Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác Mộng

Tiểu thuyết gốc · 1969 chữ

..........

Khu vui chơi đáng lẽ phải là một nơi đầy ánh sáng ấm áp và những kiến trúc được trang trí đầy màu sắc, thì nơi đây lại là một màu u tối tĩnh mịch, những bức tượng động vật bị tróc sơn, khuôn mặt biến dạng đến đáng sợ, sự vui vẻ dễ chịu không hề tồn tại ở nơi này, Huy bước đi trong khu giải trí, vì đây không phải nhiệm vụ tổ đội, nên chỉ có một mình cậu lẻ loi trong khu giải trí.

Hai viên lựu đạn flash, hai viên hình cầu chứa chất nổ mua lại từ Song Hùng, khẩu súng Desert Eagle với hai băng đạn, dao găm giấu trong giày, đèn pin siêu sáng, là tất cả mà Huy có thể chuẩn bị cho nhiệm vụ lần này, tất cả trang bị và vật sở hữu đều bị khóa lại, nhưng những trang bị bên ngoài thì không có gì cả, tất cả chỉ số thuộc tính cũng bị giảm xuống còn 7, mạnh hơn người bình thường một chút.

Huy chiếu ánh sáng đèn pin lên tấm bảng bằng đá dưới một bức tượng, đây là giới thiệt về cái khu trò chơi này, tên là khu trò chơi hồ Lucenis, từ thế kỉ 19, được xây dựng bởi một chủ đầu tư giàu có, sau khi san bằng cái hồ và xây dựng khu trò chơi bên trên nó, nhưng không ngờ rằng cái hồ từng là nơi được người dân bản xứ dùng để thủy táng, tức thả xương của người chết xuống hồ.

Đọc đến đấy, những chữ viết trên bảng đá bắt đầu đỏ lên và rỉ ra chất lỏng màu đỏ, nhìn lên bức tượng của gã hề cũng là nhà sáng lập khu vui chơi đang nở nụ cười quái dị, Huy bước đi tiếp vào trong khu trò chơi, bỗng nhiên cả khu trò chơi tối tăm bỗng sáng lên, vòng quay ngựa gỗ chuyển động, những gian hàng trò chơi sáng đèn, sau đó là tiếng xình xịch của động cơ máy, tiếng của một cái cưa máy hoạt động.

Xoạc....

Một túp lều bằng vải cũ kỹ bị xé toạc ra, một tên hề mập mạp cầm theo cưa máy bước ra, nửa bên người hắn đã mục nát và phân hủy, dòi bọ đang bò lúc nhúc trên những khe hở ở mặt, hắn dùng con mắt còn tính là hoàn hảo nhìn về phía Huy, xách theo cưa máy, dậm những bước chân nặng nề chạy về phía cậu.

Leng keng...

Huy bình tĩnh ném ra lựu đạn flash, nó lăn trên mặt đất đến dưới chân gã hề, Huy che mặt lại khi ánh sáng mạnh bùng lên từ quả flash, gã hề bị ánh sáng mạnh làm choáng, hắn đưa tay trái lên che mắt, Huy thừa dịp giơ súng lên, nhắm ngay cái cưa máy, nổ súng.

Ầm...

Viên đạn xuyên qua bộ phận trữ dầu của cái cưa, ánh lửa lớn bắn ra từ cái cưa máy, đốt cháy cánh tay và một bên mặt của gã hề, khiến hắn đau đớn quằn quại cố dập lửa trên người, Huy lại ném ra viên hình cầu của Song Hùng, nó lăn đến dưới chân gã hề, ngay sau đó phát nổ, uy lực còn mạnh hơn cả lựu đạn bình thường, khói đen bốc lên nghi ngút, cơ thể của gã hề chia năm xẻ bảy văng khắp nơi.

Xình xịch, xình xịch...

Nhưng dường như chuyện này không có đơn giản như vậy, hai gã hề khác từ đâu đó chui ra, xách theo cưa máy chạy đến chỗ Huy, lần này Huy không tham chiến, mà lựa chọn chạy trốn, cậu vẫn chưa hiểu rõ về khu vui chơi này, càng ít chiến đấu với những tên hề này càng tốt, vừa nãy chỉ là thử thăm dò chiến lực của gã hề mà thôi.

Bộ dạng trông thì đáng sợ nhưng lại khá đần độn và thiếu cơ động, Huy bước đầu đánh giá những tên hề, cậu vừa chạy trốn vừa quan sát xung quanh, khu vui chơi không quá lớn, ước chừng có khoảng hai cái sân bóng cộng lại, không có kiến trúc gì quá đặc biệt, vậy thì vấn đề ở đâu?

Xoạt...

Một vật gì đó mảnh và sắc bay vụt qua bên tai Huy, cắt đi mấy sợi tóc và một phần vành tai của cậu, cảm nhận được máu nóng đang chảy trên tai, Huy vội vàng cúi người xuống, trốn sau một gian hàng, tiếng xé gió đó lại vang lên, lần này chỉ là bắn lên ván gỗ bên ngoài gian hàng, một viên đạn chì từ súng hơi, Huy lần này nhìn rõ ràng, từ một gian hàng bắn thú bông, một cái xác khô đang cầm súng hơi, nhắm ngay chỗ cậu trốn.

- Khu vui chơi nào ác vậy, bắn thú bông mà xài cả đạn chì?

Huy hơi bực bội mắng, đằng sau túp lều, một gã hề dùng cưa máy xé toạc vải bước vào, Huy rút súng lục ra, nhắm vào chân hắn, nổ súng, viên đạn xuyên qua bắp chân, khiến gã hề ngã khuỵu xuống, Huy nhào tới, chân phải đá lên mặt gã hề, chân trái giẫm xuống bàn tay đang cầm cưa máy, lực đá mạnh khiến gã hề phải buông lỏng cái cưa, bị Huy trở tay giành lấy, cậu ngay lập tức né sang một bên, vừa kịp tránh viên đạn xoẹt qua hông, nếu chậm một chút thì viên đạn đã ghim vào sau lưng cậu.

Xoẹt....

Huy cắm cái lưỡi cưa đang chuyển động vào ngực gã hề, lưỡi cưa cắt ra xương và thịt như là cắt giấy, thứ chất lỏng đen xì bắn ra từ chỗ vết thương, gã hề điên cuồng vùng vẫy hai tay, nhưng khi cái cưa cuối cùng bị kẹt vào xương chậu thì hắn cũng không còn động đậy nữa.

- Ai da...

Huy thốt lên một tiếng, viên đạn chì bắn trúng vai của cậu, nhưng bởi vì lực khá yếu, trên người Huy lại mặc áo chống đạn, chỉ bị thương ngoài da, cậu nhanh chóng chạy ra khỏi túp lều, chạy đến một cái lều khác thật nhanh, tránh khỏi tầm bắn của cái xác khô, lúc này lại có hai gã hề cầm cưa máy đuổi đến, Huy lau mồ hôi trên trán, cậu đã bắt đầu có cảm giác mệt.

- Giết một sẽ ra hai sao?

Huy lẩm bẩm, bỏ qua hai tên hề truy sát, cậu đã đến đầu bên kia của khu vui chơi, cũng đã ra khỏi tầm bắn của cái xác khô, nơi này là vòng đu quay lớn và rạp xiếc, bên cạnh vòng đu quay lớn cũng có một bức tượng và một tấm bảng bằng đá, bức tượng được điêu khắc là một người đàn ông cầm súng đang giơ cao huân chương trong tay, bảng đá ghi chép, sĩ quan cao cấp Kissinger, đồng sáng lập khu vui chơi, có nhiều chiến công trong việc săn bắt, tổng cộng chiến tích là 333 đầu người.

Chữ trên bảng đá cũng bắt đầu chảy máu, trong rạp xiếc tối đen, hai con sư tử với cơ thể rách mướp và bị phân hủy đi ra, phía sau là một bộ xương cầm theo roi da, quất lên cơ thể của hai con sư tử, cái đầu chỉ còn lại xương trắng của chúng lung lay những miếng thịt thừa trên đầu, làm lũ dòi bọ rơi vãi trên đất, bộ xương quất cái roi lên người hai con sư tử, ra lệnh cho bọn chúng chia thành hai bên nhào về phía Huy, Huy ném ra viên lựu đạn flash còn lại, che mắt, ánh sáng mạnh bùng lên khiến hai con sư tử lảo đảo, Huy thừa dịp nhắm ngay bộ xương cầm roi da, nổ súng bắn xuyên đầu hắn, hai con sư tử mất đi sự chỉ huy thì lao vào cắn xé lẫn nhau, lôi xuống những miếng thịt nát còn lại trên người nhau, nuốt chửng.

Huy lấy ra viên lựu đạn, rút chốt, quăng về phía hai con sư tử đang cắn xé nhau, ầm một tiếng, viên lựu đạn phát nổ, hai con sư tử văng ra hai bên, sau đó xương của bọn chúng từng khúc rời ra, như là một bộ xếp hình bị rơi xuống đất, vỡ nát từng mảnh một.

Ba tên hề cầm cưa lúc này đã đuổi tới, Huy chỉ đành đổi hướng khác chạy trốn, vừa hay bên này là một khu nhà ma quái, Huy chạy vào trong đó, tìm một góc tối ẩn nấp, lũ hề cầm cưa không xông vào mà chỉ du đãng bên ngoài, dường như chúng cũng không muốn vào trong nhà ma.

Nghỉ ngơi một chút, Huy đành thăm dò đường ra khác của nhà ma, bởi vì đằng trước là lũ hề vẫn đứng đợi, trong nhà ma đã cũ và bốc mùi, ruồi nhặng bay khắp nơi, trang trí thì đã hỏng hóc, cậu không nhìn ra nhà ma có gì đáng sợ mà lũ hề lại không muốn vào đây, khi Huy bước vào một căn phòng, cậu bỗng dừng lại, bởi vì trong căn phòng là một cảnh tượng đẫm máu.

Căn phòng cực kì trống trải, giữa sàn nhà là hình vẽ ngôi sao sáu cánh được vẽ bằng máu, những ngọn nến vẫn còn đang cháy được đặt xung quanh, trên trần nhà rủ xuống những sợi dây còn đang treo những thi thể của những tên hề, Huy lách mình qua cái đống thi thể đó, nhìn xem hình vẽ trên sàn, dùng tay chạm lên, còn khá mới.

- Nghi thức gì đây?

Huy không hiểu gì, tự nói, cánh cửa đằng sau bỗng bị đẩy ra, một người đàn ông bước ra từ sau cánh cửa, trên tay cầm theo một con dao phay, trên mặt vẽ nguệc ngoạc những hình xăm kì quái, ông ta như phát điên vừa chạy đâm mũi dao về phía Huy, cậu nghiêng người qua một bên, cúi thấp người gạt chân gã đàn ông, khiến ông ta vấp ngã lăn trên sàn, nằm im động đậy.

Huy tất nhiên sẽ không ngu đến nỗi lại gần hắn ta, cậu lao ra cánh cửa phía sau lưng mà gã đàn ông vừa đi ra, bên kia là một cái hành lang dài, hai bên đều có cửa sổ, Huy chọn một cái cửa sổ nhảy ra, bên ngoài là khu vườn đã trơ trọi, Huy nhảy vọt qua hàng rào, chạy đến một bên khác của khu trò chơi, nơi này là hồ bơi đã khô cạn, bên dưới hồ bơi chất đầy xương trắng.

Xoạt xoạt...

Bên cạnh hồ bơi là những lùm cây mọc hoang cao lớn, từ trong những lùm cây bước ra những người mặc áo choàng màu đen kín mít, bọn họ đứng bên cạnh hồ bơi, lấp ló dưới cái mũ choàng là những đôi mắt vằn vện tơ máu, bọn họ duỗi hai tay ra, cánh tay trắng bệch và gầy gò, những đường vân màu đen nổi lên lít nha lít nhít trên cánh tay họ, mỗi người trên tay đều cầm theo một con dao, họ giơ cao con dao lên, chĩa mũi dao về phía mình, sau đó đâm xuống, rồi lại rút ra, đâm xuống, từng người từng người ngã xuống trong hồ, máu tươi chảy thành dòng, khiến cho hồ nước khô cạn cũng trở nên ngập nước, những bộ xương trắng nhiễm lên màu đỏ của máu, bắt đầu nhúc nhích.

.....

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leonguyenx810
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.