Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Ngục

Tiểu thuyết gốc · 3181 chữ

......

…...

Rầm rầm rầm...

Huyền Nhân Mật đạp lên sân thượng của một tòa nhà, hai chân đạp mạnh đến nỗi để lại một dấu chân sâu trên nền gạch sứ, gạch vụn bắn tung tóe lên, ông ấy bắn người lên, bay qua khoảng trống giữa hai tòa cao ốc, sau đó lại giẫm lên nền nhà, tiếp tục chạy, đuổi đến khu vực nhà kho Linh Lạc, ông thả người nhảy xuống tòa nhà cao chót vót, ầm một tiếng đập xuống nền đường bên cạnh A681, khiến anh ta giật mình, lập tức vào tư thế phòng thủ, khi khói bụi tan đi, Huyền Nhân Mật bước ra khỏi cái hố ông ấy vừa đập ra, A681 mới rủ xuống hai tay, thở phào.

- Sinh vật kia đi đâu rồi?

- Nó đã bỏ trốn, hướng đi có vẻ là Khu Vực 81.

- Chết t, thiện tai, thiện tai.

Huyền Nhân Mật nghiến răng, nhưng sau đó liền ngừng lại, lúc này một chiếc xe chuyên chở của quân đội chạy đến, dừng lại bên cạnh Huyền Nhân Mật, người trên xe đi xuống, trong đó có đồ đệ của Huyền Nhân Mật, bọn họ đi đến nhà xưởng bên kia, cũng là sinh vật cấp B mà thôi, khiến họ tức tốc đến đây để cứu viện, nhưng dường như mọi thứ đã trễ rồi.

Đừng hỏi sao Huyền Nhân Mật không lên xe đi cùng, nhét không vừa, a di đà phật.

- Sư phụ, ngài đuổi kịp thứ kia không?

- Ta chỉ là La Hán, không phải tiên phật, chỉ có thể cố hết sức thôi.

Nói thế, Huyền Nhân Mật tiếp tục đuổi theo Slime Thịt, nhưng tốc độ của Slime Thịt quá nhanh, dẫu sao nó là bay, còn Huyền Nhân Mật chỉ có thể chạy bộ, tốc độ như một máy bay và một chiếc tàu lửa, chêch lệch là có thể thấy rõ, Huyền Nhân Mật chỉ có lên tàu điện, cơ thể đồ sộ của ông nhét vào trong toa tàu, phải cúi thấp người xuống, trên mặt vẫn mang nụ cười hòa ái với những người xung quanh.

........

........

- Hơ hơ oáp...

Huy mở miệng ngáp một hơi dài, mở đôi mắt nhập nhèm của mình ra, chỉ là cậu cứ cảm thấy là lạ, tiếng gió cứ rít bên tai, hình ảnh mờ mờ cuối cùng cũng rõ ràng, Huy nhìn xung quanh, cậu đang chạy băng băng trên những sân thượng của nhà cao tầng, hai chân chạy như bay, nhảy vọt qua nóc nhà như nó chỉ là dài khoảng một bước chân.

- Cái gì thế?

Huy giật mình nhìn cơ thể của mình tự động di chuyển, rõ ràng vừa mới ngủ một giấc sau nhiệm vụ, tỉnh dậy liền thấy mình đang chạy nhảy trên những nóc nhà, hơn nữa còn chẳng phải là do mình làm, nhìn hướng đi này, có lẽ là đi đến vùng ngọai ô của Khu Vực 81.

- Ô, tỉnh ngủ rồi à? Vậy thì ta đỡ tốn sức.

Giọng nói của Xương vang lên khiến Huy giật mình, mà cậu cũng dừng lại, bất chợt cậu nhìn sang một bức tường thủy tinh của một tòa nhà, nơi phản chiếu hình ảnh của cậu, gương mặt của cậu có một nửa còn nguyên vẹn, nhưng một nửa kia thì như bị dao sắc gọt mất da thịt, chỉ còn lại xương sọ, mà sau khi Xương nói xong, nửa gương mặt kia cũng dần hồi phục lại như cũ.

- Chạy nhanh lên, thợ săn không rảnh chơi với mi đâu.

- Thợ săn? Ý mi là gì?

Huy không hiểu Xương đang nói gì, lúc này hai chân của Huy bỗng mất cảm giác, nhưng cậu lại không ngã xuống, mà tiếp tục chạy, Xương đã chiếm quyền kiểm soát hai chân của cậu, nó dường như khá e ngại cái nó gọi là Thợ Săn kia.

- Chà chẳng trách nổi mi, ngươi không hiểu bản thân mình là cái gì à?

Xương lần nữa hiện ra nửa khuôn mặt chỉ còn hộp sọ, nói, Huy đương nhiên không biết, nó khép mở xương hàm, phát ra tiếng cười lanh lảnh, nói tiếp.

- Mi là giả ngu hay ngu thật thế? Nghĩ đi, trong người của mi nếu chỉ có một mình ta, thì ta đã chiếm mi làm của riêng rồi.

- Cái gì?

Huy rợn cả người, nghĩ lại mới thấy, việc cơ thể cậu hồi phục nhanh một cách bất thường, xương sống của cậu lại chẳng thể bị Xương chiếm hết, máu của mình lại có thể giúp Martha chữa trị, hơn nữa Quỷ Chết Đuối còn nói, mình chẳng cần Long Mạch, trong người mình không thiếu những thứ như thế.

- Liệt kê cho mi nhé, trên người của mi có ta, Xương, Máu và Thịt, cơ thể này của mi ngay từ đầu, chỉ có một đoạn xương sống và một cái linh hồn trơ trọi, ta là người chứng kiến cơ thể mi được đắp nặn lên, bất ngờ không?

Nghe được sự thật về bản thân, Huy sững người, toàn bộ ý thức như chìm vào hố đen, những tiếng gió rít bên tai bỗng biến mất, chỉ còn lại không gian im lặng đến đáng sợ.

Theo lời Xương, Huy không thể kiểm soát bất cứ Tai Họa nào, bây giờ cậu như một con gà tây đã nướng chín, mùi hương thơm đã lan rộng ra, mời gọi những Tai Họa ở phụ cận đến săn lùng cậu, mà tên đầu tiên đã tới, Xương không muốn Huy trở thành món ăn cho kẻ kia, Huy phải thuộc về nó, chỉ một mình nó, nên nó phải ẩn núp, sau đó giết ngược lại thợ săn.

- Không kịp nữa, nó đến rồi.

Vù vù vù....

Tiếng của thứ gì đang vỗ cánh, âm vang giữa vật thể và không khí va chạm vào nhau, nó như một con diều hâu áp cánh vào người để lao xuống con mồi, Huy ngẩng đầu lên nhìn, một người chỉ có nửa cơ thể trên, hai cánh sau lưng đang khép lại, vào tư thế lao xuống cậu, hai chân cậu ngay lập tức được Xương điều khiển, giẫm lên sàn nhà, bay vọt lùi về sau.

Vút...

Cắp hụt mất, Slime Thịt nghiêng cơ thể, vỗ cánh bay trở về không trung, giống như diều hâu bay lượn trên không, quan sát con mồi, sẵn sàng lao xuống bất cứ lúc nào, Xương không tiếp tục thúc ép cơ thể Huy chạy trốn, địa hình nhiều tòa nhà này thích hợp để lẩn tránh một kẻ săn mồi từ bầu trời, Huy bỗng cảm giác mất thăng bằng, cơ thể rơi tự do, Xương đã mang cơ thể cậu nhảy xuống tòa nhà, Slime Thịt nhanh chóng đuổi theo, xúc tua duỗi ra, bắn về phía Huy, da thịt trên hai chân và hai tay của Huy dần rút về trong cơ thể, chỉ còn lại xương, năm ngón tay vươn ra, bỗng cắm vào vách tường của tòa nhà bên cạnh.

Xoạt....

Trọng lực và sức mạnh khiến bức tường bị xé rách một vệt dài, mà vì thế Huy cũng dừng rơi tự do, Xương vung tay trái lên, năm ngón tay xương như là năm mũi dao nhọn xoắn đứt những xúc tua của Slime Thịt, nhưng nó không quan tâm đến những thứ này, nó chỉ cần tiếp cận Huy là được, hai cánh rút lại, phần thân dưới phồng lên, hai chân nó trở thành vuốt chim, cắp về phía ngực của Huy.

Rầm...

Slime Thịt đánh cơ thể của Huy xuyên vào trong tòa nhà, nơi một văn phòng của một công ty gì đó, tiếng hét thất thanh của ai đó hay một số người nào đó, Huy không nghe rõ, nhưng cũng không muốn nghe, hai cánh tay đã bị hai móng chim của Slime Thịt cắp lấy, nó đè cậu ở trên đất, như diều hâu đè một con gà con.

Lạch cạch...

Thân dưới của Huy vang lên tiếng xương kẽo kẹt, xương bánh chè xoay 180 độ, hai chân khép lại như một mũi khoan, mũi chân đã bị Xương biến thành mũi nhọn, hai chân vươn ra, những đốt xương như sắp đứt lìa, mũi khoan đâm về phía sau lưng Slime Thịt, Slime Thịt lập tức phản ứng, cơ thể bỗng phình ra, phần giữa ngực để lại một lỗ hổng tròn trịa, vừa đủ cho mũi khoan xuyên qua mà chẳng gây tổn thương gì đến nó.

Slime Thịt nghiêng đầu, hai mắt mở ra, loạt xoạt, tiếng xương bị cắt vụn và rơi vãi trên nền đất vang lên, những khối vuông vức của xương chân lăn xuống, Huy nghiến răng, cậu đã sử dụng thiên phú Tay Phải cũng như Thần Hạch đã giấu sẵn ở lòng bàn tay, nhưng sức mạnh của Slime Thịt quá chêch lệch, cố gắng đến mấy cũng như muối bỏ bể.

- Vô dụng thôi, bao nhiêu năm, Xương, mi vẫn vô dụng như vậy.

Giọng nói của Mắt phát ra, nó giễu cợt sự phản kháng của Huy và Xương, nó hiểu rõ sức mạnh của Xương, thứ làm nền tảng cho toàn bộ Tai Họa, sức mạnh của Xương có hạn, nó cuối cùng cũng chỉ là một khung xương, có thể làm gì chứ? Hơn nữa, nó còn chẳng thể chiếm hữu hoàn toàn vật chủ, chỉ có thể kiểm soát một phần, mà còn bị vật chủ kiểm soát ngược lại một chút.

- Phì, khinh thường ai, may mắn cho mày, tao bây giờ không có xương sống.

Gương mặt của Huy lại tách ra một nửa, Xương cắn ngược lại Mắt, sự thật cũng là thế, nó không có xương sống, bao nhiêu sức mạnh cũng chẳng thể phát huy ra được, Mắt chỉ cười khinh khỉnh, ra lệnh cho Slime Thịt, Slime Thịt lập tức vươn hai cánh tay ra, hai chân giẫm mạnh lên ngực Huy, chụp lấy một cánh tay trái của cậu, giật ra.

Phụt...

Máu tươi bắn ra như suối, Slime Thịt đem cánh tay trái đó bỏ vào cơ thể, nhấm nuốt, trên gương mặt không có một bộ phận nào để thể hiện sự vui sướng, thỏa mãn nhưng nhìn những tế bào thịt vặn vẹo trên mặt nó, cũng đủ hiểu nó đang vui vẻ thế nào.

- Đau, đau, đau...

Xương rên lên, nhưng Slime Thịt sẽ không dừng lại, nó tiếp tục xé tay phải của Huy xuống, ăn, tiêu hóa, xây dựng khung xương, sau đó là chân phải, chân trái, mặc kệ Xương đang gào khóc, Huy lại chẳng cảm thấy gì, nhưng bản thân lại chẳng thể làm gì, chỉ có thể nhìn Slime Thịt xâu xé cơ thể mình.

- Đến xương sống.

Slime Thịt đưa tay, xé cơ thể của Huy ra, đưa tay đặt trên xương sống của cậu, chuẩn bị rút nó ra, lúc này, cảm giác đau đớn mới xông lên óc của Huy, thật khó tả, nó như một thứ gì đó sắc nhọn đâm vào đầu óc, nhưng lại không rút ra, mà khuấy não tương trong đầu như đang khuấy một nồi canh hầm, khiến cậu khó chịu và giận dữ, điên loạn.

- Cứng thế, cái quái gì vậy?

- Haha, chúng mày tưởng có chuyện ngon ăn đến thế sao?

Ục ục ục....

Slime Thịt cố gắng hết sức rút xương sống của Huy ra nhưng không thể, cho dù nó đã dùng hết sức mạnh, Xương cười ha hả, máu tươi của Huy vẫn tiếp tục chảy ra, thậm chí đã đầy khắp cả nền văn phòng này, cứ thế dâng lên càng ngày càng cao, đã ngập đến mắt cá chân của Slime Thịt, nên biết nó cao gần 3m, mắt cá chân cũng có hơn 20cm, khiến lượng máu mà Huy chảy ra, không phải là từ một con người có thể có, hồ máu sôi trào, nuốt chửng cơ thể tàn tạ của Huy vào trong mà Slime Thịt chẳng thể ngăn cản.

- Không thể nào.

Giọng nói của Mắt vang lên đầy sự nghi ngờ, nó không ngờ vật chủ của Xương lại không chỉ mang mỗi một mình Xương, mà còn có cả Máu, hai chân của Slime Thịt đã bị hồ máu giữ lại, cứng ngắc, không thể di chuyển, nhìn hồ máu càng ngày càng dâng cao, Mắt biết mình không thể giữ lại thực lực, nếu không con mồi sẽ là nó.

Ục ục...

Hai mắt mở lớn, cơ thể của Slime Thịt chùn xuống, phình to ra hai bên, hai mắt trên mặt theo đó chìm xuống ngực, phóng to, từ kích cỡ bình thường trở thành to như một bàn, sắp chiếm hết cơ thể phình rộng của Slime Thịt, trong tròng mắt là vô số đồng tử, chất đầy khắp tròng mắt, quái dị mà lại đẹp đẽ một cách bất thường.

- Chia Cắt.

Những đồng tử xoay tròn, Mắt nói một tiếng, không gian tựa như đứng im, cả tòa nhà bỗng hiện lên đầy vết cắt, cả tòa nhà như là một bộ lego bị chia thành vô số khối vuông, nhỏ chỉ khoảng một ngón tay, theo một cơn gió hơi mạnh thổi qua, cứ thế sụp đổ xuống như mưa, hồ máu dưới chân Mắt cũng thế, bị chia cắt thành vô số khối vuông, theo sự sụp đổ của tòa nhà mà rơi xuống.

- Chưa đủ.

Mắt chậc lưỡi, nó dài ra hai cánh thịt, vỗ cánh hất những khối vuông xung quanh ra tạo một khoảng trống để bay lượn, nhìn hồ máu đã bị chia cắt lần nữa dính lại về nhau, hình thái cũng thay đổi rõ rệt, từ một khối chữ nhật, nó trở nên thon và dai, bốn cái chân vươn ra, giống như móng của đại bàng, nhưng nó là bốn móng trước, một móng sau quặp lại, trên lưng của nó duỗi ra hàng trăm cái xúc tua, những Mầm Thịt vui sướng vung vẫy cánh tay của chúng.

Ầm ầm ầm....

Thứ kia rơi xuống đất, mặc kệ những khối vuông rơi xuống người nó như mưa, những xúc tua Mầm Thịt vung vẫy đánh bay những khối vuông đi, sự hỗn loạn của người dân bỏ chạy vì mạng sống của mình vẫn không dừng lại, thứ kia như một con thằn lằn không có đầu, cũng chẳng có đuôi, chỉ có phần thân, bốn chân giẫm đất và những xúc tua vung vẫy như thủy tức trên lưng.

- Lưới.

Mắt giang hai tay, kéo thứ gì đó giữa không gian trống rỗng, sáu tấm lưới vô hình lập tức bao vây “Huy” lại, chỉ cần nó trói lại cậu, số phận của cậu sẽ như tòa nhà vừa sụp đổ này, bị cắt thành vô số khối vuông, những Mầm Thịt trên lưng bỗng bắn ra, lít nha lít nhít cản lại những tấm lưới vô hình, cho dù chúng nhỏ bé vô cùng, nhưng số lượng lại quá lớn, từng cái xúc tua ngăn lại từng kẻ hở trên lưới, khiến những tấm lưới không thể tiến thêm chút nào.

- Xương, Thịt và Máu, trước đó còn có Miệng, nhưng nó đã phát hiện ra, nó không thể ở bên vật chủ của ta lâu thêm nữa.

- Cho nên, mày hôm nay là đến đưa đồ ăn à? Hahaha.

Giọng nói của Xương vang lên, Mắt trừng lớn mắt, lập tức buông ra lưới, quay người bỏ chạy, nó nghĩ rằng Xương chạy trốn vì đánh không lại mình, nhưng nó đã sai, sai hoàn toàn, Mắt vỗ cánh thịt, bay vút lên không trung, nhưng những xúc tua của Mầm Thịt sau khi không còn sự ngăn cản của lưới, thì lập tức đuổi theo nó, những xúc tua vươn dài lên không trung, tốc độ còn nhanh hơn cả âm thanh, lập tức trói lại Mắt và cơ thể của Slime Thịt, kéo nó xuống đất.

- Không, thả ta ra.

Mắt gầm lên, hai mắt nứt ra, nó muốn từ bỏ cơ thể của Slime Thịt, tự mình bỏ trốn, nhưng xúc tua của Mầm Thịt đã bao lấy đầu Slime Thịt, quấn chặt ba vòng, xúc tua đâm vào hốc mắt, lôi hai Mắt của nó ra ngoài, cơ thể của Slime Thịt vùng vẫy trong vô vọng, bị kéo vào cơ thể của “Huy”, tan chảy thành một phần bên trong cơ thể đó.

Uỳnh....

Mặt đất nứt ra, hơi nóng khủng khiếp phun trào, một cánh cửa trồi lên từ mặt đất, cánh cửa dần dần mở ra, bóng dáng của Dung hiện lên sau lớp khói dày, Bel đứng ngay sau lưng cô, hướng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía sinh vật trước mặt.

- Kéo cậu ấy vào trong đi, không thể để cậu ấy bên ngoài.

- Vâng, thưa Nữ Hoàng.

Cánh cửa sau lưng Bel mở rộng, sau đó nó vươn cánh tay ra, bàn tay cứ thế phóng to, chụp về phía “Huy”, những Mầm Thịt lập tức bắn ra, đâm thủng lòng bàn tay của Bel, quấn chặt vào xương bên trong, vặn xoắn, Bel nghiến răng, bàn tay đã chụp lấy phần cổ trống trải của “Huy”, gầm lên, dùng hết sức kéo cậu ta vào cánh cửa, những xúc tua đâm thủng cánh tay Bel từ bên trong, cố gắng ngăn cản nó kéo “Huy” đi, vô số mặt kính phản chiếu nửa bên mặt của Dung hiện lên, ánh sáng trắng lóe qua, những Mầm Thịt như là tuyết gặp nắng hè, bốc hơi ngay lập tức, Bel thừa lúc này lại giơ ra một tay, hai tay cùng chồng vào nhau, ra sức kéo.

Roạt roạt roạt...

Bốn cái chân ghìm chặt vào nền đường, nhưng cũng chỉ làm Bel tốn sức thêm chứ chẳng giúp ích được gì, cơ thể khổng lồ cứ thế bị kéo lê đi, từ từ đi vào trong cánh cửa, khi nó đã đi vào hoàn toàn, cánh cửa ầm một tiếng đóng lại, chìm vào vết nứt mà nó vừa mới chui ra.

Vài phút sau...

Ầm ầm ầm...

Huyền Nhân Mật phóng như bay trên những nóc nhà, ông ta nhảy xuống, cơ thể đập trên đường nhựa, nảy lên, hai chân ông tung bước, giảm xóc cho cơ thể, mỗi bước chân đều giẫm sâu vào nền đường, để lại những dấu chân rõ ràng.

- Biến mất rồi? Mùi cháy khét này?

Huyền Nhân Mật nhìn vết nứt trên mặt đường, cũng như dấu vết chiến đấu còn để lại, cái mùi lưu huỳnh cháy khét xộc vào mũi khiến ông ấy kinh ngạc, nhìn bên trong vết nứt, dung nham nóng hổi đang từ từ rút đi, chứng thực suy đoán của ông, sinh vật mang Tai Họa kia biến mất chắc hẳn có sự tham gia từ “Hỏa Ngục”.

......

......

Còn tiếp...

“Vô Khôi Bất Vĩ Huyết Long”

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.