược lại vật chủ, chiếm lấy thể xác, gạt bỏ linh hồn, thay thế vật chủ, trở thành một người hoàn toàn khác, từ đó vượt ra khỏi hạn chế của Ảnh Giới, đã từng có Tai Họa sở hữu ngược vật chủ, đến bây giờ nó vẫn biệt tích, không còn có ghi chép về nó.

- Cái gì cơ?

Huy kinh ngạc, ai mà biết được còn có chuyện như thế, Tai Họa vậy mà lại như một trái bom nổ chậm, không biết lúc nào sẽ chôn vùi cậu vào trong vụ nổ, Song Hùng không ngần ngại nói ra việc cần làm để sở hữu Tai Họa, đơn giản thôi, tìm một chủ nhân Tai Họa mạnh hơn Tai Họa của Huy giúp cậu khiến Tai Họa phục tùng, dâng ra quyền sở hữu.

- Dễ? Đơn giản? Cậu chắc không đó?

Huy nhìn Song Hùng bằng ánh mắt nghi ngờ, Song Hùng vỗ ngực bảo mình có thể giúp Huy, dù sao Não của cậu ta là T0, đứng đầu trong danh sách các Tai Họa, giúp Huy chắc sẽ rất dễ dàng mà thôi, nhờ vậy mà Huy cũng sẽ nợ Song Hùng một lần, sau này có thể hòa hoãn việc mua lại Thần Hạch.

Song Hùng vừa nghĩ vậy vừa đọc lên Cổ Ngữ, cậu ta ngân nga như một bài văn hùng hồn, ánh mắt cậu ta mờ đi, Huy bỗng cảm thấy trên người nóng lên, khắp mọi nơi trên cơ thể đều như nước đang dần đun sôi, mà ý thức của Song Hùng cũng đi vào một không gian tối tăm, khi cậu ta mở mắt ra, lập tức sững người, một con mắt khổng lồ đang nhìn vào cậu ta, bên trái bên phải, bên trên bên dưới, đều có những con mắt nhỏ hơn dùng tròng mắt liếc nhìn cậu.

- Cút...

- Hah, hah, phù...

Tiếng nói như là chấn rung vang vọng màng nhĩ của Song Hùng, khiến cậu ta bừng tỉnh, ngã quỵ trên đất, thở hổn hển, cậu ta ngẩng đầu lên nhìn Huy với ánh mắt khiếp sợ, thứ Tai Họa trong người Huy là Mắt?

- Cậu, trong người cậu là Mắt?

- Không phải đâu, tôi từng chiến đấu với Mắt cơ mà.

Song Hùng lập tức hỏi ra nghi ngờ của mình, nhưng Huy lập tức phủ nhận, quả thật là trước đây cậu còn đụng độ với Mắt, nếu như không có Miệng ở đó, cậu cũng chỉ có thể sử dụng Tai Họa của mình để giải quyết Mắt, Song Hùng từ sóng não và nhịp tim của Huy phát hiện cậu không nói dối, lập tức hoài nghi là mình nhìn lầm sao?

- Vậy là xong rồi sao?

Huy cảm nhận nhiệt độ trên người đang dần hạ xuống, hỏi Song Hùng, nhưng đáp lại cậu là Song Hùng liên tục lắc đầu, cậu ta nói mình không giúp được Huy, bởi vì có lẽ thứ Tai Họa trong người Huy mạnh hơn cả Não, mà lại không xác định được nó là gì, sẽ rất khó có người nào đó giúp được Huy.

- Vậy tôi còn bao nhiêu thời gian?

- Đại khái khoảng 2-4 tháng.

Thời gian không còn nhiều, Song Hùng nói ra, Huy thay đổi sắc mặt, kế hoạch phải đẩy nhanh hơn dự tính rồi, Huy thở dài, đi xuống cầu thang, những suy nghĩ lộn xộn trong đầu khiến cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay, khi tỉnh lại thì đã là tan học, cậu xách lên cặp sách, ra về.

...

- Ê, thằng kia, tao nói mày đấy.

- Mẹ cái thằng này, điếc à.

Ra khỏi trường học, trên con đường đi đến trạm xe buýt, Huy bỗng bị kéo lại bởi một lực khá yếu ớt, nhưng cậu vẫn giả vờ buông lỏng để bị kéo lại, phía sau là bốn năm học sinh cùng trường với cậu, tuổi chắc là ngang bằng, gồm bốn nam và một nữ, bốn học sinh đều có vóc người cao lớn.

- Có chuyện gì sao?

- Mày là học sinh chuyển trường tới ha?

Huy hỏi lại bọn chúng, nam sinh nhuộm tóc vàng, tai trái xỏ một cái khuyên bạc lên tiếng, có vẻ là người cầm đầu, Huy gật đầu xem như trả lời cậu ta, chờ xem những người này định giở trò gì.

- Nghe nói trường bọn mày có con bé xinh và học giỏi lắm ha, cho anh Bình xin info nào.

Nam sinh cầm đầu tự xưng tên Bình, cánh tay rắn chắc của cậu ta nắm lên vai Huy, dùng sức “nắn” như mát-xa cho cậu, có vẻ cậu ta nhắm đến một nữ sinh cùng trường với Huy, nhưng có thể đại khái đoán được người cậu ta nói đến là ai, Dung, Huy sắc mặt hơi thay đổi, nhưng cậu vẫn mỉm cười như không có chuyện gì, sau đó xoay người, bỏ chạy vào trong một cái hẻm ngay bên cạnh, khiến đám học sinh kia ngơ ngác còn chưa hiểu chuyện gì, vội vàng đuổi theo Huy vào trong hẻm vắng.

- Mẹ thằng tró chạy nhanh thế?

- Nó đâu rồi?

- Bình, mày gà thế, vậy mà để nó chạy được? Để nó ở lại còn trấn lột nó ít tiền chứ.

- Tao có biết nó chạy nhanh thế đâu.

Đuổi theo một khoảng lâu, bóng dáng Huy trước mặt bọn chúng bỗng mất tăm, cả đám vừa thở vừa cãi lộn với nhau, nhưng nhìn con hẻm khuất ánh sáng bởi vì những tòa nhà cao xung quanh, không gian im ắng và u ám này bỗng khiến chúng im lặng, khi chúng dự định bỏ về thì từ phía xa, tiếng giày cao gót vang lên từng tiếng một, đều đều giữa không gian im ắng càng khiến nó rõ ràng hơn.

Một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài màu vàng xõa xuống eo, mặc một chiếc váy liền màu trắng tinh, đôi chân dài bước đi uyển chuyển trên đôi giày cao gót màu đỏ đẹp đẽ, hình ảnh trái ngược hoàn toàn với khung cảnh hiện tại khiến bốn nam sinh như bị hút hồn, không rời đi nửa bước, nữ sinh kia cũng chẳng kém hơn là bao, cái đẹp đều sẽ thu hút bất kỳ ai cho dù là giới tính nào.

- Martha, cho chúng biết sợ hãi là như thế nào.

- Rõ, đại ca.

Huy ra lệnh cho Martha, cô ta gật đầu, khi đến gần bốn nam sinh, Martha đưa tay khẽ vuốt dưới cằm Bình đang như si như say, nâng cái cằm của cậu ta lên, Bình ngờ nghệch nở nụ cười, những người khác dùng ánh mắt hâm mộ nhìn cậu ta, nhưng một giây sau, biểu cảm trên mặt của họ thay đổi rõ rệt, sắc mặt từ hồng hào biến thành trắng bệch.

Khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều của Martha tách ra, những thớ thịt trên mặt như biến thành từng cái xúc tua của bạch tuộc tung bay, cả khuôn mặt chỉ còn lại xương sọ đang há rộng cái miệng trống rỗng, những xúc tua kia duỗi đến trước mặt Bình, vuốt ve khuôn mặt của cậu ta khi cái miệng của Martha tiến lại gần hơn, khiến cậu ta hoảng sợ khóc thét, nhưng cơ thể như là đổ chì cứng ngắc, không thể động đậy, bốn người kia sợ hãi ngã lăn trên đất, vừa bò vừa la hét kêu cha gọi mẹ.

Bình nhìn khuôn mặt xương trắng tiến sát lại mình, tròng mắt trợn ngược, miệng không còn la hét nữa, cơ thể mềm nhũn xụi lơ xuống đất, bất tỉnh nhân sự, Martha cũng giải trừ Kết Giới, thả bọn họ ra ngoài, khuôn mặt trở lại bình thường, cười tủm tỉm với Huy như vừa nãy chẳng có chuyện gì xảy ra.

.......

Huuuuuuuuú....

Không lâu sau đó, tiếng còi xe cấp cứu và xe cảnh sát liền tới đây, đưa Bình lên xe cấp cứu và những học sinh khác lên xe cảnh sát để điều tra thêm, A682 và A683 xuất hiện trong con hẻm, nhìn khắp xung quanh, trong tay có một thiết bị đo lường, con số trên đó thay đổi liên tục, cả hai nhìn nhau, như hiểu được chuyện gì xảy ra ở đây, có sinh vật từ Ảnh Giới tập kích người bình thường.

- Ui da, có ai không? Cứu tôi với.

Bất ngờ từ lúc này, tiếng kêu cứu của một ai đó phát ra từ trong một ngã rẽ khác, A682 và A683 đi đến, sau cái hàng rào kẽm, là một đống rác lớn được đổ bừa bãi ở đó, có một học sinh nam đang vươn nửa người ra, quần áo rách tươm và bẩn thỉu, trên người có rác bẩn vương vãi, không ai khác chính là Huy, cậu ta dựng cho mình một bằng chứng vô tội hoàn hảo.

......

Ở sở cảnh sát, Huy được lấy thông tin nhanh nhất có thể để ra về vì cái mùi trên người cậu, kết luận sơ bộ, Huy bị những học sinh kia bắt nạt, truy đuổi, tình cờ bị sinh vật huyền bí tập kích, mà Huy bởi vì trèo qua hàng rào, ngã vào đống rác dẫn đến bất tỉnh mà thoát khỏi tập kích, từ đó khả năng hiềm nghi của Huy giảm xuống rất nhiều.

Đi bộ một mạch về nhà, chịu đủ ánh mắt ghét bỏ của người đi đường, Huy cảm giác chẳng sao cả, ánh mắt cũng không thể làm hại ai, không ảnh hưởng đến mình thì cần gì quan tâm, cậu nhanh chóng tắm rửa, thay quần áo mới, đi đến phòng tập gym, tiếp diễn cuộc sống hàng ngày.

....

[Nhận nhiệm vụ mới]

Khu Vui Chơi Ám Ảnh

Mô tả : Khu vui chơi bị bỏ hoang bị quỷ ám, từng có rất nhiều người đã chết khi đến đây giải trí.

Yêu cầu : Giải quyết bí mật trong khu vui chơi.

Phần thưởng : Tăng 2 cấp, 1 trang bị cấp B.

Phần thưởng thêm : Tùy theo độ cống hiến.

Lưu ý : Thuộc tính sẽ bị giảm thiểu, trang bị và vật sở hữu sẽ không thể sử dụng.

Thất bại : Chết.

.........

..........

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leonguyenx810
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.